Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 127: Amelia Và Sif.




Chương 124: Amelia Và Sif.

Thật tình, các trận đấu ở thể loại ma pháp còn nhàm chán hơn so với thể loại đối chiến nữa.

Ngâm chú thuật, phóng thích.

Ngâm chú thuật, phóng thích.

Đấy là tất cả.

Mỗi người trong số họ chẳng có bất kỳ sự chuyển động linh hoạt nào. Bọn họ kích hoạt ma pháp phòng ngự chắn phía trước, ngâm nga những câu chú thuật, rồi bắn nó đi; mọi thứ đều y như đúc. Nếu năng lực ma pháp của bạn mạnh mẽ và việc kiểm soát chúng vượt qua đối thủ, trên thực tế bạn sẽ giành chiến thắng. Những người nhận lấy các đòn công kích ấy sẽ không thể nào tập trung đúng cách được, và kể cả câu chú thuật của họ cũng sẽ không thể nào hoàn tất, kẻ ấy chỉ còn biết từ từ chịu thua thôi.

Cảm giác cứ như đang theo dõi một cuộc thi thố về tốc độ chém gió ấy . Trông thấy điều này, có thể nói Sif khá thành thạo so với cái lần đầu tiên cô tham gia vào các bài giảng của tôi.
Nơi đây là một Học viện tập trung các chiến binh và pháp sư ưu tú nhất, đúng không nhỉ? Hãy cố tử tế hơn, như là, nghiêm túc ấy.

Cứ như thế, Tomoe và Mio cười thành tiếng.

Ở trận đấu đầu tiên, bọn họ còn giữ lấy sự im lặng; đến trận kế tiếp thì không kìm ném nỗi nữa phải phá lên cười sằng sặc. Và trong lúc trận đấu vẫn tiếp diễn, bọn họ thậm chí banh hai con mắt thiệt to như thể đang đặt câu hỏi về sự tỉnh táo của đám người tham gia.

"Uhm, Waka à. Đây là trận đấu mà các ma pháp sư cạnh tranh với nhau, đúng không vậy?" (Tomoe)

"... Hầu hết cái đám thanh thiếu niên này khá căng thẳng nhỉ-desu wa. Họ đang thực hiện chúng nghiêm túc tợn, chẳng phải sao?" (Mio)

"Trông có vẻ rất nghiêm túc. Chúng thậm chí chẳng phải là một cuộc trình diễn, nhưng những người theo dõi lại đang thực sự vui vẻ và cổ vũ đấy"(Makoto)
Đầu óc tôi quay cuồng. Nói cách khác, chẳng phải năm nay đặc biệt quá tệ, mà thực tế việc này diễn ra hàng năm đấy. Tôi không muốn tin rằng có ai đó lại đi sử dụng bất kỳ một người nào trong số họ khi nhìn vào cảnh tượng này. Nếu là tôi, bọn họ sẽ bị loại ngay từ vòng giữ xe, chắc luôn.

"Có lẽ nào... Sinh viên của Waka cũng sẽ thế này?" (Tomoe)

"Em không thể chịu đựng tiếp. Quá tệ đến nỗi em thậm chí còn đánh mất cả hương vị của món ăn trong vài giây đấy"(Mio)

Ngay cả khi bọn họ chịu trách nhiệm cung cấp lượng sát thương mạnh mẻ từ tuyến sau, điều này cũng chỉ là...

Những âm thanh phát ra chính nó lại quá hào nhoáng, nhưng cảm giác như tôi đang xem một trận chiến theo phong cách chỉ huy ấy. Thể loại đánh cận chiến ít nhất vẫn tốt hơn thế này. Chẳng khác nào theo dõi những món dụng cụ.
Về phương diện hình thức hay thủ công chế tác trên một lập trường nhất định nào đó, tôi cho rằng loại chuyện như này sẽ bị chỉ trích. Vâng, mặc dù sẽ có một điểm cộng khi chúng cung cấp sự ổn định về mặt chất lượng đấy.

"Oh ~, bọn họ di chuyển!" (Tomoe)

"Đến cuối cùng, dường như chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng các pháp sư chiến đấu phong phú hơn-desu wa" (Mio)

Cuộc chạm trán của cả hai bắt đầu.

Amelia và Sif. Tiếc là, người chiến thắng đã được xác định rồi. Với sân đấu cùng các quy tắc như này, đồng thời xem xét khả năng như một ma pháp sư đúng nghĩa từ cả hai; ngay cả nếu một phép lạ xảy ra đi chăng nữa, Amelia cũng chẳng có cơ hội để chiến thắng đâu. Ngay từ đầu, cô gái ấy không sử dụng vũ khí chính của mình là cung tên rồi. Bởi các pháp sư ngoài việc sử dụng gậy phép làm trung gian, bọn họ không thể mang theo bất kỳ loại vũ khí nào nữa.
Ngoài ra, Sức mạnh của Sif cũng hoàn toàn nằm ở một cấp độ khác biệt. Nếu Rembrandt-san đã đến để trông thấy chúng, ông sẽ yên tâm hơn và tiếp tục dõi theo mà không cần phải lo lắng quá nhiều.

Toàn bộ khu vực đã nín lặng trong chốc lát. Vâng, không có gì quá ngạc nhiên. Bọn họ cho rằng cả hai sẽ kích hoạt rào cản, nhưng Sif đột nhiên chỉa gậy phép vào người Amelia, thế là Amelia đối mặt Sif và chịu một áp lực.

