Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 126: Cách Chiến Đấu Huy Hoàng.




Chương 123: Cách Chiến Đấu Huy Hoàng.

Những dãy ghế được xếp theo hình vòng cung.

Không nghĩ rằng tôi sẽ trông thấy một đấu trường mà lúc nào mình cũng tưởng tượng về nó theo cách thức như thế này. Thật chẳng thể nào dự đoán được cuộc sống sẽ mang lại cho ta những gì.

Kiểu cách không giống như đấu trường La Mã nổi tiếng đâu.

Tại vùng ngoại ô của Hàn lâm Viện, một đấu trường khổng lồ chuyên dành cho các giải đấu. Tôi phải cảm khái khi trông thấy kiến trúc xây dựng to lớn như thế, có thể vững chắc vượt qua những năm tháng trong lịch sử và sẽ còn trụ tốt ở tương lai, như là một cơ sở của nhà trường vậy. Bằng cách nhìn nhận những hành vi từ học sinh hay giáo viên ở Học viện Rotsgard, có những lúc người ta sẽ cho rằng nơi này như một cơ sở giáo dục chỉ đạt hạng hai mà bạn có thể bắt gặp ở bất cứ đâu. Mặc dù vậy, khi quan sát kỹ hơn về cơ sở vật chất cũng như quy mô, nó lại nhắc ta nhớ: đây chính là trung tâm học tập cao cấp nhất của hân tộc.
"Rembrandt-san đã lưỡng lự khi nói điều gì thế ạ?" (Shiki)

"Sự an toàn của con gái ông... có thể hay không. Hình như việc ông ấy đến Thương gia Hội trong hôm nay có liên quan đến tình huống này. Chắc là một vấn đề khá lớn đây"(Makoto)

"Áp lực từ Hopelace ư?" (Shiki)

"Có lẽ vậy" (Makoto)

Rõ ràng tôi đã đánh giá khá thấp cái tầng lớp được gọi là quý tộc rồi.

Nhưng chỉ qua một đêm, tôi đã lắng nghe tường thuật lại từ Shiki. Tại bữa ăn ở cửa hàng bọn họ lần đầu tiên đặt chân đến, đã xuất hiện chất độc trong thực phẩm sẽ khiến bọn họ mất đi cảm giác về sự cân bằng; nước uống được cung cấp ở ký túc xá có chứa chất độc gây ra triệu chứng đau bụng và tiêu chảy; khi đêm về, lại xuất hiện vài kẻ ám sát. Thật là một tiến trình đầy đủ của những hành động gây cản trở bọn họ tham gia vào giải đấu này. Lắng nghe báo cáo ấy, mặc dù không vượt quá những gì mình tưởng tượng, nhưng chúng vẫn gây cho tôi sự ngạc nhiên đấy.
Vào cái ngày được tín nhiệm ấy , hoặc có lẽ lâu hơn thế, hôm nay, tôi nghĩ mọi việc đã được hoàn tất, và cảm thấy nhẹ nhõm hẵn ra.

Và tiếp đó, lần này tôi lại nhận được một tin nhắn bất ngờ từ Rembrandt-san. Dường như Hiệp Hội thương gia đề cập điều gì đó có liên quan đến tôi. Ông ấy bảo sẽ đứng ra thay mặt tôi và xem xét những gì có thể làm được. Thế là bà vợ cũng đi cùng ông, nên hôm nay Rembrandt-san không có mặt ở đây để theo dõi các trận đấu. Tôi cảm thấy điều này cũng dính líu đến cái đám quý tộc cao tầng kia.

'Chẳng phải cái đám quý tộc này đi hơi xa rồi đấy chứ?', tôi thầm nghĩ.

Đây là một trường học, và chẳng liên quan gì đến gia tộc cả, bọn họ vẫn chỉ là các học sinh thôi. Nói cách khác, những biện pháp sử dụng chất độc hay thuê sát thủ mà tôi dự liệu trước, đã là những phương pháp rất tệ hại rồi. Bởi mọi người cũng biết rồi mà, ngay cả khi là một giải đấu, chúng chỉ là một sự kiện của Lễ hội trường thôi.
"Tôi rất ngạc nhiên khi hắn ta đi xa đến vậy..." (Makoto)

Tôi nhìn vào bảng danh sách sắp xếp cặp đấu trên tay mình.

