Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân - Chương 17: Con tin đặc biệt




“Gần được rồi.” Cố Khâm hài lòng nhìn chủ hạm phía quân địch gần như đã chỉ còn lại có một mình, “Alvin, tìm nơi yếu nhất của tầng vỏ ngoài kia để đội chiến hạm đột kích tiến hành công kích. Tôi sẽ dùng binh lực còn lại yểm trợ cho cậu. Chiến đội cơ giáp tùy cơ hành động, đục thủng chủ hạm đối phương, đoạt con tin về cho tôi!”

“Rõ! Trưởng quan!” Alvin nhất thời cực kì phấn khích, huyết dịch toàn thân đều sôi trào. Cố Khâm đã có thể tạo ra điều kiện hoàn hảo như vậy, nếu như hắn không cậy ra được lớp mai rùa kia, tự hắn cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình.

Alvin chỉ huy đội chiến hạm đột kích xuyên qua chiến trường đã bị chia năm xẻ bảy, nhưng khi hắn tới gần quan sát phần chiến hạm địch tạo thành “giáp sắt” đang di động ở bên ngoài thì lại không thấy chỗ nào để ra tay. Các chiến hạm nhỏ dày đặc chi chít bao quanh lấy chủ hạm, khiến cho người khác cảm thấy hoa mắt, nhìn chăm chú một lúc lâu còn có thể bị choáng đầu, rốt cuộc chỗ nào mới là chỗ yếu nhất? Hắn thật sự không thấy được!

Alvin kiên trì chỉ huy hạm đội tới gần chiến hạm địch hơn. Vào lúc này bọn hắn giống như đã đâm rớt một tổ ong vò vẽ, các chiến hạm cỡ nhỏ vốn đang bay vòng quay bỗng nhất trí di chuyển nòng súng, nhắm ngay vào hắn phát động công kích! Bất luận đội đột kích bay tới đâu, chỉ cần tiến tới đủ gần đều phải gánh lấy lượng hỏa lực hung mãnh này. Alvin đi vòng một vòng lớn quanh chiến hạm địch, thế nhưng lại không tìm được một chỗ để đục thủng. Không thể không nói, Roger lần này thực sự là quyết tuyệt, ngoại trừ xông vào thì bọn hắn không còn biện pháp khác.

“Cậu dự định ra tay vào chỗ nào?” Cố Khâm vừa khống chế các hạm đội ở mỗi khu vực, thu binh lực dư thừa về chuẩn bị cho trận ác chiến sắp tới, vừa rất kiên nhẫn hỏi. Thực ra hắn cũng không hi vọng giác quan thứ sáu của Alvin phát huy ở chỗ này, có điều chung quy lại hắn vẫn phải để hai người mới bọn họ trải nghiệm qua cảm giác ở trong chiến trường cao cấp chứ không phải cứ mãi chơi trò trẻ con ở trong địa đồ ngoài quân khu. Alvin đi một vòng rồi gần như tay trắng trở về, thế nhưng Cố Khâm biết chiến đội cơ giáp của Hình Chiến đã bí mật lên đường rồi.

“Híc, tôi cảm thấy chỗ nào cũng giống nhau cả…” Thanh âm của Alvin mang theo chột dạ, hùng tâm tráng chí khi nãy đã không thấy tăm hơi từ bao giờ.

“Không sao, cậu cứ công kích theo ý cậu, bên này tôi giao lại cho cậu đấy.” Cố Khâm tiếp tục bao vây bộ phận chủ lực của quân địch lại, sau đó chia hạm đội còn lại thành hai tổ giao cho NPC phụ tá, di chuyển tới hai bên đội đột kích của Alvin, cùng đội đột kích chuyển hướng toàn bộ hỏa lực tiến hành công kích mạnh mẽ lớp “giáp sắt” nhìn qua cực kỳ kiên cố này.

Trong phút chốc, “giáp sắt” nhanh chóng lưu động, các chiến hạm cỡ nhỏ xung quanh nó dồn dập bay về phía ba mũi hỏa lực, một chiếc bị nổ tung thì lại có một chiếc khác tới thay thế. Tình cờ có hỏa lực xuyên qua khe hở bắn trúng tới chủ hạm thì cũng bị lớp năng lượng phòng ngự bên ngoài chủ hạm cản lại.

