Cả Dịch Thế Dương và Ngọc Linh đều nghe không hiểu cô bạn kia đang nói cái gì.
“Gì? Clip gì vậy?”
Cô hơi ngớ ra, dạo thời gian gần đây cô cũng chẳng mấy khi ra ngoài, chẳng tiếp xúc với ai ngoài Dịch Thế Dương thì sao có thể có clip gì gì đó được?
Dịch tổng đứng ở bên cạnh cô thì cau mày.
Anh kêu cô bạn kia mau gửi clip sang đây, sau đó chính anh sẽ xem xét vụ này.
Cô bạn đang nói chuyện với Ngọc Linh cũng hết hồn khi nghe thấy giọng nói trầm ấm lại mang theo sự xa cách ở đầu dây bên kia, sau khi xác định đó là Dịch tổng thì lập tức vâng dạ rồi gửi vội cái clip cấm trẻ con dưới 18 tuổi kia sang.
Chính cô gái ấy cũng rất ngại ngùng khi gửi đi cái thứ này, nhưng nếu Dịch tổng đã chính miệng nói ra thì cô ấy không còn cách nào khác.
“Tinh” một tiếng, sau đó Dịch Thế Dương liền nói cảm ơn rồi bắt đầu mở cái thứ kia ra xem.
Cùng lúc...
Tiếng kêu gợi tình và tiếng thở dốc ở trong clip vang lên khiến cho cả hai người đang đứng xem đều hết hồn.
“Ưm... a ... ưm... muốn nữa...”
Cùng với đó là khuôn mặt của Ngọc Linh đang động tình được quay một cách rõ ràng, khiến cho người xem chỉ cần liếc qua cũng có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ.
Chỉ có điều một giây sau, Dịch tổng đã đưa bàn tay rộng lớn ra bịt mắt cô vợ nhỏ bên cạnh.
Anh đanh mặt xem tiếp đoạn video đó, rồi sau vài phút, khi Ngọc Linh sắp không chịu nổi vì sự tò mò nữa thì anh mới lạnh mắt tắt bỏ.
Trên video, đúng là có một cô gái có vóc dáng, khuôn mặt y hệt Ngọc Linh đang lăn giường vời một người đàn ông khác.
Dịch Thế Dương tức điên người, dù biết cô gái đó không phải Ngọc Linh, nhưng chỉ cần nghĩ tới khuôn mặt đó giống khuôn mặt của cô là máu ghen và sự chiếm hữu trong lòng anh lại nổi lên.
Mà ở góc trái, còn có một dòng chữ nhỏ.
'Lộ video clip giữa thiên kim tiểu thư Ngọc gia và trai bao.'
Dịch Thế Dương vừa nhìn qua liền biết người kia không phải Ngọc Linh, nhưng có vẻ như đây cũng chẳng phải một sản phẩm của photoshop. Cộng thêm với sự chắc nịch của Dịch lão già trước đó khi đinh ninh đã bắt được Ngọc Linh, anh chắc rằng đã có một chuyện gì đó xảy ra.
Ngọc Linh kéo tay anh xuống, sau đó bắt đầu thấy lo lắng.
“Rốt cuộc là có chuyện gì chứ?”
Đương nhiên cô cũng nhìn thấy khuôn mặt giống y hệt mình xuất hiện trên đó, tuy biết rằng người ấy không phải là cô, Dịch tổng cũng sẽ không nghi ngờ cô, nhưng không ai muốn thấy khuôn mặt của bản thân có mặt trên clip không lành mạnh như thế cả.
Dịch Thế Dương vỗ vỗ vai cô, khẽ an ủi.
“Anh nhất định sẽ giải quyết, bảo bối đừng lo lắng quá.”
Ngọc Linh tin tưởng vào sự cường đại của Dịch Thế Dương, nếu như anh nói rằng có thể giải quyết thì tức là có thể giải quyết.
“Vâng.”
Và Ngọc Linh cũng thầm cảm thấy may mắn vì anh trai nhà cô không hay lướt mạng, nếu không chuyện này mà truyền đến tai Ngọc Tử Hành thì cô cũng cảm thấy không thoải mái.
Cùng lúc đó... Ở một địa điểm khác.
'Ngọc Linh' bị trói ngồi trên ghế dựa.
Thực ra cô gái đó không phải là Ngọc Linh, từ khí chất đến giọng nói đều không giống Ngọc Linh, nhưng lão già nhà họ Dịch kia vẫn đinh ninh rằng bản thân đã chiến thắng.
Lão ta nắm cằm cô gái kia, cười đê tiện.
“Khuôn mặt này mà sinh cho tao một thằng con trai thì cũng không tồi nhỉ? Thử nghĩ mà xem, Ngọc Linh, mày lại đi sinh cho chồng mày một thằng em trai ruột thịt, gian díu với ba chồng, nghĩ đã thấy ghê tởm rồi.”