Một chiến lược lấy ma thuật nghi thức làm nòng cốt.
Thay vì là một điểm mù, nhiều người sẽ coi đó là một canh bạc lớn.
Ban đầu, tôi nghĩ rằng điều đó không giống với Rembrandt-san. Tôi đã nghĩ ông ấy sẽ chọn một lối đánh không dựa vào may rủi.
Nhưng kết hợp với nhiều mưu kế mà ông đã giao cho những mạo hiểm giả và những người lính đánh thuê dày dặn như Vivi-san và Noma-san, và với những lời giải thích cho nó, đó thực sự có vẻ như là cách tiếp cận vấn đề khá thực tế… Điều này khiến tôi phải suy nghĩ lại. Dù là một canh bạc, xác xuất giành chiến thắng của nó khá cao.
Ngay từ đầu, về quân số và tài nguyên, Tsige đang ở thế bất lợi hơn hẳn so với Vương quốc Aion.
Nói cách khác, chính hành động tuyên bố độc lập và tách khỏi quốc gia là nước đi khởi đầu liều lĩnh.
Khi nghĩ theo chiều hướng đó… việc xem ma thuật nghi thức như là đánh vào vào điểm mù của thế giới sẽ hợp lí hơn là một canh bạc.
Xét đến sự chênh lệch mạnh mẽ về quân số và hoả lực, đó là một lối suy nghĩ hoàn toàn hợp lí.
Ừ thì, tôi đứng về phía Rembrandt-san, vậy nên suy nghĩ của tôi có hơi thiên về bên này là điều không thể tránh khỏi.
Rembrandt-san và các thương nhân của Tsige đã bắt đầu hành động vào thời điểm Vương quốc Aion còn đang quyết định ngày xuất quân.
Đầu tiên, họ đánh tiếng với người có liên kết với vương quốc vốn đã đánh mất niềm tin và hy vọng vào chính vương quốc đó.
Để đối phương không phát hiện ra người tham gia vào việc này, bọn họ đã cẩn trọng, đồng thời tản ra rộng rãi và liều lĩnh, dùng toàn bộ sức mạnh quan hệ như một thương nhân để lựa chọn họ.
Đồng thời, mặc dù các pháp sư phụ trách ma thuật nghi thức là một nhân tố quan trọng để quyết định số phận của cuộc chiến, họ cũng đã thương lượng với những người gần như có khả năng bị lộ tẩy, và nếu điều đó không thành công, thì nó sẽ là mồi nhử để phân chia lực lượng sâu bên trong hàng ngũ của phe Aion.
「Kết quả là họ đã không thể khiến pháp sư nghi thức đổi phe, Nhưng đã cố gắng hoàn thành mục đích bằng cách dùng chính những người vệ sĩ của đám người đó để phản bội lại chúng. 」
Thật điên rồ.
Mặc dù tính mạng của họ sẽ gặp nguy hiểm nếu làm như vậy, nhưng có vẻ như Rembrandt-san đã thành công trong việc thúc đẩy nó.
Đối với thương nhân “thúc đấy” về cơ bản có nghĩa là tiền.
Ông ấy đã nói rằng bản thân đã đưa cho họ một lượng tiền lớn đi kèm những đề nghị để đáp ứng những mong muốn của họ.
「Trong cuộc sống tiền không phải tất cả, và chắc chắn là có những người sẽ không thể bị dao động bởi sức hút đồng tiền, nhưng… trường hợp như vậy không nhiều … 」〈Vivi〉
「Ừ. Nhà cửa, đất đai, công việc, gia đình và tình bạn. Con người ta có nhiều hoàn cảnh khác nhau. Ở đây, đó là lòng trung thành với quốc gia của họ có cao hay không. Chà, kết quả đã tự chứng minh điều đó. 」〈Noma〉
Vivi-san và Noma-san nói điều này một cách nhẹ nhàng.
Lòng trung thành mà họ dành cho đất nước của mình đã bị lung lay. Nói cách khác, về cơ bản, Nó giống như việc chặt bỏ một cái cây mục, nên điều đó không hẳn là sai trái.
Đơn vị tương ứng đã được thông báo trước về phép thuật nghi thức sẽ được triển khai, và được cung cấp trang bị tốt nhất (với hình dạng y hệt những gì phe Aion cung cấp).
