Chương 118: Sự Thông Thái Và Liên Minh Lorel.
Hừm...
Có ba quỷ nhân. Tôi không biết tầm quan trọng của việc đặt "máy nghe lén" ở quốc gia ấy, nhưng nếu cô ta được hộ tống bởi những quỷ nhân thì thật nguy hiểm.
Người phụ nữ ấy đột nhiên cất tiếng về phía tôi, nhìn vào những người hộ tống vũ trang nặng nề mà cô ta mang theo, tôi đã nghĩ làm thế nào lại ra như này. Trong quá khứ, tôi từng tiếp xúc với con quỷ đa tài Rona-san dưới lốp ngụy trang. Chắc lại là ma thuật đây, nhưng có khả năng nhất vẫn là ba quỷ nhân này sử dụng cùng một loại chú thuật như thế và xâm nhập vào đám hân tộc. Chúng ảnh hưởng đến thị lực hay tác động đến nhận thức, tôi chẳng thể nói gì hơn, nhưng cho dù thế nào đi nữa, chúng vẫn không hoạt động lên người tôi. Ngay lúc này, tôi nhìn thấy bọn họ một cách hoàn hảo.
Ngoại hình cả ba rất khác nhau, hiển nhiên rồi. Chỉ là màu da lại khiến cho sự phân biệt rõ ràng hơn.
"Nơi này dường như khuất tầm nhìn của đám đông, nên cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ diễn ra suôn sẻ đây"
"..."
Có vẻ người phụ nữ này vẫn chưa nhận thức được có quỷ nhân trà trộn vào. Nếu thực sự cô đang sử dụng bọn họ trong khi biết rõ lai lịch thật, ít ra không nên mang theo bọn họ đến một nơi đầy rẫy các nhân vật tầm cỡ quốc tế như này chứ. Chẳng khác nào tẩm xăng lên người rồi nhảy quanh đống lửa trại cả.
Ở thế giới này, thật khó đánh giá tuổi tác dựa vào vẻ bề ngoài, do đó, người phụ nữ đang bên ngoài sảnh chính của bữa tiệc, tôi không thể nói cô ta bao nhiêu tuổi hay vị trí của cô như nào. Chỉ biết cô ấy là một người quan trọng bởi chính bầu không khí bao quanh.
Âm nhạc bên trong hội trường vang vọng đến cái nơi chẳng khác một phòng khách như vị trí chúng tôi đang đứng đây. Không gian này chẳng có ai cả, ngoại trừ tôi, và người phụ nữ cùng đám hộ vệ.
"Mấy người, để chúng tôi trò chuyện riêng một chút. Hãy canh gác, nếu có ai cố gắng vào đây, ngăn bọn họ lại. Một điều gì đó tương tự như thế"
Nói đoạn, cô chỉ đến lối vào. Với làn da trắng tinh khiết thậm chí trông không khỏe mạnh, cánh tay thon và đôi chân mảnh khảnh khiến cho bạn phải ngần ngại khi chạm vào chúng. Nếu có hỏi tôi cô ta thuộc tuýp người như nào, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: 'một người phụ nữ trông rất yếu ớt'. Ngoài ra, một điều lạ lùng làm tôi cảm thấy hoài niệm. Mặc dù tôi chỉ mới gặp cô ấy lần đầu tiên...
[Thật xin lỗi. Tôi đã suy nghĩ cũng được một lúc rồi, dù vậy, tôi chẳng thể nào nhớ ra cô. Chúng ta đã gặp nhau tại một nơi nào đó trước đây sao?]
Sẽ là một vấn đề nếu xuất hiện những tin đồn bao quanh một giáo viên từng làm náo loạn tại một sự kiện đây, thế nên tôi muốn việc này diễn ra một cách yên tĩnh với cô ta theo mọi lẽ. Dường như phía ấy biết thông tin về tôi, nhưng tôi lại không nhớ ra cô ta. Mà không đâu. Có thể chỉ là thông tin một chiều khi cô ấy biết đến thương đoàn của Raidou? Hoặc cô đã tìm hiểu về tôi thông qua một người nào khác? Vâng, chắc cô muốn trao đổi điều gì đó đến mức phải tách biệt với những người xung quanh.