Gậy phép trong tay Sif không phải của cô mang theo, nhưng là một cây gậy gỗ mỏng manh khiến cô rít lên 'Tôi có một gậy phép theo lệ thường'. Ít nhất thì phía đầu cây gậy được khảm một viên ngọc nhằm mục đích kiểm soát sức mạnh ma thuật (mặc dù không hẳn là quá tốt).

Tôi nghĩ có trách Amelia cũng không có gì sai. Nếu chịu khó suy ngẫm dù chỉ một ít, quá rõ ràng khi cô ta không thể đánh bại Sif trong một cuộc chiến bình thường được. Sở trường của Sif là hỏa ma pháp. Cô cũng có thể thực hiện việc hỗ trợ trên chiến trường bằng cách vận dụng tinh linh đất, nhưng thông thường cô sử dụng nguyên tố lửa làm chủ đạo, một khả năng tương thích cao với cô ấy. Nguyên tố lửa có đa dạng cách thức tấn công mục tiêu đơn hay bao trùm cả một khu vực để bắt đầu một hiệu ứng, nhưng hiện tại cô ấy lại còn kết hợp thêm ma thuật từ tinh linh đất nữa, thế nên phép hỏa trở thành một thứ gì đó đáng để xem.
Tôi có thể khẳng định chắc chắn rằng người tự mình có thể gia tăng lượng sát thương mạnh nhất trong các đòn đánh tại những buổi học của tôi chỉ có Sif mà thôi. Những chiêu thức như nham thạch chẳng hạn, thực sự tôi cảm thấy việc ấy còn hơn cả sự gian lận nữa. Cái lần đầu tiên trông thấy một viên đạn nham thạch, thậm chí tôi cứ nghĩ đó là một thiên thạch ấy chứ.

Amelia thì nắm rõ chú thuật của Sif đều là nguyên tố lửa, thế nên cô hết sức thận trọng, và đó cũng là lý do cô nhận được khen ngợi. Nếu giữ được khoảng cách nhất định, sẽ hạn chế đến mức thấp nhất lực sát thương từ Sif mang lại. Còn nếu hỏa lực quá cao, có khả năng Sif cũng sẽ bị kéo vào luôn, thành thử những loại phép thuật kiểu vậy bị bỏ qua, và có lẽ việc này không thường xảy ra trong các trận giao tranh ma thuật, nhưng suy nghĩ đến vị trí Amelia, cô ấy lại có lợi thế khi tiếp cận đến gần mục tiêu. Nếu nguyên tố đất được thi triển, quan sát và chờ đợi là những sự lựa chọn cũng không tệ.
Sif phóng thích một mũi tên theo kiểu mẫu mực đã được nhúng trong ánh sáng đỏ thẩm. Chà, thay vì một mũi tên, nó trông còn hơn cả một viên đạn. Tốc độ hoàn tất chú thuật trong thời gian quá ngắn mà cơ bản chẳng thể nào so sánh cùng với những trận đấu trước. Một trấn động lớn đến từ khán đài. Tôi nghĩ chúng vẫn còn khá chậm đấy, nhưng nhiều khả năng việc ấy sẽ kỳ lạ với bọn họ mất.

Trông thấy đối thủ kết thúc chú thuật, Amelia đang lao đến thì phanh gấp và giật mình: 'Gì thế?' Cô lách sang trái một bước, rồi một lần nữa, gậy phép trên tay Amelia tiếp cận Sif, phát ra một ánh sáng nhạt. Cô kết thúc chú thuật của mình khi di chuyển sang trái, hừm. Amelia đấy ư, cô ta thi triển nhanh cả chú thuật sao? Có thể đã bị thôi thúc trong thời điểm hiện tại... Có lẽ nào, Amelia cũng có thể vận dụng được 'cơ động chú' của Izumo sao kìa? Anh ta đã đặt cho nó một cái tên rất chảnh và trân trọng nó, nhưng trên khía cạnh nào đó, đây là sự kết hợp giữa việc cắt giảm bớt câu chú và một phân nữa lời chú.
Tôi nghĩ mũi tên lửa đang lao đi theo đường thẳng chắc chắn sẽ né được, nhưng tại thời điểm Amelia dừng bước tiến, cũng là lúc Sif nhận ra và thay đổi hướng của câu chú thuật. Sif cho thấy ma pháp tấn công chỉ cần sử dụng một lần thôi. Thế nên, cô ấy nắm bắt tốt nó, hừm. Rất ấn tượng. Sự di chuyển đơn điệu đã ném Amelia vào thế bất lợi.

Lời hô hào một lần nữa bùng nỗ.

Mặc dù chỉ mới một phút kể từ khi trận đấu bắt đầu, nhưng những tình huống phát triển rất nhanh.

Một câu chú thuật mang theo một cổ năng lượng bạo phát lao đến Amelia!

Không được, cô ấy né tránh nó!

