Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 386: SSC




* Dododododo *

Một âm thanh bí ẩn vang lên trong đầu tôi ở phòng tiếp khách.

Thật đáng quan ngại.

「‘Mio-sama Fan-Clup’ và ‘Certain Kill Tomoe Family’?!」

Tôi lặp lại những âm thanh quái đản kia sau khi để chúng lọt vào tai mình.

Mio-sama Fan-Clup.

Certain Kill Tomoe Family.

Đầu tôi như muốn nứt làm đôi.

「Vâng!」〈Ates〉

…Và Hạt giống thần tượng, Ates, đã bật dậy khỏi chỗ và siết bàn tay mình lại khi xác nhận câu hỏi của tôi với ngữ điệu trôi chảy đến tuyệt vời.

「Nhân tiện, những thành phần quá khích và cuồng nhiệt có chung tâm ý – cùng là những người hâm mộ – đã lập ra nhiều hội nhóm khác nhau, và sẽ cống hiến hết mình cho những hoạt động của lực lượng người hâm mộ nòng cốt nhiều hơn nữa. Và do những nguyên tắc vàng của họ là không cho phép hội viên của mình liên kết vào những hội nhóm khác, tình hình hiện giờ đang hỗn loạn vì số lượng các hội nhóm quá đông.」〈Ates〉
「Nhân đây, Ates-san, có nơi nào cô đang liên kế – ehm, cô đã tham gia vào nhóm nào trong số đó chưa?」〈Makoto〉

Vì vài lí do tôi không muốn nói ra từ ‘liên kết’.

「Tôi đang góp mặt tại Mio-sama Fan-Clup và Certain Kill Tomoe Family ạ.」〈Ates〉

Có lẽ chỉ đơn giản vì cô ấy như thế, hoặc do sự tinh tế của cô ấy với tôi, cô không nói ra từ ‘liên kết’.

Cô ấy là một cô gái tỏa ra khí chất năng động, nên tôi nghĩ cô ấy cũng sẽ tham gia hội nhóm với những thứ quy tắc vàng đó.

Dù sao nhiệt huyết của cô ấy cũng khá ấn tượng.

「Ồ, cả hai. Vậy điều đó là có thể, huh. Haha…」〈Makoto〉

Hình tượng, huh.

‘Cô định tham gia vào cả 2 nhóm sao?!’, là điều tôi nghĩ trong giây lát, nhưng nghĩ lại thì, cũng ổn khi cổ vũ cả hai người họ.

Chỉ là có những nơi không cho phép điều đó.

Kể từ khi nghe cô ấy kể lể, tôi đã bắt đầu tưởng tượng đến Tomoe và Mio như những người vợ hàng đầu – một ấn tượng khá là kì quặc.
… Được rồi, bằng cách nào đó tôi đã xoay sở cái ấn tượng đó trở thành một thứ nhẹ nhàng hơn.

「Ngài có biết hai người đó đã đóng góp bao nhiêu cho Hội không? Đánh giá dưới tư cách một lễ tân của Hội, tôi không chọn nổi một trong hai người ấy để cổ vũ cả!」〈Ates〉

「Ừ…」〈Makoto〉

Nghiêm túc thật.

Ates-san bình thường đã lạc trôi đi đâu rồi?

Người phụ nữ này… tôi bắt đầu nghĩ sẽ tốt hơn cho cô ấy nếu tôi không khiến cô ấy trở nên quá nghiêm túc với mấy thứ của thần tượng.

「Tôi nghĩ rằng có nhiều sở thích cá nhân, vì vậy ắt hẳn sẽ có nhiều người được yêu thích!」〈Ates〉

「…」

Oi, có cả danh mục những người ưa thích luôn hả.

「Tôi sẽ cổ vũ họ hết mình theo tỉ lệ 6:4! Tôi cũng sẽ mua sạch hàng hóa!」〈Ates〉

Hàng hóa là sao chứ?!