Có vẻ như một số người trong số họ đã chết sau khi thực hiện kế hoạch, nhưng một số người trong số đó đã trốn thoát được nhờ vào sự hỗn loạn, và đến được bên phía Tsige.
Đúng như mong đợi về các trang bị từ các kho chứa của Công ty Bronzeman, thứ hoạt động tốt ngay cả ở vùng đất hoang này.
Trang bị cho phép các hiệp sĩ ở cấp độ của một thám hiểm giả hạng trung có thể chịu được một đòn tấn công trực tiếp của ma thuật nghi thức thật là quá thú vị.
「Và như vậy… tổng số người đã rời bỏ Aion là khoảng 30,000 người. Một đội quân hơn 100,000 người với hơn 200,000 thương nhân chịu trách nhiệm tiếp tế, bao vây Tsige… và 30,000 người đã đào tẩu, cùng với những ma thuật nghi thức bắn ra như mưa… Điều đó khiến tôi ứa nước mắt. Những chiến thuật gia và người đã từng là Tướng quân rất có thể sẽ không thể vực dậy từ cú sốc này trong cả cuộc đời của họ.」
Đấy là nếu họ vẫn còn giữ được cái mạng của mình.
Theo những gì tôi nghe được, những các nhân và đơn vị nhận được lời mời từ Tsige không tới con số 30,000.
Thực tế là có những người không thể đưa ra quyết định ngay cả khi nhận được bức thư, những người hầu như không đưa ra kịp thời mặc dù đã có được quyết định, và cũng có những người đã chọn trung thành với Aion.
Tsige chấp nhận những người trốn thoát bằng cách băng qua một cây cầu nguy hiểm như để lại những cái lỗ trên tường và sử dụng ma thuật ảo ảnh để làm giả nó tạm thời, và có những người không nhận được lời mời nhưng đã phát hiện ra điều đó, và có những người đánh giá tương lai của cuộc chiến này nên quyết định bỏ chạy và di tản đến Tsige.
Có vẻ như họ cũng chấp nhận những thứ bất thường kia trong khi kiểm nghiệm chúng.
Các lỗ hổng trên tường không còn nguyên trạng, và họ chủ yếu sử dụng các kỹ năng và ma pháp để tạo ra các rào cản để người ta không thể đi qua nữa.
「Rõ ràng đã có rất nhiều tên trốn thoát vào ban đêm, nhưng… chúng sẽ phải băng qua vùng đất hoang nơi có nhiều quái vật hoạt động về đêm. Nếu không quyết định làm liều thì cũng sẽ thành công, nhưng mà là công cốc. Tôi nghe rằng cũng có vài gián điệp được cài vào trong các nhóm đó.」
Họ nghĩ rằng điều bình thường là dừng cuộc chiến vào ban đêm và nghỉ ngơi, nhưng Tsige đã mua những con quái vật vùng đất hoang với giá cắt cổ từ những mạo hiểm giả có chức nghiệp đặc thù, và ném chúng vào chiến tuyến của kẻ thù.
Có rất nhiều quái vật mạnh mẽ sinh sống bên trong vùng đất hoang, và khá khó để người ta đạt tới cảnh giới có thể chế ngự được chúng.
Đó là lý do tại sao những chức nghiệp đặc biệt như Triệu hồi sư và Thuần thú sư khó có đất diễn ở vùng đất hoang và được xếp hạng khá thấp về mặt nhu cầu.
Nhưng có vẻ như họ đã thu lợi khá nhiều trong cuộc chiến này, và họ đã thể hiện sự hữu dụng của mình, vì vậy từ nay về sau, những đánh giá về họ rất có thể sẽ thay đổi.
Bởi vì không cần phải kiểm soát chúng một cách triết để. (Ý là không cần phải thuần phục cho nó thành pet mà chỉ cần bắt được là có tiền)
Chỉ cần bắt xong là bán. Một hệ thống hoàn hoàn mới chưa từng có tiền lệ đã được áp dụng.
Bằng cách gia cố thêm vào bức tường bên ngoài của Tsige những nguyên vật liệu đặc biệt ( có vẻ như một phần của bức tường đó là thứ Len ngọc mà chúng tôi đã xử lí ), họ đã thành công tạo ra một bức tường mà quái vật không hề muốn đến gần trừ khi chúng thực sự mạnh.