Chỉa thẳng gậy phép mờ ảo về phía trước, cô ấy thay đổi quỹ đạo của mũi tên. Tôi nhớ khi chiến đấu cùng Shiki trong vài lần, tôi đã chỉ ra được điều đó. Tôi thực hiện việc cô động ma pháp lại trên tay mình và nghiền nát ngọn thương ánh sáng với sức mạnh bạo liệt. Amelia thực hiện tương tự nhưng cũng không đến nỗi quá thô thiển. Cô chỉa gậy phép đến một điểm gần như là tiếp xúc với mũi tên rồi kích hoạt một vụ nỗ nhỏ bằng thứ ánh sáng mờ ảo để thay đổi quỹ đạo mũi tên. Một cô gái sở hữu kỹ năng đến cỡ này sao ta. Chắc vì nhiều lần thực hiện việc nhúng ma pháp lên mũi tên của chính mình nên có lẽ cô nghĩ đến phương pháp ấy, nhưng thật khϊếp đảm mà.
Sức mạnh tiềm tàng không cần bàn đến, khi bạn phải thực hiện một phép thuật trong lúc bị truy đuổi sát xao, mối nguy hiểm hướng đến các ma pháp sư sẽ gia tăng cực hạn ngay lập tức. Vẫn còn tồn tại một tí ti khoảng cách giữa cả hai, nhưng tình huống phát triển này không thuận lợi với Sif rồi.

Xuất hiện một cuộc trò chuyện giữa lúc Amelia tăng tốc và Sif. Có lẽ bọn họ đang khen ngợi những nỗ lực vất vả của nhau hử? Cả hai đều nhận lấy sự bất ngờ sau tất cả mà.

Amelia bộc lộ sự biến sắc. Kế đến, vì lý do nào đó, cô dừng di chuyển và nhìn lại phía sau. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Ngay lúc ấy.

Mũi tên Amelia đã làm chệch hướng phát nổ sát bên lưng cô. Ra là Sif đang nghĩ đến hồi kết hử. Và cô ấy đã thông báo trong cuộc hội thoại ở thời điểm hiện tại. Hoặc có lẽ là một ý tứ nào đó khiến nó nổ tung.
Giữa chúng tôi là một khoảng cách khá xa, do đó, như mong đợi, tôi chẳng thể nào hay biết nội dung cuộc đàm thoại được. Tôi không thể đọc khẩu hình miệng mà.

Vụ nổ sau lưng và các mảnh vỡ từ mũi tên tấn công Amelia. Có lẽ đánh giá không thể né tránh nỗi, cô thi triển một rào chắn. Vâng, cô ấy được đào tạo rất bài bản đấy. Động tác rất trơn tru luôn. Amelia có thể không giỏi trong lĩnh vực phép thuật phức tạp, nhưng đổi lại, cô thực sự rất thạo các phép cơ bản. Tôi nhớ cô ta từng hỏi 'khen ngợi tôi có nghĩa lý gì không? Có điểm gì ấn tượng lắm ư?' Ưu điểm có thể là một điều gì đó khiến bạn phải bất ngờ, nhưng cô gái này cũng không thèm chú ý đến.

Dù đã tạo rào chắn, nhưng Amelia vẫn bị thổi bay, và để tạo khoảng cách, Sif phóng đi, không đúng, cô ta đang rút ngắn khoảng cách hả?
Bên vai bù nhìn của Amelia đã bị thiệt hại và vỡ nát một phần. Không phải bị phá huỷ hoàn toàn, nhưng cả phần vai trái đã bị nát bét. Rõ ràng là những thiệt hại đáng kể.

Với một lực thôi thúc, Sif đặt tay lên nền sân đấu. Những viên đá lát đã được phân bố trên nền sân đấu bắt đầu tổ hợp và biến đổi thành một bàn tay khổng lồ. Amelia, người vẫn chưa kịp điều chỉnh lại lập trường chiến đấu, đã bị tóm lấy và tất cả sự kháng cự vô ích đều dừng lại.

Bị tóm chặt bởi cánh tay bằng đá và nâng lên khoảng hai mét chiều cao, Sif chỉa gậy phép lên người Amelia và dừng lại. Đôi mắt khát khao chiến đấu ngự trị nơi Amelia hướng thẳng về phía Sif, nhưng sau một lúc, cô nhắm nghiền mắt và buôn lõng người. Trận đấu đã được giải quyết.

"Chà, chà, đây là một cuộc chiến rất ổn. Một trận chiến ngắn ngủi đã kết thúc khi cả hai đối thủ đều biết được thực lực của nhau. Bên trong những quy tắc được giới hạn, Sif nắm lợi thế, nhưng trên điều kiện chiến đấu thực tế, không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra. Một cặp đôi rất thú vị"(Tomoe)
Tomoe thể hiện một khuôn mặt hài lòng. Vâng, có lẽ cho đến phút giây này tất cả các trận chiến đều nảy lửa, nhưng xét trên phương diện một cuộc chiến giữa các ma pháp sư, điều này rất tuyệt. Chẳng có cách nào đưa ra kết luận khi trận đấu chỉ kết thúc sau hơn 3 phút, nhưng cả hai đã biểu hiện rất đạt. Dường như Tomoe đã cảm nhận được phần nào năng lực chiến đấu thực tế của Amelia, trong một tình huống mà cô ấy đều bị cấm sử dụng một số kỹ năng riêng. Và trên thực tiễn, không những cô ấy hiểu biết về các đòn tấn công ma thuật, mà còn được phú thêm phép hỗ trợ hay như rào cản nhằm vận dụng cùng cung tên của chính mình, sự đa dạng về mặt đấu pháp đã được gia tăng thêm.

"Cô ta vẫn mất khá nhiều thời gian cho việc niệm phép của mình, nhưng ít nhất so với mấy kẻ khác cho đến bây giờ, cô ấy vẫn tốt hơn rất nhiều-desu wa ne" (Mio)
Mio cay cú. Với trường hợp của cô, cảm giác tách chú thuật khi vận dụng trong cuộc tấn công và cách phòng thủ vào lúc này là hai việc làm khác nhau. Vâng, và tôi cũng chẳng khá hơn là bao.

