Từ Diễn Viên AV Đến Ảnh Hậu Bình Hoa

Chương 38: Chúng ta hẹn hò được không?




Chúng ta hẹn hò được không?

Nếu như lấy góc độ của diễn viên AV mà đánh giá thì bộ phim này chế tác không mấy công phu, chỉ có một cảnh đơn giản từ đầu đến cuối, thậm chí thao tác đổi góc máy cơ bản nhất cũng không có.

Điểm sáng duy nhất chính là nhan sắc và vóc dáng của hai nữ diễn viên, dù góc quay không đẹp lắm nhưng lên hình cũng đủ đẹp mắt.

Vấn đề là Thẩm Doãn đã không còn là diễn viên AV, mà một trong hai nữ chính của phim lại là phu nhân đang bao nuôi nàng.

Sau khi Thẩm Doãn xem được một lúc, không chịu nổi giơ tay ấn tạm dừng. Nàng không xem nổi nữa cũng nghe không vào, hình ảnh và tiếng rên dâm mỹ quen thuộc kia như từng cây kim sắc nhọn đâm vào tim nàng.

Kỳ lạ, rõ là nàng đã sớm biết phu nhân không chỉ có một chú chim hoàng yến là nàng, cũng biết phu nhân từng kết hôn với người khác, còn có với nhau một đứa con gái. Thẩm Doãn biết tất cả, biết rất rõ ràng, nhưng việc hiểu biết khác hoàn toàn với việc nhìn thấy tận mắt, nghe thấy tận tai.

Nếu như trước đây chỉ biết qua sơ lược không chi tiết; thì giờ phút này từng chi tiết nhỏ đã được phóng to trước mặt mình, vừa lãnh khốc vô tình lại cực kỳ thực tế cho mình nhìn thấy lúc nàng ở bên người khác cũng từng có thời gian vui sướng như vậy.

Vào lúc ấy, mình lại đang làm gì?

Mình vẫn còn là một đứa nhóc chưa phát dục chưa phân hóa, ở trong trường học phương trình bậc nhất một ẩn* đơn giản nhất.

*ax+b=0

Thẩm Doãn cúi đầu, ngực bị nén quá nhiều cảm xúc đến nỗi không kịp thở, không phải là nàng không biết đến sự chênh lệch giữa mình và phu nhân. Không chỉ về mặt thân phận hay tuổi tác, mà còn sâu xa hơn, ví như trên phương diện tình cảm.

Nàng từng có rất nhiều người, mình không phải kẻ đầu tiên.

Điều làm cho nàng khổ sở bất an hơn hết chính là mình cũng chưa chắc là người cuối cùng.

Đúng, so với việc nhìn thấy video phu nhân làm tình cùng những người khác trước đây, thứ đả kích Thẩm Doãn nhất chính là thân phận nhỏ bé thấp kém của mình. Nàng sợ mình chỉ là một món đồ chơi, một món đồ thay thế, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thay thế hay vứt bỏ.

Sự tự ti và thân phận kém cỏi đã ăn mòn thần kinh Thẩm Doãn, khiến nàng rơi vào vũng lầy cảm xúc không thể thoát ra. Nàng ngước mắt nhìn hai người kết hợp chặt chẽ trong màn hình, Hứa Sanh không chừng chính là bản thân mình sau này, Thẩm Doãn đứng lên, tắt TV.

Đầu đĩa nhả đĩa video kia ra, Thẩm Doãn cầm lấy, định trả nó lại chiếc hộp Pandora.

Xem như khi nãy không hề xảy ra bất cứ chuyện gì.

Nhưng đúng vào lúc này, cửa phòng nghỉ đột nhiên bị kéo ra từ bên ngoài, Thẩm Doãn sợ hết hồn, tay run run suýt chút nữa làm rớt đĩa video xuống thảm. Nàng ngước mắt, phu nhân đứng ở cửa, áo đầm len Prada đơn giản mà đầy quyến rũ, cổ chữ V khoét sâu càng lộ ra khe rãnh mê người. Áo khoác nhung vàng sáng phối bên ngoài, chỉ có khí chất của nàng mới có thể mặc ra nét cổ điển và thanh lịch. Diệp Lam bước từng bước đi tới, khi nhìn thấy đĩa video trong tay Thẩm Doãn, sắc mặt khẽ thay đổi.

"Xin lỗi, em muốn xem phim giết thời gian, vô tình em đã tìm thấy nó..."

Thẩm Doãn vội vàng giải thích, loại video này nói thế nào cũng là việc riêng tư của phu nhân, bị nàng lấy ra xem dù gì cũng là Thẩm Doãn không đúng. Diệp Lam không nói gì, chỉ cầm lấy đĩa video kia, nhìn chung quanh một chút, sau đó mặt vô cảm bẻ đôi chiếc đĩa, ném vèo vào thùng rác.

"Không sao, vừa hay nhắc nhở chị nên thanh lý rác rưởi."

Diệp Lam nói, thanh âm mang theo chút lạnh lùng, Thẩm Doãn biết cảm xúc đó là nhằm vào ai.

Hứa Sanh, kẻ đầu sỏ đã lừa phu nhân quay đoạn video đó.

