Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 72: Trợ lý riêng




Sự kiện bê bối của Ôn Hinh Nhã cuối cùng cũng kết thúc, những khoản bồi thường kếch xù cũng sôi nổi tiến vào trong tài khoản của cô, khoản tiền bồi thường lên đến 1000 vạn, tòa soạn Trường Giang chịu hết 500 vạn, phần 500 vạn còn lại thì mười mấy tòa soạn báo khác dựa theo mức độ nặng nhẹ mà chia phần trăm khác nhau, có những tòa soạn báo nhỏ vì chuyện này mà phải đóng cửa.

Công ty đầu tư Lan Hinh cũng đi vào quỹ đạo, Ôn Hinh Nhã giao phần lớn số tiền dưới danh nghĩa mình cho Âu Dương Phong quản lý, giúp cô đầu tư. Tầm nhìn của Âu Dương Phong rất tốt, không thể không nói ba năm sống trong tù, đã mài đi những góc cạnh trên người Âu Dương Phong, đã giúp hắn xóa bỏ những sự bốc đồng, nóng nảy trong hắn, giúp hắn trở nên điềm tĩnh và khéo léo hơn. Đối với một người đầu tư mà nói, những tính cách này là loại quý giá nhất.

Ôn Hinh Nhã nghĩ, vào đời trước Âu Dương Phong có thể thành công đến vậy, cũng có thể vì nguyên nhân này.

Cùng lúc đó, vụ án của Âu Dương Phong đã được gửi lên tòa án để xét xử lại, tòa án đã thụ lý, rất nhanh sẽ mở phiên tòa xét xử! Ôn Hinh Nhã thông qua Lăng Thanh Hiên quen biết được một số nhà phụ trách của các tờ báo lớn và tạp chí, cố ý tiết lộ cho họ biết vị luật sự bào chữa trong vụ án này chính là Trình Tử Nghệ. Trong lúc nhất thời, sự chú ý của các tờ báo lớn và tạp chí đều tập trung đến vụ án này và đăng nó lên các bìa tạp chí và tờ báo.

Truyền thông vẫn luôn làm tròn trách nhiệm của họ bao gồm trung thành và có trách nhiệm, đưa đúng sự thật với công chúng. Họ không chỉ đem người đối tác cùng thành lập công ty đầu tư vào năm 2008 lợi dụng công ty để rửa tiền đen ra, còn đem cuộc đời của Âu Dương Phong ra mổ xẻ, quá trình Âu Dương Phong học tập ở nước ngoài, những giải thưởng hắn đã đạt được trong lúc học, tất cả mọi người đều biết được tin tức này thông qua các phương tiện truyền thông.

Tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên và thán phục, hắn chỉ là một học sinh bình dân có thể nói là nghèo, nhưng lại có thể được trường đại học hoàng gia ở Anh chủ động tuyển chọn, có bằng Tiến sĩ tài chính chỉ trong vòng ba năm, không hổ danh được người khác gọi là thiên tài tài chính.

Âu Dương Phong thành lập công ty đầu tư Lan Hinh cũng được mọi người chú ý tới, cũng cùng lúc này một số tập đoàn, công ty lớn và các nhà tài phiệt đều đặt ánh mắt lên công ty đầu tư với quy mô lớn này.

Với những lợi ích to lớn mà sự phát triển của ngành đầu tư tại nước M đã mang lại cho các doanh nghiệp sự phát triển kinh tế to lớn, cho nên trong nước càng ngày càng có nhiều các tập đoàn, công ty tư nhân và các phú hào đều có hứng thú với các công ty đầu tư. Mà Âu Dương Phong một người có danh xưng là thiên tài tài chính, tốt nghiệp bằng tiến sĩ tài chính tại trường đại học hoàng gia ở Anh, càng khiến cho mọi người thêm hứng thú!

Tất cả chuyện này đều do Ôn Hinh Nhã sắp đặt, cái gọi là không có lợi thì không được chú ý tới sớm. Trước đó, cô cố ý lợi dụng việc lật lại bản án cho Âu Dương Phong để quảng bá cho công ty đầu tư, bởi vì vị luật sư phụ trách vụ án này chính là Trình Tử Nghệ, một kim bài trong giới luật sư cũng là một người đàn ông độc thân hoàng kim, hiệu ứng quảng bá so với tưởng tượng ban đầu tốt hơn nhiều.

