Trà Kỷ Tử

Chương 66: Khởi động




Chỉ với ngón tay và những hành động đơn giản đã khiến Hiểu Ngư bí bách đến khó thở. Một lát nữa...cô thật không dám nghĩ đến.

Quế Quân xốc lại người cô lên tránh đề bị tuột xuống, anh chỉ vừa mới khởi động đôi chút thôi mà cơ thể nha đầu này đã mềm nhũn, oặt ra tùy ý người khác điều khiển.

Một tay anh giữ người cô, tay còn lại nhanh chóng thoát y cho chính mình. Bên dưới một cây gậy to sừng sững, trông hết sức thô tráng đang dựng lên, không ngừng chống vào rãnh mông Hiểu Ngư.

Anh ôm cô từ từ bước vào bồn tắm đã được pha nước, nước trong bồn dưới tác động liền tràn ra lượng lớn nước chảy lan xuống sàn. Làn nước trong trong ấm áp tỏa hương thảo dược nhè nhẹ theo làn khói nóng từ nước bốc lên đang dần lan ra khắp phòng. Vì hơi nóng mà không gian phòng lúc này trông mơ hồ như nơi ngàn tiên.

Cơ thể cô vừa áp nước đã nổi lên cơn rùng mình, tóc gáy đều dựng cả lên. Hiểu Ngư có chút không thoải mái cho lắm bởi cả người cô đang bị sức nặng từ Quế Quân chịu lại. Cả người được anh kéo sát lại, cảm nhận rõ được sự dính dính từ sau lưng cô với ngực anh.

Quế Quân thật không lãng phí thời gian chút nào, sau đó liền tiếp tục hành sự việc dang dở. Anh tách hai chân đang run run của cô ra, để một chân cô mắc vào cánh tay anh, tay kia lại linh động dần dà tiến tới thăm dò hai cánh hoa non nớt, hồng hào. Rồi một ngón tay len lỏi cắm vào trong, dị vật thon dài đảo một vòng mở ra những nếp uốn nhăn nheo. Lại một ngón nữa được cắm vào, hai ngón tay khép lại bắt đầu khuấy đảo động hoa ẩm ướt, tạo ra tiếng nước nh.óp nh.ép vang vang trong gian phòng. Xen lần với đó tiếng thở hồn hến và rên rỉ của người con gái, thoạt nghe vô cùng sắc tình.

_Ách...đừng...đừng mà, nước sẽ vào trong mất....

Hai tay Hiểu Ngư đưa xuống chắn lại hành động của Quế Quân, không có hiệu quả ngược lại còn bị anh tóm lấy.

Quế Quân bắt lấy tay cô cùng với tay mình lại mạnh mẽ chọc xuống. Cửa động o ép từng chút nuốt trọn bốn ngón tay. Đầu óc Hiểu Ngư ong ong trước hành động quái gở vừa rồi của Quế Quân, mặt cô chín đến nơi luôn rồi, không tin nổi ngón tay cô vậy mà lại tự cắm vào nơi đó. Thật không dám đưa mắt nhìn xuống.

Sắc mặt cô biểu hiện loạt biểu cảm trông buồn cười. Giây trước mặt trắng như rút sạch máu ấy vậy mà giây tiếp theo lại thẹn người, mặt đỏ lự lên một màu như dâu tây. Đôi mắt bồ câu tròn xoe liên tục nhắm nghiền không thì trố mắt ra, bất ngờ đến mức cuối. Cánh môi mọng thì sắp bị cô bặm đến rách hỏng.



Tốc độ ra vào được Quế Quân điều khiển một cách thuần thục, lúc thì mạnh mẽ lúc lại chậm rãi khiến Hiểu Ngư không đường nào thích ứng nổi. Cả cơ thể vì phản ứng mà chuyển màu phiếm hồng, bánh bao sữa bên trên cũng phập phồng chuyển động theo nhịp thở của cô.

Ngón tay ra vào càn quét vách thịt hồng nhạy cảm, nhiều lần chạm phải điểm mần cảm gồ lên bên trong khiến

Hiểu Ngư chỉ biết cắn răng.

Ngay khắc Hiểu Ngư sắp đến thì Quế Quân đột ngột rút tay ra, hụt mất nhịp cô hơi chút bất mãn quay mặt lại nhìn anh, hốc mắt đỏ au như sắp khóc.

_Ha...chú...

_Làm sao?...À, em muốn xoa xà phòng rồi mới ngâm mình...hay ngược lại ?

Lời nói thì chuyển hướng nhưng hành động lại một đường khác. Tay Quế Quân vuốt ve một bên bánh bao sữa, ngón tay chậm rãi mân mê đến hạt châu đỏ trên đỉnh. Hai đầu ngón tay anh chụm lại rồi bắt đầu vuốt lấy hạt châu. Động tác nặng nhẹ đan xen, hạt châu dưới sự ma xát đã nhanh chóng dựng lên cứng lại.

Đầu ngón tay anh nhè nhẹ xoay xoay ở lố nhỏ hạt châu, từng cái niết mạnh mẽ, kéo căng rồi lại ấn thụt vào. Bánh bao sữa vào tay anh mấy tháng nay đã có sự thay đổi lớn, mềm mại lại càng mềm hơn, đàn hồi như thạch dẻo trong tay anh.

_Um.ha..

Hiểu Ngư chỉ biết ngửa cổ ra sau, cơ thể tựa hẳn vào người Quế Quân. Toàn thân cô vô lực hoàn toàn không có sức chống cự chỉ có thể im lặng mà bị quy phục. Bên dưới nổi lên sự ngứa ngáy khó chịu, hai đùi không tự chủ được mà càng run rẩy. Cả cơ thể cô như búp bê chịu thảy sự chi phối tùy ý người.