Bây giờ nghĩ lại mới thấy, có lẽ lúc ấy người này muốn tìm một cách để phòng thân. Quay video chính là một trong những cách đó, nếu như sau này Diệp Lam tìm cách trả thù thì đoạn video làm tình kia sẽ là vũ khí lợi hại nhất mà Hứa Sanh có thể dùng để uy hiếp nàng.

"Em xem rồi à?"

Thẩm Doãn căng thẳng, nàng cúi đầu trước ánh mắt bình tĩnh của phu nhân, mất tự nhiên liếm môi dưới, nhẹ nhàng gật đầu.

Sau khi thừa nhận, lại bổ sung.

"Chưa xem nhiều lắm ạ, chỉ mới mấy phút, em nhận thấy không đúng nên không xem tiếp nữa..."

Diệp Lam 'ừm' một tiếng, hỏi nàng: "Em cảm thấy thế nào?"

"Dạ?" Thỏ con ngơ ngác ngây ngốc, không hiểu 'thế nào' là muốn chỉ cái gì.

Là đang hỏi cảm nhận và đánh giá của nàng sao? Hay là muốn hỏi cảm xúc của nàng?

"Quên đi." Diệp Lam lập tức dời đề tài, nàng cũng không muốn nói nhiều tới video đó, dù sao sẽ làm nàng nhớ đến người nọ, bản thân lại cảm thấy xui xẻo phiền chán.

Nàng cởi áo khoác nhung, tiện tay treo lên tay vịn ghế sofa, sau đó ngồi xuống, nói với Thẩm Doãn.

"Lại đây chị xem một chút nào."

Thẩm Doãn đi tới, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh phu nhân, ánh mắt bất giác rơi vào khu vực khoét chữ V trắng nõn gợi cảm. Xương quai xanh thẳng tắp kết hợp với đường cong mềm mại đẹp không gì tả nổi, hơn nữa chuỗi dây chuyền bạch kim nạm ngọc bích kia đúng là thu hút người ta nhìn về hướng đó.

Vẻ gợi cảm chỉ có ở người phụ nữ trưởng thành và sự hào hoa phú quý sắp làm thiếu nữ mười tám tuổi mê mẩn điên đảo thần hồn.

Như thể Omega vừa thừa hoan trong video kia và người phụ nữ trước mắt này vốn không phải cùng một người.

Tay phu nhân vỗ vỗ gò má nàng, chỗ cổ tay thơm ngát mùi lá nhục quế nhu hòa, Thẩm Doãn không nhúc nhích, cảm nhận năm ngón tay từ bên mặt từ từ di chuyển xuống dưới, như lông vũ phất qua cổ, rơi xuống thắt lưng nàng.

"Hình như hơi gầy đi một chút."

"Vâng, phải như thế mới hợp với hình tượng nhân vật."

"Gầy quá."

Diệp Lam nói, trong thanh âm có một tia đau lòng và thương tiếc, lỗ tai Thẩm Doãn hơi đỏ lên, nhỏ giọng giải thích: "Vẫn khỏe ạ, vẫn đầy đủ dinh dưỡng, Milan là chuyên gia dinh dưỡng, lên thực đơn rất cân đối."

Có điều ăn không ngon lắm, mùi vị thanh đạm vô cùng.

Đương nhiên Diệp Lam biết, tất thảy những thứ liên quan đến Thẩm Doãn nàng đều nắm trong lòng bàn tay. Hôm nay đã làm những gì, ăn cái gì, có người đến gần tán gẫu hay không, những chi tiết này mỗi ngày Milan đều sẽ báo lại với nàng

Đều là kinh nghiệm học được sau khi để một con chim trốn thoát khỏi lồng.

Sau khi nhìn thấy báo cáo, Diệp Lam mới yên lòng, biết Thẩm Doãn là bé ngoan đáng  để nàng yêu thương chăm sóc.

Nàng nở nụ cười, đến gần hôn má Thẩm Doãn một cái để khen thưởng.

Để lại trên gương mặt xinh đẹp của nàng một dấu son gợi cảm tươi đẹp.

"Mấy ngày này có thể làm càn một chút, muốn ăn cái gì cũng không cần kiêng dè Chu Khiết, chị đã dặn cô ấy cho em nghỉ ngơi nửa tháng rồi."

Diệp Lam nói, véo véo thịt gò má Thẩm Doãn, giọng nói vừa cưng chiều lại ôn nhu.

"Muốn làm gì cũng được."

"Có thật không ạ?" Mắt Thẩm Doãn hơi sáng lên, lộ rõ hài lòng trên mặt, Diệp Lam cũng vui vẻ khi nhìn thấy nhóc con vô cùng phấn khởi, dù trông có hơi nghịch ngợm một chút, nhưng so với thấy Thẩm Doãn rũ lỗ tai thỏ xuống thì quả nhiên khiến nàng vui vẻ hơn nhiều.

"Thật nha."

Thỏ con vô tâm vô tư nháy mắt đã quên sạch chuyện đĩa video khi nãy, há mồm hỏi.

"Vậy em muốn hẹn hò với phu nhân, có được không ạ?"