Tuy rằng trước mắt những tập đoàn và công ty tư nhân đó đều đang trong giai đoạn xem xét, nhưng cô tin rằng chỉ cần Âu Dương Phong thắng vụ kiện này, thì sẽ có rất nhiều khoản đầu tư vốn quy mô nhỏ tiến hành gia nhập vào công ty. Việc công ty đầu tư của cô trở nên lớn mạnh hơn chỉ còn là vấn đề của thời gian.

Sau khi Khâu Dật Phàm và Âu Dương Phong phát hiện ra ý đồ của Ôn Hinh Nhã, thì đều sôi nổi kinh ngạc cảm thán kế hoạch cô lập ra không có một sơ hở nào, cô thật sự chỉ là một cô gái trẻ mười lăm tuổi thôi sao?

"Gần đây có rất nhiều tòa soạn báo và tạp chí muốn phỏng vấn anh." Âu Dương Phong nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt đầy phức tạp, từ lần đầu tiên quen biết cô hắn đã biết cô là một người con gái không tầm thường, không thể dùng tuổi tác để đánh giá cô, quả nhiên.. Cô là một người rất am hiểu về lòng người, vụ bê bối xảy ra trước đây, và việc quảng bá rầm rộ cho công ty hiện tại, nơi nào không phát triển theo hướng cô hy vọng, mục đích chính của cô chính là để tìm kiếm lợi ích lớn hơn cho bản thân.

"Từ chối hết tất cả, hiện tại anh đang phải chuẩn bị cho ngày mở phiên tòa, không thích hợp để tiếp nhận những cuộc phỏng vấn như vậy. Mặc khác, công ty vừa mới có bước khởi đầu, quảng bá chuyện này là để thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng công ty đầu tư của chúng ta vẫn chưa có đủ thực lực hay thành tích nào để làm loại phỏng vấn này. Mặc dù quá trình học tập của anh khiến mọi người đều phải chú ý tới nhưng anh chưa tạo ra giá trị nào để xứng đáng làm một buổi phỏng vấn của bọn họ cả. Mặc kệ bên ngoài mọi chuyện huyên náo lớn đến thế nào thì đều không có liên hệ gì với anh, anh chỉ cần tập trung vào những việc anh cần làm thôi."

Ôn Hinh Nhã đang đọc tờ báo trên tay, tiêu đề của bài báo viết về quá trình Âu Dương Phong học tập ở Vương Quốc Anh, cùng lúc đó, giáo sư Hall hướng dẫn Âu Dương Phong học tiến sĩ cũng dành nhiều lời khen ngợi đến anh, khó trách giới truyền thông lại muốn phỏng vấn hắn đến vậy, được giáo sư nổi tiếng trong trường đại học hoàng gia Anh tán thưởng là một thiên tài tài chính, như vậy cũng đủ để khơi dậy hứng thú học hỏi của mọi người.

Âu Dương Phong đương nhiên cũng hiểu đạo lý này, cho nên trước đó hắn đã từ chối hết các buổi phỏng vấn: "Lúc trước, em có đưa cho anh một số tiền, anh đã dùng số tiền đó để đầu tư vào cổ phiếu của một công ty trong nước mới thành lập về nguồn năng lượng xanh bảo vệ môi trường, trước mắt tuy rằng không có phát triển gì lớn nhưng rất có triển vọng trong tương lai."

Ôn Hinh Nhã đặt tờ báo trong tay xuống, nhìn về phía Âu Dương Phong với ánh mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, cô mơ hồ nhớ rõ vào đời trước, cục bảo vệ môi trường quốc gia đưa ra một loạt chính sách về bảo vệ môi trường, sau đó có rất nhiều sản phẩm bảo vệ môi trường xanh thừa cơ ra đời. Mà Âu Dương Phong lại có thể dựa vào các số liệu tài chính trên thị trường mà đưa ra quyết định đầu tư vào nhóm cổ phiếu của công ty phát triển về nguồn năng lượng xanh bảo vệ môi trường sớm như vậy.

