Chương 169: Giữa Những Kẻ Vĩ Đại, Không Hàm Chứa Cậu Ta.
Sự hỗn loạn trong đầu tôi vẫn chưa thuyên giảm.
Nói một cách đơn giản.
Tôi đang cực kì sợ hãi đây.
Loài quạ ngay từ đầu đã có móng vuốt và mỏ nhọn rồi, nhưng nó to như một cái máy bay chở khách và bỗng nhiên ... Đợi đã, không phải thế.
Đó là ba người (ba vị thần?), các vị khách của chúng tôi đang bước ra từ người nó.
Ở bên trái là một ông già da đen với nụ cười bình tĩnh, hiền hậu.
Thứ ấn tượng là chiếc túi và cái vồ treo ở thắt lưng ông ấy.
Ở giữa là một chàng trai trẻ mặc trang phục theo phong cách Yayoi được làm riêng.
Một nụ cười rạng rỡ hiện rõ trên khuôn mặt anh ta và dường như tâm trạng của người đó đang khá vui; người này chắc là Susanoo-sama.
Người bên phải là một phụ nữ. Vậy thì cô ấy chắc hẳn là một nữ thần.
Giống ông già ở bên trái, tôi không thể biết được tên cô ấy chỉ bằng cách nhìn được.
Với nguồn ánh sáng ở phía sau lưng, mái tóc của cô có một màu nâu nhạt. Các vị thần chắc cũng không nhuộm tóc làm gì cả, vì vậy tôi đoán đây là màu tóc tự nhiên của cô ấy.
Vì lý do nào đó, cô ấy đang mặc một bộ vét.
Cô ấy có đôi mắt sáng, thông minh.Và khi kết hợp chúng với bộ quần áo đó, ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ấy giống một doanh nhân hơn là một nữ thần.
"Rất vui được gặp ngài. Susanoo-sama, và cả những người bạn đồng hành cao quý của ngài nữa. Tôi là Misumi Makoto”(Makoto)
Tôi đã tự hỏi mình có nên nói rằng: "Thật vinh dự khi được các ngài hạ phàm xuống nơi đây" ... Nhưng tôi nghĩ điều đó sẽ rất tẻ nhạt, vì vậy tôi đã không làm thế.
Tôi quyết định sẽ nói một cách thẳng thắn hơn.
Tình cờ, chúng tôi đã bảo họ đợi cho đến khi Tomoe phát tín hiệu.
Tomoe sẽ không làm hỏng chuyện này đâu.
Tôi biết là như vậy.
Nhưng họ là những vị thần từ thế giới mà tôi từng sống và là người thân của Tsukuyomi-sama. Tôi nghĩ rằng nếu họ đến thăm, tôi nên là người nói chuyện với họ.
“Cảm ơn vì đã đến đón chúng ta. Xin lỗi vì đã làm người cai quản của “thế giới này” phải đích thân ra đón ” (Susanoo)
"Không có gì đâu ạ! Tôi đang mắc nợ với Tsukuyomi-sama rất nhiều, vì vậy việc ngài xin lỗi tôi thật ... “(Makoto)
Thật sao.
Tsukuyomi-sama chẳng làm gì khác ngoài việc giúp đỡ tôi cả.
Những người này có thể biết được hiện trạng của Tsukuyomi-sama.
Tính đến điều đó, đây chỉ là một việc bình thường mà tôi có thể làm.
Cái tên duy nhất tôi biết ở đây là Susanoo-sama, và người này có một vóc dáng mạnh mẽ, hoang dã, vì vậy đây là ngài ấy, đúng không nhỉ?
“Đừng quá căng thẳng. Ta không nghĩ cậu đã làm gì sai đâu, cậu biết đấy. Và ngay cả khi cậu đã làm vậy, vị trí của chúng ta lúc này cũng không thể bắt lỗi cậu được. Mmm, à, ta biết rồi. Cậu có thể đã biết từ cuộc trò chuyện lúc nãy, nhưng ta là Susanoo“(Susanoo)
Người mà tôi cho là một nữ thần đẩy anh ta bằng khuỷu tay của mình, khiến Susanoo-sama phải tự giới thiệu bản thân.
“Ta là Daikokuten. Cậu đã quen thuộc với câu chuyện Chiếc thuyền Kho Báu rồi, phải không? “(Daikokuten)
Ông già tự giới thiệu mình tên là Daikokuten.
Ah, cái túi đó chính là một cái bao, còn cái vồ là thứ ông ấy đang cầm trên tay.