"Ký tự giao tiếp... Ah, không ổn, đây là cuộc gặp đầu tiên với Raidou-sama. Tôi đã để tâm đến ngài, vì lẽ đó nên mới mời ngài theo cách này. Với sự hộ tống phóng đại như thế, thật có lỗi quá. Xin tha thứ cho tôi, bởi vị thế của tôi nên không thể khác hơn"
Duy nhất một lời. Chỉ với điều ấy, cô ta có thể chấp nhận giao tiếp bằng văn tự ha.
Thông tin phải rò rỉ nhiều hơn so với những gì tôi nghĩ nhỉ. Vâng, cũng tốt khi có những người biết nhiều hơn đôi chút nhằm tránh việc phải giải thích mỗi lần gặp ai đó.
[Tiếp sau đây, trước khi tìm hiểu lý do của sự quan tâm ấy, cô có vui lòng cho tôi biết cương vị cũng như tên tuổi trước tiên không? Chẳng biết tên của người đối diện khi mặt đối mặt như thế này chỉ là cảm thấy hơi sai sai]
"... Ngài nói đúng. Tôi từ Liên minh Lorel, là một trong những người chăm sóc nữ tu sĩ-sama và kamuro, Sairitz. Liên quan đến Liên minh Lorel, Raidou-sama biết được bao nhiêu vậy?"
Nữ tu sĩ và kamu...ro à?
Nếu bộ nhớ của tôi chính xác, trong Lorel, sự hiện diện ấy vô cùng quan trọng. Nữ tu sĩ là điểm tựa tinh thần của quốc gia và kamuro là những người đầy tiềm năng. Khi nghe nhắc đến kamuro, trong đầu tôi viết từ này như là 'đầu trọc' với ý nghĩa chẳng khác gì người học việc của gái mại dâʍ cả. Nhưng hình như ý nghĩa rất khác nhau. Ở đây chẳng phải bước lên con đường gái mại dâʍ hay gái giang hồ đâu, mà nhằm hướng đến một Nữ tu sĩ. Ấn tượng quá cách biệt. Và, khi nói về Lorel...
[Thực ra, tôi chưa bao giờ đến đó và cũng chẳng biết nhiều về nơi ấy, nhưng tôi biết đây là sự hợp nhất của ba nước nhỏ để trở thành một quốc gia, và mấy người được gọi là Nữ tu sĩ thì sở hữu sức mạnh bá đạo, một người có thể tương tác với một số Tinh linh cao cấp. Tôi từng nghe nhắc đến lời nói của Nữ tu sĩ có quyền hạn thậm chí cả trong khía cạnh chính trị nữa, do vậy, trong Lorel, họ rất có địa vị. Hơn thế, bởi mối liên kết mật thiết với Tinh linh, tôn giáo cũng mạnh mẽ nghiêng về phía Tinh linh nhiều hơn so với Nữ thần. Những gì tôi biết về đất nước này... Bọn họ sở hữu một nền văn hóa đặc biệt và vượt trội trên lĩnh vực hàng thủ công]
Sự nổi tiếng được biết đến khi Lorel sở hữu một số kỹ thuật độc đáo. Ngay cả khi tôi nói bọn họ tin vào các Tinh linh, vẫn kết thúc bằng việc liên kết đến Nữ thần, thành thử tôi không tìm hiểu quá sâu về chúng.
Kỹ thuật tay nghề cao, và sở hữu một biểu tượng được gọi là Nữ tu sĩ. Ấn tượng của tôi chỉ bấy nhiêu.
"... Tôi hơi ngạc nhiên. Ngài thực sự nắm rất rõ. Chắc ngài phải khảo sát kỹ lưỡng nhỉ. Ngài có định sẽ mở một cửa hàng tại đất nước chúng tôi không?" (Sairitz)
[Dĩ nhiên rồi, nếu nó được cấp phép, tôi sẽ thực hiện trong thời gian tới. Tôi chỉ mới bắt đầu kinh doanh, nhưng lại có những ước mơ lớn]
"Tôi hiểu rồi. Đến lúc ấy, xin thông báo đến tôi đôi lời. Tôi sẽ giúp ngài"(Sairitz)
[Rất cảm ơn cô]
Cuộc trò chuyện dừng hẳn. Với một nụ cười, người phụ nữ hứa hẹn hợp tác cùng tôi. Vừa duy trì một nụ cười nhẹ nhàng, cô ta vừa quan sát tôi với đôi mắt hẹp như thể đang dò xét. Cảm giác chẳng khác gì đang bị thẩm định ở đây cả. Hình như cô ta không ngại vẻ bề ngoài của tôi, thế nên có lẽ cô ấy đang tìm kiếm bất cứ một điều gì đó nhằm hiểu sâu hơn. Cứ như cô ta đang khảo sát mỗi inch trên cơ thể tôi vậy.