Công ty của chúng tôi đâu kinh doanh mấy loại hàng hóa đó!
「V-Vậy sao? Uhm, phải rồi, người bên phần 6 là ai vậy, Ates-san?〈Makoto〉

Tôi tiếp tục cuộc trò chuyện trong khi cố duy trì một khuôn mặt bình tĩnh.

「Mio-sama.」〈Ates〉

「À, bảo sao khi ấy cô lại vui sướng đến vậy. Tôi hiểu rồi.」〈Makoto〉

Thật tốt quá.

Tôi sợ rằng sẽ là bên 4.

Nó không thay đổi được thực tế rằng tôi đã nghiêng về bên 6 của cô ấy, nhưng thực sự điều đó khiến tôi an tâm.

「Nhân tiện, Mio-sama Fan-Clup là cái lớn nhất trong số những hội người hâm mộ Mio-sama, nhưng vị trí đó đang không ổn định do có những nhóm khác đang cạnh tranh ở vị trí top đầu. Họ vốn là những người ngoài đã tìm hiểu về Mio-sama tại lễ hội trường ở Rotsgard, và cả ở những vùng đất thiêng tại Tsige…」〈Ates〉

N-Não bộ của tôi đang tan chảy.

Cuộc kiểm tra mức độ tỉnh táo này là gì vậy?
Tại sao tôi phải nghe bài thuyết giáo ngớ ngẩn về những câu lạc bộ hâm mộ Mio này chứ?

「Nhân tiện nữa! Đối với Tomoe-sama, Certain Kill Tomoe Family có quy mô và sự đoàn kết ở một mức độ hoàn toàn khác, còn những thế lực khác đang gặp bế tắc từ ba hướng. Họ được gọi là Bộ Ba và- 」〈Ates〉

「Dừng! Dừng!!」〈Makoto〉

「?」

「Giờ tôi đã hiểu rất rõ rằng các nhân viên của tôi đang được các mạo hiểm giả và mọi người xung quanh trân trọng. Cảm ơn cô rất nhiều, thế là đủ rồi.」〈Makoto〉

Yeah, đủ theo nhiều nghĩa.

「Raidou-sama.」〈Ates〉

「Còn vấn đề gì nữa… sao?」〈Makoto〉

「Ngài nói là ‘các mạo hiểm giả và mọi người xung quanh’?」〈Ates〉

「…Ừ.」〈Makoto〉

「NGÂY THƠ! Tomoe-sama và Mio-sama — không! Shiki-sama, Akua-san, và Eris-san nữa… khác với những thần tượng nhân tạo như chúng tôi – những người đã được trộn lẫn với nhau! Họ là những thần tượng tự nhiên! Có vẻ như ngài không hiểu gì cả!」〈Ates〉
Từ khi nào mà đây đã trở thành một cuộc chiến thần tượng nơi mà các nhà sản xuất đổ máu, mồ hôi và nước mắt vậy?!

Cuối cùng, tôi đã nhìn thấy bóng tối sâu thẳm của Tsige không có gì ngoài rủi ro trong đó, và ắt sẽ không có đường lui cho những ai đã nhìn vào nó.

Tôi cảm giác điều này đang âm thầm vượt xa thường thức của loài người.

「Trên hết… còn trẻ mà đã toàn vẹn… cả Komoe-chan nữa.」〈Ates〉

「K-Komoe?」〈Makoto〉

Họ điên hết rồi.

Tôi không hề biết mọi người đều được đối xử như một nghệ sĩ giải trí nào đó.

Tôi đã hoàn toàn ngộ ra.

Hiểu rồi. Có vẻ như Rembrandt-san đã để ý tới niềm đam mê tiềm ẩn này.

Đó là lí do ông ấy cố tạo ra những tồn tại tương tự tại Tsige này sao?

Có nghĩa là lí giải cho suy nghĩ của tôi rằng đây là một ý tưởng trong tiểu thuyết đi từ con số không, thực ra chỉ vì tôi không biết gì về thế giới bên này?
Thật hả?

Thực sự tôi không muốn tin vào điều đó.

Tsige là bến cảng và là cái nôi của những người có ý định thách thức vùng đất hoang.