Nơi đó, một tựa đề đã được viết 'bảng phân chia giải đấu'. Một cuốn sách nhỏ ghi chú về giải đấu này.

Thể loại chiến đấu thực chiến và giao tranh ma thuật được phân chia ra. Qua một vài trận đánh, cuối cùng cả hai sẽ đối đầu với nhau trong trận cuối cùng.

Trong lớp học của tôi: Gin, Misura, Daena và Yuno tham gia vào thể loại giao tranh thực chiến; Amelia, Sif và Izumo trên danh mục ma thuật.

Và những người tham gia đều đã được thông qua vòng xét tuyển sơ bộ, tất cả gồm 40 người. Nhân tiện, tiếp nối các trận đánh cá nhân, sẽ là những trận giao tranh theo nhóm, thế nên, không có quá nhiều người tham gia vào các trận đánh thể loại cá nhân này.

Điều ấy chứng minh rằng có rất nhiều sinh viên phù hợp với các trận đánh theo nhóm đấy chứ. Có lẽ thay vì chịu thất bại nặng nề trong trận chiến cá nhân và để lại kết quả tốt trong trận đánh đội, sẽ tốt hơn khi chỉ cần tham gia vào tổ đội chiến đấu và dành lấy kết quả tốt đẹp, là những gì tôi đang nghi hoặc. Bởi nhiều khả năng có thể sẽ lưu lại kết quả ưu tú bằng cách tận dụng những kẻ xung quanh mình mà. Những người không theo dõi trực tiếp chỉ có thể nhìn nhận vào kết quả cuối cùng mà thôi.
Các sinh viên chỉ tham chiến những trận đánh đội chắc sẽ biện minh rằng bọn họ sợ phải hứng chịu các vết thương có thể xảy ra trong trận đánh cá nhân, nên hạn chế tham gia đấy. Một cách thực hiện rất bài bản. Oài, tôi vô tình kết thúc suy nghĩ theo một hướng xấu rồi.

Và như thế, Gin cùng những người khác đều tham gia cả hai thể loại. Kể cả tên con trai thứ hai của gia tộc Hopelace cũng vậy hử.

"Những trận đánh đầu tiên sẽ là Gin vs Misura, Daena vs Yuno. Những người chiến thắng sẽ đối đầu nhau sau đó. Về mặt ma thuật: trận đầu tiên là Amelia vs Sif, người chiến thắng sẽ phải gặp, Izumo. Vậy là, hắn ta thậm chí còn thao túng luôn danh sách giải đấu..." (Makoto)

"Nghĩa là, một trận quyết đấu giữa các sinh viên của Waka. Em rất mong chờ"(Tomoe)

"Tomoe... Cách tư duy vô cùng tích cực đấy. Đơn giản, tôi khá ngạc nhiên thôi. Chẳng phải là 'tất cả mọi thứ đều có thể làm' hay sao? Hắn thậm chí có thể đặt bàn tay lên các quy tắc luôn à"(Makoto)
Có lẽ Tomoe chẳng hiểu nỗi  điều mờ ám bên trong, cô đang nói điều gì đó hơi lạc đề. Điều tôi đang cố muốn nói chính là các quy tắc đều vô ích đối với giới quý tộc hả. Ngay cả khi vẫn còn là sinh viên, hắn đã có thể chi phối nhiều đến vậy.

Điều này thật khó tin.

"Hình như gia tộc Hopelace sở hữu nhiều quyền lực hơn mình nghĩ, và Học viện cũng chẳng phải một nơi dành cho sự công bằng. Cái đám kia thật là... " (Makoto)

Tôi hướng ánh mắt đến hàng ghế ở phía xa từ vị trí dành cho tầng lớp bình dân này.

Rất nhiều khuôn mặt tôi đã trông thấy trước đây đang ngồi thành hàng ở đó. Bằng chứng cho thấy những mối quan hệ xung quanh tôi đã trở nên hỗn độn hơn rồi.

