Tướng Công Còn Không Ngoan Ngoãn Nằm Xuống Cho Ta

Tướng Công Còn Không Ngoan Ngoãn Nằm Xuống Cho Ta - Chương 18




Bí mật sinh con giữa nữ nữ

Vệ Linh Tê chỉ muốn một mình Tịch Phi Nghiêu, đối với nàng mà nói những thứ khác, thật sự không quan trọng.

Không thể không nói, bạn học Tiểu Vệ quả thật là dạng si tình, có thể đoán được sau này nàng nhất định là một cô nương tốt chỉ nhất mực với một người.

Dĩ nhiên, Tịch đại chủ tịch cũng vừa ý Vệ Linh Tê điểm này nhất, mới mở lòng tiếp nhận nàng, bằng không, Linh Tê muội tử tuyệt đối là không có bất kỳ cơ hội.

Đối với Tịch Phi Nghiêu mà nói, thông minh giỏi giang gì đó, có cũng được không có cũng không sao. Bởi vì bản thân nàng đã là một cô gái cực kỳ thông minh, cho nên, nàng không cần tìm một người đến ganh đua với nàng. Dư luận danh phẩm gì đó, cũng không thành vấn đề, nàng không tin vào những điều nghe được từ miệng người khác, chỉ tin tưởng những gì mình nhìn thấy, thậm chí, nếu người nàng thích danh tiếng kém càng tốt, liền chẳng ai thèm nhòm ngó mà đến tranh đoạt với nàng.

Tịch đại chủ tịch nhìn trúng chỉ có một, chính là tâm.

Trong lòng chỉ có một mình nàng, cũng chỉ có thể có một mình nàng, mãi mãi cũng không phản bội.

Nhắc tới đơn giản, chân chính có thể làm được thật sự không còn bao nhiêu người.

Ở hiện đại, không có tên đàn ông nào mà không ăn vụng, cũng chính là vụng nhỏ hay vụng lớn, lén gạt hay quang minh chính đại gạt mà thôi, hoặc là một cuộc hôn nhân vội vàng, ngày mai gặp lại, ít hay nhiều, sẽ luôn có một chút dấu hiệu sai lầm. Trên thân thể sẽ không cảm thấy, nhưng về mặt tinh thần sẽ cảm thấy rất nhiều. Sống trong một xã hội sầm uất vội vã, có thể chống cự được cám dỗ thực rất ít, rất ít.

Mà ở Tây Phượng Quốc nơi này, thanh lâu kỹ viện có đầy, muốn tìm được một Ngoại Tử thuần khiết như biển thật không dễ dàng.

Ở thời cổ đại, những thứ như đi chơi gái là hợp pháp, thậm chí còn được cho là hợp tình hợp lý.

Hơn nữa, đây là thời đại được nạp thiếp, nói cách khác một Ngoại Tử cưới mấy Nội Tử là chuyện rất bình thường.

Ngươi nói xem trong bối cảnh như vậy tìm được một người đối với ngươi một lòng một dạ, một Ngoại Tử chỉ có một mình ngươi là chuyện khó khăn đến thế nào?

Rất may là, Tịch Phi Nghiêu gặp được Vệ Linh Tê, không đến nỗi cô đơn cả đời.

Dĩ nhiên ngược lại, Vệ Linh Tê cũng là người may mắn, bởi vì nàng gặp được Tịch Phi Nghiêu, tương lai cả đời sẽ là ‘người vợ’ thay đổi nàng.

Hai người gặp nhau giống như gươm gặp được vỏ, là một tổ hợp hoàn mỹ nhất.

Dĩ nhiên, nói đến đây, chúng ta không thể không nói một chút về hôn nhân hợp pháp của Tây Phượng Quốc.

Ngoại Tử có thể nạp thiếp, địa vị thiếp không bằng thê, mà thê chỉ có một, nương tử chết có thể cưới nương tử khác. Chỉ là, cho dù ngoại tử chết, thiếp cũng không thể tái giá, một ngày làm thiếp, cả đời làm thiếp. Điều này cũng là vì đề phòng thiếp sinh lòng ganh tỵ, muốn hãm hại chính thê để lên ngôi.

Tiếp theo, chính là vấn đề nữ nữ làm sao sinh con.

