Trong nhà hàng sang trọng có không ít người đã ngồi trên bàn ăn dài, lúc Thẩm Kỳ tới thì cũng coi như là người cuối cùng, tính ra là vừa đúng giờ. Bọn họ bao thầu cả một hội trường lớn thường dùng để tổ chức lễ cưới, tất cả nhân viên trong đoàn, thí sinh và cả các ông lớn đều tham gia. Nói là tiệc mừng công nhưng cũng là một cơ hội để các thí sinh bị loại có thể được đại diện của một công ty nào đó để ý đào về, cũng là nơi để các ông lớn tìm đối tượng bao nuôi mong muốn của mình.
Thẩm Mặc đi theo Thẩm Kỳ ngồi xuống chỗ bên cạnh Thẩm Hà. Cậu để ý không nhìn thấy Kỳ Phong đâu, Quân Hoàng cũng không thấy đâu cả, không biết hai người đã đi đâu.
Sau khi đã đông đủ thì mọi người cùng nâng ly chúc mừng, riêng đồ uống Thầm Mặc bị đổi theo yêu cầu của Thẩm Kỳ thành một ly nước hoa quả chua chua ngọt ngọt rất ngon, hình như là mùi xoài.
Bên trái Thẩm Mặc là Thẩm Hà, cậu ta đột nhiên dùng tay quàng qua cổ Thẩm Mặc khiến cậu giật mình, Thẩm Mặc thắc mắc quay ra nhìn thì Thẩm Hà ném cho cậu một cái áo khoác mỏng " Anh cả không nói cho cậu là dấu vết sau cổ cậu bị lộ ra à? Bây giờ tôi đã là tổng giám của giải trí Phong Hoa rồi, cậu sau này cũng sẽ là người của Phong Hoa, đừng có gây ra scandal gì ảnh hưởng tới danh tiếng, phải biết để ý hình tượng một chút".
Thẩm Mặc nghe vậy thì đỏ mặt tía tai ngại ngùng khoác cái áo kia lên, dù cậu biết Thẩm Hà đã biết chuyện giữa cậu và Thẩm Kỳ, nhưng trực tiếp nói như vậy có phần hơi thẳng thắn quá, có thể do Thẩm Hà sống bên Mỹ mấy năm nên khoản này cũng cởi mở hơn những người khác.
Thẩm Kỳ thấy chiến tích của mình bị Thẩm Mặc dùng áo che đi thì hơi híp mắt.
Đạo diễn biết được Thẩm Kỳ rất yêu thích đứa em trai Thầm Mặc này nên ông không ngừng khen ngợi và nói lời ngon ngọt với cậu khiến Thẩm Mặc ngại chết đi được.
Qua một hồi thì mọi người bắt đầu tản ra vì mục đích riêng của mình. Thẩm Mặc cảm thấy không khí hơi ngột ngạt nên muốn ra ngoài hóng gió, Thẩm Kỳ bị đám đông vây lấy nên nên đành để trợ lý âm thầm đi theo Thẩm Mặc.
Chưa kịp ra tới cửa thì Thẩm Mặc bị Trình Thụy và Tân Hào chặn lại, hai người lại cười nói vui vẻ còn giới thiệu cho cậu người quản lý của mình, thì ra công ty của bọn họ rất nhỏ, còn rất thiếu tài nguyên, hơn nữa đó còn là công ty do hai đứa nhóc này dùng tiên tiêu vặt của mình góp lại mở ra vì người nhà cấm cản bọn họ gia nhập giới giải trí. Thẩm Mặc há hốc miệng, hóa ra hai người này cũng là thiếu gia nhà giàu đi trải nghiệm cuộc sống nha.
