Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 546




Edit: Diệp Lưu Nhiên

Loan đao hình trăng non, lưỡi đao sắc bén phiếm hàn quang. Trên mặt đao khắc đồ đằng, phảng phất được thêm vào cỗ lực lượng thần bí.

"Bảo khí Cực phẩm!" Ánh mắt Mộ Khinh Ca chợt lóe, nháy mắt nhìn ra được cấp bậc binh khí của Thẩm Bích Thành.

Đây là sự ưu ái đến từ huyết mạch của nàng.

Người bình thường sau khi giao thủ mới căn cứ vào độ mạnh yếu của binh khí để phán đoán cấp bậc binh khí. Mà nàng chỉ cần xem một cái, huyết mạch của nàng đã nói cho biết, chuẩn xác cấp bậc binh khí này.

Bảo khí Cực phẩm, cách Thần khí chỉ kém một bước.

Thẩm Bích Thành có thể ở trường hợp như vậy lấy ra binh khí như thế, đủ thấy hắn coi trọng lần thi đấu này thế nào.

"Đây là Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao, nặng ba trăm sáu mươi tám cân. Do huyền thiết đúc nên, có được năng lực tăng phúc tốc độ, lực lượng, phá không và khát máu. Đến từ tiền bối tộc ta lấy được trong di tích Thượng Cổ, truyền ba đời, rơi vào tay ta." Thẩm Bích Thành lấy vũ khí ra, không lập tức công kích mà dùng câu nói ngắn gọn giới thiệu binh khí trong tay hắn cho Mộ Khinh Ca.

Nói xong, giữa mày hắn bằng phẳng: "Lấy binh khí của ngươi ra!"

Ánh mắt Mộ Khinh Ca chuyển từ Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao đến người hắn, trong lòng hơi do dự.

Nàng có được một món Thần khí, Hắc Mộc biết. Lâu Huyền Thiết dù chưa tận mắt nhìn, nhưng cũng biết. Bằng không, người Luyện Đúc Tháp sẽ không mỗi lần đuổi theo nàng, đều kêu la bắt nàng giao Nguyên Nguyên và Thần khí ra.

Cho nên nàng không tất yếu phải che giấu Linh Lung Thương.

Nhưng hiện tại nàng suy xét vấn đề, không phải là muốn che giấu Linh Lung Thương hay không. Mà là Thẩm Bích Thành thẳng thắn như thế. Hắn giới thiệu binh khí bản thân rõ ràng như thế, chính là đang biểu lộ thái độ của mình cho Mộ Khinh Ca.

Hắn muốn cùng nàng đấu một trận công bằng. Cho nên trên phương diện vũ khí, cũng không chiếm được bất kỳ tiện nghi gì.

Chiến lực của hắn tất phải phối hợp cùng Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao, mới có thể phát huy toàn bộ. Cho nên lúc này hắn mới mang Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao ra đây. Nhưng Mộ Khinh Ca dám khẳng định, nếu nàng nói ra binh khi có tiêu chuẩn không tương đương với hắn, Thẩm Bích Thành sẽ không nói hai lời, không chút do dự từ bỏ sử dụng Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao.

Linh Lung Thương là Thần khí, đẳng cấp đã vượt xa Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao.

Nếu Thẩm Bích Thành muốn công bằng tuyệt đối, vậy sao nàng có thể lấy Linh Lung Thương ra khi dễ người ta?

Do dự trong lòng một lát, Mộ Khinh Ca run tay lên, một trường thương toàn thân đen nhánh xuất hiện trong tay nàng. Cây thương này là binh khí nàng tùy tiện lấy ra từ không gian.

Cách sử dụng và mọi thông tin của cây thương này đều tự động dũng mãnh lao vào đầu nàng.

"Ám Ảnh Thương, nặng ba trăm hai mươi sáu cân. Đều do huyền thiết đúc ra, có được năng lực tăng phúc tốc độ, phá vỡ, ảo ảnh, hút máu." Mộ Khinh Ca cầm Ám Ảnh Thương, trên mũi thương hiện lên hàn khí lạnh lẽo.

Ám Ảnh Thương xuất hiện, khiến Thẩm Bích Thành sáng mắt, đôi môi mím chặt xuất hiện hình cung hơi cong: "Rất tốt." Hắn phun hai chữ này ra, Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao đã giơ lên.

