Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 400: Tiến tới giai đoạn chưa được khám phá 2




Đây cũng là một cuộc thảo luận kinh doanh?

Một chút trước khi Tsige giành được độc lập và trở thành một quốc gia, tôi đã mời Rembrandt-san và Morris-san.

Nói là mời nhưng tôi lại có cảm giác như bị ép vậy.

Có vẻ như Tomoe và Mio đã mời vợ ông ấy sớm hơn, và tôi nghe nói rằng bà ấy thường đến đó muộn.

Nghe nói thôi, ý tôi là không phải lúc nào tôi cũng gặp riêng họ.

Bởi vì bạn biết đấy, bà ấy là vợ của một người khác, vì vậy… cho dù đó là cơ sở của chúng tôi, bởi chúng ta đang nói đến suối nước nóng ở đây.

Tôi không biết liệu có ổn không khi tôi hỏi những điều như vậy mỗi khi đến đây trong những cuộc trò truyện bình thường.

Dù sao thì họ cũng là đôi giày cao gót dành cho nhau!

Kể cả thế thì, Haruna, Akina, và có những lúc cả Tomoe và Mio cũng đến, vậy nên tôi nghĩ để bà ấy cho họ sẽ không có vấn đề gì.
Đó không phải là điều tôi hiện đang khảo sát với những người đã bước vào suối nước nóng cùng tôi.

「Và thế là, Capli-san đã đến chỗ của chúng tôi, thật rắc rối. Các ngài ứng phó với người đó bằng cách nào thế?」 〈Makoto〉

Rembrandt-san, người luôn đứng đầu Tsige, và những người bạn của ông ấy.

Nói cách khác, Rembrandt, Bronzeman, Batoma và đại diện của Công ty Muzo đã đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng trên núi quỷ để thư giãn.

Tôi đang đồng hành với họ để phục vụ như là người dẫn chương trình.

「Thay vì thế, điều đó không công bằng. Mặc dù ta đã nói với cậu rằng cứ bơ ta đi nhưng kết quả vẫn bị đuổi ra ngoài.」 〈Rembrandt〉

Đó là bởi vì khách của tôi kiểu gì cũng sẽ phát hoảng, Rembrandt-san.

Ban đầu, ngài rõ ràng không để tâm đến động cơ Stirling.
「Về phần tôi, mặc dù tôi đã tự mình rời khỏi phòng tiếp tân, nhưng tôi cũng phải ra khỏi cửa hàng. Chẳng phải là không công bằng khi chỉ có quý cô đó là người duy nhất được ưu tiên sao?」 〈Bronzeman〉

Bởi vì mấy người thuộc lớp trẻ của phía ngài đã đứng chắn cái màn hình chỗ cửa hàng, Bronzeman-san.

Thử nghĩ nó sẽ gây trở ngại như thế nào đến kinh doanh xem?

「Tôi nhớ rằng – không chỉ cái màn hình – cậu thậm chí còn chả nghe những gì tôi nói.」 〈Batoma〉

Những đối tượng để kết hôn với Ates, tôi biết giới thiệu cho ngài kiểu gì giờ, Batoma-san.

Chúng tôi có thể là một cửa hàng tạp hóa, nhưng chúng tôi không thực hiện các cuộc phỏng vấn kết hôn ở đây.

「DÙ sao thì nó cũng thực sự rất hấp dẫn. Khi các vật phẩm triển lãm thay đổi, cậu phải kiểm tra chúng ít nhất một lần nếu không cậu sẽ hối hận. Còn tôi thì, dạo này tôi thấy thích thú với hương trầm để thưởng thức mùi hương của nó.」 〈Muzo〉
Muzo-san hoàn toàn phớt lờ chủ đề đang bàn và chỉ gật đầu như thể anh ấy đã nhớ ra điều gì đó.

Anh ấy là người duy nhất không phàn nàn về tôi, nhưng có vẻ như sở thích ban đầu của anh ấy là đồ cổ. Tôi nhớ cái lần đôi mắt nheo nheo của anh ấy mở to và đỏ ngầu khi nhìn đồ gốm và đồ sơn mài.

Có vẻ như anh ấy cũng khá thích thú với hương thác nước có thể tỏa hương thơm ngát ngoài trời ở một khu vực cụ thể.