Một tuyên bố đầu hàng phát ra từ miệng Amelia. Cùng với tín hiệu kết thúc trận chiến, một cơn mưa khen ngợi hướng đến các cô gái. Với trận đấu này, có vẻ chẳng có ai la ó Amelia cả. Bên ngoài nhìn vào, mặc dù cô ấy trông giống như một ma pháp sư đấy, cô bị ép buộc và phải chứng minh năng lực bằng cách làm chệch hướng mũi tên phép, nhưng phút cuối, cô đã bị thổi bay rồi thua cuộc. Hơn nữa, chỉ trong 2-3 phút. Tinh thần cô ấy có xuống dốc không khi nhìn lại khoảng khắc này nhỉ? Vâng, tôi có cảm giác rằng Shiki sẽ an ủi được cô ấy một phần nào đó, vì vậy, hãy giao việc này lại cho anh ta. Tôi không muốn bị ghét khi can thiệp quá sâu vào chuyện người khác đâu.
Cánh tay bằng đá được giải phóng và đặt cô xuống lại mặt đất. Bàn tay đã hoàn thành tốt công việc của nó, giờ đây trở về thành một phần của sàn đấu. Ma pháp tinh linh sở hữu những câu chú thuật ngắn gọn để kích hoạt, thành thử nếu có thể sử dụng được chúng, bạn sẽ dễ dàng nắm bắt các ưu thế. Và thực tế cũng vậy, hầu hết những ai có thể sử dụng phép thuật tinh linh đều dành chiến thắng và dần tiến bộ. Nhân tiện, Amelia của chúng ta có thể dễ dàng giành chiến thắng trước những đối thủ thi triển các tinh linh khác. Về phần Sif... trên hạng mục ma pháp sư, cô ta sẽ dễ dàng giành lấy thắng lợi thôi.

Trong lúc quan sát cả hai rời khỏi sân khấu, không thể giúp gì hơn, nhưng tôi cảm thấy tiếc thay cho Izumo, người tiếp theo sẽ chiến đấu với Sif.

◇◆◇◆◇◆◇◆
Dãy ghế dành cho những vị khách rơi vào trạng thái im lặng.

Cũng tựa như trận đấu cuối cùng ở vòng đầu tiên thuộc thể loại chiến binh.

Amelia Hopelace đối đầu Sif Rembrandt. Đây là lý do.

Kuku... kukuku. Những thanh thiếu niên tại thể loại cận chiến cũng tốt đấy; 4 trong tất cả 6 người họ đều là sinh viên của Makoto-kun. Anh ta định tiếp đãi chúng tôi bao nhiêu đây?

Là chủ nhân phiêu lưu Hội, tôi theo dõi giải đấu tại vị trí hàng ghế khách mời. Với một sự kiện quan trọng nhất lại chỉ mất có ba ngày, mấy kẻ do thám từ nhiều quốc gia đã đến nơi này. Có thể coi đây như một cơ hội dành cho các sinh viên nhằm tìm kiếm một công việc trong tương lai.

... Vâng, thậm trí tôi có theo dõi đi chăng nữa, chúng cũng chẳng mấy thú vị. Cũng bởi chính phong cách chiến đấu của hân tộc, một giải đấu thật sự nhàm chán. Ngay lúc đầu, đã tồn tại những bù nhìn giúp giảm thiểu sự căng thẳng về mặt thiệt hại. Từng năm, rồi từng năm, thực tế cứ như bị tra tấn ấy. Công việc của một chủ Hội như tôi cũng thật khắc nghiệt mà. Không đúng, chỉ là đã từng thôi. Còn năm nay, nhờ Makoto-kun, sự kiện này thực tế rất vui thú đấy.
Khi bàn đến đề tài công việc, ở thế giới của Makoto-kun, tồn tại một cuộc chiến tranh ác liệt mang tên là 'săn bắt', một việc làm mà bọn họ phải thể hiện ra thế mạnh cũng như khả năng của mình đối với các quốc gia hay những thương đoàn. Một trận chiến nơi những con người như Makoto-kun sẽ chạm trán nhau một cách nghiêm túc. Chẳng còn nghi ngờ gì, chúng sẽ thú vị hơn rất nhiều đối với việc phải theo dõi sự thể hiện của mấy kẻ ngu si ở chốn này. Một điều mà tôi đã tha thiết muốn chứng kiến dù chỉ một lần thôi. Người đã chỉ dạy tôi những điều ấy lại chưa từng tham gia vào các cuộc chiến như vậy, và trước khi tham gia, họ đã kết thúc bằng việc đến với thế giới này. Bọn họ đã hưng phấn biết chừng nào khi kể lể về chúng, thế nên chúng phải là những cuộc đấu tranh rất khắc nghiệt và nghiêm túc luôn.
Vòng đầu tiên thuộc hạng mục cận chiến là kiểu 'anh có thể phát huy các đòn công kích của chính mình không, anh có thể phòng ngự tốt không?' Trong cuộc chiến ấy, chàng trai phòng ngự đã thể hiện rất tốt.