Một số người ngồi kề bên Hiệu trưởng của Học viện, đấy là điều duy nhất tôi biết về khuôn mặt ông ta. Có lẽ những kẻ cầm quyền từ bốn cường quốc lớn thì phải. Nói cách khác, Limia hoặc Gritonia ư. Cách đó hơi xa một chút, Hội chủ thám hiểm Guild Hội, Root. Xen lẫn bên trong hàng người liên quan đến đền thờ, chính là vị linh muc tôi đã gặp dạo trước, cũng như người có sức ảnh hưởng lớn ở Lorel, Sairitz. Nhiều khả năng bọn họ không biết được các trận đấu này đã bị cố định từ trước bởi chỉ một sinh viên. Nhưng các sinh viên của tôi đã phải chịu thiệt thòi từ việc này, thế nên trong đôi mắt tôi, bọn họ chẳng khác nào những kẻ đồng loã.
Và trong đám người ấy, một trong những điều mà tôi bất đắc dĩ phải có mối liên hệ vì sự thiếu suy tính của mình, ngoài ra còn bởi một lý do nữa chính vì tôi là một người đến từ thế giới khác.

... Giờ đây khi nghĩ lại, kể từ lúc đặt chân đến đây, tôi thật đã nói dối khá nhiều. Dần dần chúng càng chồng chất thêm lên, khiến tôi bắt đầu cảm thấy hơi phiền hà rồi đây. Để bảo vệ sự dối trá, lại phải thực hiện một lời nói dối mới. Liên miên không có hồi kết.

"Waka?" (Tomoe)

"Thật là... Hiện tại, tất cả các móc thời gian ấy đều chuyển động như thế, hừm. Có lẽ đã đến giới hạn rồi. Này, Tomoe "(Makoto)

"Y-Vâng?" (Tomoe)

Sao cô lại nói lắp thế, Tomoe? Quá tệ khi tôi thể hiện một khuôn mặt nghiêm trọng hả?

"Thật tình cô có muốn bốn mùa đến với Asora không?" (Makoto)
"! Tất nhiên rồi ạ!" (Tomoe)

"... Hiểu rồi"(Makoto)

"Waka-sama, em tìm thấy một thứ thú vị nên đã mua chúng-desu wa ~ ~, để đề phòng, em đã mua đủ cho cả ba người luôn" (Mio)

"Cảm ơn, Mio" (Makoto)

"Giờ đây cô còn có khả năng lưu tâm đến người khác đấy, Mio" (Tomoe)

Khi nhận lấy túi giấy từ Mio, một hương thơm tựa như húng quế kíƈɦ ŧɦíƈɦ mũi của tôi. Hôm nay ưu tiên đến mùi hương à? Nhiệt độ truyền qua lòng bàn tay nhắc tôi rằng món này là một thực phẩm ấm nóng. Tôi rất mong chờ. Tôi nghe thấy một âm thanh nhỏ 'Đó là không công bằng-desu' từ Mio khi cô cắn lấy môi mình. Tôi quyết định hành động như thể không trông thấy và hướng ánh nhìn vào sàn đấu. Hiện giờ bọn họ đã đi xa đến vậy, chỉ còn cách bọn họ phải làm những gì có thể thôi. Rất nhiều điều phải đắng đo, tuy nhiên, tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ biết quan sát mà thôi.
Một giọng nói thông báo bắt đầu giải đấu vang lên.

◇◆◇◆◇◆◇◆

"Tiếp sau đây, trận đấu giữa hai chiến binh trong số những người tham gia sở hữu cấp bậc cao nhất ở giải đấu này! Cả hai đều đạt cấp 97! Đầu tiên, Gin Roan! Trong khi là một thành phần thuộc năm hai sở hữu kỹ năng thực chiến cao, anh ta còn là một thần đồng có cấp độ cao trên bảng xếp hạng nữa! Đặc biệt về kiếm thuật của anh ta, mọi người đang rất chú ý đến nó! Mặt khác, bên này là Misura Kasper! Người ở tuyến tiên phong được bầu chọn nhiều nhất bởi các pháp sư! Năng lực phòng thủ của anh ta có thể gọi là pháo đài bất khả xâm phạm, và khả năng ứng biến còn có thể sử dụng luôn cả ma pháp trị liệu. Một kiếm khách sở hữu cả hai điều này luôn!"

