Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi!

Chương 11: Uyên vương gia : đệ nhất mỹ nam kinh thành 1




Buổi sáng tươi đẹp, Hình Hoa Hoa trên giường nằm một cách vô cùng thục nữ. Chân hai bên dạng rộng, nếu là đứng chắc chắn sẽ có biệt danh vua xoạc. Hai tay quơ linh tinh, miệng liên tiếp lẩm bẩm: "Phắc, phắc, phắc... phắc diu!" Cứ thế như đang chửi ai đó rồi cả người xoay xoay di chuyển tới cuối giường và tiếng rầm, bịch vang lên...

Hình Hoa Hoa mặt cắm dưới đất: "..." What??

Đậu... đầu sáng đầu ngày đã cho SML thế?

Hình Hoa Hoa đứng dậy lòng nghĩ nghĩ: Một ngày ngã giường sẽ là ngày xui xẻo, tiểu xinh đẹp ta phải cẩn thận! Cơ mà nàng mơ, giấc mơ vừa rồi là chủ nhân thân thể này nói với nàng muốn nàng sống tốt để Gia Minh hoa cúc nhìn.

Vãi lìn, tại sao vậy hả? Tại sao? Tại sao muốn điều giống nàng định sẵn thế?

Nàng đây cảm tạ nàng ấy đã cho nàng nương nhờ thân thể, giao một nhiệm vụ dễ, chứ nếu trả thù gì đó, nàng đây thật sự lười làm.

...

Hình Hoa Hoa tự mình chải đầu, thay y phục. Trước khi bước ra cửa phòng không quên căn dặn Yến Yến ở lại, nếu có người tớI liền: Tới là chó, không cần mở cửa, cẩn thận chó cắn.

Yến Yến tỏ vẻ ngơ ngơ ngác ngác như chú nai vàng.

Đám chó: "..." Nằm thôi mà bị điểm danh? Bản chó đuổi cắn chết mịa ngươi bây giờ!

...

Hoàng Cung.

"Thái hậu, Hình Nhị Tiểu thư bái kiến người ạ." Ma ma khom lưng, cúi đầu cung kính, người ngồi trên phất tay một cái ý tứ cho vào.

Cửa xuất hiện một hình bóng nhỏ, mảnh mai, y phục hồng sen, nửa gương mặt xinh đẹp, non nớt lộ ra. Hình Hoa Hoa bước tới trước mặt thái hậu, nàng cong lưng, "Hoa Hoa bái kiến thái hậu." Tiếng nói êm dịu thanh thoát lọt vào tai thái thái hậu.

Thái hậu lạnh nhạt nhìn rồi mới từ từ nói: "Hoa nha đầu, lâu không tới, nay tới là cần ta giúp gì sao?" Đã lâu không tìm bà ta, bà ta còn tưởng Hình Hoa Hoa đã quên người sau lưng che chở mình là bà ta rồi.

Nếu không nhờ bà ta, e rằng với tính đắc tội nhiều người kia đã sớm chết, không phải vì một cái ân tình, bà ta cũng không cần giả vờ truyền tin rằng Hình Hoa Hoa được bà ta yêu thích, chỉ trách lúc trước mừng quá đâm ra quá lời.

Nghe thế, Hình Hoa Hoa hơi cúi đầu, không che dấu nói: "Hoa Hoa hôm nay tới đơn thuần là thăm hỏi thỉnh an... và Hoa Hoa có phần nhớ người."

Lời nói lọt tai thái hậu, thái hậu lại liếc mắt lên xuống quan sát Hình Hoa Hoa, trong lòng thầm nghĩ.

Một năm không thấy, bộ dạng khác xưa, khép nép bớt lỗ mãng hơn. Hoàn toàn không giống những thông tin bà ta nhận được, nhưng không còn quan trọng, nếu đã là nhờ bà ta vậy thì xem thế nào, cũng đến lúc chấm dứt cái ân tình này rồi.

Thái hậu suy nghĩ cẩn thận rồi mới nói: "Chỉ cần yêu cầu không quá đáng, Hoa nha đầu muốn gì ta liền giúp."

Hình Hoa Hoa nhếch môi, những kí ức nàng nhận được xem ra còn thiếu sót rất may chưa làm gì để bị đứt đầu.

"Hoa Hoa muốn gả cho Uyên vương gia làm chính thê, mong thái hậu thành toàn ạ." Giọng nàng kiên định thêm chút mong đợi.

Ở đây tất cả có bốn vị hoàng tử, ba năm trước đã phong vương ba vị, Dung vương, Hành vương, Uyên Vương, Dung vương là một nam nhân háo sắc, tàn bạo, địa vị, quyền lực cao hơn hai vương gia còn lại, tên Hành vương dưa chuột thuộc thể loại vừa vừa, ở giữa nên rất ư cân bằng, tiếc là dưa chuột này chỉ cắm hoa cúc, hai tên trên một tên cuồng dâm, một tên chuột hoa.

Còn vị Uyên vương, gặp thoáng qua giờ nghĩ lại nàng chỉ muốn nuốt nước bọt thôi.

Uyên vương có danh hiệu đuệ nhứt nĩ nan tinh hành à nhầm, đệ nhất mỹ nam kinh thành, nam nhan họa thủy, dù quyền lực địa vị không nhiều nhưng được cái đẹp, tính cách trầm ôn, nhu hòa nên được lòng dân và hoàng thượng, Uyên vương gia theo nàng biết hắn thân thể yếu đuối từ nhỏ không chắc chắn sẽ càng được hoàng thượng yêu thương hơn.

Vì sao nàng chọn Uyên vương hử? Vì hắn đẹp thôi, chết vì trai là một cái chết êm ái mà lại.

(Ta trở lại với bộ này ><)