Liên minh Lorel.
Một trong bốn cường quốc lớn và là một quốc gia mà tôi chưa bao giờ đặt chân đến. Khác xa ba nước kia, Liên minh này tập hợp các cường quốc nhỏ thành một quốc gia. Có vẻ ba quốc gia nhỏ này tụ tập dưới tên Nữ tu sĩ. Về vị trí trên bản đồ, nó nằm phía nam xa lộ vàng chúng tôi từng đi qua, phía bên kia của dãy núi cao, nơi tồn tại biển nội địa. Chẳng thành vấn đề trong suy nghĩ của tôi khi xem nó như Shikoku.
Ở khía cạnh khác, họ dường như sở hữu một nền văn hóa riêng, nhưng có lẽ bởi bản sắc dân tộc là khép kín, nên không có nhiều thông tin xung quanh vấn đề ấy. Đấy chính là lý do khiến các kỹ thuật đặc trưng cũng như sự tồn tại của Nữ tu sĩ thậm chí còn nổi bật hơn nữa.
Văn hóa, Nữ tu sĩ, kỹ thuật tay nghề cao. Khi chỉ nghe nhắc đến bấy nhiêu đặc điểm đó, tôi cảm tưởng cứ như Nhật bản vậy. Nếu Nữ tu sĩ thay thế cho một vị trí nào đó tương tự sự uy nghi của Hoàng đế, chúng sẽ phù hợp một cách hoàn hảo luôn.
Có lẽ vì ba đất nước nhỏ hợp nhất lại, thế nên một quốc gia với chủng tộc không đồng nhất. Màu sắc da và tóc cũng khác nhau, và hình như rất ít người quan tâm đến việc này. Chúng gây tổn thương khi không có nhiều thông tin xung quanh, nhưng đây là một đất nước tôi muốn ghé đến ít nhất một lần.
Rất tiếc. Trong lúc này việc ấy chưa cần thiết. Mà là tại sao cô ta lại quan tâm đến tôi. Về tôi, hay cửa hàng của tôi đây? Điều đầu tiên trong tâm trí tôi là thế đấy.
"Nhưng thật kỳ lạ mà" (Sairitz)
Người phụ nữ ấy đã phá vỡ sự im lặng. Trong tất cả những nụ cười ấy, tôi thật không thể đọc những gì cô đang suy nghĩ. Năng lực đọc tư tưởng, nếu kích hoạt chúng trong khoảnh khắc ở những tình huống kiểu này, sẽ rất hữu ích đây!
[Cô đang cố gắng nói gì?]
"Ngài, người nói rằng chưa bao giờ truy cập Liên minh Lorel, với một số lý do, lại đang sử dụng một cái gì đó chỉ có một vài chọn lựa được giảng dạy" (Sairitz)
Cái gì là cái gì vậy? Sử dụng sao? Lorel sở hữu kỹ thuật tay nghề cao, vì vậy có lẽ nó liên quan đến các người lùn hả?
"Trên ký hiệu của thương đoàn Kuzunoha, có hai ký tự được viết bằng nó đúng không?" (Sairitz)
Ah, đúng rồi... Tôi đã viết chữ kanji trong các dấu hiệu trên tấm bảng bằng gỗ.
"Đấy là chữ viết của sự thông thái. Từ bốn cường quốc lớn, không đúng, trên toàn thế giới này, chỉ có một vài nơi trong Lorel biết về nó. Tại sao chúng lại được sử dụng trong tên cửa hàng của ngài vậy?" (Sairitz)
Văn bản của sự thông thái, cô ấy nói gì đây? Đó là chữ kanji và được chúng tôi sử dụng trong tiếng Nhật mà.
[Đấy là một trong những thành phẩm tôi đã sử dụng từ lúc nhỏ. Thực sự bí ẩn mà. Tôi đến từ rìa hoang mạc, nhưng có lẽ một ai đó từ quốc gia của cô đã đến rìa hoàng mạc và dạy kiểu chữ viết ấy chăng? Không giống như tôi biết hết các ký tự mà cô biết đâu. Đây cũng là lần đầu tiên tôi nghe nhắc đến cái tên 'chữ viết của sự thông thái' đấy]
Có thể một 'nhân tộc' nào đó đã đến thế giới này và dạy cho bọn họ chữ kanji theo một cách quái lạ. Nhưng tôi lại có một cụm từ toàn năng và thuận tiện, 'hoang mạc' ấy. Từ kinh nghiệm của tôi cho đến lúc này, hầu hết tất cả mọi thứ đều có thể được lý giải chỉ bằng cách nói ra từ này. Trên một ý nghĩa nào đấy, tôi luôn được cứu bởi 'hoang mạc'.