Một giọng nói vang vọng khắp võ đài.
Nhưng biểu hiện của hai người đang bước lên sân khấu cứ như ngậm phải một nỗi đắng cay vậy. Một gương mặt tệ hại. Tôi thậm chí có thể biết lý do đấy. Vũ khí trong tay họ, và cặp đôi này. Chẳng biết chất lượng cụ thể của loại gỗ như nào, nhưng Gin và Misura đang cầm một thanh kiếm gỗ trong tay.

Một thanh kiếm gỗ sở hữu một kích thước chung chung.

Mấy sinh viên khác thì lại mang theo vũ khí kim loại. Mỗi người trong số ấy cầm trên tay các loại vũ khí họ ưu thích nhất. Vài người trong số đó thậm chí còn chiến thắng dựa theo thông số kỹ thuật từ vũ khí ấy chứ.

Tôi chưa bao giờ hướng dẫn cách chiến đấu bằng những thanh kiếm gỗ, và tất nhiên, nhiều khả năng cũng không phải ý muốn của họ đâu. Cái lúc cầm trên tay một loại vũ khí khác xa những gì ban đầu bạn dùng, rất dễ hiểu khi họ biểu hiện khuôn mặt như vậy.
"Trước hết, thông báo đến tất cả mọi người. Giải đấu năm nay có nhiều người tham gia đạt đến cấp độ hơn 90, do đó, vì lợi ích để đưa ra những đánh giá cân bằng cùng những sinh viên khác, vài điều hạn chế đã được thiết lập"

Thế là một hệ thống phân lớp cho các cấp độ ngay từ đầu đã được đưa ra, tựa như judo hay quyền Anh nhằm phân chia cấp bậc trước khi bước vào giải đấu à.

Nếu đề cập đến cấp độ khác nhau hay những thứ vớ vẫn ấy, bọn họ nên áp dụng mức thời gian định sẵn thay vì hạn chế về mặt vũ khí cũng như các loại công cụ khác chứ.

Ah ~, đầu tôi đang quay cuồng.

"Họ chỉ được sử dụng trang thiết bị như thế. Đây là việc cân nhắc đến những người tham gia khác. Vậy thì, trước khi bắt đầu, chúng ta hãy xác nhận các quy tắc nhé! Giới hạn thời gian của cuộc chiến là 10 phút. Thiệt hại sẽ được chuyển giao sang các bù nhìn, và chúng sẽ phản ánh thương tích của chính chủ. Khi tất thảy bù nhìn bị phá huỷ đồng nghĩa với việc mất khả năng chiến đấu, tại thời điểm đó, trận đánh sẽ kết thúc. Bên cạnh, trong các trận giao tranh ở thể loại cận chiến, việc sử dụng phép thật tấn công hay ma pháp trị thương đều bị cấm, và điều duy nhất có thể sử dụng chính là gia tăng thêm khả năng chiến đấu bằng ma pháp mà thôi. Trường hợp ai đó bước ra khỏi ranh giới, sẽ bị trừ điểm, và nếu trận đấu không kết thúc trong thời gian quy định, việc ấy sẽ ảnh hưởng đến phán quyết cuối cùng rất đáng kể đấy"
'Bù nhìn' à, nếu chúng đã được chuẩn bị sẵn, sản phẩm này sẽ thuận tiện nhằm gánh vác những thiệt hại mà ai đó phải hứng chịu. Chúng trông giống một búp bê Matryoshka với chiều cao khoảng 1 mét. Ở những thể loại của giải đấu, đôi khi chúng được sử dụng, và giá cả thì vô cùng cao luôn.

Tôi nghĩ chúng là một công cụ có thể gia tăng tính hiệu quả khi áp dụng vào các cuộc chiến thực sự đấy, nhưng để bù nhìn phát huy tác dụng, cần thiết phải đặt chúng ở địa điểm thích hợp, ngoài ra còn liên quan đến khoảng thời gian hiệu dụng, chúng có rất nhiều hạn chế, thế nên, về bản chất thì chúng chẳng thể nào được dùng trong chiến đấu thực tiễn cả.