Sau khi hàn huyên một hồi thì Thẩm Mặc rời hội trường đi dọc hành lang tới chỗ ban công thoáng mát. Đứng ngắm sao một hồi liền muốn trở về, vừa quay lại thì phát hiện Kỳ Phong bị một người đàn ông lạ mặt dìu đi, hình như uống say rồi, bởi vì chỗ Thẩm Mặc hơi tối nên người khác không để ý tới. Thấy Kỳ Phong hình như có chuyện nên Thẩm Mặc cũng nhanh chân đuổi theo. Có điều cậu bị mất dấu, người đàn ông kia không biết ở ngã rẽ làm thế nào mà biến mất, nếu có thể thì chỉ có đường là vào thang máy mà thôi, phía trên nhà hàng này chính là khách sạn, cậu cũng không biết người đó sẽ đi tới phòng nào, chỉ biết là ở trên tầng cao nhất, nơi chỉ có những người siêu giàu mới đặt phòng, lỡ như là người quen của Kỳ Phong thì sao, cậu nghĩ.
Đúng lúc này cậu gặp được Quân Hoàng đang đi tới, anh ấy mặc đồ khá lạ, trông giống kiểu quần áo của mấy vệ sĩ cậu từng gặp của Thầm Kỳ, có lẽ đó là thân phân bên ngoài của anh ấy nên cậu không muốn ảnh hưởng tới công việc của người ta, Thẩm Mặc kể lại chuyện vừa nãy cho Quân Hoàng nhưng anh ta bảo không có chuyện gì đâu, đó là người quen của Kỳ Phong thật nên Thẩm Mặc cũng yên tâm. Kỳ Phong và Quân Hoàng cùng biến mất không có mặt ở buổi tiệc hẳn là đi cùng nhau cho nên hẳn là anh ấy biết Kỳ Phong gặp chuyện gì.
......
1 giờ trước....
Trong một phòng bao của nhà hàng, Kỳ Mộng Nhiên đang cùng Văn Xuyên thảo luận vấn đề hợp tác, hiện tại cô đã cắt đứt với Văn Hoắc và trở thành người đứng đầu Kỳ gia nên mọi doanh nghiệp của Kỳ gia đều do cô quản lý, không nói tới việc cô không còn liên quan tới vấn đề tranh chấp của nhà họ Văn, chỉ riêng việc làm sao có lợi cho Kỳ gia thì cô vẫn muốn lựa chọn hợp tác cùng Văn Xuyên, dẫu sao cậu ta cũng đã tha mạng cho cô còn kéo cô ra khỏi vũng bùn kia, chỉ là Kỳ Mộng Nhiên thắc mắc tại sao anh ta lại làm như vậy.
" Tại sao lúc đó cậu lại giúp tôi? mối quan hệ của chúng ta cũng chưa từng thân thiết như vậy?".
Văn Xuyên không dùng tính cách giả tạo mà dùng chính bộ mặt lạnh lùng của mình để đáp " Bởi vì có người không muốn cô đau khổ vì anh trai tôi, nên tôi mới giúp cô, cũng coi như giúp chính mình".
Kỳ Mộng Nhiên nhíu mày không hiểu lắm ý của cậu ta, đúng lúc này cửa phòng mở ra, Kỳ Phong lao vào vui mừng vì được gặp lại chị gái của mình, hai người ôm chầm lấy nhau. Văn Xuyên khẽ nhíu mày khó chịu, lập tức đeo lên mặt nạ như mọi khi mà cười nói " Tới rồi à, mau lại đây cùng ăn mừng nào".
Kỳ Phong vẫn bị bộ mặt này của anh ta lừa gạt cho nên tỏ ra rất thân thiết như anh em mà ngồi vào bàn uống một ly " Anh Xuyên, lâu rồi không gặp".
Văn Xuyên gắp cho cậu một miếng thịt rồi trêu đùa nói " Nào, lâu rồi không gặp, gầy đi nhiều quá, mau ăn nhiều một chút".