Lợi thế chính là giao đấu với một đối thủ mà anh ta đã biết về thực lực, nhưng có thể phòng vệ tốt trong 10 phút trước toàn bộ các đòn công kích thì anh ta rõ ràng có tài năng đấy chứ. Hầu hết anh ta chỉ phải nhận lấy các vết nứt rất nhỏ tại một số nơi trên con bù nhìn thôi, nhưng ở điều kiện chiến đấu thực sự, một chiến thắng cho anh ta mà không cần bàn cãi. Giữa cuộc chiến, chúng đã biến thành một vũ điệu trình diễn, nơi họ xác định lại khả năng của nhau. Cũng khá lâu rồi tôi mới theo dõi một cuộc chiến giữa các kiếm sĩ.

Cuộc chiến tiếp sau đó giữa các chiến binh là một màn so kè về tốc độ và cách xử lý nỗi bật. Chàng trai dùng dao gâm đã cố gắng rút ngắn khoảng cách, và cô gái dùng thương trong lúc vừa xử lý anh ta vừa mở rộng khoảng cách. . Chỉ là, cô gái dùng thương không rơi vào thế phòng thủ, đó là sự khác biệt so với trận đấu trước. Hơn nữa, khoảng cách giữa một ngọn thương và một con dao găm là khác nhau, đấy là một cuộc chiến thể hiện việc kiểm soát khoảng không quanh mình đúng cách, nhưng cũng khá thú vị luôn. Khoảnh khắc nổi bật nhất là thời điểm cả hai người tung ra những pha xử lý choáng ngợp và ngọn thương biến thành con dao từ khoảng cách xa. Cô gái ấy đã chuyển đổi cách vận dụng cây thương ngay lập tức và xoay cây thương hòng thoát khỏi tình trạng khó khăn. Chính lúc ấy, tôi vô thức phát ra tiếng thở hổn hển. Một cách tư duy và khả năng tuyệt vời. Về mặt xử lý tình huống, chàng trai lại tốt hơn, nhưng dường như sức mạnh tức thời từ đôi chân là vượt qua cô gái , thế nên cô ấy phải một lần nữa tạo ra khoảng cách và tiếp tục cuộc chiến. Bằng việc thay đổi phương pháp nắm giữ ngọn thương, chúng ta không thể nào điều khiển được chiều dài đâu. Nói về chúng thì rất dễ dàng đấy, nhưng thật ấn tượng khi cô gái này đã có thể vận dụng chúng trong thực tiễn chiến đấu.
Giữa lúc giao tranh, có lẽ anh ta nắm bắt được mô hình tấn công, cách xử lý của chàng trai ấy dần tốt hơn và bắt đầu đẩy lui cô gái. Một biến chuyển khó lường, nhưng cuối cùng, cô gái vẫn sử dụng ngọn giáo theo phong cách riêng như một mồi câu bằng cách phóng nó đi và chuyển sang tay không chiến đấu. Tôi khinh ngạc khi thấy một cô gái trẻ tuổi như vậy lại có thể chiến đấu tốt đến thế. Nhưng tất nhiên, đấy là một canh bạc khi cô ấy tiến nhập vào vùng ảnh hưởng của dao găm. Và trên thực tế, chàng trai phản công ngược vào phần lưng, hơn nữa lại thực hiện tốt hơn cô gái dùng thương. Vâng, một cuộc chiến quá chất đến phát ngất.

Và tiếp sau đó, ngay lúc này đây.

Cuộc đối đầu giữa những cô gái, nhưng đột nhiên một người thì lao đến, người kia bắt đầu tấn công bằng ma thuật. Màn mở đầu cho cuộc chiến theo chiều hướng độc đáo. Thường thì các khuôn mẫu sẽ là dựng lên rào cản rồi sau đó thi triển pháp thuật để phá hỏng rào cản của đối phương. Đây là một màn mở đầu chưa từng có.
Người đang di chuyển có tốc độ sánh ngang với các chiến binh. Dù vậy, người còn lại đã hoàn tất đòn công kích ma pháp chú khi một nửa khoảng cách được rút ngắn. Rất nhanh chóng. Thật đáng tiếc, tôi chẳng thể nào nghe ra chú thuật hay ngôn ngữ một cách rõ ràng từ hàng ghế khách mời này, nhưng chắc chắn chú thuật đã được sắp xếp lại, và đạt đến một tốc độ mà cô ấy ý thức được về cấp độ nhất định trong sức mạnh của chú thuật cũng như tỷ lệ thành công của nó. Rất ngoạn mục. Thậm chí còn chưa có kinh nghiệm thực chiến bài bản, để ngộ ra trình độ này chỉ có vài thám hiểm giả mà thôi, hơn nữa, còn áp dụng vào thực tiễn chiến đấu nữa chứ. Tôi chẳng muốn trông thấy cảnh tượng các pháp sư xếp thành hàng dài trên chiến trường rồi tụng niệm những câu chú thuật dài lê thê đâu.
Dường như những gì được bắn đi là một mũi tên lửa mà bạn có thể trông thấy ở bất cứ nơi nào. Tốc độ cũng bình thường thôi. Quá đủ để mang lại một số điểm vượt chỉ tiêu trong một bài trắc nghiệm.

Khi cô gái đang áp sát khẳng định thần chí được phóng thích, cô nhanh chóng dừng lại trên con đường thẳng và thay đổi hướng đi ngoặc sang trái. Không có nhiều dư thừa trong từng bước di chuyển ấy. Cô thuộc dạng người khá khéo léo đây. Tình huống này, cô ta sẽ phải đối đầu với một ma pháp sư thuần tuý. Một điều gì đó thật khó khăn.