Với trường hợp này, bọn họ chuẩn bị những bù nhìn với cái giá trên trời rồi kết nối đến đấu trường nhằm phục vụ như một sân khấu, đồng thời, họ thực hiện các thủ tục giữa sinh viên và những con bù nhìn. Theo cách đó, dường như chúng có thể gánh chịu thiệt hại trong khoảng 15-30 phút.
Tình huống thiệt hại vượt quá mức cho phép, những phần dư ra sẽ chuyển về chính chủ nhân của nó, thế nên, có tới 3 bù nhìn được chuẩn bị cho mỗi một cá nhân trong mỗi trận đấu. Một mô tả khá sống động về một Học viện tư sản đấy chứ. Nói cách khác, chỉ cần một trong số đó bị phá hủy, nghĩa là bạn đã thua.

Ở một phương diện nào đấy, quy định này giống như đang xử ép Misura vậy. Không được sử dụng phép thuật trị liệu; kết thúc cuộc chiến trong thời gian cho phép. Cả hai đều là các hạn chế nặng nề với Misura. Trong khi đó, Gin trên thực tế lại chẳng có lấy bất cứ điều gì ràng buộc cả. Gin cũng không phải kiểu người nhân từ, do đó, sẽ là những cuộc tấn công dồn dập cho đến khi trận đấu kết thúc. Rõ ràng rồi, kết quả chung cuộc sẽ ngã về phía Gin.
"Tiếp đến, Gin Roan so tài cùng Misura Kasuba, trận chiến bắt đầu!"

Tại dãy ghế khán giả từng yên ắng một lúc trước, khi nhận được tín hiệu ấy, nơi đó nổ ra  một trận hò hét rất cuồng nhiệt.

Với thị lực được cải thiện mà trước đây vẫn chưa nắm bắt được trong lối sống, tôi khẳng định cả hai người đang thảo luận điều gì đó.

Gin ngay lập tức rút ngắn khoảng cách, các động tác nhắm đến phần dưới của Misura . Thanh kiếm gỗ chẳng đáng tin cậy ấy mỏng manh hơn rất nhiều so với thanh kiếm anh thường dùng, đã bị chặn đứng bởi Misura. Không ngoài dự kiến với một người sở hữu khả năng phòng thủ cao nhất như Misura, anh ta chẳng biểu hiện gì ngay cả với các cuộc tấn công đầy bất ngờ. Một sự kết hợp liên tục giữa các đòn công kích đủ thích hợp với cái tên 'một cơn lốc' đã bức đến Misura sau đó không lâu ở một khoảng cách gần. Như dự kiến, chống chọi lại các đòn tấn công như vũ bão của Gin, Misura không thể tung ra một đòn tấn công hiệu quả và đang bị ép phải phòng vệ hết mình.
Cuộc trò chuyện giữa họ có lẽ đã như này: 'điều này cũng như một phần may mắn, đừng nghĩ xấu về tôi mhé', và 'dù có là vậy, tôi sẽ không buông xui đâu'.

"Chà, phải nói gì đây ta, một trận đấu đơn điệu và một chiều, hừm" (Tomoe)

Tomoe quan sát sự tiến triển từ cuộc chiến với ánh mắt chán nãn. Chẳng còn nghi ngờ gì đây không phải một màn biểu diễn khiến người ta cảm thấy thú vị. Tuy nhiên, về mặt kỹ năng, những người chuyên về kiếm thuật hay như cận chiến sẽ cần phải xem xét. Cách tung đòn, phương pháp ngăn chặn; những điểm ấy sẽ tạo ra sự khác biệt nho nhỏ đấy.

"... Về cách chuyển động cơ thể, em sẽ thu hồi những gì từng nói, nhưng theo em nghĩ, nếu đây là một điều gì đó khiến rất đông người phải tụ tập để theo dõi, em vẫn không thể hiểu được-desu wa"(Mio)
Đáng buồn thay, trông chúng cứ như một màn biểu diễn buồn tẻ với Mio vậy. Phong cách chiến đấu của Misura chỉ tập trung vào sự phòng ngự. Một phong cách đơn giản đánh vào khẩu vị của các chuyên gia. Cô ấy bảo sẽ thu hồi những gì đã nói, có lẽ vì đã nảy sinh một chút ý kiến tốt đẹp về kỹ thuật của bọn họ rồi.