Kỳ Mộng Nhiên dùng ánh mắt phán xét nhìn Văn Xuyên, cô không biết đâu mới thật sự là cậu ta, nhưng rõ ràng dù giấu tới kĩ càng thì cô vẫn nhìn ra tên Văn Xuyên này đang nhắm vào em trai cô, rồi lại cũng sợ đó chỉ là cậu ta đang diễn mà thôi. Cô ngẫm lại câu nói khi nãy của cậu ta thì càng nghĩ càng cảm thấy có mùi không đúng.
Kỳ Mộng Nhiên cũng không muốn vạch trần Văn Xuyên ngay nên cũng vui vẻ cùng em trai tám chuyện, nghe cậu kể về thời gian ở trong chương trình, còn có những người anh em thân thiết quen được, Kỳ Mộng Nhiên đột nhiên nhớ tới một trong số đó là Thẩm Mặc, vừa định mở lời khuyên dạy em trai thì cửa phòng bị gõ vang hai nhịp lớn một nhịp nhỏ giống như ám hiệu.
Văn Xuyên hạ đũa nói " Vào đi". Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Kỳ Phong, Quân Hoàng mặc bộ quần áo vệ sĩ đi vào, anh ta cũng liếc sang Kỳ Phong nhưng không thể nói cái gì, chỉ đi tới chỗ ông chủ thì thầm vào tai Văn Xuyên điều gì đó.
Văn Xuyên cười cười nói với Kỳ Mộng Nhiên " Hình như cô có vị khách không mời mà tới đó". Kỳ Mộng Nhiên nghe ám chỉ liền biết là ai, suốt một tuần qua không ngày nào mà Văn Hoắc không tới Kỳ gia dò hỏi chuyện của cô, sau khi biết được cô thật sự còn sống thì anh ta như điên cuồng, luôn muốn tìm gặp Kỳ Mộng Nhiên nhưng bị cô từ chối hết lần này tới lần khác, có lẽ do anh ta dò la được tin tức cô tới đây nên đã đi theo tới nơi này.
Kỳ Mộng Nhiên cảm thấy cứ như vậy mãi thì cũng không phải là cách, có lẽ nên một lần giải quyết tất cả, cho nên cô đứng dậy rời bàn đi ra ngoài theo chỉ dẫn của Quân Hoàng. Trước khi đi cô không quên nói với Kỳ Phong " Chị có chút việc phải đi giải quyết, chị đã thuê phòng khách sạn cho em rồi, thẻ đây nhé". Kỳ Phong nhận lấy thẻ phòng rồi tạm biệt Kỳ Mộng Nhiên.
Kỳ Phong không ngờ tới Quân Hoàng vậy mà lại là người của Văn Xuyên, cũng còn tốt, ít nhất sẽ không phải ở bên đối địch với mình.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại Văn Xuyên và Kỳ Phong, không khí trở nên hơi ngại ngùng. Kỳ Phong cười cười mở lời trước, giúp Văn Xuyên gắp đồ ăn rồi còn cạn ly. Văn Xuyên không chê đồ ăn do cậu gắp mà ăn vào, còn giả vờ cầm nhầm ly rượu mà Kỳ Phong uống dở một ngụm uống hết, chạm môi vào đúng chỗ khi nãy cậu đặt lên cốc.
Kỳ Phong nhìn thấy điều đó, cậu sửng sốt vô cùng nhưng nghĩ có lẽ do Văn Xuyên cầm nhầm nên cũng không để tâm cho lắm. Sau đó Văn Xuyên kể cho Kỳ Phong về chuyện Kỳ Mộng Nhiên đã quay trở lại Kỳ gia như thế nào khiến cậu cảm thấy vô cùng biết ơn anh ta đã giúp đỡ chị mình nhiều như vậy. Bởi vì vui vẻ nên hôm nay Kỳ Phong uống khá nhiều, cũng không nghĩ rượu này lại mạnh hơn mình tưởng nên khi hơi men ngấm vào người thì đầu óc liền không tỉnh táo được nữa.