Với những điều kiện như thế, Tsige chỉ việc bắn đi những viên đá đã phong ấn những con quái vật ở trong và đánh một giấc ngon lành trong lúc kẻ địch bị vặt kiệt ở ngoài kia.
Thủ đoạn.
Thật sự là hành động của những kẻ ám muội đầy thủ đoạn.
Chà, thực tế đã có rất nhiều vụ tai nạn.
Tôi không biết loại phép màu gì đã xảy ra ở đây, nhưng có một con gấu Asora bị bắt nằm lẫn trong đó, và khi tôi nghĩ rằng đó chỉ là giai đoạn giữa của cuộc chiến, Tomoe và Ema lại bị thương, và trận chiến với Tông đồ của Nữ thần – mà tôi được yêu cầu – kết thúc sớm hơn rất nhiều so với dự kiến.
Cá nhân tôi cảm thấy nó hoàn toàn là một mớ hỗn độn.
Tôi ngỡ rằng cái tia sét kia sẽ có công dụng như một phương pháp trị liệu bằng điện và mang lại hiệu quả tốt cho cơ thể tôi vào ngày hôm sau, nhưng mà không, hoàn toàn chỉ có những cơn đau và những cơn chuột rút khủng khϊếp.
Tôi nhanh chóng quay về vì lo lắng cho cả hai, khá là hỗn loạn khi Ema nhận phải một số tác động bất thường, nhưng đối với Tomoe, cô có vẻ rất phấn khích và cảm thấy rất khỏe… Một phần của cơn đau cơ kinh khủng kia có thể là do cô ấy.
「Tôi không biết là để che giấu tình trạng thảm hại của phía bên kia hay để chọc tức họ, nhưng nó giống như một lễ hội hàng đêm. Mục tiêu chính có thể là vì tác dụng chữa bệnh của nó, nhưng họ thậm chí còn biểu diễn trực tiếp trên sân khấu. 」
Màn trình diễn của Rembrandt-san thực sự có rất nhiều mã ẩn, vậy nên rất nhiều ý nghĩa được bao hàm trong đó.
Nhưng điều đáng ngờ là việc cùng sử dụng một lượng kĩ thuật cho buổi biểu diễn trực tiếp này.
Nó cũng trở nên phổ biến ở Tsige, và các quán bar hiện có sân khấu để nhảy và ca hát không ngừng cả ngày lẫn đêm.
Tôi chỉ mới đọc điều này từ các báo cáo, nhưng có vẻ như có những người đàn ông, phụ nữ và ban nhạc được thành lập để nhảy và hát; khá là đa dạng.
Chữa bệnh, phục hồi ma lực, tăng sức mạnh… dường như chúng đi kèm với hiệu ứng mà bản thân nó mang lại.
Nhưng cái nhóm thần tượng này để làm gì nhỉ?
「Với dân số hiện tại của Tsige, điều đó có vẻ không thực sự tạo được nhiều dấu ấn, nhưng với quy mô mà tôi ước tính sẽ đạt được trong tương lai, họ sẽ đóng một vai trò quan trọng trong việc trở thành một tượng đài nhằm mục đích quảng cáo cho việc buôn bán. Vẫn mới chỉ là gia đoạn sơ khai, nhưng họ là những nghệ sỹ biễu diễn, vậy nên tôi đang nghĩ về cách để có thể chèo kéo họ trước.」
…Là những gì mà thương nhân giàu có… không, thương nhân bất khả chiến bại Rembrandt-san đã nói.
Có một số diễn viên, nhạc sĩ và nghệ sĩ trên thế giới này… Điều này nói ra thì không hay, nhưng khi họ còn chưa tìm được một nhà tài trợ giàu có, thì bản thân họ cũng chẳng có giá trị gì hiện hữu cả.
Vì họ không mang lại giá ích gì cả.
Điều này cũng tương tự đối với các vận động viên. Chỉ khi thế giới đã phát triển đến một mức độ nhất định và rủng rỉnh tiền bạc thì nghệ sĩ mới có nhiều ánh đèn sân khấu hơn.
Ngay cả khi một thành phố phát triển và mở rộng…
…?
Nhắc mới nói, tại sao những nghệ sĩ của công chúng lại giữ cho mình một hình tượng của một kẻ lắm tiền? (thực chất là từ quan niệm sai lầm của người bình thường khi nghĩ về nổi tiếng thì = giàu)
Hm?