Nó là một tập hợp của những người kỳ quặc, nhưng nó là một thành phố tồn tại nhiều yếu tố khó khăn…

「Có vấn đề gì với nơi này…?」〈Makoto〉

「Đúng rồi! Công ty Kuzunoha là như thế nào?! Nó có phải là một kho báu chứa đầy các thần tượng không?! Làm thế nào ngài có thể sản xuất hàng loạt một cách dễ dàng như vậy?! Ngài có kế hoạch biến tất cả cư dân Tsige thành những người thờ phụng mình sao?!」〈Ates〉

「…」〈Makoto〉

Ates đang hoàn toàn ở chế độ người hâm mộ.

Hmm, nhưng… tất cả mọi người ở Asora đều là thần tượng, huh.

Tôi có thể nói rằng họ – kể cả tôi – giống những ngôi sao hơn là thần tượng.

Sau cả, họ tỏa sáng một cách mạnh mẽ.
Thuật ngữ thần tượng gần đây đã trở nên khá lỏng lẻo, nhưng nếu chúng ta hiểu theo nghĩa ban đầu của thần tượng, thì nó không phù hợp với họ.

「Đây là một cơ hội tốt để nắm bắt, và ngài thấy đấy, tôi không hề có sở trường hay thứ gì đó như… một bí kĩ? Và tôi muốn được nghe điều đó từ ngài!」〈Ates〉

「… Ates-san, cô xem Tomoe và Mio như những thần tượng chăng?」〈Makoto〉

Ừ thì, tất nhiên.

「KHÔNG!!」〈Ates〉

Tôi chả hiểu cái gì nữa.

「Nói sao nhỉ, kiểu như Tomoe-sama và Mio-sama đang ở trên một trình độ hoàn toàn khác. Tôi cảm thấy như tất cả mọi người từ Công ty Kuzunoha đều ở một đẳng cấp khác ngày từ đầu.」〈Ates〉

「Chà, về mặt cấp độ, họ đúng là vậy.」〈Makoto〉

「Xin đừng đùa nữa! Tôi không nói về điều đó!」〈Ates〉

「…Ừ.」〈Makoto〉
「Nó giống như họ đang đứng ở một sân khấu hoàn toàn khác vậy. Chúng tôi đang bị cuốn trôi theo dòng lũ công việc mà chúng tôi buộc phải trở nên nổi tiếng!」〈Ates〉

…Tôi hiểu rồi.

Tôi nghĩ cô ấy là kiểu con gái tiếp nhận mọi thứ theo bản năng, nhưng câu trả lời đó của mình khiến cô ấy có cảm giác như thể bản thân hiểu chính xác những gi được yêu cầu ở một thần tượng.

Nếu đây là các ngóc ngách, thì các khả năng là những điều trải dài vô tận trên những ngách đó; nhưng cô ấy đã nắm bắt chính xác những điểm cơ bản.

「Tôi…hiểu rồi…」〈Makoto〉

「Mọi người ở đây trong công ty này không có ý định đó, nhưng cách hành động, cách sống, lời nói của họ; mọi thứ về họ đều thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh! Thật khó diễn tả thành lời…」〈Ates〉
「Cô nói rằng điều đó là tự phát sao?」〈Makoto〉

「Chính nó! Raidou-sama đôi khi nói một số điều thực sự kì lạ nhưng tuyệt vời. Không hổ danh là một đại diện-san lãnh đạo một công ty.」〈Ates〉

「…Cảm ơn cô.」〈Makoto〉

「Yup yup, đại loại thế! Ngay cả khi ngài bảo chúng tôi trở nên nổi tiếng, chúng tôi sẽ đơn giản là cố gắng phù hợp với sở thích của càng nhiều người càng tốt. Nó không giống như tự bản thân chúng tôi phát ra một thứ gì đó. Mặc dù Tomoe-sama và Mio-sama đang sống một cuộc sống theo cách họ muốn, nhưng điều đó vẫn trông vô cùng quyến rũ.」〈Ates〉