Đội có hỏa lực mạnh nhất tất nhiên là đội chiến hạm đột kích của Alvin, nhưng vào đúng lúc này, Roger cuối cùng cũng phải Niên Lăng Húc ra. Niên Lăng Húc bị đóng băng hồi lâu, đầy bụng tức giận, vừa ra tay đã đánh Alvin đến mức không kịp trở tay. Alvin làm sao còn có thể quan tâm tới việc công kích chiến hạm địch nữa, tránh trái tránh phải vô cùng chật vật, có thể tự vệ được đã là tốt lắm rồi!

“Trưởng quan! Cổng vào khu C bị xâm nhập!” Cấp dưới NPC của Roger báo cáo lên.

“Có chuyện gì?” Chỉ riêng việc chỉ huy chiến hạm cỡ nhỏ chống lại hỏa lực từ 3 điểm công kích kia đã đủ để khiến Roger luống cuống tay chân. Hắn vốn đang hi vọng Niên Lăng Húc có thể hỗ trợ chia sẻ một ít áp lực với mình, kết quả còn chưa kịp thở ra một tiếng thì chủ hạm vốn được bảo vệ nghiêm mật lại bị xâm nhập?! Chưa nói tới các chiến hạm cỡ nhỏ tạo thành lớp giáp sắt ở bên ngoài, dù cho bên ngoài không còn giáp sắt thì chủ hạm vẫn còn có lớp năng lượng phòng hộ! Đối phương làm thế nào mà có thể lặng yên không một tiếng động mà đi vào!?

Roger thông qua hình ảnh giám sát phát hiện đối phương là mấy chiếc cơ giáp, hơn nữa cái cổng vào này… Hắn cuối cùng cũng hiểu ra, đối phương chính là lợi dụng thời gian mười mấy giây lúc mình phóng đội chiến hạm đột kích ra mà đi vào! Thế nhưng trừ phi họ canh giữ ở đó ngay từ đầu, bằng không căn bản sẽ không kịp! Đối phương làm sao biết được mình sẽ mở cổng dịch chuyển nào? Tiếp đó làm sao mà tránh được con mắt của nhiều chiến hạm cỡ nhỏ như thế?

Cho dù Roger có nghĩ nữa cũng không thay đổi được sự thật là chủ hạm đã bị xâm nhập, hắn lập tức hạ lệnh cho Mạch Phiến và Mạch Phấn trông coi con tin, còn toàn bộ các cơ giáp khác đi ngăn những kẻ xâm nhập lại.

Hỏa lực bên ngoài chủ lực vẫn kịch liệt như trước. Chiến hạm chủ lực của Roger vẫn trước sau như một bị Cố Khâm chặt chẽ giam lại ở các góc, thỉnh thoảng có chiến hạm bị bắn rơi, không thể quay về được nữa, nhưng Cố Khâm lại vẫn tiếp tục không ngừng điều binh lực ra bổ sung vào chỗ trống tiến công chủ hạm. Ngoại trừ việc đội đột kích của Alvin bị Niên Lăng Húc đuổi giết đang chạy ở bên ngoài thì hiện nay, tình hình trận chiến rất bất lợi đối với Roger.

Cơ giáp xâm nhập chủ hạm rất dũng mãnh, người dẫn đầu không nghi ngờ gì chính là Hình Chiến. Roger từ tình hình đối chiến trong máy quay thấy rõ được sự lợi hại của Hình Chiến, NPC căn bản không ngăn được y, thậm chí còn có NPC bị y bắt lại hỏi ra được địa điểm con tin bị giam. Roger cảm thấy có lẽ không còn ngăn được đối phương mang con tin đi nữa, hắn chỉ có thể hi vọng đội chiến hạm đột kích của Niên Lăng Húc mau chóng giải quyết xong việc rồi quay về.

Chỉ là Roger không biết, Niên Lăng Húc hiện tại cũng đang vô cùng bực bội. Cô đúng là đuổi theo Alvin, nhưng nếu là giống như trong quá khứ, chiến hạm của đối phương đã sớm bị cô đuổi tận giết tuyệt rồi, nào có cái nào giống hiện tại vẫn cứ sinh long hoạt hổ nhảy nhót tưng bừng như cái này? Rốt cuộc là ai đang chỉ huy cái hạm đội này? Tên kia cầm tinh con khỉ sao!