Cá nhân tôi cũng thích nó, nhưng thay vì chiếc lư hương, tôi muốn anh ấy chú ý hơn đến chức năng có thể thưởng thức nó ngoài trời.

Đúng là khói từ từ đung đưa như một sinh vật sống cũng có sức hấp dẫn của nó.

「Aah, thật tuyệt, phải không? Sẽ rất tuyệt nếu cậu thử và đặt một vài chiếc trong những công viên mới sẽ được thực hiện.」

「Thật sao? Tôi nghĩ rằng golem thu nhỏ là một điều điên rồ.」
「Nếu là Capli-san, đó sẽ là Diorama, phải không? Mặc dù rõ ràng rằng bà ấy sẽ tràn đầy năng lượng nếu được nhìn thấy điều đó. Tôi nghĩ rằng đã quá muộn. Nếu hạ thấp cảnh giác, bà ấy có thể sẽ kéo cậu đi khắp nơi, nhưng cậu có thể kiếm được vàng từ bà ấy. Vâng, chỉ cần học cách chia hai cái đó. Kiếm được cả tấn.」
chapter content

「Truyện tranh trình bày một vở kịch bằng cách thêm các bức vẽ vào văn bản cũng khá thú vị, phải chứ?」

「Nó có thể được sử dụng trong quảng cáo.」

「Nhắc đến quảng cáo, thứ ‘thần tượng’ này mà ngài đã bắt đầu … nó khá tuyệt vời. Quảng cáo và cách thức quảng cáo được thực hiện ở Tsige chắc chắn sẽ tạo ra sự thay đổi.」
「Đúng là vậy. Lợi ích mang lại trong khoảng thời gian chiến tranh không có gì đáng nói. Nhưng nếu xét đến sự thay đổi mà nó đem lại cho tương lai, thì đó sẽ là những công trình ma thuật vô cùng hào nhoáng. Nó có thể vượt qua quảng cáo và tính quảng bá. Thậm chí có khả năng các công ty chuyên về lĩnh vực đó sẽ ra đời.」

「Dù sao đi nữa, việc mở rộng phạm vi di chuyển cho các tuyến xe, tàu con thoi sẽ mang lại những lợi ích không thể tưởng tượng. Thành thật mà nói, chẳng phải nó sẽ là ích lợi khá lớn đối với ngài sao, Batoma-san? Tôi biết rằng nền tảng của cái gọi là nhà ga này là một nền tảng khá tốt, nhưng ngài đã nghĩ ra toàn bộ những thứ này sao, Rembrandt-san?」

「Người tạo ra nó không phải là tôi mà là Raidou-kun. Các nhà ga và kế hoạch mạng lưới giao thông là những thứ mà cậu ấy nghĩ đến ngay từ đầu.」
「Hooh… ngay cả thế, những ý tưởng của cậu ấy rất có thể là những thứ mà chúng tôi sẽ không thể hiểu đúng cách. Cho dù một viên ngọc quý giá đến đâu đi nữa thì cũng chẳng ích gì nếu ngài không đánh bóng nó. Để mà nghĩ rằng chỉ bằng một hành động mà một cuộc họp khó tin đã phải mở ra.」

「Raidou và Rembrandt? Chả biết hai người gặp nhau có phải là điềm lành không nữa.」

「Đúng là nhà ga có rất nhiều khả năng hấp dẫn trong đó, nhưng… oi oi, cái đó ban đầu cũng là của Raidou à? Vậy, chẳng phải đó là lỗi của cậu khi bà già Capli bị thu hút sao? Tôi thực sự cảm ơn cậu về vấn đề của nhà ga và vì đã là người kích hoạt sự thay đổi mục tiêu của chúng tôi đối với công ty… nhưng điều này về cơ bản giống như việc cậu kêu lên đau đớn khi bị chính cục đá mà cậu ném đi dội lại, Raidou à.」
「Ooh, đúng vậy. Công ty Couple đã đến để tư vấn khá nhiều. Chẳng phải bà ấy cũng đến chỗ của các ngài tùy thuộc vào nhưng nội dung sao?」

「Bà ấy đã đến với một núi yêu cầu. Từ đơn đặt hàng đến tham vấn.」

「Tương tự với tôi.」

「Các cuộc đàm phán để giảm giá cũng vậy. Bà ấy thực sự không bỏ sót bất cứ thứ gì.」

