Ngạc nhiên hến lần này đến lần khác cũng là một điều dễ hiểu.
Bởi lẽ tự nhiên là Công ty Cặp đôi vượt trội hơn hẳn so với chúng tôi về bí quyết lưu thông hàng hóa, và có vẻ như bà ấy đã có ý tưởng quản lý lịch trình của hàng hóa và con người bằng thời gian biểu.
Điều gì đó mà tôi lẩm bẩm trong vô thức có thể đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ ý tưởng nhỏ nhoi đó trong đầu bà ấy, và cuối cùng đã nó đã hình thành.
Tôi đang suy ngẫm về điều này từ tận đáy lòng mình.
「Fuuh…」 〈Makoto〉
Trong khi đóng cửa và đi ra, tôi thở dài.
Tôi hiện đang ở cầu thang của phòng họp được sử dụng cho các doanh nghiệp trong Công ty Kuzunoha. Về mặt kỹ thuật, nó là sảnh của tôi.
Nhưng phòng họp hôm nay có Capli-san và một số giám đốc điều hành của công ty bà ấy, và bà ấy đang hướng dẫn họ trước một tấm bảng trắng.
Khi nghĩ về người phù hợp với hóa đơn nhất liên quan đến phương tiện đi lại và biểu đồ thời gian từ Asora, đó chắc chắn sẽ là Shiki.
Chính anh ta là người đã củng cố nền tảng của việc quản lý hàng hóa tại Công ty Kuzunoha. Hơn nữa, ngay cả bây giờ, anh ấy đang quản lý các sàn giao dịch giữa Asora và cửa hàng của chúng tôi.
Nói thế nhưng phương thức chính là sử dụng dịch chuyển đển mang hàng đến Công ty Kuzunoha.
Cá nhân tôi không rõ lịch trình cụ thể cho việc đó và thực tế là đã có những sự cố.
Tôi đã không biết cho đến một vài ngày trước đây rằng cái tên ‘dias’ là cách viết tắt của biểu đồ.
Đối với tôi, các biểu đồ thời gian mà tôi biết hầu hết là những biểu đồ mà tôi tìm thấy trong các ga xe lửa cho biết thời gian các chuyến tàu sẽ đến.
Tôi không có ký ức nào về những biểu đồ có các đường thẳng khít nhau, và có cả các ký hiệu lẫn lộn với số.
Cũng có thể chúng từng cuất hiện trong những cuốn sách dày, nhưng tôi không nhớ chúng.
Shiki nói rằng anh ta sẽ nói chuyện với bà ấy, và có vẻ như cuộc thảo luận của họ dần dần trở nên nóng hơn. Lời nói của họ vẫn trôi chảy nhưng đang tăng tốc, và vì lý do nào đó mà các thuật ngữ như vi phân, tích phân và hàm lượng giác cũng bay theo. Tôi đã từ bỏ từ lúc đó.
Dù sao thì, Công ty Couple đã yêu cầu chúng tôi giảng cho họ ít nhất một lần, và nó đã dẫn đến ngày hôm nay.
「Tôi đã không suy nghĩ kĩ về điều đó.」 〈Makoto〉
Không phải là về việc Shiki có chú tâm vào điều đó hay không.
Mà về thực tế là cần phải có một lượng kiến
thức kha khá để khiến nó trông giống như chúng tôi thực sự đang sử dụng các quy trình thích hợp để vận chuyển hàng hóa của mình.
Ban đầu, Công ty Kuzunoha đã giải quyết hầu hết các hoạt động vận chuyển bằng dịch chuyển tức thời, nhưng bây giờ chúng tôi đã thành lập các đội để gửi đồ đến các khu vực đông dân cư và vùng sâu vùng xa.
Họ cần kiến
thức về địa điểm định cư để nhận hàng, kiến
thức để biết những tuyến đường cần đi, và kiến
thức đó đến từ kinh nghiệm mà họ tích lũy được ngay từ đầu.
Sự thật là tôi đã thiếu khả năng và trí tưởng tượng. Ném mọi thứ cho Shiki và những người khác, việc coi họ là thiên tài rõ ràng là sai lầm của tôi.