Tôi hiểu rồi.
Hmm?
Có một điều gì đó về Daikokuten, là gì ấy nhỉ, tôi nghĩ mình đã quên thứ gì đó đáng ngạc nhiên về ông ấy ...
Không được rồi, tôi không thể nhớ nổi.
Da ông có hơi đen so với các bức tranh và tai ông ấy nhỏ hơn tôi tưởng, nhưng ông lại có một bầu không khí bình yên xung quanh, thứ phù hợp với một trong bảy vị thần giàu có.
Người này có vẻ là một vị thần tốt bụng. Nhưng tôi có một cảm giác hơi khó chịu đối với ông ấy, mặc dù ông đi cùng với Susanoo-sama.
“Ta là Athena. Ở một số nơi khác, ta được gọi là Pallas Athena. Ta là một nữ thần Hy Lạp, một quốc gia nằm rất xa về phía tây đất nước của cậu“(Athena)
Onee-san đó giới thiệu cô ấy tên là Athena.
Cô ấy không có mái tóc màu tím nào cả.
Đây là một điều tốt.
Không như Daikokuten-sama, cô ấy hoàn toàn khác so với trí tưởng tượng của tôi.
Ý tôi là, cô ấy là một nữ doanh nhân.
Đeo kính sẽ phù hợp với cô ấy hơn.
Tôi không biết tại sao cô ấy lại đi cùng Susanoo-sama.
Lúc này thì tôi cần cúi đầu chào cái đã, sau đó mới bắt đầu hướng dẫn họ đến nhà mình để có thể mời họ vào trong.
Trên đường đi, họ có vẻ quan tâm đến Asora và họ còn trông như đang ngưỡng mộ nơi này vậy. Đôi khi họ cũng hỏi những điều khác nhau liên quan đến nó.
Tomoe và tôi trả lời hết các câu hỏi của ba người đó, nhưng nếu họ có hỏi về nguồn gốc của Asora, chúng tôi cũng không thể trả lời được.
Chúng tôi chỉ có thể giải thích là nó đã xuất hiện khi Tomoe và tôi tạo ra một khế ước rồng.
“Xin hãy thứ lỗi cho chúng tôi; chuyến thăm của các ngài quá đỗi bất ngờ nên màn chào đón vẫn chưa thể sẵn sàng. Tuy nhiên, chúng tôi đang cố hết sức để hoàn tất công việc chuẩn bị“(Makoto)
Là vậy đấy, không thể cứ dọn ra một bữa ăn hoặc một bữa tiệc nhanh đến như thế được.
Tôi có thể nói vậy khi chúng tôi đến đây bởi mọi người đang tất bật làm việc.
Giờ tôi sẽ dẫn họ đến căn phòng lớn nhất, nơi thường được dùng để họp hội đồng quản trị.
“Ta đã nói với cậu rồi mà, đừng lo lắng về điều đó. Cậu đã tạo ra một thành phố rất thú vị nhỉ? Nhộn nhịp thật đấy“(Susanoo)
"Đúng vậy. Và ý nghĩ rằng cậu đang chuẩn bị một bữa tiệc là đã đủ làm chúng ta vui lòng rồi“(Daikokuten)
"Thật thế hử. Và mọi người đang làm việc rất chăm chỉ đấy. Nó làm ta cảm thấy thoải mái khi quan sát họ“(Athena)
"Cảm ơn rất nhiều. Và như vậy ... Có vấn đề cụ thể nào mà các ngài muốn bàn luận trong ngày hôm nay không ạ? Nếu các ngài muốn làm điều gì đó, chúng tôi sẽ chuẩn bị với khả năng tốt nhất của mình“(Makoto)
Lúc đầu cuộc trò chuyện của họ nghe có vẻ như họ vừa mới đi ngang qua đây, nhưng tôi lại không nghĩ thế.
“Hmm? Lý do lớn nhất để chúng ta đến đây chỉ là vì ta quan tâm đến Misumi Makoto, người mà aniki đã yêu cầu, cậu biết chứ? “(Susanoo)
“Nếu cậu hỏi liệu chúng ta có nhiệm vụ nào khác ở đây không thì, cũng có một vài vấn đề nho nhỏ” (Daikokuten)
“Ta chỉ muốn thử đến đây một lần. Lúc này khi đã thấy nó bằng chính mắt mình, Asora thật sự rất thú vị; một nơi dành cho sự tò mò vô tận. Mặc dù ta nghĩ chúng ta nên giấu nó khỏi kẻ kia“(Athena)
Những điều mà các vị thần coi là “những vấn đề nhỏ” sẽ lại là những chuyện nghiêm trọng đối với con người.