Hmmm?
Thế giới này chưa có quan niệm về thần tượng, vậy nên việc họ không được coi trọng là một điều khá hợp lí.
Nhưng… mặt khác, từ khi nào và nhờ cái gì để có thể thúc đẩy loại hình công việc này trở nên khả thi? (tác giả cứ kiểu đưa ra một vấn đề sau đó để nó qua một bên, kiểu như ông không phải đang viết truyện mà là đang tự giải mã câu chuyện có sẵn trong đầu mình ấy)
…Thành thật mà nói thì tôi không có hứng thú gì với lĩnh vực đấy cả, vậy nên tôi hoàn toàn mù tịt.
Trong trường hợp đó… liệu ngành công nghiệp giải trí sẽ thực sự được khai sinh từ Tsige chăng?
Không không không, quảng cáo ư?
Tượng đài quảng cáo.
Mặc dù vậy, tôi đã nghe nói về việc các công ty lớn là nhà tài trợ cho các bữa tiệc của những mạo hiểm giả có thức hạng cao…
Tôi cảm thấy lạnh sống lưng.
Nếu những thứ như thần tượng, người có năng khiếu và ca sĩ bắt đầu phát sinh ra từ Tsige…chỉ là người này có thể nhìn thấu được cấu trúc của xã hội bằng cách nào vậy chứ?
「Thật nguy hiểm. Điều đó còn kinh hoàng hơn cả Alte. Người đó quan sát mọi thứ từ đâu vậy chứ?」
Về cô ta, ừ thì, tôi cảm thấy mình đã có được một vài pha trúng đòn tốt trong khi bắn, và đã gϊếŧ được cô ta. (hẳn là vài)
Tôi không biết cô ta đã sử dụng dịch chuyển tức thời hay chỉ đơn giản là di chuyển nhanh hơn bằng tia chớp, và tôi không biết là ở đâu, nhưng cô ta đã chết.
Tôi gần như đã phá hủy hoàn toàn lõi cơ thể và sức mạnh ma thuật của cô ta, và tôi cũng đưa linh hồn của cô ta về hư không mà không để nó trốn thoát.
Chúng ta sẽ không gặp nhau nữa.
Đừng có gọi Ema là lợn. Làm lại cuộc đời ngươi từ nguyên tử đi.
Với việc có thêm 3 phép nghi thức vượt trội trên cả 7 phép hiện có, Rembrandt-san nói rằng ông ấy đã vẽ nên toàn bộ bức tranh. Tôi không biết những từ đó chứa đựng bao nhiêu ý nghĩa nữa.
Bức tường bên ngoài được tạo ra để các pháp sư có thể được bố trí ở một khoảng cách mà phép thuật nghi thức của họ sẽ không gây trở ngại cho nhau…
Không, nó cũng có mục đích đánh dấu các điểm mút của thành phố và tiếp nhận những người đào ngũ.
「Đéo công bằng! Ta chả nghe được cái vẹo gì về việc xây dựng một bức tường đầy lỗ! Nếu mà biết thì ta đã bật ulti master yi thay vì để chúng vượt mặt tận 3 ngày rồi!」
「Anh trai à, lộ rồi kìa. Cái phương ngữ kì quái của anh đang lộ ra hết rồi kìa. Quãng đường đi của bên phía chúng ta ngắn hơn, vì thế hãy cho rằng đó là chiến thắng của bọn họ nhờ vào sự nỗ lực. Chẳng phải hôm nay chúng ta cũng được chiêu đãi đồ uống sao? Bình tĩnh đi nào.」
「Chấp nhận thế đéo nào được!」
Có vẻ như có một vụ cá cược liên quan đến bức tường, và đội Aniki-san của PRG dường như đã thua, và họ đã đắm chìm trong rượu một cách hoành tráng.
Họ đã uống đến mức đáng sợ, nhưng họ không những không bỏ cuộc mà vẫn còn ăn và uống không ngừng.
Chỉ cách đây vài ngày, tôi mới biết rằng cách nói chuyện của anh ấy đã trở thành một phương ngữ kỳ quặc và cười khúc khích (fufufu) khi biết anh ta trở nên om sòm lúc say rượu.
Còn nữa, tửu lượng của anh ta khá tốt. Có rất nhiều người xung quanh, nhưng anh ta không đâm vào bất kỳ đồ vật hay ai đó.