Giữa chân mày Ngoại Tử có dấu chu sa chính là mấu chốt.

Đây cũng là lý do tại sao giữa chân mày Ngoại Tử có dấu chu da, còn nội tử lại không.

Liên quan đến việc sinh nở, có hai phương pháp.

1. Trên trán Ngoại Tử phá lấy một chút máu bên dưới chu sa, dùng thêm thuốc trợ giúp cho Nội Tử uống, trong vòng một giờ sau đó cả hai xxx, trăm phần trăm sẽ có tiểu hài. Đứa bé này chính là con trưởng.

Nhưng phương pháp này chỉ dùng được một lần, bởi vì bên dưới chu sa của Ngoại Tử chỉ có một giọt máu.

Giọt máu này được gọi là ‘Dục sinh hồng’.

Lấy ‘Dục sinh hồng’ ra rồi, chu sa giữa chân mày Ngoại Tử sẽ không đỏ thẫm nữa, màu sắc sẽ đạm đi, không còn bắt mắt.

Nếu như là nương tử sinh đứa bé, vậy thì đó là trưởng tử, nếu là thiếp sinh, vậy là trưởng tử thứ.

Chỉ là trên căn bản sẽ không có tình huống trưởng tử thứ, dù sao tình huống như thế trong đại gia tộc, là điều cấm kỵ thậm chí trong gia tộc cũng thế, thân phận chính thê còn sờ sờ ở đó, há một thiếp lại có thể so sánh được? Đây quả thật là vã vào mặt chính thất. Cho nên, nếu quả thật xảy ra chuyện như vầy, nhất định chuyện trong nhà sẽ không yên.

Trong khắp Tây Phượng Quốc, loại tình huống trưởng tử thứ này rất ít, hầu như là không có.

2. Trên thế giới có một quả gọi là ‘Quả mang thai’, phối hợp với máu của Ngoại Tử cho Nội Tử uống sau đó xxx, trăm phần trăm sẽ có hài tử. Loại này chính là con thứ.

Chính thê sinh chính là thứ tử, thiếp sinh chính là thứ tử thứ.

Dĩ nhiên, trên lý thuyết, loại phương pháp này Ngoại Tử cũng có thể dùng. Chỉ là, đây chỉ là lý thuyết, lịch sử từ xưa đến nay, chưa từng có Ngoại Tử nào làm chuyện hoang đường như vậy. Dù sao, có Ngoại Tử nào chịu sinh con chứ? Cho nên, đây chỉ là một loại lý luận. Có lập được hay không, vẫn chưa ai biết. Bởi vì, chưa từng thí nghiệm qua.

Cho nên nói, Vệ Văn Vũ có thể cưới một nương tử không cưới thêm thiếp, cũng xem là một loại nặng tình rồi.

Đại khái, cũng xem như độ si tình của Vệ Linh Tê là được chân truyền từ Vệ Văn Vũ.

Nói lại thì, chưa để Tịch Phi Nghiêu đợi qua năm ngày, Vệ Văn Vũ cuối cùng đưa bà mai đến gõ cửa Tịch phủ.

Từ sớm đã nhận được tin tức Tịch Phi Nghiêu, Phượng Tử Sam, Vệ Vân Nhiễm ngồi vây quanh bàn, ở hậu viện đợi tin tức của ‘Tịch lão gia’ cải trang ở tiền sảnh.

Nói cho cùng, ‘Tịch lão gia’ này thật ra là quản gia của nơi này, cũng chính là người của Phượng Tử Sam, chỉ là, rất nhanh nàng hẳn sẽ chân chính biến thành quản gia của nhà Tịch Phi Nghiêu.

“Chậc chậc, không biết sau khi biết được chân tướng Vệ đại nhân sẽ như thế nào?”

Phượng Tử Sam một chút cũng không đau lòng cho phủ đệ của mình, là một thái nữ của Tây Phượng Quốc, chút tiền này nàng thật đúng chẳng để vào mắt, ngược lại nếu có thể thấy được chút biểu tình của Vệ Văn Vũ với nàng còn hứng thú hơn.