Trên hành lang, lúc Mộ Khinh Ca lấy Ám Ảnh Thương ra, Lâu Huyền Thiết cau mày lại. Hắn trầm giọng nói với Hắc Mộc: "Không phải nói hắn có một món ngân thương Thần khí sao?"

Ánh mắt Hắc Mộc hơi ngưng, cười lạnh nói: "Chỉ sợ không muốn lấy ra ở trường hợp này. Nhưng mà có liên quan gì? Hắn ta giấu đầu lòi đuôi, chỉ càng nói cho chúng ta biết hắn có rất nhiều bảo bối. Cây thương này, cũng là thứ tốt!" Nói xong, ánh mắt Hắc Mộc lộ ra tham lam.

Lâu Huyền Thiết cũng cười lên dữ tợn, tán đồng cách nói của Hắc Mộc: "Không sai. Lần này vì đối phó hắn, chúng ta đã điều động nhiều tài nguyên như vậy. Nếu không có hồi báo phong phú, chẳng phải là quá mệt sao?"



Hắc Mộc nhẹ gật đầu.

Hai người âm thầm liếc nhau, đều thấy được ý ngầm hiểu lẫn nhau.

"Mộ tiểu tước gia, mời chỉ giáo!" Thẩm Bích Thành hét lớn một tiếng. Tay giơ Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao nặng hơn ba trăm cân, nhảy lên một bước, trực tiếp dùng chiến kỹ.

"Cấp Hỏa Tinh!!!"

Thẩm Bích Thành hét lớn tên chiến kỹ, Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao vung trong tay hắn không ngừng phóng ra nắm đấm lửa, bay tới Mộ Khinh Ca.

Tốc độ hỏa tinh rất nhanh, trực tiếp phong kín bốn phía Mộ Khinh Ca.

Nhảy mắt toàn bộ 'lung' tràn ngập trong biển lửa, nhiệt độ lên cao, hỏa diễm tương liên.

Thẩm Bích Thành đủ khí thế, ngay từ đầu đã dùng đại chiêu, phảng phất định đè Mộ Khinh Ca ra đánh ngay từ đầu.

Nhưng Mộ Khinh Ca không phải người dễ dàng bị kinh sợ.

Khi Thẩm Bích Thành dùng Cấp Hỏa Tinh, Ám Ảnh Thương trong tay vừa động. Dùng thương pháp Linh Lung Thương sử dụng cho Ám Ảnh Thương, ngay từ đầu có chút trúc trắc.

Vô số thương ảnh hình thành quanh thân Mộ Khinh Ca, phảng phất tạo thành vòng bảo hộ, bảo vệ nàng kín không kẽ hở.

Lưu hỏa do Thẩm Bích Thành dùng ra không ngừng va chạm lên thương ảnh, nổ vang ầm ầm.

Trong 'lung' dấy lên sương khói, tản lên không trung, che đậy tầm mắt người trên hành lang.

Cảnh này khiến không ít người bất mãn nhíu mày.

Giống như ở thời khắc mấu chốt, đột nhiên bị mù vậy.

Lúc này, Nguyên hoàng ngồi ở chính giữa đột nhiên vung tay lên. Một luồng gió sắc bén thổi bay sương khói, hiển thị toàn bộ tình hình trong 'lung'.

"Nhất Diễm Thương!" Mộ Khinh Ca đột nhiên nâng mi, ánh mắt hơi ngưng nhìn về phía Thẩm Bích Thành.

Theo nàng dứt lời, nàng phảng phất hòa thành một thể với Ám Ảnh Thương, hóa thành một tia lưu quang kinh diễm, đâm thủng lưu hỏa trùng trùng điệp điệp của Thẩm Bích Thành, âm thanh rít gào công tới Thẩm Bích Thành.

Nhất Diễm Thương, vốn là một trong thương pháp của Linh Lung Thương.

Tuy không phải chiến kỹ, nhưng lại có thể phối hợp hoàn mỹ với năng lực tăng phúc của Linh Lung Thương để có được lực công kích.

Mộ Khinh Ca chuyển thủ thành công, cũng khiến Thẩm Bích Thành cảm thấy hưng phấn.