Nó nhắc cho tôi nhớ về những kẻ đã gọi tôi là quái vật đã chết dưới tay tôi.
Tôi không thể hiểu hết những thuật ngữ chuyên ngành được nén trong các tài liệu nhận được trước khi ký, nhưng nếu có thể mở mang kiến thức thì tôi sẽ không cần phải gọi cho Shiki từ Rotsgard.
Vấn đề là, khi Shiki tóm tắt các phép toán và đưa ra các ví dụ thực tế lúc anh ta viết biểu đồ lên bảng trắng, những người của Công ty Couple đã thốt lên kinh ngạc và sửng sốt.
Nói cách khác, họ vẫn hiểu được một phần ý nghĩ và nội dung.
「Trong trục tung, có các thành phố, địa điểm dừng và kho chứa; trong trục hoành có thời gian và…」
「Nếu chúng ta có thể phân bố thời gian chính xác cho các điểm cơ sở và địa điểm dừng…」
「Vì vậy, chuyển động của các toa xe chủ yếu là các đường xiên, huh.」
「Hiện tại, con đường có tiềm năng lưu thông nhất là Đại lộ Vàng đến khu vực nhà kho. Từ kho cho đến những bức tường cũ… không, chúng ta cũng nên đưa Koran vào chứ nhỉ?」
「Không, từ khu vực nhà kho đến Koran sẽ làm tăng thông tin mà chúng tôi phải xử lý quá nhiều. Ngay cả khi chúng tôi sử dụng thứ này và đồng hồ, nó không phải là thứ mà chúng tôi có thể quản lý.」
「Vậy thì, ý tưởng phân nhánh lấy các công ty làm trọng tâm, chúng ta có thể sử dụng ‘dias’ cho điều đó không, Shiki-dono?」
「Đối với các điểm tiếp tế, điểm giao nhau và thời gian chờ diễn ra tự nhiên, điều đó sẽ phụ thuộc vào việc sử dụng các điểm đánh dấu và quản lý thời gian trên trục hoành…」
…
Cuộc trò chuyện tronng phòng từ lâu vốn đã vượt khỏi tầm hiểu biết của tôi.
Có vẻ như họ là những người thực sự có năng lực, có tính đến việc người đại diện và giám đốc điều hành chuyên về lĩnh vực đó và đứng đầu các công ty khi nói đến vấn đề này.
Đây rất có thể sẽ được xếp vào loại chuyên môn số 18 trong việc luân chuyển hàng hóa ở Công ty Couple, nhưng… có khả năng một loại công việc chuyên biệt mới sẽ ra đời từ việc này.
Họ nói rằng không có bất kì ai trong Công ty Couple mà không thể sửa xe hay chăm sóc ngựa.
Nhưng kể từ đây, họ sẽ được phân chia giữa những người có thể làm những công việc chuyên biệt và những người không thể.
「… Không biết đây có phải là một điều tốt hay không. Nhưng tôi cảm thấy mâu thuẫn về điều này.」 〈Makoto〉
Có vẻ như đó là nỗi buồn khi họ đi chệch hướng so với ý định ban đầu, nhưng có một niềm vui khi thấy họ ngày càng tiến xa hơn từ điểm xuất phát và phát triển.
Shiki, người đang giảng cho họ chắc chắn sẽ rất vui khi ở đây.
Đó là bởi vì anh ta đang thực hiện một kiểu bài giảng hoàn toàn khác so với những gì anh ta thường làm ở Rotsgard, với những học viên đang cháy hết mình với niềm đam mê trong một chuyên ngành hoàn toàn khác.
Tôi đã nhắc Shiki rõ ràng về việc tránh khỏi các vấn đề của cô nhi viện và để anh ta tập trung vào Rotsgard, vậy nên đó cũng có thể là một yếu tối phụ khi anh ta ở lại Tsige lâu dài.
Shiki có vẻ hơi sáng mắt trước viễn cảnh được dạy học trong cô nhi viện, nhưng tôi có Tomoe đứng đầu ở đó.