「…Chà, Tomoe và Mio là những người nắm quyền lực mạnh nhất trong thành phố này, vì vậy thay vì nói đó là lý tưởng của một ai đó, giống như được tự do đi trên con đường của riêng mình mà không cần quan tâm đến những gì người khác nói… không, là kiểu người có thể thoải mái nhìn thấu được ý chí của bản thân. Theo một nghĩa nào đó, cơ thể và trái tim của họ mạnh mẽ. Ít nhất, nó là vậy. Đó là lý do.」〈Makoto〉
「Vậy thì, để trở nên giống như họ, tôi sẽ phải tăng cấp độ của mình sao ạ? Dù ngài có nói như thế nào… điều đó là không thể.」〈Ates〉

「Ngay từ đầu, như cô đã nói, Tomoe và Mio là mẫu người mà cô ngưỡng mộ vì họ sống theo cách họ muốn. Hơn cả những thần tượng, họ giống những ngôi sao hơn.」〈Makoto〉

「…」

「Thay vì trở thành cái thùng chứa đựng sự ngưỡng mộ và lý tưởng của kẻ khác, họ có vị thế giống như việc lôi kéo mọi người bằng sự tỏa sáng trong cách sống của họ. Trông thì giống nhau, nhưng nó có một chút khác biệt so với việc biến chúng thành mục tiêu của cô cho tương lai.」〈Makoto〉

Nó cũng khác với những gì Rembrandt-san đang tìm kiếm ở những thần tượng này.

「Ngài đang nói rằng việc ngưỡng mộ và mong muốn trở nên giống họ là một sai lầm sao?」〈Ates〉
「Những gì được mong đợi ở các thần tượng của Tsige 5 (tên tạm thời), đúng như tên gọi, một lý tưởng, là điều quan trọng nhất. Tuy nhiên, tôi nghĩ phần chính của nó là trở nên nổi tiếng và đóng vai trò là nhà quảng cáo cho các sản phẩm.」〈Makoto〉

「Tôi sẽ cố gắng thay đổi một cái tên thích hợp.」〈Ates〉

「Tsige sẽ trở nên phát triển hơn kể từ giờ, và tôi nghĩ chắc hẳn họ sẽ muốn có một biểu tượng cho thành phố. Một phần trong số đó tôi nghĩ sẽ được bao phủ bởi một lớp các mạo hiểm giả hạng nhất, nhưng nhiêu đó rất có thể không đủ. Biểu tượng cho các công dân, biểu tượng cho nhiều ước muốn của họ. Nếu nói một cách dễ hiểu, chúng sẽ là biểu tượng cho những gì Tsige cần phải bảo vệ. Tôi nghĩ Rembrandt-san đã uốn nắn các cô để có thể theo đuổi được lí tưởng ấy.」〈Makoto〉
Tôi cũng có một ý niệm tương tự.

Kiểu như, một ý niệm thực sự rất nhỏ bé.

Một thành phố khổng lồ hoàn toàn không dựa vào tôn giáo của Nữ thần. Để kiểm soát dân số khổng lồ này, tôi cảm thấy như họ sẽ đưa các ngôi sao và thần tượng như Ates và các mạo hiểm giả vào làm việc.

Tôi nghĩ dòng suy nghĩ này của tôi khá hay.

Không, nếu thành thật mà nói, đó là vì tôi chợt nhớ ra bộ “Macross”. (công chiếu năm 1982 – một bộ Anime thể loại Mecha và Âm nhạc)

Cá nhân tôi không có nhiều kiến

thức về thần tượng và cũng không có nhiều kiến

thức về anime thuộc thể loại đó. Điều tôi biết nhiều nhất là về các trò chơi và tên của chúng.

Điều đầu tiên hiện lên trong đầu tôi khi nghe về thần tượng là chiến hạm biến hình “Anh có nhớ về tình yêu không?”.(Tên bài hát là ‘Ai wo Oboete Imasu ka?’)
Tôi là một mớ hỗn độn khi nói đến những hình tượng lí tưởng và biểu tượng, và ấn tượng của tôi về thần tượng là họ sẽ sớm biến mất, còn ấn tượng của tôi về ngôi sao là họ là những người giữ vai trò chủ đạo.