Âu Dương Phong không có chú ý đến vẻ khác thường của Ôn Hinh Nhã, nói tiếp: "Anh đã điều tra qua, công ty này mới thành lập, trước đây do tài chính không đủ nên có vay ngân hàng của nhà nước một số tiền, rất nhanh ngân hàng đã cho bọn họ vay với một số tiền khá lớn với những chính sách ưu đãi. Cho nên anh suy đoán không lâu sau đó nhà nước có khả năng đối với nguồn năng lượng xanh bảo vệ môi trường này mà đưa ra chính sách phát triển, đến lúc đó giá trị của nhóm cổ phiếu này nhất định sẽ tăng cao."

"Em đương nhiên tin tưởng vào ánh mắt của anh." Ôn Hinh Nhã đối với năng lực của Âu Dương Phong càng ngày càng hiểu rõ hơn.

Đối với sự tín nhiệm của Ôn Hinh Nhã dành cho hắn, trong lòng Âu Dương Phong đương nhiên cảm thấy vui vẻ.

"Âu Dương Phong, anh giúp em tìm một người trợ lý riêng đi, tuổi tác tốt nhất là trên dưới 30 tuổi, tốt nhất là đàn ông, cường tráng, nhân phẩm tốt, những cái khác em không có yêu cầu gì." Ôn Hinh Nhã nghĩ bây giờ cô cũng là người đã có tiền, có nhiều việc không thể tự mình đi làm nên cần thuê một người có thể giúp đỡ cô.

"Thật ra, bây giờ bên anh đang có một người em có thể tuyển." Âu Dương Phong do dự một lúc rồi mới nói.

"Ồ, người có thể khiến anh chú ý tới, tự nhiên sẽ không kém, hôm nào để anh ấy đến gặp em đi! Vừa lúc có một số việc cần người xử lý." Ôn Hinh Nhã rất tin tưởng vào ánh mắt của Âu Dương Phong.

"Hoàn cảnh của anh ta có chút đặc biệt. Anh ta tự mình học các khóa học có liên quan đến quản trị kinh doanh tại đại học Harvard ở nước M, anh ta học rất nhiều thứ, cũng rất tài giỏi ở nhiều mảng, có thể nói là một nhân tài đa năng. Trước mắt anh ta dựa vào việc phân tích dữ liệu cho các công ty loại nhỏ để kiếm tiền sống qua ngày. Con hẻm mà lần đầu em gặp anh sau khi anh ra tù cũng là nơi anh quen biết với anh ta."

Ôn Hinh Nhã kinh ngạc, chẳng lẽ cô lại được gặp một người tài giỏi khác: "Nếu anh ta có năng lực tốt như vậy, thì tại sao lại chỉ làm nghề phân tích dữ liệu cho các công ty loại nhỏ?"

"Anh nói ra điều này cũng không quá tốt, đến lúc gặp mặt thì em sẽ biết thôi." Âu Dương Phong nói với vẻ thần bí.

"Không lẽ anh ta có một sở thích quái dị nào đó?" Ôn Hinh Nhã nhịn không được suy đoán, những người tài giỏi được xưng là thiên tài mà không muốn người khác biết đến quá khứ của bản thân thì đều có những đặc điểm hay sở thích nào đó quái dị, giống như Âu Dương Phong, hắn đã từng ngồi tù.

Âu Dương Phong cùng cô ở chung cũng đã lâu, đương nhiên hiểu được ánh mắt suy nghĩ linh tinh của cô, trong lúc nhất thời không khỏi cười khổ: "Em tốt nhất là tự mình đi gặp anh ta, tìm hiểu sâu hơn một chút cũng tốt."

Ôn Hinh Nhã không có kháng cự gì gật đầu, Lưu Bị phải tốn ba lần đi đến chỗ Gia Cát Lượng để mời người rời núi, đó trở thành một giai thoại được lưu truyền đến ngày nay, muốn tìm người tài thì phải chịu khó, như vậy mới có thể trở thành một người thành công làm chuyện lớn được.