Tôi biết được điều này từ vụ việc đã xảy đến khi Nữ thần của thế giới này chìm vào giấc ngủ.
Mặc dù tôi có cảm giác rằng đây không phải là nguyên nhân chính của sự kiện, mà đúng hơn là cọng rơm cuối cùng.
“Có vẻ chúng tôi vẫn sẽ cần tốn thêm ít thời gian của các ngài để hoàn tất việc chuẩn bị, vì vậy sẽ rất hữu ích nếu tôi có thể hỏi về những vấn đề nhỏ nhặt mà các ngài vừa đề cập đến. À đúng rồi, chúng tôi có thể tổ chức một tour du lịch vòng quanh Asora, nếu Athena-sama quan tâm” (Makoto)
“Tôi và ông già Daikoku mang đến cho cậu một món quà. Athena có ít bài thuyết giáo và một cái vòng dành cho cô gái ngu ngốc đó “(Susanoo)
“Susanoo-dono” (Athena)
V-Vòng ư?
Ngay sau khi nghe thấy những lời lẽ tồi tệ của anh ta, Athena-sama nhìn Susanoo-sama với đôi mắt sắc bén và nói bằng một giọng lạnh lùng.
Đ-Đáng sợ thật đấy.
“Ồ, ooh. Tôi biết rồi. Tôi sẽ không nói thêm gì nữa “(Susanoo)
“Ufufufu. À, Makoto-dono. Ta muốn chấp nhận lời đề nghị hướng dẫn vòng quanh Asora của cậu“(Athena)
“Vậy thì tôi sẽ để Tomoe hướng dẫn ngài. Tomoe, cô có thể hộ tống quý cô đây dạo quanh Asora không? Cô ấy là một nữ thần thực sự đấy, không giống như mụ nữ thần kia đâu, vì vậy hãy chắc chắn rằng mình sẽ hành xử lịch sự dùm“(Makoto)
“Em hiểu rồi. Thế thì Athena-sama, xin hãy đi đường này, nếu người muốn“(Tomoe)
Khi tôi thấy Tomoe mời Athena-sama đi cùng, tôi cần phải cảnh báo cô ấy.
Tôi không có lựa chọn nào khác.
Nói toẹt ra sẽ là quá thô lỗ, vì vậy tôi nên dùng thông tâm thuật.
[Ngoài ra, Tomoe. Cô ấy là một người hay đố kỵ, vì vậy hãy chắc chắn rằng cô không làm cái gì gần giống việc mời cô ấy cạnh tranh với mình đấy. Cô hiểu chứ? Cô tuyệt đối không được làm điều đó đâu] (Makoto)
[N-Như ngài muốn] (Tomoe)
[Cô ấy cũng là nữ thần chiến tranh, nên hãy bắt đầu bằng cách đưa cô ấy đến chỗ các Thằn lằn Sương mù] (Makoto)
[Đã hiểu] (Tomoe)
Chắc sẽ ổn thôi.
Giờ thì, đối với Susanoo-sama và Daikokuten-sama, tôi sẽ ...
Khi Athena-sama và Tomoe bước ra khỏi căn phòng, tôi quay mặt lại.
Tôi thấy Susanoo-sama và Daikokuten-sama đang mỉm cười.
Một vị thần hủy diệt, một vị thần may mắn và một nữ thần chiến tranh, huh.
Đúng là một sự kết hợp kỳ lạ mà.
Đặc biệt là Daikokuten-sama.
Ý tôi là, ông ấy là một vị thần may mắn, đúng chứ?
Ông còn là một vị thần đa văn hóa xuất hiện trong cả Phật giáo, Phật giáo bí truyền và thậm chí cả tôn giáo Shinto.
Một giả thuyết cho hay, ông ấy gần giống với Ookuninushi-sama, vì vậy tôi nghĩ ông chắc chắn là một vị thần quan trọng.
...
...
Mahā ... kāla.
T-T-Tôi nhớ ra rồi!
Daikokuten chính là Shiva!
Ông ấy là một vị thần hủy diệt!
Một vị thần có vô số huyền thoại viết về ông, một vị thần có thể thổi bay cả một quốc gia chỉ với một hơi thở!
Từ nãy đến giờ tôi toàn nhìn Susanoo-sama thôi; tôi từ từ quay mặt về phía Daikokuten-sama.