So với đoạn thời gian lúc đầu họ tham gia các bài giảng của tôi, rõ ràng lúc này cả hai đang chiến đấu với một quá trình tư duy hoàn thiện, và trong mắt tôi, trận đánh này thực sự xứng đáng để xem đấy chứ.

Di chuyển cơ thể, mở rộng khoảng cách; Gin và Misura thực sự vừa chiến đấu vừa tư duy kỹ lưỡng. Bọn họ quyết định mọi thứ ngay lập tức còn tốt hơn tôi chán. Vô cùng mưu trí luôn.

Trong mắt khán giả, có lẽ tốc độ của cuộc chiến này nhanh hơn rất nhiều so với những người lúc trước, hơn nữa, sự chuyển động từ cơ thể là uyển chuyển và đa dạng, thế nên khi bắt đầu đã có quá trời tiếng reo hò rồi. Nhưng cuộc tấn công của Gin chưa có dấu hiệu dừng lại, do đó, chúng dần dần biến thành sự la ó hướng đến Misura. Thật thương tâm.
Misura là chàng trai sở hữu khả năng song kiếm thậm chí xử lý tốt Gin đấy. Hơn nữa, ngay cả trong các bài giảng hoặc những lúc rãnh rỗi, anh ta lại thực hiện những trận đánh giả. Về mặt kiếm thuật, hẳn không nghi ngờ gì khi anh cao hơn Gin rồi. Rõ ràng kinh nghiệm đã xác định khả năng của anh ta, và anh vẫn trụ vững.

Ví dụ, khi xuất hiện một sự kết hợp của nhiều hơn ba đòn đánh, Misura đã phán đoán chính xác đòn đánh chủ lực để đẩy lùi chúng. Trong khuôn khổ ấy, dòng chảy cuộc chiến ấy, đôi mắt anh ta có thể nhìn xuyên qua cốt lõi đến từ các đòn tấn công, đây được coi như một loại vũ khí mạnh nhất của anh ta. Anh cũng học được cách né tránh các đòn đánh mạnh mẽ khi giao chiến cùng Zwei-san. Vốn liếng kín đáo trong sự phát triển của riêng bản thân anh.

Misura đúng thật đang gϊếŧ chết đà tấn của Gin bằng lối di chuyển cơ thể phù hợp và nới rộng khoảng cách của mình. Ngay cả như thế, các cuộc tấn công vẫn không có dấu hiệu dừng lại, có lẽ bởi đấy Jin. Anh chàng đó cũng sở hữu tài trí và bản năng không khác một con quái thú, phối hợp cả hai lại nhằm gia tăng sự sắc nét trên từng đòn tung kiếm. Vâng, nếu phải đánh giá trận đấu này, tôi sẽ khen ngợi Misura đấy.
Cả hai người bọn họ đều không thể tạo ra một động thái của sự chiến thắng, thành thử chẳng còn lựa chọn nào khác, chỉ còn biết đối kháng với nhau liên tục.

Sự la ó nhắm đến Misura ngày càng tăng lên. Trận đấu đã không còn là vấn đề chiến thắng hay thất bại nữa, mà đã chuyển hướng thành một thứ gì đó tựa như một trận diễn tập quân sự, nơi hai bên xác nhận lại sự chuyển động, sức mạnh cũng như kỹ năng cuả nhau. Rất nhiều người đã nhận ra điều này.