Mũi tên lửa ấy chẳng giống loại bình thường mà tôi vẫn nghĩ. Kết hợp với sự chuyển hướng của cô gái, mũi tên thay đổi quỹ đạo di chuyển. Quá ngạc nhiên, thật sự tôi rất ngạc nhiên. Cô ấy đã bao hàm luôn cả đặc tính của sự truy đuổi. Tuy thế, bất ngờ vẫn chưa kết thúc. Cô gái được cho là ở vào tình huống tuyệt vọng, chĩa cây gậy phép đang tỏa ra một ánh sáng màu xanh nhạt. Tôi không kịp nhận ra điều đó. Ngay lúc ấy, cô nương theo quỹ đạo mũi tên rồi thúc dục gậy phép, kế đến phóng thích một vụ nỗ trong thứ ánh sáng mờ ảo nhằm phòng vệ cho bản thân. Để tiếp nối, cô lại cố gắng theo đuổi phương pháp tiếp cận của riêng mình.
Lúc ấy, một cuộc trao đổi diễn ra giữa hai người. Một lần nữa mũi tên vẫn truy đuổi, rồi đột nhiên nổ tung ngay sau lưng cô gái đang di chuyển. Với cuộc chiến lần này, âm thanh như tiếng sấm rền lần đầu tiên bùng nỗ bên trong hội trường thi đấu. Năng lực thi đấu rất phong phú. Iya ~, quá ấn tượng.

Cô gái ấy bị thổi bay bởi vụ nổ, trên con bù nhìn của cô ta xuất hiện những hư hại nặng nề. Có lẽ mảnh vỡ đã tác động đến cô ta, cô gái kích hoạt vụ nổ đã tiếp cận gần hơn và hoàn tất một chú thuật ngắn. Ma thuật tinh linh, hừm. Sở hữu đa dạng khả năng công kích bằng ma pháp, tóm lại, một Tinh linh ma pháp sư hử. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, cô ấy là người hoàn hảo nhất trong số cái đám đã tham gia.

Đang bị tóm chặt bởi một bàn tay đá, cô gái kia thừa nhận thua cuộc và kết thúc trận đấu. Do vậy, cái kết ấy liên quan đến sự im lặng đang bao trùm nơi đây.
"... Tính luôn thể loại cận chiến lúc trước, đây thực sự là một nỗi ưu phiền"

"T-thật vậy! Sự bền bỉ trong cách xử lý trận chiến, một cuộc giao tranh cứ như chẳng có ý định giành lấy chiến thắng ngay từ lúc đầu, chỉ tập trung vào phòng vệ. Và cuộc chiến giữa các pháp sư giờ đây, thậm chí còn xuất hiện một người không thể sử dụng ma thuật đúng cách và người kia lại thi triển những thủ đoạn nhỏ mọn. Với màn chứng kiến cách thi đấu như này, chỉ là Học viện đang toan tính điều gì vậy?"

"Học sinh thắng trận là con gái Rembrandt bị bệnh có tiếng đấy. Mặc dù chẳng phải một quý tộc, cô ta đang sống trong ký túc xá dành cho quý tộc, một kẻ phóng đảng. Cô ta đã mua một dụng cụ cắt giảm độ dài chú thuật bằng vàng của mình đấy"

Khi tôi cho rằng cuối cùng bọn họ cũng chịu mở miệng, thì cũng là lúc bọn họ bắt đầu chỉ trích những sinh viên chiến đấu tuyệt vời ấy. Với một lời lẽ làm tâm điểm, những sự chỉ trích bắt đầu lan ra. Đấy là... đám quý tộc ở Limia. Quá dốt nát. Họ nghĩ họ đang bào chữa và dựa dẫm lẫn nhau sao? Bao hàm cả việc thiên vị trong giải đấu này cũng như tầm quan trọng khi tước đi các loại vũ khí của người khác, những tên óc chó. Nếu cam chịu khuất phục trước vàng bạc và quyền lực, 'anh ta' , người muốn thiết lập một cơ sở giáo dục độc lập, sẽ mất đi vị thế của mình, tuy thế, sao đám hân tộc lại không nhìn nhận bản chất thật của vấn đề, thay vì đặt nặng sự tham lam hay những điều mang lại lợi ích cho bản thân mình nhỉ?
Lần này, có vẻ người đã dựt dây trong bí mật là quý tộc Hopelace của Limia. Nên có thể lý giải tại sao cái đám quý tộc Limia lại hợm hĩnh ồn ào như vậy. Makoto-kun, bí quyết nào dẫn dắt cậu đi xa đến vậy trong một cuộc rắc rối với một gia tộc hả? Thậm trí con trai thứ hai của họ đang theo học ở tại đây, nơi này là một học viện lớn đấy. Chẳng có nhiều cơ hội cho việc tụm năm tụm ba đâu.

Nhưng dòng chảy của cuộc hội thoại thực sự khó chịu mà. Bọn trẻ cuối cùng đã cho thấy một chút màu sắc đến những người theo dõi, hãy bảo vệ danh dự của họ một chút nào.

"Dừng lại ngay, thật khó coi"

"Thôi đi, cái đám trẻ trâu này"

Eh? Tôi bị nện một phát bởi sự hùng hồn.

