Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 49: Ảo tưởng




Những cơn gió nhẹ rồi bắt đầu mạnh dần cứ thổi đến làm cho cô có chút lạnh hơn nữa lại có vài con muỗi đến bắt đầu ve vãn xung quanh cô.

Lúc này Diệp Viên Hy nhận ra mình đã sai lầm khi đi xe mô tô, nếu như cô mà đi xe hơi thì giờ này ấm êm rồi.

Đang suy nghĩ băng quơ thì cô đột nhiên cảm nhận được phía sau có tiếng động, dường như cảm nhận được nguy hiểm nên cô bắt đầu bật chế độ chiến đấu.

Nói thật thì sau khi được anh huấn luyện thì các kỹ năng như quan sát đấm đá của cô được lên một tầm cao mới vì ở với anh mà không cận thận thì sẽ chết như chơi.

Diệp Viên Hy cảm nhận được tay của đối phương sắp chạm vào người của mình thì cô đột ngột quay lại phía sau bắt lấy cổ tay đối phương và sau đó là một tiếng ''rắc"

Cơn đau từ cổ tay truyền đến khiến cho A Lý muốn hét lên nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị cô dùng cánh tay còn lại bụm miệng.

Cảm nhận đối phương không hét nữa thì cô lấy ngay một cái còng số 8 khóa tai A Lý rồi lôi cậu ta đến một cái cây gần đó rồi khóa lại.

"Cô muốn làm gì"

Nhìn gương mặt có phần hoảng loạn xen lần hoảng sợ của A Lý thì cô chỉ cười rồi đưa nhẹ ngòn tay của mình lên miệng rồi nói nhỏ:

"Suỵt im lặng tý xem nào"

Nhìn cô bây giờ như dáng vẻ của một con yêu tinh, rất quyến rũ, yêu mị, nguy hiểm và một chút bí ẩn.

Một lần nữa cái giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy mùi nguy hiểm, bí ẩn của cô một lần nữa lại vang lên:

"Lúc nãy cậu định làm gì vậy"

A Lý nghe mà lạnh cả sống lưng nhưng rất nhanh cậu đã dần lấy lại tinh thần mà nói chuyện với cô:



"Tôi định hỏi chúng ta không lẻ chỉ đứng ở đây mãi hay sau"

"Ồ có thật là vậy không"

''Thật"

"Tôi cho cậu 2s để nói sự thật nếu không thì cậu đừng trách vì sau tôi để cậu làm mồi cho muỗi"

"Sự thật gì ạ"

"Bớt giả nai lại đi"

Vừa nói cô vừa khơi động cái vòng tay trở thành một con dao sắt bén.

"Lưỡi dao này tuy nhỏ nhưng lại chứa độc đấy, chất đọc này sẽ làm cho người cậu tím tái, vết thương đau đớn rồi từ từ thối rửa và sau đó là chết đi. Sau nào cậu có muốn thử không"

A Lý nghe thế thì toát mồ hôi hột và thầm hối hận vì lúc nãy không kiềm chế được ham muốn của mình nên bây giờ mới thành ra như thế này.

Còn cô sau khi nhìn thấy sắc mặt của A Lý thì trong lòng cười thầm vì người đàn ông này bị cô dọa sợ đến xanh cả mặt luôn rồi.

"Một là khai thật còn hai là bỏ xác tại nơi này"

"Tôi khai tôi khai thật xin cô hãy tha cho tôi"

Nghe đến đây thì đôi chân mài của cô nhíu chặc, lúc đầu vì thấy buồn chán quá nên cô chỉ định hù người đàn ông này cho bầu không khí vui vui lên một chút nhưng bây giờ nghe cậu ta nói vậy thì.... con người này chắc chắn đang che giấu một cái gì đó.

"Lô hàng này chính là tôi bán thông tin cho tổ chức bên kia nên họ mới biết rõ ràng lộ trình chuyển hàng và dể dàng cướp được"

Nghe tin này mà Diệp Viên Hy chấn động nhưng đó chỉ là bên trong thôi còn bên ngoài cô vẫn duy trì trạng thái lạnh lùng của mình.



"Tại sau cậu lại làm vậy"

Đến nước này rồi thì A Lý không còn trạng thái sợ sệt nữa mà chuyển sang một trạng thái điềm tỉnh. Trong cậu ta như bây giờ và lúc nãy như hai người hoàn toàn khác nhau.

"Bọn người kia đã hứa với tôi rằng sau khi tôi giúp bọn chúng cướp được hàng thì bọn chúng sẽ giúp tôi một số tiền lớn, đưa tôi ra khỏi tổ chức"

"Ước muốn của cậu không chỉ đơn giản như vậy"

"Đúng tôi không muốn làm việc cho các người như một kẻ hầu, sau này tự bản thân của tôi sẽ tạo ra một tổ chức khác và sau đó sẽ đạp đổ các người"

"Cậu tính dùng những gì cậu hiểu biết khi làm việc cho tổ chức rồi sau đó dùng chính những kiến thức đó rồi đạp đổ chức sau"

Lần này khi nghe cô nói thì A Lý không lên tiếng nữa mà im lặng. Diệp Viên Hy thấy vậy thì cô nở một nụ cười nữa miệng đáp lại:

"Ngây thơ cậu đúng là quá ngây thơ"

"Cô nói vậy là sao"

"Những gì cậu biết tổ chức nó không nhiều như cậu nghĩ đâu" Những người như A Lý thì thường được tổ chức huấn luyện cấp độ bình thường và nắm rất ít bí mật hoạt động của tổ chức.

Để đảm bảo an toàn thì những cấp dưới thường được đào tạo để làm theo một chuyên ngành và nghe theo sự chỉ dẫn của cấp trên.

Và tất cả các nội dung quan trọng này nọ thì chắc chỉ có anh là nắm rõ hất sau đó tới đám 4 người thường đi theo anh mới biết thôi.

"Một con người điên rồ mang ý nghĩ điên rồ, cậu tưởng tổ chức của chúng ta chỉ có quy mô nhỏ bé như ở nước M à.

Chắc trước nay cậu chỉ lo phụ trách ở khu vực này nên không biết những khi vực khác của tổ chức đúng không. Có lẻ tôi nên sai Tỉnh Lâm nói cho cậu biết nhiều hơn một chút, cái gì bọn họ cũng bí mật thái hóa nên làm cho người của mình sinh ra ảo tưởng"