Niên Lăng Húc tức giận đẩy nhanh tốc độ, muốn vây nhốt lại hạm đội này, bịt kín đường lui của họ. Nhưng mà đối phương lại giống như có thể đoán ra hành động tiếp theo của cô tại thời khắc mấu chốt, thoát khỏi sự truy bắt của cô trong gang tấc. Đuổi bắt nửa ngày như vậy cũng chỉ bắn rơi được vài chiếc chiến hạm bị tụt lại khỏi đội ngũ đang lẩn trốn rất nhanh kia, Niên Lăng Húc lại bắt đầu hoài nghi đối phương đang đùa giỡn cô, hoặc là có âm mưu muốn kéo dài thời gian.

Thương thay cho Alvin, hắn làm gì có âm mưu gì? Hắn quả đúng là bị Niên Lăng Húc đuổi mà phải chạy trốn, chỉ có điều bởi vì hắn có trực giác đặc thù nhận biết được nguy hiểm nên hắn mới có thể né tránh nhanh tới mức đó mà thôi!

Phía bên kia, Hình Chiến đổ bộ lên chủ hạm quân địch, không tốn bao nhiêu sức đã tìm tới phòng giam giữ con tin. Nhưng ở trước cửa lại có hai chiếc cơ giáp giống nhau như đúc chặn lại, nhìn dáng vẻ thì đúng là hai anh em sinh đôi kia. Trên chủ hạm không có đủ không gian để cho nhiều cơ giáp hỗn chiến, vì thế nên Hình Chiến đơn giản để đội cơ giáp y mang theo đợi lệnh ở ngoài, còn y tự đi giải quyết đối phương. Tất nhiên y làm như vậy cũng là vì y hiểu rõ thực lực của đồng đội tương lai.

Không thể không nói, đúng là không có gì có thể sánh bằng thần giao cách cảm giữa song sinh với nhau. Một bên công kích, một bên chặn lại đường lui của đối thủ, còn có đủ loại tổ hợp kỹ thuật, phối hợp nhuần nhuyễn không chê vào đâu được. Hơn nữa hai chiếc cơ giáp còn giống nhau như đúc, bên trái là nó, bên phải cũng là nó, phía trước là nó, xoay người lại vẫn là nó, hình ảnh này tạo thành một loại áp lực quỷ dị đối với những người không có ý chí kiên định, khí thế tất nhiên cũng sẽ yếu đi, càng kéo dài đối thủ càng dễ phạm sai lầm, chiến bại chỉ là chuyện sớm muộn. Vì thế nên chỉ cần Mạch Phấn và Mạch Phiến liên thủ với nhau thì họ chưa bao giờ bị đánh bại cả.

Chỉ tiếc là lúc này, đối thủ của bọn họ lại là Hình Chiến.

Hình Chiến kiên nhẫn đấu vài hiệp với bọn họ, sau khi có được thông tin bản thân muốn biết rồi y mới ra tay. Y cũng không cần phân rõ ai với ai, vào lúc bị hai người đánh gọng kìm từ hai phía, y điều khiển hai tay nắm lấy cánh tay của cơ giáp phía trước, kéo mạnh đối phương đồng thời lùi về phía sau. Cơ giáp phía sau không kịp phản ứng liền bị lưng cơ giáp của Hình Chiến va vào lồng ngực, bị đẩy mạnh lên mặt tường, thân cơ giáp nặng nề cộng thêm lực va chạm khiến cho một nửa chiếc cơ giáp bị khảm hẳn vào trong bức tường. Cùng lúc đó, cơ giáp bị Hình Chiến túm lấy cánh tay chỉ mới kịp cảm thấy choáng váng đầu óc đã bị Hình Chiến vung chồng lên chiếc cơ giáp còn lại.

Trong nháy mắt, cánh tay trái của cơ giáp của Hình Chiến biến thành họng súng đen ngòm, bắn ngay vào ngực của chiếc cơ giáp bên trên một viên đạn quang năng, xuyên thẳng qua hai chiếc cơ giáp!