Có phải cũng là do anh ta là một lình đánh thuê hạng nhất chăng?
Và cũng chính nhờ công của họ mà việc xây dựng bức tường dài đã hoàn thành. Họ coay sở để đảm bảo ma thuật nghi thức, thiết lập các đội gồm 3 người tại mỗi điểm, có trong tay những lọ thuốc phục hồi ma lực mạnh mẽ để có thể bắn ma thuật nghi thức liên tục.
Tsige có thể có quân số không bằng kẻ thù, nhưng nếu nói về việc tìm kiếm pháp sư nghi thức và binh lính dự phòng, họ có thể nhận được bao nhiêu tùy ý muốn vì các quốc gia khác chỉ sử dụng số pháp sư nghi thức ở mức tối thiểu cần thiết.
Các pháp sư nghi thức không được tuyển dụng bởi một quốc gia hoặc một tổ chức thì bị coi như những kẻ ngoại đạo, vì thế họ không quá được coi trọng, điều này thật đáng buồn.
Thế giới này có một chức nghiệp về căn bản là một canh bạc, nơi họ chỉ nhận được những thứ tối thiểu họ cần và những thứ khác không cần thiết, vậy nên có thể nói tình hướng đó là bất đắc dĩ.
Các quốc gia khác rất có thể sẽ bắt đầu tuyệt vọng tập hợp các pháp sư nghi thức thất nghiệp sau khi nhận thấy được kết quả của cuộc chiến này. { mất bò mới lo làm chuồng}
Nó thậm chí có thể được thêm vào trong những định hướng chức nghiệp trong tương lai tại Học viện Rotsgard.
Có vẻ như lần này các điều kiện khá lỏng lẻo vì các pháp sư nghi thức không quan tâm đến việc kinh doanh trung thành đó.
Chỉ riêng về điểm này, Tsige đã áp đảo Aion.
Việc tập hợp mọi pháp sư nghi thức trong khu vực khiến cho dù kẻ thù có cố gắng bổ sung khẩn cấp lực lượng thế nào cũng không được.
Với động thái đầu tiên hoàn toàn là sự phản bội, hạ gục các pháp sư nghi thức của đối phương, và sau đó sử dụng 10 loại phép thuật nghi thức – bao gồm cả những loại chưa từng thấy trước đây – để loại bỏ các pháp sư mà Aion điều động, với mục đích giảm bớt những phương thức chống lại ma thuật nghi thức của phía Tsige.
Có vẻ như Tsige đang chơi liều, và đó không phải là phương pháp tốt nhất, nhưng cái gì cũng có lý do của nó.
「Đây là một động thái có thể khả thi bởi vì nó dùng để chống lại một quốc gia đang xảy ra một cuộc đảo chính và lòng trung thành đối với nhà vua của họ đã bị lung lay. Xét cho cùng, đây là lần đầu tiên tôi tham gia một cuộc chiến. Nhưng đôi khi những suy nghĩ mới lạ của một người mới có thể đưa ra kết luận thỏa đáng trong những thời điểm quyết định. Đặc biệt là trong những thời khắc trọng đại…」
Là những gì Rembrandt-san vừa nói vừa cười, nhưng… tôi cảm thấy như thể ông ấy sẽ có thể chiến thắng ngay cả khi ông ấy phải chiến đấu một lần nữa.
Trong khi làm những việc như chấp nhận hoặc kết liễu quân địch đang đầu hàng tùy theo tình hình, họ bắn ma thuật nghi thức vào những thương nhân đang ngoan cố bám trụ.
Đến thời điểm này, tôi nghĩ kẻ chiến thắng đã được quyết định.
Ban ngày, là ma thuật nghi thức không thể cản được và những bức tường khổng lồ.
Ban đêm, là một trận chiến chống lại những con quái vật của vùng đất hoang.
Và sau đó, khi bình minh lên, lại là một loạt các ma thuật nghi thức, tấn công cả quân đội Aion lẫn những con quái vật vùng đất hoang.
Cuối cùng quân đội Aion cũng phải tháo chạy, và các trận chiến ở bức tường bên ngoài của Tsige đã kết thúc vào ngày thứ 7.
Một sứ giả và một bức thư được gửi đến từ Vương quốc Aion.
Phải rồi.
Tsige đã giành được độc lập.
===============END CHAP=============