Tầng phía trên có một vài nơi còn chưa được thuê, mà đồ trong công ty thuê gần như đều từng bị người ta thu gom tất.
Có lẽ là bởi vì tòa nhà quá cao, người đi lên tương đối mà nói thì ít hơn một chút, Thẩm Tiêu làm người đến sau vẫn tìm thấy một ít món đồ nữa, như là chocolate to trong ngăn kéo của dân đi làm, hoặc là trà bánh đồ ăn vặt công ty chuẩn bị đãi khách, nhiều vô số có đến mười gói.
Số lượng của mấy thứ này không nhiều lắm, nhưng nếu ăn tiết kiệm một chút, ít nhất có thể để một người sống thêm vài ngày.
Thẩm Tiêu nhìn sơ thời gian, đã sắp ba giờ chiều, hiện tại các cô đi xuống quay về khách sạn ít nhất cần hơn một tiếng, vì an toàn, cô quyết định đi xuống lầu ngay bây giờ.
“Phía trên còn ba tầng, chúng ta không cùng đi tìm hết sao?” Lâm Đồng liếm môi, cô bé có hơi không cam lòng, muốn đi lên nữa nhìn xem.
“Không gom hết được đâu.” Thẩm Tiêu vác túi đi xuống cầu thang: “Chúng ta vào đây chắc chắn đã bị người có tâm chú ý tới. Ban ngày chúng ta an toàn một chút, nếu tới tối bị đánh lén, chúng ta có thể ốc còn không mang nổi mình ốc.”
Nghe nói như thế, lúc này Lâm Đồng mới xách túi của mình đi xuống dưới.
Khi hai người đi vào tầng một, bên ngoài quả nhiên có người đang đi dạo. Ánh mắt những người đó nhìn các cô bao hàm xâm lược, Thẩm Tiêu không nói hai lời, lấy súng của Chử Đình đặt ở trong tay.
Vũ khí sáng ngời, người bên ngoài bị hoảng sợ, ánh mắt nhát gan lóe lên lui lại mấy bước, người lá gan lớn chút không dám xác định người phụ nữ này có thể nhẫn tâm bắn hay không, chỉ có thể mặt âm trầm thử nói: “Mấy người chỉ cần để lại một túi đồ ăn, chúng tôi có thể cho cô đi.”
Lúc này khẩu súng của Thẩm Tiêu chỉ về phía anh ta: “Chúng tôi sẽ không đưa đồ cho anh. Nếu các anh muốn, có thể dùng đồ cổ tới tìm tôi đổi đồ ăn.” Cô không nói cô ở đâu, người đàn ông này chỉ cần có tâm sẽ tra ra.
Có súng kề thân, cuối cùng mấy người đàn ông đó không đuổi theo.
Dọc theo đường cũ trở lại khách sạn, leo lên lầu gõ cửa phòng, Thẩm Tiêu bị hơi nóng trong phòng xông người, thân thể dần ấm lại. Bởi vì các cô ra ngoài, hai vị trí lúc trước trống đã được ‘thuê’. Hiện tại các cô vừa đến, tất cả bốn người bên lò sưởi trong tường trong phòng đều nhìn về phía các cô.
“Uống ít nước ấm đi.” Chử Đình đã sớm chuẩn bị xong nước ấm cho các cô, thấy các cô trở về, rót một ly cho mỗi người.
“Ừm, thu hoạch không nhiều lắm.” Thẩm Tiêu không định tránh đi bốn khách thuê còn lại: “Chỉ có một gói bánh A Giao, một thanh chocolate lớn, ba gói đậu phụ khô, sáu gói bánh mì tiêu chuẩn, nửa hộp trà.” Những thứ này đều là đồ ăn: “Còn lại có một thảm lông dê, một cuộn dây thừng, một túi quần legging.”
“Đã không tệ rồi.” Chử Đình biết hai người các cô thu gom vật tư ở gần đấy, nơi đã bị người ta gom mấy chục lần, còn có thể tìm được ít đồ, vận may này đã coi như không tệ.
Thẩm Tiêu chia một nửa thu hoạch tới trước mặt Lâm Đồng, Lâm Đồng vừa muốn từ chối, nhưng lại không có cách nào từ chối sự hấp dẫn của thức ăn, cuối cùng lựa chọn nhận lấy.
Chia số đồ ăn còn lại xong, Thẩm Tiêu để lại trên bàn ở bên cạnh lò sưởi trong tường.
Hành động này khiến những người khác trong phòng đều nhìn thấy, nhưng suy nghĩ của mọi người không giống nhau.
Lại một ngày trôi qua, đến lượt Chử Đình ra ngoài. Lâm Đồng trải qua sự việc gặp phải ngày hôm qua, hai đùi bủn rủn không thôi. Nhưng cô bé biết mình đã không còn quyền lợi trốn phía sau người lớn nữa, khẽ cắn môi, vẫn phải đi cùng.
Đối với lời xin đi theo của cô bé, Chử Đình không từ chối.
Chạng vạng, Chử Đình dẫn Lâm Đồng trở lại. Thu hoạch hôm nay của bọn họ tốt hơn Thẩm Tiêu một chút, ngoại trừ một ít bánh mì, bọn họ còn tìm được một gói thịt heo.
Nhìn thấy thịt, ánh mắt mọi người trong phòng đều sáng. Bọn họ tị nạn ở trong khách sạn đã một thời gian rất dài không ăn được thịt.
“Thịt này có bán không?” Một ông cụ lớn tuổi nhất trong đó hỏi.
“Đương nhiên bán.” Chử Đình vừa giao thịt cho Thẩm Tiêu vừa nói: “Nhưng không đủ để bán, giá vẫn là quy củ cũ.”
“Vậy chừa lại cho chúng tôi.”
Thịt heo trong gói có khoảng năm cân, trải qua cực nóng, mưa to vẫn chưa hư thối, quả thực là kỳ tích. Thẩm Tiêu biết Chử Đình đưa thịt cho mình là có ý gì, đầu tiên cô cắt một miếng thịt to bằng bàn tay để bên lò sưởi trong tường xả đông, tiếp theo phải đi rửa sạch cắt thành miếng, cầm bỏ vào nồi đặt bên lò sưởi trong tường nấu canh thịt.