Ngay từ đầu, ngay cả khi anh ta nói với tôi rằng việc ngủ vào buổi tối chỉ là sở thích và nó thực sự không cần thiết, vậy nên anh ta có thể dành thời gian để làm nhiều việc hơn… cho dù đó là cô nhi viện hay các học viên ở Rotsgard, tôi không có ý định để lũ trẻ nghe giảng vào ban đêm.
Tôi nghĩ rằng khi bạn dưới 10 tuổi, điều tốt nhất nên làm là tận hưởng những ngày của bạn một cách trọn vẹn và ngủ thật sâu vào ban đêm.
Dù nó nghe chả có chút thuyết phục nào!
Bởi tôi đã làm bố đâu!
Và rồi về việc lối sống của chính họ bị ảnh hưởng nặng nề bởi công việc. Tôi biết rằng rất khó để giữ nếp sống cũ mãi mãi, vậy nên tôi không có ý định nói về điều đó.
「Điều cần lưu ý ở đây là các mạo hiểm giả…」
「Ôi trời.」
「Không chỉ những người đang hoạt động, mà còn cả những mạo hiểm giả đã về hưu nữa.」
「Đúng vậy. Có khá nhiều người trong số họ để chọn, và nó còn tốt nhơn nhiều so với việc họ bị mục rữa.」
「Nhưng liệu trả lương cao hơn có thể ngăn được việc họ quay về nông thôn không?」
「Không cần phải ép buộc trong chuyện này. Chắc hẳn sẽ có rất nhiều mạo hiểm giả muốn ở lại thành phố này ngay cả khi đã nghỉ hưu.」
「Ngoài ra, mọi người sẽ đổ vào Tsige kể từ giờ. Đó là dự đoán của ông chủ Công ty Rembrandt, anh biết chứ?」
「Chắc hẳn họ đã có những động thái để khẳng định những tài năng hữu ích giữa các mạo hiểm giả từ rất lâu rồi.」
「Có vẻ như điều này sẽ trở thành một cuộc cạnh tranh gay gắt, hahahaha…」
「Có nhiều sự lựa chọn sau khi giải nghệ là một điều hạnh phúc.」
「Việc coi những đứa trẻ mồ côi và những mạo hiểm giả như một nguồn nhân lực đến từ tư duy linh hoạt của Người đại diện Raidou từ Công ty Kuzunoha của chúng tôi. Các vị có thể nói đây là một phúc âm đã được mang đến cho thành phố này và Công ty Rembrandt.」〈Shiki〉
Pfft!
Shiki?!
Anh có thể vui lòng không nói dối một cách thờ ơ như vậy và nâng cao kỳ vọng vào tôi nhiều hơn nữa không?
「Raidou-kun, huh. Dù sao thì cậu ta cũng đã có một lối suy nghĩ mang tính cách mạng kể từ khi sử dụng á nhân.」 〈Capli〉
「Tôi muốn ngài gọi đó là tiến bộ, Đại diện Capli.」 〈Shiki〉
「Không không, đó không phải là sự tiến bộ hay một kỹ thuật ẩn, nó chắc chắn là một cuộc cách mạng. Đến mức ngay từ đầu tôi đã nghĩ rằng cậu ấy sẽ bị thất bại vì đã hợp tác với những nhân viên á nhân.」
「Phải, nghĩ rằng ngài ấy sẽ đi theo con đường không tuyển dụng bất kỳ hân tộc nào. Nói là điên rồ thì vẫn còn nhẹ.」
「Tuy nhiên, cậu ta đã thuê Lime Latte.」
「Tôi nghe nói rằng họ đã có một mối quan hệ khá tốt với anh ta trước đây. Cậu ấy thực sự khiến tôi ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.」
Đúng là suy nghĩ về tình hình công việc trong một cuộc dàn xếp phi thường, đó là một việc làm khá liều lĩnh ngay cả ở Tsige.
Tôi nghĩ Aqua và Eris đã làm rất tốt.
Tomoe chắc hẳn đã suy nghĩ rất nhiều về việc lựa chọn nhân sự trước khi đi đến quyết định.
「Nhân tiện, chúng tôi cũng đang thử nghiệm tuyển dụng những học viên ưu tú trong những điều kiện tại Rotsgard, vì vậy hơi sai khi nói rằng chúng tôi tuyển dụng những học viên không có năng lực.」 〈Shiki〉
Aah, Jin và Amelia, những người đang làm việc bán thời gian, huh.