"Một ý kiến khá thú vị. Nhưng không thể. Trong trường hợp những ai hiểu biết về chữ viết thông thái, bước chân ra khỏi đất nước, những thông tin liên quan về nó sẽ được ghi chép lại tất cả. Từ số những người từng làm vậy trong quá khứ, chẳng có ai đã đi đến hoang mạc cả"(Sairitz)
Gì thế?! Lần đầu tiên cô ta bắt bẻ. Ngoài ra, hồ sơ à, cô ấy nói thế phải không nhỉ? Ở thế giới này, một nơi mà hầu hết mọi thứ đều làm qua loa cẩu thả hả? Tôi hơi ngạc nhiên khi cô tự tin chắc chắn về chúng đấy.
Kế tiếp, nương theo chiều gió nào.
[Nhưng tôi biết làm thế nào để viết và đang sử dụng chúng đấy thôi. Sau nữa, hẳn là phải có ai đó cô chưa biết đã đặt chân đến hoang mạc rồi. Trên hết, cô cần ưu tiên cho sự thật đúng chưa. Chừng nào thực tế này còn tồn tại, một ai đó phải giảng dạy cách viết này]
"Thật vậy. Tôi phải chấp nhận sự thật. Giống như ngài nói, có thể tồn tại cơ hội các chữ viết của sự thông thái đã được giảng dạy tại hoang mạc. Nhưng tôi lại có một suy nghĩ hơi khác trong tâm trí"
(Sairitz)
[Nghe thử nào]
"Các ký tự của sự thông thái, như tên gọi, được viết ra bởi những người thông thái. Nói cách khác, nếu là một người sở hữu trí thông minh và sự thông thái, sẽ không còn lạ khi người đó nhận biết chúng ngay từ đầu"(Sairitz)
Sự thông thái, theo cô ta nói. Có lẽ nào, giống như bậc hiền nhân hả?
[Cô đánh giá quá cao tôi rồi đấy. Tôi không quá thông minh để được gọi là một người thông thái đến thế đâu. Chỉ đơn thuần tôi là một người mở một cửa hàng buôn bán thôi]
"... Raidou-sama. Sự thông thái hơi khác một chút so với từ hiền triết. Người thông thái sở hữu lượng kiến thức không tưởng rất được tôn trọng. Chúng tôi thường gọi như vậy đấy"(Sairitz)
Eh? Vấn đề biến chuyển đến quái lạ nhỉ?
[Tôi chưa hiểu ý cô lắm]
"Sự thông thái là một thuật ngữ thường được sử dụng cho những người không phải ở thế giới này mà họ đến từ một nơi xa vời. Tôi nghĩ ngài cũng là một người thông thái-sama. Tôi có đúng không vậy?" (Sairitz)
'Thông thái' là cụm từ viết tắt của 'người đến từ thế giới khác', hừm. Một cái tên gọi rắc rối mà bọn họ đã đặt. Đây là một quốc gia khép kín nên lý do các thông tin chi tiết có liên quan không thể được hiểu đầy đủ chỉ thông qua tài liệu, rất tốt, không cần phải giúp gì.
Chữ kanji là văn tự của sự thông thái, hừm. Tên cửa hàng, tôi suy nghĩ về việc sử dụng chúng như là một lời chào mở đầu đến các anh hùng khi các cuộc tám chuyện dần truyền miệng đến tai họ, vì vậy tôi không suy nghĩ quá sâu xa về vấn đề này. Ai ngờ chữ kanji đã tồn tại trước đó rồi, hơn nữa, lại là các thông tin khá tuyệt mật. Tôi cho rằng chữ kanji là một cách viết riêng, nhưng thật không ngờ chúng còn quan trọng đến mức cần bảo mật thông tin. Bởi bạn biết đấy, chúng cũng chỉ là chữ viết mà thôi. Trong một thế giới mà hầu hết mọi nơi đều sử dụng ngôn ngữ và số đếm phổ biến, tôi thực sự không cho rằng chúng có quá nhiều giá trị đâu.