“Mẫu thân đại nhân nhất định sẽ tức giận cho xem.” Vệ Vân Nhiễm tựa như đã thấy trước kết cục, sắc mặt rất khó coi.

“Khẳng định kẻ gặp phải xui xẻo lại là ta.” Nói xong còn không quên oán niệm nhìn Tịch Phi Nghiêu đang rất bình tĩnh đọc sách.

“Muội tức*, ngươi nhất định phải đối xử tốt với tiểu muội ta!” Bằng không, ta liền bỏ ra chẳng đáng rồi.

Tịch Phi Nghiêu liếc mắt Vệ Vân Nhiễm một cái, lười để ý đến nàng.

Tự nhiên ta sẽ đối với Linh Tê thật tốt, chuyện này không thể nghi ngờ, ngược lại là ngươi, bớt làm hư muội ấy đi!

“Linh Tê đã có Tịch Phi Nghiêu, ngươi lo lắng cái gì?” Phượng Tử Sam buồn cười nhìn bạn tốt của mình, tiếp tục nói.

“Dù sao thành thân xong cũng phải ra riêng, chẳng phải sớm đã tính toán xong rồi?”

Không sai, ban đầu, các nàng liền thương lượng xong.

Tịch Phi Nghiêu gả cho Vệ Linh Tê chỉ có một điều kiện, Vệ Linh Tê phải đến ở trong Tịch gia.

Nói vậy có chút giống ở rể, thật ra cũng không hẳn là vậy.

‘Tịch nhị lão gia’ bởi vì không quen với phong thủy khí hậu ở kinh đô, quyết định dọn về quê, phòng ốc trong nhà liền trống không, như vậy con gái và con rể vào ở, có gì là không thể?

Ở Tây Phượng Quốc, đối với Ngoại Tử mà nói chuyện này cũng không phải chuyện mất mặt gì.

Bởi vì thành thân vẫn ở Vệ phủ, chỉ là ba ngày sau hồi môn* xong liền không trở lại, trực tiếp sống tại Tịch phủ.

Nếu Vệ Văn Vũ đã chui vào cái rọ này rồi, thì yêu cầu nho nhỏ này sẽ không cự tuyệt.

Một là vì chuyện của Vệ Linh Tê trước mắt đang rất gấp rút, hai là vì danh tiếng Vệ Linh Tê thật sự không thể so kịp với Tịch Phi Nghiêu, Vệ Linh Tê như vũng bùn không ai thèm, Tịch Phi Nghiêu như đám mây ai cũng muốn, khác nhau một trời một vực.

Nói như người bình thường, nếu như Vệ Linh Tê, Vệ nhị gia đầu óc ngu ngốc có thể lấy được Tịch gia đại tiểu thư, đó là phúc tám đời, một yêu cầu nhỏ ngươi cũng không đáp ứng được, vậy còn tới cầu cái gì hôn? Thật cũng không phải chuyện gì mất mặt.

Huống hồ, nhà có nhiều con gái, tách ra ở riêng là chuyện cũng thường xảy ra.

Bởi vì, nói theo luật pháp của Tây Phượng Quốc, tài sản đều để lại cho trưởng tử, thứ tử không có quyền thừa kế.

Đây cũng chính là lý do, tại sao con trưởng luôn là con vợ cả.

“Tịch Phi Nghiêu, từ nay về sau, ta liền giao tiểu muội ta cho ngươi, ngươi không được khi dễ muội ấy.”

Vệ Vân Nhiễm chuyện khác không lo, chỉ lo Vệ Linh Tê bị Tịch Phi Nghiêu khi dễ.

Nhìn tình trạng tiểu muội, cho dù bị khi dễ cũng sẽ không lên tiếng, tiểu muội đáng thương của ta!

Tịch Phi Nghiêu không trả lời, mà là nhìn quỷ dị Vệ Vân Nhiễm, mỉm cười, chỉ là nụ cười này tổng để người khác cảm thấy có chút run sợ.

Khi dễ? Chuyện đó là chắc chắn rồi, khi dễ Linh Tê, chuyện này có bao nhiêu là yêu thích chứ? Sao có thể nói không được?!

Linh Tê đời này, nhất định phải bị ta khi dễ.

Cho nên, đại cô tử*, ngươi hãy nén lại bi thương nhé.