Cuối cùng Ngọc Linh vẫn phải ngủ một giấc với Dịch Thế Dương.
Lúc đầu cô còn nghĩ có thể cô sẽ phải nằm đó đến lúc tê cứng cả người vẫn chưa ngủ được.
Nào ngờ nằm trong vòng tay của người đàn ông không tính là quá quen thuộc, cùng với mùi hương nam tính khiến cho cô ngủ đi lúc nào không hay.
Khi hơi thở của người con gái bắt đầu đều đều, Dịch Thế Dương nằm bên cạnh đột nhiên mở mắt ra.
Anh thấy tư thế nằm của cô không quá thoải mái nên ôm cô lên và đặt cô về chính giữa giường.
Mái tóc lòa xòa được anh vén lên, lộ ra khuôn mặt trắng nõn khả ái.
Anh cúi đầu xuống, mơn man trên làn môi đỏ.
“Ngọc Linh, Ngọc Linh... anh yêu em nhiều biết nhường nào.”
Giọng anh trầm khàn và ấm áp, khi anh nói chuyện, đôi môi hai người dán vào nhau.
Hơi thở kia quấn quýt vấn vương, không thể nào tách rời.
Từ giây phút cô kí lên tờ giấy kết hôn đó, anh biết bản thân không thể buông cô ra được nữa.
Anh yêu cô nhiều như thế, yêu đến mức chết đi sống lại.
Ngày anh biết cô và thằng con trai nuôi trên danh nghĩa của anh yêu đương, anh chỉ hận không thể giết chết tên đó và giam cô lại.
Chỉ có như vậy cô mới là của một mình anh, của riêng anh và không ai có thể mơ tưởng đến cô nữa.
Tên Dịch Văn Lâm đó không xứng có được cô.
Nếu như khoảng thời gian trước anh không vướng vào quá nhiều chuyện cộng với thiếu quyết đoán thì có phải hai người đã ở bên nhau sớm hơn?
Anh đã lên không biết bao nhiêu là kết hoạch để tống cổ Dịch Văn Lâm ra nước ngoài, hoặc là khiến tên đó thân bại danh liệt, thậm chí là giết người.
Nhưng anh đều không làm.
Đã có lúc anh nghĩ biết đâu Ngọc Linh thực sự hạnh phúc, anh làm vậy rồi một ngày cô biết được sẽ càng xa anh hơn?
Cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, anh không thể mãi che dấu được.
Nếu là như vậy, sau này cô muốn rời bỏ anh, muốn đi tìm người khác, anh sẽ không kiềm chế được mà làm ra những chuyện tổn thương cô.
Nhưng mà không ngờ cơ hội lại đến với anh nhanh đến thế.
Dịch Văn Lâm ngoại tình, tên đó dám lang chạ với một người phụ nữ khác ở bên ngoài.
Nhưng Dịch Văn Lâm cũng rất biết lợi dụng ưu thế của nhà họ Dịch, ba anh để lại cho tên đó không ít tài nguyên cùng vốn liếng.
Thế nên Dịch Văn Lâm mới có thể che dấu Ngọc Linh lâu tới thế.
Dịch Văn Lâm hiện tại gần như là thân cô thế cô, tên đó cần có một gia đình thông gia lớn mạnh để củng cố vị thế.
Thật là nực cười.
Thế nên Dịch Văn Lâm mới chọn che dấu sự thật, tên đó khpong dám để Ngọc Linh biết sự thật.
Chỉ có điều, Dịch Văn Lâm không biết ba nuôi của mình lại yêu Ngọc Linh say đắm.
Ngày Ngọc Linh nhìn thấy đôi tra nam tiện nữ đó lăn giường với nhau cũng là do Dịch Thế Dương thúc đẩy.
Việc Ngọc Linh tìm tới cao ốc thời đại của Dịch thị một cách dễ dàng cũng là do Dịch tổng âm thầm sắp đặt.
Thậm chí anh còn chuẩn bị cả những điều nhỏ nhặt nhất.
Ví dụ như người qua đường đã nói câu.
“Nếu tôi biết người yêu tôi cắm sừng tôi, tôi chỉ hận không thể thành mẹ kế của hắn.”
Cũng là do Dịch Thế Dương cho người tới quạt gió thổi lửa.
Giờ phút chữ kí hai người được kí trên tờ giấy kết hôn, anh biết cô không thể rời khỏi anh được nữa.
Sau này cô biết mọi chuyện là do anh sắp đặt thì cũng không sao.
Vì cô là của anh.
Anh trao cho cô một nụ hôn dài nhưng không sâu.
“Ngọc Linh, anh muốn giam em cả đời.”