Hắn tập trung đôi mắt nhiễm chiến hỏa nồng đậm, xoay người chuyển, cầm theo Thanh Long Khiếu Nguyệt Đao lên đón.

Phanh --!

Hai người kịch liệt đụng vào nhau.



Linh lực hai người đều hiện lên màu tím đen, đó là Tử cảnh đỉnh. Cuốn lên sóng khí, trực tiếp nhắm về phía vách tường bốn phía, chấn đến vách tường run lên, bụi đất tung bay. Thậm chí, còn mơ hồ hiện lên vết rách dữ tợn.

Tiếng binh khí không ngừng giao nhau, linh lực màu tím va chạm, đánh đến kịch liệt...

Trong 'lung' Mộ Khinh Ca và Thẩm Bích Thành không ngừng truyền đến tiếng gầm rú, rung lên liên tục, phảng phất như sắp bị chấn vỡ.

Điều này làm cho người bên ngoài đều nghẹn họng trân trối dừng lại chuyện của mình, đứng hoặc ngồi tại chỗ, khiếp sợ nhìn 'lung' bị đóng kín.

"Là ai ở bên trong?" Triệu Nam Tinh vừa mới ra khỏi lung, bỏ lỡ một màn Mộ Khinh Ca và Thẩm Bích Thành cùng đi vào.

Hắn bị tràng diện này làm chấn động đến giật mình, phải hỏi người bên cạnh.

Người đứng cạnh hắn là một võ sĩ Nhung quốc. Gần đây tiến vào Thiên Đô, người Nhung quốc đều ở khắp nơi khinh thường tam đẳng quốc.

Đặc biệt là khi Mộ Khinh Ca nhiều lần mở mang tầm mắt mọi người, bọn chúng càng không có hảo cảm với tam đẳng quốc.

Nếu là bình thường, Triệu Nam Tinh hỏi vậy, kiểu gì cũng bị chế nhạo trào phúng.

Nhưng giờ phút này Triệu Nam Tinh hỏi, người nọ chỉ ngơ ngác trả lời: "Là Tần quốc Mộ tiểu tước gia, và Thẩm gia Thẩm Bích Thành."

Nói xong, hắn lại nghĩ mà sợ: "Đây rốt cuộc là cảnh giới gì mới có thể đánh ra hiệu quả như vậy?"

Chờ hắn nói xong, mới phản ứng lại người vừa hỏi.

Nhìn thấy là Triệu Nam Tinh, sắc mặt hắn thay đổi mấy lần, vội vàng rời đi.

Triệu Nam Tinh cũng không để ý đến hắn, mà là khiếp sợ nhìn về phía 'lung' Mộ Khinh Ca.

Giờ phút này, vách tường lung không ngừng ong ong, một mảng rớt xuống. Trên đỉnh tường cao đan xen ánh sáng tím giao hội, phảng phất muốn tranh nhau khoe sắc.

Phải biết rằng, tường cao là do cường giả Linh Động Kỳ tạo ra.

Mỗi một lung, giống như được bố trí kết giới.

Trước đó vô luận bọn họ thi đấu ở bên trong có kịch liệt thế nào, người bên ngoài đều không cảm thụ được nửa phần.

Mà lúc này hai bên chiến đấu, quả thực giống như hai con dã thú phát cuồng đang không ngừng va đập vách tường. Tựa hồ muốn đâm thủng vách tường mới bằng lòng bỏ qua.

Phượng Vu Phi kết thúc thi đấu, lúc này cũng đi tới bên cạnh Triệu Nam Tinh, sắc mặt trắng đi: "Thẩm Bích Thành lợi hại như thế, trong chúng ta sợ là chỉ có mỗi Tiểu tước gia là đối thủ của hắn."

Triệu Nam Tinh tán đồng gật đầu.

Hắn hít một hơi thật sâu, nói với Phượng Vu Phi: "Chúng ta đừng nên chậm trễ, còn có ba ngày là kết thúc vòng đấu này. Khinh Ca đang chiến vì tam đẳng quốc, chúng ta cũng không thể kéo chân sau."

Phượng Vu Phi nghiêm túc gật đầu. Lại liếc mắt nhìn lung Mộ Khinh Ca, xoay người đi tới một cửa sắt khác đang mở.

...