Giờ tôi nghĩ về nó, ngoài những người lao động hàng ngày ở Tsige, có hệ thống công việc bán thời gian không?
「Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói về ‘việc làm có điều kiện’ này. Tôi khá quan tâm đến nó đấy.」 〈Capli〉
「Nó được gọi là một công việc bán thời gian. Nếu nói một cách đơn giản, nó sẽ là việc sử dụng những người có mức lương hàng ngày hoặc tiền lương theo giờ hàng tháng hoặc hàng năm.」 〈Shiki〉
「? Mặc dù các cậu đang tuyển dụng họ như một công ty, nếu các cậu kết thúc hợp đồng trong một tháng hoặc một năm, chẳng phải nó sẽ kết thúc nhanh chóng chỉ với khoảng thời gian thực tập sao? 「 〈Capli〉
「Đó không phải là một công việc chính thức. Ví dụ; đó có thể là một học viên, một bà nội trợ, hoặc thậm chí là những mạo hiểm giả đã nghỉ hưu đã được đề cập trước đây – đó là suy nghĩ của Raidou. Tất nhiên, trong trường hợp khi họ đã phát triển thành những tài năng đáng để giữ lại, ngài có thể tuyển dụng họ chính thức. Khó hơn vì ngài phải duy trì họ trong một khoảng thời gian thay vì những người lao động hàng ngày mà ngài có thể thuê đơn giản vào những lúc bận rộn, nhưng trong trường hợp ngài muốn giữ người lâu dài, tôi nghĩ phương pháp này sẽ là tốt hơn.」 〈Shiki〉
「… Nói cách khác, nó giống như yêu cầu đối với những mạo hiểm giả mà các cậu để họ làm việc trong một khoảng thời gian nhất định? Nó nằm giữa lao động hàng ngày và lao động chính thức?」 〈Capli〉
「Gần đúng. Nó phụ thuộc vào nội dung công việc, nhưng nó cũng có thể là một cách để duy trì bí mật của công ty. Nhưng tốt thôi, nó cũng có thể hoạt động theo cách khác, mặc dù điều đó có thể làm rò rỉ thông tin. Đặc biệt là trong những công việc đòi hỏi ngài phải đặt trọn niềm tin như để hành lý cho ai đó trông coi. Ngài sẽ cần phải cảnh giác cao độ trong vấn đề đó.」〈Shiki〉
「Tôi hiểu rồi. Với hình thức làm việc đó, không cần phải xem chi tiết từng phút của các khoản thanh toán và thỏa thuận.」
「Chỉ cần tăng cường thanh toán một chút, các ngài có thể tập hợp mọi người, và thậm chí trong những tình huống đột ngột, nó có thể gia tăng lực lượng chính lên một mức độ nhất định. Thưa bà! À, Người đại diện! Nó sẽ làm cho việc tuyển dụng trở nên ‘nhẹ nhàng hơn’.」
「Ngay cả khi xem xét các rủi ro … nó vẫn tràn đầy tiềm năng để giải quyết tất cả những vấn đề mà chúng ta có ngay bây giờ.」
「Những suy nghĩ của cậu trai đó quả thực rất ấn tượng. Vậy thì, lẽ nào người khiến cho Công ty Rembrandt tuyên truyền về sự gia tăng hiệu năng của ngành sản xuất cũng chính là Công ty Kuzunoha? Thật không công bằng, geez.」 〈Capli〉
「Nếu đó là về đường dây, thì đúng là Waka-sa — ý tôi là Người đại diện và tôi đã thảo luận về nó ở một mức độ nhất định.」 〈Shiki〉
… Không, tôi không thực sự nghĩ quá sâu về nó.
… Thay vì gọi nó là thảo luận, giống như là tôi đã được kể về nó.
