Nhưng mà Chử Đình lại gật đầu, trả lời: “Được. Những việc vặt này cứ giao cho tôi đi, ông dưỡng thương cho tốt.”
Ông cụ vô cùng vừa lòng thái độ này của anh ta, một thanh niên trẻ tuổi, không thể luôn mãi lười nhác.
Cuối cùng việc này lấy chuyện Chử Đình chấp nhận để kết thúc.
Sau khi mọi người tản đi, Chử Đình tìm thấy Thẩm Tiêu: “Bắt đầu từ ngày mai, có lẽ cô cũng phải đến sau bếp hỗ trợ.”
Nếu không phải hai người không muốn quá nổi bật, thật ra trước mắt mà nói phòng bếp là tốt nhất.
“Được.” Thẩm Tiêu đồng ý.
Thấy cô thoải mái như vậy, trong mắt Chử Đ ình hiện lên ý cười: “Cũng không hỏi vì sao tôi chịu nhận việc này à?”
Vừa nãy không phải Thẩm Tiêu chưa từng kinh ngạc, nhưng nghĩ lại nhớ tới phong cách hành sự của Chử Đình, chắc chắn là có nguyên do. Sườn núi không phải không ai làm được việc này, ông cụ chọn anh, cố tình anh lại đồng ý, hoặc là anh muốn ở lại sườn núi lâu dài, tích lũy tín nhiệm và uy vọng từng chút một, để bọn họ sống thoải mái một chút, hoặc chính là muốn đi, mới sẽ có thái độ khác thường.
“Đạo cụ nhiệm vụ đó, tới tay rồi?” Thẩm Tiêu nhìn anh nói.
Quả nhiên không thể gạt được cô.
Chử Đình có chút vui sướng: “Ừ, bàn ổn thỏa rồi. Bản đồ mà người kia ở hiện tại bị người ta báo thù, hiện tại đang lẩn tránh, nhu cầu cấp bách là có một khoản tích phân để báo thù cho mình. Đạo cụ nhiệm vụ là anh ta có được ở bản đồ ấy, dựa theo quy định, tích phân mà anh ta bán đạo cụ giành được thì anh ta có thể trực tiếp sử dụng. Sở dĩ trước kia lộ ra tiếng gió, là do anh ta có quá nhiều kẻ thù, trong lòng có do dự.”
Thấy chuyện đã xác định, trong lòng Thẩm Tiêu cũng buông lỏng: “Vì sao anh ta lại bán cho chúng ta?” Thứ này, bình thường đều sẽ đấu giá mới đúng.
“Giá cả đối với chúng ta mà nói vẫn ổn, chỉ 20 vạn tích phân. Trong tay những người khác cũng không có nhiều tích phân như vậy, mà chúng ta có thể giao dịch bất cứ lúc nào.” Anh và Thẩm Tiêu có thể vận dụng tích phân của hai người, những người khác đương nhiên không giành lại anh.
Hơn nữa 20 vạn tích phân đã đủ rồi.
Truyền tống tự chủ của trung tâm mua sắm, phần lớn bản đồ chỉ cần mấy trăm hơn một ngàn tích phân là có thể qua ải, đạo cụ nhiệm vụ này tốn 20 vạn, còn chưa chắc có thể kiếm được nhiều thế ở bản đồ đó. Nguyên nhân chính là vì như thế, không ít người do dự, mới loại bỏ một số rất lớn. Phần nhỏ người giống với Chử Đình muốn dùng để bảo vệ mạng sống, chỉ tiếc, cuối cùng thua ở giá cả.
“Phần tích phân này không thể chỉ mỗi mình anh ra.” Thẩm Tiêu thao tác ở trung tâm mua sắm một phen, đưa một nửa mà mình nên ra cho anh.
Chử Đình cũng không già mồm cãi láo từ chối, sau khi anh nhận lấy tích phân, ước chừng qua hai ba phút, trong tay của anh từ hư không xuất hiện một hạt châu màu trắng tản ra ánh sáng óng ánh.
“Đạo cụ nhiệm vụ: Hồn phách của Tân Nguyên Nương. Tác dụng: Tân Nguyên Nương sẽ chỉ dẫn người chơi trở về quê hương.”
“Kiểm tra thấy trong tay người chơi giữ đạo cụ nhiệm vụ ‘hồn phách của Tân Nguyên Nương’, bây giờ có đến thế giới của Tân Nguyên Nương hay không?”
Hai thông báo liên tiếp của hệ thống đã chứng minh tính thật giả của đạo cụ này cho Chử Đình thấy.
Anh giao hạt châu cho Thẩm Tiêu, lúc này Thẩm Tiêu cũng nhận được hai thông báo này.
Đạo cụ rơi vào túi, lúc này hai người mới an tâm.
Có đạo cụ, bọn họ đã sớm có đủ tích phân quả cửa bản đồ này, muốn rời đi thì bất cứ lúc nào cũng thể thoát khỏi thế giới này.
Chỉ là nếu bọn họ cứ đi như vậy, Lâm Đồng không ai coi chừng, về sau chỉ sợ sẽ sống khá gian nan. Một quãng thời gian ở chung như thế, cứ bỏ lại mặc kệ cũng không phải tác phong của hai người Thẩm Tiêu, cho nên Chử Đình tiếp nhận chuyện trông giữ nhà bếp, mà Thẩm Tiêu cũng nhận lời mời của Chử Đình đến phòng bếp hỗ trợ, dự định lợi dụng xung đột lần này trải đường cho Lâm Đồng,
Ngày hôm sau, Thẩm Tiêu và Chử Đình cùng nhau dọn đến nhà bếp.
Nhà bếp ở dưới lòng đất, nhưng vì giữ thức ăn, vị trí của nhà bếp phải cao hơn rất nhiều. Nhà bếp có bốn người chuyên trông giữ vật tư, trước kia bọn họ hẳn là quân nhân. Lúc trước có ông cụ ở đây, bọn họ đều nghe theo ông cụ, hiện tại ông cụ chọn Chử Đình, dù cho trong lòng bọn họ không muốn, đều phải nghe theo Chử Đình.
Trên danh nghĩa Chử Đình là đại quản gia của nhà bếp, anh cũng không tự cao tự đại, bất cứ việc gì cũng thương lượng với bốn người kia, một hai ngày như thế, ngược lại cũng thắng được một chút ấn tượng tốt của mấy người đó.