Khoảnh khắc Tomoe nhận thấy sự thay đổi ấy, cô nheo mắt và thốt lên 'Hoh ~' thay cho sự ngưỡng mộ. Hình như cô ấy cảm giác được. Mặc dù đấy là một cuộc chiến khó tin, vượt ra khỏi phạm vi giải đấu. Ấn tượng của mọi người xung quanh trông cũng không khác nhau lắm . Những chuyển động hài hòa ấy mang lại một cảm giác kỳ lạ vượt ra khỏi phạm vi nhận thức từ những người đã trông thấy các buổi huấn luyện quân sự cũng như mấy người như Tomoe vậy, những con người sở hữu các loại kỹ năng bá đạo. Nhân tiện, tôi là loại người đầu tiên, từng trông thấy vài cuộc giao tranh kiếm thuật kiểu này. Gin và Misura đều toát ra cùng một bầu không khí như vậy.
Tôi nghĩ Mio cũng nhận ra đấy. Cô ấy theo dõi bằng một tâm trạng buồn chán. Đồ ăn nhanh trong tay và một trận chiến; sự lưu tâm có lẽ được chia ra thành 80% cho thức ăn và 20% vào trận đấu. Dù vậy, cảm giác cô ấy sẽ đáp lời tôi bằng một câu trả lời đúng cách nếu được hỏi, bởi lẽ trực giác Mio rất đáng sợ mà.

"Hm, trận đấu đến hồi kết rồi. Cứ như này, người chiến thắng sẽ là Misura"(Makoto)

"Đúng vậy. Đến cuối cùng, trên thực tế vẫn không có lấy một cuộc tấn công hiệu quả. Gin, người thực hiện rất nhiều đòn công kích, sẽ giành chiến thắng theo cách phán xét, nhưng xét về điều kiện chiến đấu thực tế, Misura mới là người chiến thắng"(Tomoe)

"Thắng trong cuộc chiến nhưng thua trong giao đấu, hừm. Thế nên, ban tổ chức sẽ đánh giá Misura như một kẻ hèn nhát. Ahaha, tên Gin ấy, anh ta đang làm ra một gương mặt khá dễ hiểu đấy chứ. Misura cũng biểu hiện cảm xúc về thành tích thông qua khuôn mặt này"(Makoto)
"Vâng, so với các trận đấu ngu ngốc cho đến lúc này, em lại yêu thích bản thân mình nhiều hơn. Đúng là sinh viên của Waka mà. Sau tất cả, mấy người ấy biểu hiện chủ yếu đến thời điểm này là: chuẩn bị trên lập trường của họ, tấn công, ngăn chặn hoặc né tránh, khắc phục những sơ hở của họ, tìm cách phản công. Những hành vi và cách thực hiện sự chuyển động kế tiếp của họ quá rõ ràng, loại cảm xúc ngớ ngẫn ấy đang bùng nỗ hết sức mình. Thành thật mà nói, với mức độ kỹ năng như này, chỉ cần cầm trên tay vũ khí, trận đấu sẽ kết thúc luôn. Trên khía cạnh nào đó, em đang phản đối vấn đề ấy"(Tomoe)

"Chính xác là vậy. Gin cùng đồng bọn bảo rằng dạo gần đây rất khó ẩn đi sức mạnh so với những lớp học khác. Giờ tôi hiểu lý do rồi. Nếu họ tham gia thể loại kiểu này ở các lớp khác, chắc chắn... Quá nỗi bật luôn. Dường như bọn họ muốn tôi trông thấy. Chúng khiến tôi hạnh phúc khi có được những học sinh giỏi"(Makoto)
"Quá tốt. Fumufumu, khoảng thời gian này, em sẽ nghĩ ra một phần thưởng cho Misura. Một trận giao đấu, giao đấu, giao đấu... Mà, nên chọn ai đây ~? " (Tomoe)

... Cô đang khen thưởng anh ta với một cái tát đấy.

Như dự kiến, Gin chiến thắng dựa theo sự bầu chọn. Trái ngược với kết quả, Misura hướng ra từ đấu trường cùng một biểu hiện hài lòng. Một trận đấu gây được sự ảnh hưởng đấy. Thậm chí nếu anh ta tham gia với đội Tomoe, không hoài nghi gì việc này sẽ biến thành kinh nghiệm quý giá cho riêng anh, thế nên khi Lễ hội trường học lắng xuống, hãy dành chút thời gian cho điều ấy.

Trận đấu kế tiếp có sự góp mặt từ các sinh viên của tôi thuộc lĩnh vực ma thuật, trận đầu tiên về thể loại này, rồi sau nữa sẽ là thể loại cận chiến.

Cảm giác sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu, thế này có lẽ tôi chỉ cần ở lại quan sát tiếp thôi.
---------END CHAP---------