Công chúa Lily và... Quốc vương Limia? Một cặp đôi hoàn cảnh khi đưa ra cùng một ý kiến đấy. Và cái lúc đám ồn ào ấy đã định hình được những lời này, những kẻ liên quan đến Limia hay Gritonia đều có được cả một mùa thu im lặng. Hầu hết cái đám khiếu nại đều là quý tộc Limia, thế nên những lời chỉ trích sớm dừng lại.
"Họ đã chiến đấu thực sự tuyệt vời. Với những người sở hữu cấp độ hơn 90, họ đã khẳng định sức mạnh phù hợp với những con số, và cố gắng chiến đấu theo một lối tư duy mới mẻ là một điều gì đó rất quan trọng. Lối chiến đấu thông thường mà hàng năm đều có thể bắt gặp ở những sinh viên khác, chúng sẽ sớm rơi vào bế tắc ngay khoảnh khắc bọn họ chạm trán quỷ tộc. Tôi cảm thấy bọn họ là thế hệ trẻ tuổi đầy hứa hẹn, có thể giữ vững tương lai của hân tộc chúng ta. Họ cần được khen ngợi, và bằng cách cảm nhận ấy"(Lily)

Sau lời phát biểu của mình, Công chúa cùng Quốc vương nhìn nhau hồi lâu , cho đến khi vị Quốc vương gật đầu đồng tình, cô Công chúa lại tiếp tục phát biểu. Để đáp trả, một quý tộc Limia lên tiếng.

"Nhưng công chúa, phong cách chiến đấu kiểu ấy quá khiếm nhã và hèn nhát. Trông chẳng giống thể loại phong cách chiến đấu mà một người lính hay chiến binh nên có..."
"Sau nữa, vị anh hùng-sama ở đất nước ta đang làm gì để đẩy lùi quỷ tộc nếu không tận dụng khả năng cơ động trên bầu trời đây? Đó cũng là phong cách chiến đấu hèn nhát hả? Những hiệp sĩ hay binh lính từng sống mái bằng cả cuộc sống của họ đều hèn hạ hết sao? Cách dùng từ ngữ của ngươi chính nó đã sai lầm rồi. Tính luôn cả những trận thi đấu đến thời điểm này, bọn họ đều suy nghĩ thấu đáo và từng chút một gia tăng sức mạnh riêng của mình, là vậy đấy. Không hề khiếm nhã, cũng chẳng đáng xấu hổ, và không cần phải bàn cãi, hèn nhát cũng méo có nghĩa lý gì ráo. Dù cho có hơi chậm chạp, nhưng quân đội Đế chế đang học tập cách thức chiến đấu mới mẽ, và điều ấy đang xảy ra tương tự tại nơi đây, sao ngươi vẫn còn chưa hiểu ra?" (Lily)

"?! Công chúa, cô đang nói gì-"
"Liên quan đến bí mật thông tin ư? Thật ngu xuẩn. Vương quốc đang chiến đấu bên cạnh  Đế chế chúng ta, đã tìm hiểu được cơ thể quỷ tộc tồn tại một mối đe dọa với hân tộc như thế nào. Nếu cần thay đổi chiến thuật nhằm đối phó bọn chúng, những thông tin này không cần giữ bí mật, tất cả hân tộc nên chia sẻ chúng. Ngươi và cả cái đám đồng bọn đã huyên hoang những lời lẽ dốt nát, nên sửa đổi cái lối suy nghĩ ấy đi. Quốc vương Limia, xin lỗi vì đã nói ra chuyện gây phiền phức đến ngài"(Lily)

Phát biểu những thứ không thật. Nếu những anh hùng xuất hiện sớm hơn một chút, có lẽ những từ ngữ của vị Công chúa giờ đây thực sự xuất phát từ đáy lòng. Ah, nhưng không phải thế. Nếu vị anh hùng hoàn hảo của Limia gặp gỡ nhóm hoang dã tại hoang mạc... Vâng, công chúa Lily không thể quay đầu được nữa rồi. Đã quá muộn.
Ngay thời điểm hiện tại, những lời lẽ của một kẻ điên vươn lên như ngọn cờ. Mang theo ý chí của cô Công chúa.

"Chưa hết, tôi cũng nghĩ gần như cùng một điều. Đừng quá bận tâm. Nghe đây, hình thức và cách thực hiện truyền thống sẽ không làm giảm số lượng thương vong trên chiến trường đâu. Chúng ta chẳng thể nào bảo vệ cả hai thứ đó. Đừng nhầm lẫn những điều chúng ta thực sự phải bảo vệ và những điều chúng ta không cần bảo vệ. Ba trận đấu mà mọi người bác bỏ, đều là những trận chiến khuấy đảo trái tim ta. Ta vô thức nghĩ về phong cách chiến đấu của vị Anh hùng-dono ở quốc gia chúng ta. Những lời lẽ pha tạp của mấy người có thể sẽ xúc phạm đến vị Anh hùng-dono đấy. Thực sự là những lời nói khó nghe. Một sự xúc phạm đến Anh hùng-dono đang xả thân không quản hiểm nguy ở tuyến đầu. Thậm chí nếu có là quý tộc ở quốc gia chúng ta, dù có bao lâu đi nữa, đừng chuyển hướng niềm tự hào để đổi lấy sự kiêu ngạo chứ" (Quốc vương)
Không có một sự phản đối nào từ lời lẽ của nhà vua ư. Tất cả quý tộc Limia đều trở nên cứng đờ.

Dĩ nhiên, một phát biểu đầy bất ngờ. Những người trong Giáo hội cũng như mấy kẻ đến từ Liên minh Lorel nghe được điều này cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Từ những gì tôi nhớ, sẽ là một sự kiêu ngạo của một vị vua lớn tuổi mới đúng chứ. Trông ông ấy rất lấp lánh đấy. Người Anh hùng hoàn hảo ấy, dường như cô ta cũng thay đổi lối tư duy của vị quốc vương này đôi chút ha.