Ông ấy mỉm cười với tôi.
“Err, Daikokuten-sama. Ngài là Shiva-sama phải không? “(Makoto)
“Ồ, gọi ta như vậy cũng được. Makoto-dono, cậu là người Nhật, nên ta nghĩ cậu sẽ quen thuộc hơn với cái tên Daikokuten hơn. Cậu khá là am hiểu đấy“(Daikokuten)
“Cảm ơn ngài rất nhiều ...” (Makoto)
Giọng tôi khàn khàn ở cuối câu nói.
Tôi nghĩ hầu hết người dân Nhật Bản sẽ không thể nêu tên hết tất cả bảy vị thần của sự giàu có đâu, nhưng hầu hết mọi người ít nhất cũng đã nghe về Shiva, Daikokuten-sama.
Cá nhân tôi nghĩ Fukurokuju và Juroujin là hai người khó nhớ nhất trong số họ.
“Này, Makoto. Cậu vừa mới nói một số điều thông minh đấy”(Susanoo)
“Eh?” (Makoto)
“" Cô ấy là một người hay ghen, do đó, không được thách thức cô ấy cạnh tranh ", huh? Gahahahahaha!“(Susanoo)
Không đời nào.
Thông tâm thuật bị rò rỉ ư?!
Đúng hơn là Athena-sama cũng biết sao?!
“Bài thuyết giáo của cái cô Athena đó rất khắc nghiệt, nhưng cô ấy không có ác ý đâu; ta chắc chắn cổ sẽ tha thứ cho cậu thôi“(Daikokuten)
Daikokuten-sama thậm chí đã nghe được nó.
T-Tôi vừa mới nói điều gì đó thật đáng kinh ngạc mà.
"Nhân tiện. Nếu ta muốn, rất đơn giản để nhìn vào tâm trí của một người. Trong trường hợp của cậu, sẽ không sao nếu là với một người như Athena, nhưng cậu sẽ không thể giấu diếm suy nghĩ của mình với ta, Aniki hay ông già này đâu đấy”
Eeeh?
“Khi ai đó làm ta quan tâm, ta toàn không thể ngăn bản thân mình lại được. "Thần giao cách cảm" sử dụng phép thuật, thông tâm thuật, đúng chứ? Ngay cả khi không có cái đó, ta vẫn có thể thấy được mọi thứ. Ta cũng đang lo về mấy cái bóng đen mỏng của Fukurokuju và Juroujin nữa“(Daikokuten)
Ồ.
Các vị thần thật tuyệt vời.
Họ cũng tìm thấy Asora quá đỗi dễ dàng.
Các vị thần của thế giới tôi từng sống, họ thực sự rất tuyệt vời.
“Có vẻ tôi đã trở nên thô lỗ về nhiều thứ” (Makoto)
"Quan trọng hơn. Makoto, không phải mấy ngày nay cậu đang tiến gần hơn đến cái chết hay sao? “(Susanoo)
“K-Không ạ” (Makoto)
Chuyện gì thế này.
"Ta hiểu rồi. Không có những cơn đau đầu bất chợt ư? Hoặc là chảy máu cam không ngừng chẳng hạn?“(Susanoo)
“... Đúng là tôi từng bị mấy cái triệu chứng đó” (Makoto)
Đó là từ khi tôi nhận được sức mạnh từ con bọ chết tiệt đó.
Nhưng sắp chết thì ...
Chỉ bằng cách nghĩ ngợi, tôi chắc họ đã biết luôn rồi.
“... Ta hiểu, đúng rồi. Ta đang nghĩ đến việc đưa cho cậu một sức mạnh khác, nhưng. Ta tự hỏi làm sao cậu có thể sở hữu nhiều sức mạnh đến vậy khi chỉ còn cách cái chết một bước nữa thôi. Ông già, ông có thể nói gì không?“(Susanoo)
...
Tôi đang nghe được những câu từ nguy hiểm đấy.
Daikokuten-sama nhìn tôi chằm chằm.
“Cô gái đó, cô ta ngốc đến mức nào chứ? Chúng ta đã giao cho cô ta năm hoặc sáu thứ để quản lý trong thế giới này, nhưng có lẽ chúng ta nên lấy lại tất cả và đưa chúng lại cho Brahma của mình”(Daikokuten)
Daikokuten-sama thở dài não nề; tôi đoán ông ấy đang bực tức vì mụ nữ thần ngốc nghếch đó.
