Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 224




Khương Chi xem đồng hồ, dỗ dành Tiểu Diệu và Tiểu Qua ngủ trưa, trong lòng hai đứa trẻ có chuyện cho nên từ hôm qua ngủ không được ngon, lúc cô kể chuyện trước khi ngủ được một nửa thì hai đứa đã dựa đầu vào nhau ngủ mất rồi.

Khương Chi đắp chăn cho hai đứa nhỏ, nhỏ giọng nói với Trương Anh Tử, “Anh Tử, chị ra ngoài một lát, em giúp chị trông chừng hai đứa nhỏ nhé.”

Trương Anh Tử vội vàng gật đầu, đặt công việc trong tay xuống nói: “Chị Khương, chị cứ yên tâm đi làm việc của mình đi.”

Khương Chi gật đầu, rời khỏi bệnh viện đi đến công ty luật.

……

Công ty luật ‘Hoa Luật’.

Khương Chi bưng một tách trà nóng khẽ nhấp một ngụm, Đặng Hâm ngồi đối diện lên tiếng: “Cô Khương, tôi đã soạn lại đơn khiếu nại, nhưng trước đó, tôi đã gửi một bức thư của luật sư đến Nhà xuất bản văn học nhân dân ở huyện Thấm rồi.”

“Tôi tin rằng ngày mai nhà xuất bản sẽ đưa ra câu trả lời, nếu như bọn họ muốn đấu tranh đến cùng, thì lúc đó chúng ta đệ đơn kháng cáo cũng chưa muộn.”

Khương Chi không có ý kiến gì.

Ở thời đại này, phần lớn mọi người đều là người bình thường, có một cảm giác đặc biệt kính sợ trước ‘chính phủ’, lá thư của luật sư đúng là sẽ có tác dụng ngoài mong đợi, dựa theo tính cách của người đứng đầu mảng báo chí Văn học lịch sử mà nói, khả năng cao là ông ta sẽ không gây ồn ào với cô đến mức phải ra tòa”.

Hơn nữa vì để xoa dịu cô, sẽ nhẫn nhịn thừa nhận bản hợp đồng ban đầu.

Nghĩ đến đây, Khương Chi nói: “Tiền bồi thường là 2000 đồng, không thể thiếu một đồng một cắc nào. Ngoài ra, doanh số khi lần đầu tiên phát hành cuốn tiểu thuyết của tôi đã bán rất chạy, cho nên đối phương cần phải trả toàn bộ phí bản thảo cho chương đầu tiên của tôi theo đúng như những gì trên hợp đồng đã viết.”

DTV

“Đối với những điều kiện khác, chúng ta đều không đồng ý.”

Đã trôi qua khoảng một tuần kể từ khi cuốn tiểu thuyết được phát hành, theo như số lượng phát hành ban đầu mà Trương Nhân và Phó Đông Thăng đã nói là 140.000 bản, nếu như 1 bản là 4 xu, vậy thì số tiền cô có thể nhận được là hơn 2000 đồng.

Nếu đã là của cô thì không thể trả thiếu dù chỉ một đồng!

Đặng Hâm sửng sốt, khó hiểu nói: “Nếu như đối phương đồng ý tiếp tục thực hiện hợp đồng thì chúng ta có đồng ý không?”

Anh ấy là luật sư, đã nhìn thấy quá nhiều khuôn mặt hoảng sợ, anh ấy cũng nghĩ đến phản ứng sẽ xuất hiện trên mặt của nhà xuất bản, khả năng cao sẽ là như thế này.

Đôi môi đỏ mọng của Khương Chi hơi nhếch lên, nói: “Không đồng ý.”

Đặng Hâm kinh ngạc liếc nhìn về phía cô một cái, sau đó gật đầu nói: “Được, tôi đã hiểu rồi, cô Khương cứ yên tâm. Về phần tiền thù lao xuất bản tiểu thuyết của cô, tôi cũng sẽ nghiêm túc yêu cầu bồi thường theo đúng như hợp đồng.”

Khương Chi gật đầu nói: “Đợi sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tôi sẽ trả thêm phí môi giới cho anh.”

Nghe xong những người này, nụ cười trên khuôn mặt của Đặng Hâm càng thêm nhiệt tình hơn một chút.

Trong lúc hai người đang bàn bạc, công ty luật cũng đón tiếp thêm một khách hàng nữa.

Đặng Hâm ngẩng đầu lên nhìn một cái, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Khương Chi còn chưa quay người lại, nó nghe thấy một giọng nam đáng khinh quen tai vang lên: “Luật sư Đặng, hôm nay anh nhất định phải nhận vụ kiện này của tôi, chúng ta đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm, nghe nói hôm nay có món cá lư rất tươi ngon, không phải anh thích nhất món đó hay sao?”

Người khác kia lập tức đi thẳng đến bên này, khéo ghế rồi ngồi xuống.

Khương Chi mím môi không nói gì, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.

Vương Bằng Phi.

“Ồ, đồng chí Khương, cô nói xem chúng ta có phải có duyên lắm không, buổi sáng vừa gặp buổi chiều lại gặp.”

Vương Bằng Phi vừa bước vào cửa liền nhìn thấy vòng eo thon thả quen thuộc của Khương Chi, vừa ngồi xuống, trên mặt hắn ta biểu hiện lên nụ cười dâm đãng, nhưng lại nghĩ đến người đàn ông lạnh lùng nguy hiểm lúc sáng, cuối cùng chỉ dám xoa xoa bàn tay mập mạp của mình, không dám vươn về phía cô.”

Trên người hắn còn giữ lại một chút hương vị mập mờ sau một cuộc tình, khiến người ngửi cảm thấy buồn nôn.