Tôi nhớ rằng bạn bè của tôi đã khiển trách rằng “Tại sao kiến

thức của cậu lại chỉ ở mức đó?!” và đã nói này nói nọ về điều đó, nhưng điều đó vượt ngoài tầm với của tôi!

Cho dù các cậu có nhiệt thành nói về điều gì đó mà tôi không hứng thú đi chăng nữa, thì đây là cách nó kết thúc!

Xin lỗi nhé!

「…Tôi đã bị bất ngờ. Tôi nghĩ rằng cách suy nghĩ của ngài vô cùng đơn giản. Một người chỉ nhìn thấy những gì trước mắt và bất kể điều đó xảy ra theo cách nào, ngài sẽ vượt qua nó với sự dũng cảm cùng với những ý tưởng mà ngài nghĩ ra ngay tại chỗ.」〈Ates〉
「Ates-san, cô không cần câu nệ thêm nữa đâu.」〈Makoto〉

「Và mọi người trong công ty đang làm tốt vai trò người cầm lái để tránh sóng to gió lớn. Đó là kiểu phân chia công việc của các ngài, tôi nghĩ thế…」〈Ates〉

「Guh… không ngờ là việc cô nói không sai lại càng khiến nó càng đau hơn…!」〈Makoto〉

「Tôi hiểu rồi. Những người sống ở Tsige được bảo vệ. Biểu tượng của kẻ yếu… Đó là lý do tại sao chúng tôi được yêu cầu biểu diễn trên sân khấu trước những người lính trong chiến tranh… Nhưng điều đó sẽ khiến nó trở thành một vai diễn ngắn ngủi, đúng không? Nếu đã thế, bản thân cần thu thập sự ngưỡng mộ trong một thời gian dài, tập hợp những mong muốn… Tập hợp? Hm? Điều đó có nghĩa là…」〈Ates〉

「Ooi, Ates-san? Cô có ổn không? Nếu cô muốn nghĩ về điều gì đó, tôi nghĩ sẽ dễ dàng xoay chuyển các bánh răng trong não của cô hơn nếu cô quay lại đây và nằm xuống suy nghĩ đấy.」〈Makoto〉
Một gợi ý khá ngẫu hứng.

Tôi cất tiếng gọi Ates đang bắt đầu lẩm bẩm và suy nghĩ.

Tiếp tục việc trở thành một thần tượng, hay mục tiêu trở thành một ngôi sao? Hoặc có thể chọn sự lựa chọn thứ ba và kết hôn vì lợi nhuận trong khi cô ấy vẫn còn nổi tiếng?

Cô ấy có đang nghĩ về những khả năng ấy không?

Chỉ số tỉnh táo của tôi đã giảm đi khá nhiều khi chỉ đơn giản là biết về sự tồn tại của các câu lạc bộ người hâm mộ của Tomoe và Mio, và tinh thần tôi đang khá mệt mỏi rồi.

「Tôi sẽ làm như vậy… Vậy thì, Raidou-sama, tôi sẽ trông cậy vào ngài trong những bài học bắn cung.」〈Ates〉

「À, phải. Mong mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp.」〈Makoto〉

Cô ấy đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình, nhưng Ates chắc hẳn đã được giáo dục theo cách của một phụ nữ quý tộc, cô ấy cúi đầu duyên dáng và nói về vấn đề bắn cung mà tôi nghĩ rằng cô ấy đã quên, và sau đó rời đi.
Tôi cũng đã đáp lại một cách trang trọng.

Điều đó… chắc hẳn vì bản thân cô ấy cũng khá lo lắng giống như tôi.

Bây giờ, về phần tôi… tôi sẽ thử điều tra các câu lạc bộ người hâm mộ của Tomoe và Mio.

Bây giờ tôi đã biết về họ, thật khó để hành động như thể bản thân không biết gì cả.

=====END CHAP=====