Vâng, tôi không cho rằng cô ấy có thể khiến ông ta bị dao động về chế độ quân chủ, nhưng một cách nghiêm túc, không thể đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của một Anh hùng. Ý tưởng của cô ta đang nhắm đến việc xây dựng một nền dân chủ ư? Phần lớn 'nhân tộc' khi rơi vào thế giới này đều tin rằng việc ấy là tốt nhất cho một đất nước. Tôi không tài nào hiểu được lối suy nghĩ như thế. Có lẽ, bọn họ đã được giáo dục theo kiểu ấy. Hãy thử yêu cầu Makoto-kun vào lần tới xem sao.
Sau đó, bầu không khí lại im lặng.

Tôi nên nói điều gì đó, nếu không sẽ chẳng lấy lòng được Makoto-kun. Với trường hợp cậu ta, tôi không thể dự đoán ai hoặc điều gì cậu ấy sẽ liên hệ sau tất cả mà. Trong khoảng thời gian này, nơi bắt đầu diễn ra các giải đấu, hầu hết thời gian tôi đều bận rộn, thành thử sẽ rất hiếm cơ hội giúp đỡ cậu ấy.

"... Có thể khá thô lỗ khi cất lời sau phần phát biểu của quốc vương và công chúa, nhưng tôi cũng muốn có vài lời. Tôi không thể cưỡng lại mà phải khen ngợi cách bọn họ đã chiến đấu. Tất nhiên tôi vẫn là một người sùng bái nữ thần, nhưng sức mạnh và kỹ thuật bọn họ đã thể hiện, kể cả phép thuật nữa; những con người đã vận dụng hết sức lực bản thân nhằm bộc lộ mọi khả năng đã được cải thiện ấy, với tôi, thậm chí bọn họ sẽ dễ dàng đánh bại những người chỉ đơn thuần nhận lấy phước lành từ nữ thần. Nếu những người này chấp nhận được ban phước từ nữ thần, bọn họ dễ dàng cho quỷ tộc ăn hành. Nhưng, trong tình huống này, tôi hy vọng bọn họ sẽ là thời đại kế tiếp theo con đường thám hiểm giả, và nắm giữ vai trò chủ lực"(Root)
"... Ta không phủ nhận Falz-dono quay lưng với Nữ thần mà. Ta có thể hiểu những lời lẽ ấy hoàn toàn xuất phát từ những gì cậu mong đợi ở họ. Giống như những gì cậu nói, nếu nhận thêm phước lành của Nữ thần, thậm chí bọn họ sẽ gia tăng sức mạnh lên đáng kể. Ta chắc chắn điều ấy. Lần đầu tiên ta trông thấy cáh thức chiến đấu như này, vì vậy không thể nào đánh giá sức mạnh ấy ngay lập tức, mặc dù bọn họ chỉ là các sinh viên" (Giám mục)

Tổng giám mục của đền thờ ngồi kế Quốc vương Limia cung cấp một số vỏ bộc cho tôi, trong khi ủng hộ các sinh viên, và về cơ bản đang chiếm lấy một vị trí thuận lợi.

Khi tôi hướng ánh mắt theo cái nhìn của hắn ta, vị trí của giám mục Rotsgard. Ra vậy. Ông ta dò hỏi lý do chưa biết đến sự tồn tại của những học sinh này, hừm. Bọn họ gần đây bổ nhiệm rất nhiều người mới, do đó trách nhiệm nên hướng đến mấy vị giám mục quá cố mới phải. Người phụ nữ ấy, thật kém may mắn. Cô ta có lẽ sẽ húp hành ngập mặt nếu còn sống đây. Và, đó chính là vị giám mục bị ám sát dưới sự chỉ huy của Makoto-kun. Vâng, tên giám mục lúc trước quản lý cái 'tổ chức' bên trong Rotsgard. Hình như các bên liên quan khác như Brait-sensei ở bên trong Học viện cũng đi theo bán muối rồi.
Ngay cả khi không phơi bày ra ánh sáng, nó vẫn tạo ra tia lửa, thế nên tôi nghĩ Makoto-kun đang làm khá tốt việc cam kết của mình nhằm đối phó với khó khăn.

"Dường như vòng hai sẽ bắt đầu ngay đấy. Tôi muốn được ăn trưa, nhưng thực sự vẫn mong mỏi giải đấu này"(Root)

Tôi nói vài lời mập mờ hòng giải tán bầu không khí nặng nề xung quanh. Theo dự kiến, tôi muốn thoải mái để xem tiếp. Quan trọng hơn bởi tôi biết rất giá trị để tiếp tục theo dõi.

Nếu có thể, tôi muốn ngồi cạnh Makoto-kun và tận hưởng các trận trình diễn, nhưng không thể nào.

Fufufu, ở mức này, tôi có thể mong đợi rất nhiều tại vòng ba đấy.

Nếu tìm hiểu các sinh viên tại Học viện này, ngay cả một chút thôi, từ cách thức chiến đấu vừa rồi và tiếp cận tư duy của học, người sáng lập ra Học viện chắc chắn sẽ hạnh phúc lắm đây.
Tôi nhớ lại gương mặt anh ấy trong quá khứ, và nhắm mắt gặm nhắm lại ký ức ấy.

----------END CHAP----------