Dù sao thì, hiện tại có vẻ tôi đang bị nghi ngờ là 'một người thông thái' ha. Không cần nghi ngờ, thế nhưng đấy lại là sự thật.
Tôi nên làm gì đây? Thừa nhận hay giả vờ ngu ngơ. Chừng nào vẫn chưa biết được mục đích của người phụ nữ này, tôi thấy nên giả ngu sẽ là sự lựa chọn tốt nhất.
"Ara, không có câu trả lời? Ngoài ra, còn có thêm một lý do tôi nghĩ ngài là một người thông thái-sama. Chính trong tên của ngài đấy. Tên tôi là Sairitz và chính xác thì được viết như thế này"(Sairitz)
Tôi vẫn duy trì sự im lặng (thực sự tôi chỉ suy nghĩ làm thế nào để xử lý chúng) và không quá vội vã, người phụ nữ tên Sairitz đứng dậy, đi đến bên cạnh và đặt một ngón tay lên bàn.
Ngón tay mảnh dẻ phát sáng và chữ kanji đầy màu sắc kèm sự tinh tế được viết ra. Cô ta thực sự chẳng sử dụng tí mực nào, các nét chữ chỉ hiện ra theo vết ngón tay của cô thôi. Ồ, chúng được viết một cách chuẩn xác đấy chứ. Hoàn chỉnh hơn tiếng Nhật, một cái tên có thể phù hợp với tiếng Tàu hơn.
"Và tên dòng tộc của tôi thì như thế này. Có lẽ một lời giải thích chẳng cần thiết, nhưng chúng phát âm như Kahara. Kahara Sairitz, tên đầy đủ của tôi đấy. Trong Lorel, thông thái-sama rất được yêu mến và hầu hết mọi người đều sở hữu cái tên tương tự vậy. Việc đặt tên được thực hiện trong đền thờ Tinh linh, chúng tôi gọi nó là Yashiro. Tại nơi ấy, nhiều bậc cha mẹ sau khi sinh một đứa trẻ sẽ đến đó để cầu xin một cái tên. Nơi đó sẽ đề ra vài chọn lựa phù hợp cho đứa bé, và các bậc phụ huynh sẽ quyết định dựa trên đó, đấy là cách đặt tên con cái"(Sairitz)
Hana và tiếp đến là Hara, tạo thành Kahara, hừm. Thế nên, ngay cả cách phát âm bắt bắt nguồn cho tên dòng tộc. Thực tế chẳng khác Nhật bản nhỉ. Đến cụm từ được phát âm Aya Tadashi cũng không giống cái tên dành cho phái nữ đâu. Chữ kanji không được truyền bá rộng rãi, do đó, khi đặt tên, họ phải nhờ đến những người liên quan trong đền thờ à. Cô ấy gọi nó là Yashiro, thành thử, có lẽ một người tựa như một vị linh mục Thần đạo sử dụng những kiến thức nhằm đưa ra một số sự lựa chọn. Mặc dù bọn họ phụng sự các Tinh linh và Nữ thần, các linh mục trong Lorel được phép học chữ kanji sao? Cô ta đã nói chỉ tồn tại vài chọn lựa thôi, nên chắc không phải hoàn toàn như vậy rồi, nhưng chúng phiền phức thật đấy.
"Đôi khi những cái tên của sự thông thái giống hệt nhau. Đấy là bằng chứng cho việc những người ấy được tôn trọng và tin yêu từ nhân dân, như cái tên Raidou-sama cũng tương tự tại đất nước chúng tôi vậy, tôi nghĩ thế"(Sairitz)
...
"Ngoài ra, các đặc điểm trên gương mặt ngài nữa. Ai cũng cho rằng thông thái-sama là những người được sinh ra từ dòng máu khác biệt so với hân tộc chúng tôi. Thông thái-sama, không giống vẻ bề ngoài, những thứ ẩn chứa bên trong con người họ mới quan trọng nhất. Hầu hết các hồ sơ về thông thái-sama đều ghi chép bọn họ không sở hữu vẻ ngoài đẹp đẽ mấy"(Sairitz)
Ôi-ôi, sự thật hả? Một quốc gia thực sự có liên kết với người của thế giới khác. Đấy là lý do sự nhận dạng được đính kèm sao? Tất tần tật các bí mật về chúng, một Lorel rất ngay thẳng. Các kỹ thuật cũng là kết quả của những khái niệm đến từ thế giới chúng tôi luôn ư? Và một phần sự nhận thức rõ ràng giữa hân tộc và "nhân tộc" sở hữu những dòng máu khác nhau tạo ra thứ âm thanh rất thuyết phục đấy. Chưa kể đến cái phần bọn họ còn sở hữu những thứ quan trọng hơn bên trong con người nữa.
