Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 130: Bóng lưng




"Thay vì em cảm ơn tôi thì tôi hy vọng em hãy chú ý đến bản thân và đừng để bị té nữa"

Cô nghe anh nói thế liền ngước đôi mắt lên nhìn nhưng thứ cô nhìn được chỉ là một sườn mặt nam tính:

"Em đừng có nhìn tôi nữa mà hãy nhìn lại bản thân của mình đi, ướt như chuột lột rồi kìa"

"Té xuống hồ mà không ướt hết toàn thân mới là lạ"

"Em nói cái gì cơ". Tiên Hiệp Hay

"À không có gì, anh có thể đưa tôi về đến nhà được không"

"Được"

"Ngày hôm nay anh cứu tôi, tôi sẽ ghi nhớ, khi nào anh có việc gì cần giúp thì tôi nhất định sẽ giúp"

"Chúng ta có thể làm bạn thân của nhau được không"

"Bạn thân???"

"Khi tôi mới tỉnh lại thì ông bà đã mất, thế giới ngoài đây cũng thay đổi rất nhiều khiến cho bản thân tôi không kịp thích ứng. Hiện giờ tôi cần một người bạn thân để giúp đỡ"

"Chẳng phải..... à không, được làm bạn thân của một người thành đạt như anh tôi cầu còn không được ấy mà"

Sau lời nói đó của cô thì không gian xung quanh lại trở nên um lặng, chiếc xe cứ vậy mà chạy đến trước biệt thự của cô, xuống xe xong thì cô quay lại cảm ơn một tiếng rồi bước vào trong với những mớ suy nghĩ ngỗn ngang.



Khi vừa tắm xong thì cô lập tức lấy điện thoại gọi cho Diệp Tử Kiệt:

"Chị nhớ em hay gì mà gọi điện cho người ta và giờ này vậy"

"Ngày mai em về đây đi, chị có chuyện muốn nói với em"

''Nhưng hiện giờ em đang làm nhiệm vụ ở Anh, nếu như trở về gấp thì cũng phải đến chiều mai hoặc mốt mới về đến, có chuyện gì thì chị cứ nói qua điện thoại cũng được"

"Vậy em cứ làm xong nhiệm vụ rồi về cũng được, nhưng nhớ về sớm sớm đấy nhé"

"Có chuyện gì quan trọng hay sao mà nghe giọng chị trong có vẽ nghiêm túc thế"

''Khi nào nhóc về đây đi rồi sẽ biết"

"Em lớn rồi, em không phải là nhóc"

"Khi nào em có vợ đi rồi chị sẽ không gọi như thế nữa"

"Em chỉ muốn độc thân cả đời, có vợ con chỉ tổ thêm phiền phức"

Diệp Viên Hy nghe thế thì cười khẽ rồi đáp lại:

"Những người nói như vậy thì thường bị con quỷ tình yêu quật cho đến bán sống bán chết đấy"



Diệp Tử Kiệt nghe cô trù mình thì muốn phản bác lại nhưng chưa kịp nói tiếng nào thì người bên kia đã tắt máy khiến cho cậu cay cú mà không nói gì được.

Tuy vậy cậu bé vẫn mở danh bạ trong điện thoại ra rồi nhấn vào số điện thoại của cô đổi tên thành bà chị già rồi mới tắt điện thoại bỏ vào túi.

Sau khi tắt điện thoại rồi thì tâm trạng của cô rối bời, lúc nãy khi trong lúc đang dằng cho với An Tú Hân thì cô đã thấy một bóng quen thuộc, ban đầu cô vôn định khi rời khỏi chổ đó rồi thì cô sẽ đi tìm bóng lưng đó rồi xác nhận lại những gì mình đang suy nghĩ, vậy mà cô giày cao gót lại có vẫn đề khiến cô trật chân té xuống hồ nước.

Vậy là tối hôm đó cô đi ngủ trong một tâm trạng chập chờn và lo lắng, cô sợ những gì mình đang suy nghĩ nó sẽ trở thành sự thật vào một ngày nào đó không xa.

Mà nãy giờ lo bận suy nghĩ nên cô cũng không để ý đến cái chân đau của mình, cũng mai lần này cô bị trật nhẹ nên chắc khoảng một hai ngày gì đó sẽ khỏi.

Nếu đoán đúng về bóng lưng đó thì không biết cô biết bản thân của mình nên vui hay buồn đây, vui vì được gặp lại người xưa hay buồn vì thân phận của cô và người đó là hai thái cực đối lập nhau.

Nghĩ đi nghĩ lại thì cuối cùng cô quyết định quăng chuyện đó ra sau đầu rồi lên giường ngủ, hiện tại thân phận của bóng lưng đó chưa được tra ra nên cô có lo lắng cũng vô ích.

Hơn nữa khi xưa cô đã nhận được giấy báo tử của người đó rồi nên chắc đó chỉ là một cái bóng quen thuộc thôi, cô tự cho rằng là như thế như khi nhắm mắt lại thì những chuyện xưa cứ dai dẳng trong đầu khiến cô không thể nào vào giất ngủ được.

Thế là ngày hôm ấy Diệp Viên Hy đã có một giất ngủ trằn trọc và ngày hôm sau mắt cô xuất hiện thâm quầng nhìn trong rất giống gấu trúc.

Nhìn gương mặt tiều tụy mất ngủ của mình trong gương cô thầm thở dài một cái rồi quyết định trèo lên giường ngủ bù, lâu lâu trốn ngủ một lần chắc cũng không có gì.

Lúc trước khi cô còn là một người nghèo thì rất có nề nếp, giờ giất sinh hoạt đều rất chuẩn vậy mà bây giờ lại trở thành một con quỷ làm biếng và rất thích ngủ nướng. Haiz... đúng là thời thế thay đổi làm cho con người ta cũng đổi thay theo.

Lần tiếp theo cô thức thì đã là trưa, cô ăn uống rồi lên công ty tham gia buổi hợp, khi về đến biệt thự thì đã là buổi chiều.

Hôm nay cô khá lười nên khi vừa về đến đã tắm rửa rồi xuống dưới nhà xem phim, đến tối thì ăn cơm. Còn Mạn Mạn thì sau khi tan làm đã lén lén lúc lúc chuồng đi đâu mất dạng, nhìn cái bộ dạng đó thì cô đón chắc là cô nàng hẹn đi chơi với bạn trai bí mật rồi.