「… Không cần phải nói với tất cả mọi người ở đây, nhưng công việc mà bà ấy hiện đang có là ưu tiên hàng đầu về quy mô và giá trị, và nó sẽ trở thành thứ hỗ trợ toàn bộ đất nước Tsige.」

「Chúng tôi biết điều đó, Rembrandt. Tôi cũng định hợp tác với bà già đó với toàn bộ tiềm lực, bởi dù sao đó cũng là thứ có lợi nhất để làm.」

「Đồng quan điểm. Tôi nghĩ việc giúp đỡ Công ty Couple để phát triển lưu thông hàng hóa nội bộ mà không cần phụ thuộc vào Đại lộ Vàng là điều hiển nhiên cần làm.」
「Không cần phải nói. Nếu các nhà ga được dựng nên ở nhiều nơi khác nhau, ai mà biết được nó sẽ tạo ra nhu cầu như thế nào ở đó. Sẽ là một câu chuyện khác nếu Người đại diện của Couple không đủ năng lực, nhưng nếu bà ấy có năng lực đến mức khó tin, việc để bà ấy tung hoành bao nhiêu tùy thích sẽ tạo ra nhiều lợi nhuận nhất.」

「Tốt. Nó sẽ giúp giảm bớt những lời giải thích không cần thiết.」

Có vẻ như 4 người nghĩ rằng họ đã hoàn thành cuộc khảo sát của tôi, họ đang nói về cách sử dụng những thứ được hiển thị trong màn hình ở thành phố. Họ bắt đầu nói về những lợi ích chưa từng có sẽ sinh ra ở Tsige như thể trong khi đang tắm.

Gununu.

「Các ngài thấy đây, nếu bà ấy quà khí thì gánh nắng đối với công ty chung tôi sẽ là rất lớn, mọi người hiểu điều đó chứ…?」 〈Makoto〉
「Nhưng Raidou-kun, tôi nghe nói rằng những người thợ thủ công của Công ty Kuzunoha đã bắt đầu nhúng tay vào nhà ga cho toa tàu tại địa điểm của cậu.」 〈Rembrandt〉

「Eh, không thể nào! Dù tôi đã nói với họ là không được liên quan gì tới công việc xây dựng nhà ga.」 〈Makoto〉

「Thật sao?」 〈Muzo〉

Khi tôi giải thích với Rembrandt-san, Muzo-san nhìn tôi đầy ngờ vực.

「Hiển nhiên rồi. Đội xây dựng phép thuật cuối cùng cũng đã được thành lập ở Tsige, vì vậy chúng tôi sẽ không dội gáo nước lạnh vào điều đó.」 〈Makoto〉

『…』

「C-cái gì vậy?」 〈Makoto〉

Khi tôi tuyên bố rõ ràng điều này, mọi người đều hướng những ánh mắt nghi ngờ về phía tôi.

Tại sao?

「Có nghĩa là ‘không cần phải nói rằng Công ty Kuzunoha sẽ làm công việc tốt hơn, nhưng chúng tôi sẽ theo dõi họ’, huh. Những lời đó khá nặng đấy, Raidou.」 〈Bronzeman〉
「…Ah!!」 〈Makoto〉

Tôi hiểu rồi!

Bronzeman-san là người trung tâm quản lý đội xây dựng phép thuật.

Cách nói của tôi về cơ bản là như thể đang gây chiến với ông ấy!

Ồ không, dù tôi không ở một mình với Rembradt-san nhưng tôi lại buột miệng mà không suy nghĩ.

「Đùa thôi. Bọn ta là những người học lỏm kĩ thuật để bắt đầu. Những gì cậu nói cũng chẳng phải là lạ.」 〈Bronzeman〉

「Bronzeman-san.」 〈Makoto〉

「Dù nó thắp sáng tinh thần chiến đấu của ta!」 〈Bronzeman〉

「Tôi xin lỗi!」 〈Makoto〉

「Và vì thế…!」 〈Bronzeman〉

「?」

「Vì lý do nào đó, những người lùn của Công ty Kuzunoha đã bắt đầu ăn trưa gần chỗ của bọn ta vào thời điểm này.」 〈Bronzeman〉

「Bữa trưa…?」 〈Makoto〉

Là vậy sao?

Tôi không nhận được báo cáo nào như vậy.