Tốt lắm.
Theo như các vị thần, mụ ta dường như là một thất bại.
"Vậy thì sao? Chuyện gì đang xảy ra với Makoto hả? “(Susanoo)
“Cậu ta gần với thần chết lắm rồi. Thực tế, thật đáng ngạc nhiên rằng cậu ta vẫn chưa chết. Cái màu da đó cho thấy cậu ấy đang cố bám trụ lại với cuộc sống. Cô ta thậm chí còn là một nữ thần với sức mạnh sáng tạo; đúng là một kẻ ngốc mà. Cô ta chỉ đưa năng lực “Bậc Thầy Ngôn Ngữ " vào trong cơ thể của một con người bình thường thôi“(Daikokuten)
“Năng lực Bậc Thầy Ngôn Ngữ ư?” (Makoto)
Ông ấy đang nói về thứ sức mạnh cho phép tôi hiểu được ngôn ngữ sao?
"Bậc Thầy" nghe khá hay đấy, nhưng mà...
Ngoài ra, có vẻ tôi thực sự chỉ là một người bình thường.
Đợi đã, nếu tôi là một người bình thường theo quan điểm của Daikokuten-sama, tôi thực sự có thể là một người đặc biệt.
“ Thông thường mọi người hay hiểu nó là thứ năng lực mang lại sự hiểu biết. Đây là một sức mạnh cho phép người dùng giao tiếp với bất cứ ai họ muốn. Một sức mạnh “hiếm có” mà chỉ một vài người vĩ đại có thể sở hữu“(Daikokuten)
“Tôi chỉ hỏi Nữ thần làm cho mình nói chuyện được với hân tộc thôi mà, nó không phải là một khả năng tuyệt vời như vậy -” (Makoto)
Ah.
Thật ra, sức mạnh đầu tiên tôi nhận được từ nữ thần cho phép tôi giao tiếp với mọi chủng tộc khác ngoài hân tộc.
Sau đó, tôi yêu cầu mụ ta cho mình giao tiếp với hân tộc.
Điều đó có nghĩa là giờ tôi có thể giao tiếp với tất cả mọi người.
"Ta hiểu rồi. Cô gái đó thật giỏi tìm lối tắt mà. Đúng vậy, nếu khả năng giao tiếp với chỉ một loài bị loại bỏ trong “Bậc Thầy Ngôn Ngữ”, nó sẽ biến thành một khả năng hiểu biết thông thường. Thật là một phương pháp trái với phép tắc“(Daikokuten)
"Vậy thì vấn đề ở đây là gì. Makoto có ổn không thế? “(Susanoo)
“Tốt nhất là ngài nên từ bỏ việc đưa cho cậu ấy thêm một sức mạnh khác đi. Makoto-dono đã tràn đầy sức mạnh của các vị thần đến giới hạn của cơ thể rồi. Nếu ta không lầm, Makoto-dono, cậu có tăng nguồn ma lực của mình lần nào cho đến giờ chưa? “(Daikokuten)
"Rồi ạ. Tôi nghĩ vậy “(Makoto)
“Trong trường hợp đó, cậu nên làm thế nhiều gấp vài lần. Và sau đó hãy để chúng ta tìm cách chứa đựng nguồn sức mạnh đó vào linh hồn của cậu“(Daikokuten)
“C-Cảm ơn ngài rất nhiều. Tuy nhiên, có vẻ nó có tác dụng mở rộng Asora thêm nữa, vì thế gần đây tôi đang kiềm chế không làm như vậy“(Makoto)
“Susanoo, Athena và ta sẽ hành động để nữ thần không thể biết đến thế giới này, vì vậy cậu không cần phải lo lắng về điều đó. Cậu có thể tiếp tục mở rộng mà không phải lo lắng về những thứ đó nữa. Nếu nó trở nên quá nhiều, chúng ta sẽ quay trở lại nơi đây“(Daikokuten)
Không phải việc thế giới này mở rộng là một vấn đề đáng quan tâm hay sao?
Tôi thậm chí còn không nghĩ đến khả năng thế giới này bị nữ thần khám phá ra.
Mặc dù tôi sẽ yên tâm nếu có họ che giấu nó.
“Nữ thần ngu ngốc. Cô ta đang đùn đẩy công việc sang những người thậm chí còn không ở nơi này“(Susanoo)
Ngài nói hoàn toàn đúng.
Tôi đồng ý trăm phần trăm với lời của ngài, Susanoo-sama.
----------END CHAP----------