Thông báo nhân vật đã chết của hệ thống vang lên, Mạch Phấn và Mạch Phiến cùng xuất hiện tại khu vực hồi sinh, sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Họ đọc được trong mắt nhau cảm xúc sợ hãi, đối phương cư nhiên không do dự chút nào mà giết bọn họ…

Giải quyết xong cặp sinh đôi, Hình Chiến cho nổ cánh cửa căn phòng đang giam giữ con tin, để cho cơ giáp khác canh giữ ở cửa, còn chính y tự đi vào. Lúc này y mới phát hiện, con tin này hóa ra lại là một tướng quân quân hàm Thiếu tướng trẻ tuổi.

“Đi theo tôi.” Hình Chiến không suy nghĩ lâu, lập tức chuẩn bị mang theo con tin thoát khỏi chủ hạm.

“Anh tới đón tôi?” Thiếu tướng hơi cau mày, lại lùi về sau một bước, vẻ mặt lo lắng, “Tôi sẽ không rời khỏi nơi này, các anh nên đi đi. Xin hãy trực tiếp báo cáo lên bên trên là tôi đã chết trận.”

Đã lãng phí nhiều thời gian để tìm được con tin như thế, đối phương cư nhiên lại từ chối rời đi? Hệ thống đang giở trò quỷ gì? Hình Chiến xác nhận thân phận con tin một lần nữa, không phải là tìm sai người. Nếu đổi thành trước đây, y sẽ trực tiếp đánh ngất rồi vác con tin đi, thế nhưng Cố Khâm vốn vẫn luôn chú ý bên Hình Chiến lại mở miệng nói y chờ một chút.

Hình Chiến mở bộ đàm, hình ảnh nửa người giả lập của Cố Khâm lập tức xuất hiện trước mặt hai người. Mắt hắn lúc này cũng không nhìn lên màn hình bởi hắn còn đang chỉ huy quân bên kia, “Xin chào, tôi là tổng chỉ huy của hành động lần này.” Cố Khâm liếc đối phương một chút, sau đó đem sự chú ý trở lại trên chiến trường, “Có thể nói cho tôi biết lý do anh không muốn rời đi không?”

“Người yêu của tôi ở trên chiến hạm này.” Thiếu tướng nhìn qua bình tĩnh mà kiên định, “Hắn từng là tổng chỉ huy của chủ hạm này, bởi vì là người yêu của tôi nên hiện tại cũng đã bị giam lỏng.”

“Vì thế nên anh chuẩn bị làm phản sao?” Cố Khâm có chút hứng thú, cuối cùng cũng nhìn thẳng đánh giá đối phương một lần.

“Tôi không làm phản!” Thiếu tướng lập tức kích động, nhưng hắn đã rất nhanh cưỡng chế bản thân mình bình tĩnh lại, “Tôi sẽ không tiết lộ bất cứ tình báo gì của quân ta, tôi chỉ là muốn ở cùng với hắn. Chết cũng muốn ở bên nhau.”

Cố Khâm không nhìn hắn nữa, hờ hững hỏi, “Anh biết lần này, vì cứu anh mà chúng ta đã tổn thất bao nhiêu binh lính ưu tú không?”

Trong mắt Thiếu tướng chợt lóe lên tia sáng, nhưng hắn vẫn lạnh lùng cứng rắn trả lời, “Tôi không hề yêu cầu các anh tới cứu tôi.”

“Được rồi, tôi đã hiểu.” Cố Khâm không nhanh không chậm nói, “Hình Chiến, thay đổi kế hoạch.”

Hình Chiến hơi nhướng mày, “Cậu dự định mang người yêu của hắn đi cùng?” Cố Khâm không giống như một người dễ dàng bị đánh động đi làm những chuyện vớ vẩn vốn không có lợi như thế này.

“Không.” Khóe môi Cố Khâm cong lên, nghiêm túc nhìn thẳng vào y, ánh mắt giống như muốn chấn động cả hồn phách người đối diện, “Tôi chính là muốn quyền khống chế của toàn bộ chiến hạm này, muốn cả quân đoàn này phải triệt để quy hàng chúng ta!”