Hay đúng hơn, dù là ở Tsige hay Asora, tôi không phiền việc họ ăn uống ở bất kì chỗ nào họ muốn.
Dù sao thì tôi cũng không có ý định đưa ra bất kỳ hạn chế nào về thời gian và chế độ ăn uống của họ.

Chẳng lẽ khu vực tập trung của những thợ thủ công có thứ đồ uống gì ngon sao?

「Bọn họ thường nói lớn là. ‘Làm sao về việc tạo ra bức tranh theo cách này để xem màu sắc như thế nào?’.」 〈Bronzeman〉

「…」

「Nói về cách nếu pha trộn một số vật liệu vào sơn đen, nó sẽ làm nên điều gì đó về sự phản chiếu của ánh sáng hoặc thứ gì đó, và về khả năng cách nhiệt và bất cứ điều gì」. 〈Bronzeman〉

「…」

「Về cách nếu làm điều này với lớp sơn trắng, tỷ lệ phản chiếu sẽ tăng mạnh, và nó sẽ tăng khả năng làm mát trong nhà mà không cần đến phép thuật hay thứ gì đó.」 〈Bronzeman〉

「…」

「Điều này cũng áp dụng cho việc xây dựng phép thuật, nhưng những người lùn đang nói chuyện một cách sôi nổi đến mức có cảm giác như thể họ đang nói ‘làm ơn ăn cắp nó đi’.」 〈Bronzeman〉
「… A-Ahahahaha…」 〈Makoto〉

Ra là vậy.

Họ đang cung cấp thông tin ngẫu nhiên về các kỹ thuật và khám phá có thể được sử dụng trong việc xây dựng ma thuật.

Họ có lẽ đang làm điều đó để vị trí của chúng tôi không bị dựa vào cho những việc vô nghĩa trong tương lai, để giảm bớt gánh nặng cho chúng tôi.

Thực tế là tôi đã lo lắng về việc phải làm gì nếu những yêu cầu về các công trình ma thuật đổ dồn về phía chúng tôi.

Nhưng khi tôi mở nắp ra, những người thợ thủ công của Tsige đã thực hiện kỹ thuật này nhanh hơn tôi nghĩ rất nhiều, vậy nên chúng tôi đã không bị chôn vùi trong công việc.

Tôi thực sự biết ơn vì điều đó.

「Cậu đã giúp chúng tôi ở đó, Senpai. Cảm ơn, tên nhóc táo tợn! Ngoài ra, hãy nói với họ rằng chúng tôi đang được họ quan tâm. Trời ạ, suối nước nóng này thật tuyệt!」 〈Bronzeman〉
Bronzeman đứng trong suối nước nóng và dang rộng chân tay hết sức.

Tấm lưng đó của ông ấy khiến những người khác nở một nụ cười gượng gạo.

「Tôi hiểu rồi. Vậy là, Raidou-san cũng đang hoạt động theo cách riêng của mình vì lợi ích của thành phố. Một số câu hỏi tôi đã được giải đáp. Đây cũng là tác dụng của suối nước nóng sap? Tôi cũng rất thích nó.」 〈Muzo〉

「Tôi thấy phiền rằng không có nhiều thức ăn sau khi tắm xong, nhưng tôi hầu như đồng ý với điều đó. Có vẻ như Công ty Rembrandt và Công ty Kuzunoha đã nắm được một điểm yếu nữa của tôi, nhưng… nó không phải là tệ.」 〈Batoma〉

「Đúng chứ?! Thật là dễ chịu, cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ không bị rò rỉ ra bên ngoài, và vợ của cậu cũng sẽ rất vui! Chẳng phải tôi đã nói với các vị rằng không có chỗ trò chuyện nào tốt hơn ở đây sao ?! Hahahaha !!」 〈Rembrandt〉
Tất nhiên các cuộc nói chuyện sẽ không bị rò rỉ khi chúng tôi ở Kaleneon.

Sẽ là một câu chuyện khác nếu đó là người Lorel, nhưng những người buôn bán ở Tsige không có nhiều hoạt động tắm rửa, vì vậy tôi không mong đợi họ thích nó đến mức này.

Haah…

Vậy là tôi sẽ mắc kệt với Công ty Couple một thời gian cho đến khi kết thúc, huh.

Mặc dù vậy, tôi không biết cách lập biểu đồ thời gian hiệu quả.

Có lẽ Minato, Shiki hoặc Tamaki sẽ có ý tưởng cho điều đó?

—End Chap—