「Có lẽ nào là chiếc tủ trưng bày trong cửa hàng cũng là của Raidou-kun?」 〈Capli〉
「Không, đó là kết quả của những suy nghĩ tự do trong công ty và mong muốn thể hiện cho thế giới thấy khả năng của những người giỏi chuyên môn mà chúng tôi đã gặp trong nhiệm vụ của mình. Theo một nghĩa nào đó, đó là ý tưởng của người đại diện của chúng tôi, nhưng những gì bên trong chứa đầy ý tưởng từ những người khác.」 〈Shiki〉
「Cá nhân tôi rất thích thú với thành phố thu nhỏ. Người dân ở đây cũng vậy thôi.」 〈Capli〉
「… Hooh.」 〈Shiki〉
「Tôi nghĩ rằng thiết kế như thể nén các chức năng của thành phố thật lộng lẫy. Một thành phố dễ sống mà tôi chưa từng thấy trước đây. Đồng thời, tôi cảm thấy như đang thiếu một thứ gì đó.」 〈Capli〉
「Thiếu? Như là…?」 〈Shiki〉
「Nói thế nào nhỉ… không phải thiếu, mà là…mất đi. Như thể có một thứ gì đó đã bị lấy đi khỏi tác phẩm vốn đã hoàn thành.」 〈Capli〉
Tôi nghĩ rằng có những người quan tâm đến mô hình, nhưng cũng có những người quan tâm đến những thứ ở trong mô hình, huh.
Những gì được lấy ra từ nó chỉ là xe lửa và đường sắt. Nó có tạo ra cảm giác thiếu sót một cái gì đó không?
「Bị lấy đi… Aah, ý ngài là vậy. Không hổ danh là người phụ nữ khéo léo cai quản việc lưu thông hàng hóa của Tsige. Để nghĩ rằng ngài sẽ nhận thấy bóng của đường sắt và xe lửa. Ấn tượng đấy.」 〈Shiki〉
「Vậy là, mọi người thực sự đã cố ý lấy đi thứ gì đó.」 〈Capli〉
Đại diện Capli xác nhận với một giọng điệu trêu chọc như thể đang khiển trách một trò đùa.
Mặt khác, có những giám đốc điều hành đang gây ồn ào vì ngạc nhiên.
「Cuối cùng thì tôi đã nói một điều gì đó không cần thiết trong sự ngạc nhiên, nhưng thôi, hãy cứ để nó như vậy. Giờ thì, chúng ta hãy tiếp tục bài giảng.」 〈Shiki〉
「Vậy thì, thưa thầy, hình mẫu cho tác phẩm đó là Thị trấn Sương mù?」 〈Capli〉
「Câu hỏi đó khá ngoài lề, Capli-kun. Đó chỉ đơn giản là trò chơi của một người lùn.」 〈Shiki〉
「Ôi trời, vậy thì Thị trấn Sương mù trông như thế nào?」 〈Capli〉
「Đưa ra yêu cầu đó với một mạo hiểm giả thì sao? ‘Hãy đưa tôi đến Thị trấn Sương mù’. Những người xung quanh rất có thể sẽ rút lui, và tôi không nghĩ sẽ có bất kỳ nhà thám hiểm nào có thể đưa Capli-san đi ngay cả trong hội. Hahaha.」 〈Shiki〉
「Cậu còn giống kẻ bắt nạt hơn Raidou-kun rất nhiều. Tôi có thể nói lý do tại sao cậu ấy để lại sự chăm sóc của Rotsgard cho cậu.」 〈Capli〉
「Tôi rất vinh dự trước sự đánh giá của ngài.」 〈Shiki〉
Shiki dùng ngón trỏ để điều chỉnh lại cặp kính giả mà anh ấy chuẩn bị cho bài giảng, sau đó cúi đầu lịch sự một lần khi anh ấy đáp lại.
Lúc anh ấy cho tôi xem cặp kính tròn đó, anh ấy nói ‘cái này là để nhìn vào từng phần’ và tôi nghĩ anh ấy đang nói đùa, nhưng … nó thực sự trông rất hợp với anh ấy.
Tôi đã làm thêm một vài cái trong khi chế tạo chúng cho các grogon.
Không hổ danh là Shiki.
Được rồi, tôi có thể đã quay lại, nhưng chẳng có cách nào để tôi đáp ứng được cái kì vọng được đặt ra và thổi phồng lên tận mây.
Tôi chỉ nên giao việc này cho giáo viên và đi làm thôi.
—End chap—