[Ổn không khi nói một điều quan trọng với một người như tôi vậy? Tôi, cô cũng biết rồi, mặc dù không phải một người thông thái]
"Ngài hiểu sai ý chúng tôi sao, Raidou-sama? Chúng tôi chỉ muốn che chở cho các thông thái-sama không may nhận để nhận lấy sự đối xử bất công trong thế giới này thôi"(Sairitz)
Không may ư. Từ những gì nghe được thông qua Root, đa số những người đã đến từ thế giới của chúng tôi đều do các vụ tai nạn. Dường như họ hiểu biết khá nhiều đấy chứ.
"Có thể lúc này vẫn ổn đấy, nhưng trong thời gian, ngài sẽ phải đối mặt với vấn đề này. Nếu là Lorel, chúng tôi sẽ chào đón ngài với vòng tay rộng mở. Những điều gì có thể thì chúng tôi dự định sẽ thực hiện chúng cho ngài"(Sairitz)
[Có vấn đề đấy. Hình như trên thực tế, tôi chẳng có lý do gì để nhận được sự bảo hộ của mấy người đâu. Nếu phát hiện một thông thái-sama, tôi sẽ đề nghị họ đến quốc gia của cô ngay và luôn]
"... Hình như ngài vẫn chưa tin tưởng chúng tôi hả. Ra vậy. Lúc này tôi sẽ để nó ở đây. Điều này không phải một cái gì đó có thể vội vã sau tất cả ha"(Sairitz)
Có lẽ cô ta hiểu thái độ của tôi rất cương quyết, hoặc có thể vấn đề sẽ không tiến triển theo ý cô. Cô ấy thu hồi lại khá dễ dàng.
"Đúng rồi, Raidou-sama, có điều này tôi muốn xin ý kiến của ngày. Có được không vậy?" (Sairitz)
[Nếu cô đã đối tốt với một người như tôi thì không sao đâu]
"Hai vị anh hùng Nữ thần-sama đã gửi đến. Chúng tôi nghĩ hai vị ấy cũng rất thông thái. Raidou-sama, ý kiến của ngài như thế nào về họ?" (Sairitz)
[Một câu hỏi tôi chẳng thể nào đáp ứng được rồi. Xin thứ lỗi, nhưng hình như ý kiến của tôi sẽ không thật hữu ích đâu. Tôi chưa bao giờ gặp bọn họ trước đây, do đó, chẳng thể nghĩ ngợi gì về họ cả]
Với câu trả lời ấy, cô không biểu hiện bất kỳ sự bất mãn nào, Sairitz-san lặng lẽ đứng lên từ chỗ ngồi. Cúi chào một lần nữa, cô quay người và đi về phía lối vào phònh khách này.
"Tôi hiểu rồi. Ah, đúng thế, ra là vậy"(Sairitz)
Thở ra một hơi dài đầy nhẹ nhõm sau khi phóng thích khỏi sự căng thẳng, Sairitz-san quay người trò chuyện với tôi. Mà cũng chẳng cần chờ đợi phản ứng từ tôi, cô ấy vẫn tiếp tục.
"Các ký hiệu trên cửa hàng Raidou-sama, thật đáng yêu. Kuzu đề cập đến y dược và Ha thì liên qua đến thực vật. Hiện thời dược phẩm là điểm mạnh đúng chứ?" (Sairitz)
[Đấy là tên gọi của một loài thực vật, không phải ký tự trong y học. Vâng, mặc dù vẫn không sai khi nói tôi muốn truyền bá các loại dược phẩm đâu]
"... Như tôi vẫn nghĩ, ngài rất hiểu biết về chữ viết của sự thông thái. Trước khi quay về đất nước, tôi muốn được gặp ngài một lần nữa. Kế đến, tôi xin phép"(Sairitz)
Ah.
Sao lại thành ra thế này? Tôi cảm thấy như mình vừa đánh rơi một thứ gì đó.
Không còn lý do gì để ở lại căn phòng mà giờ đây chỉ còn mỗi mình tôi. Hãy quay lại đại sảnh nào.
---------END CHAP---------