Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 112




Đừng thấy Tần Tư Bội trẻ trung xinh đẹp, nhưng tu vi cũng rất cao, đã đến Tông cảnh tầng bảy rồi, mạnh hơn rất nhiều người trong nội môn của Học Viện Trường Thương, là đích nữ của một gia tộc Chuẩn Thánh, Tân gia đương nhiên không tiếc tài nguyên để vun trồng nàng, thậm chí trực tiếp muốn làm cho nàng thành nữ Tôn giả trong tương lai.

Tuổi nhỏ, thiên phú cao, gia tộc cường thịnh, địa vị †ôn sùng, trong thâm tâm của Tân Tư Bội đương nhiên rất cao ngạo, tự cho mình là Phượng Hoàng trên chín Tầng trời, làm sao có thể để người khác khiêu khích được.

Sắc mặt Cao bàn tử biến hóa, vội vàng đứng dậy ngăn ở trước mặt Tịch Thiên Dạ, lớn tiếng nói: "Tần tiểu thư, xin hãy tỉnh táo một chút! Nơi đây chính là Cửu Tiêu lâu, ngươi động thủ ở Cửu Tiêu lâu, chắc chắn phải chịu sự trừng phạt, Tần gia chưa hẳn có thể bảo vệ ngươi. Mà thân phận của Tịch Thiên Dạ thật không đơn giản, hắn chính là Tiên Thiên Thánh Mầm của Học Viện Trường Thương a, nếu như ngươi giết hắn thì Học Viện Trường. Thương làm sao có thể bỏ qua cho người được, ngươi cũng không nguyện ý để Tân gia trêu chọc phải Học Viện Trường Thương a?"

Cái gì! Học Viện Trường Thương, Tiên Thiên thánh mầm!

Lời vừa phát ra khiến cho sắc mặt của rất nhiều người trở nên giật mình, có chút ngạc nhiên nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.

Việc liên quan tới Tiên Thiên Thánh Mầm nổi như cồn ở đoạn thời gian trước kia, ở toàn bộ Lan Lăng quốc đều đồn đại rằng Học Viện Trường Thương có một tên tuyệt đỉnh thiên kiêu xuất thế, chẳng những xông qua Linh Thánh sơn, trở thành đệ nhất nhân trong năm mươi năm tới, mà còn chính là Tiên Thiên thánh mầm, thiên địa sắc phong Thánh Giả, đã định trước sẽ thành Thánh trong tương lai.

Đã định trước thành thánh, thiên phú cường đại như thế, đừng nói những tên nhân sĩ cao tầng kia, cho dù là các phàm tu tục tử cũng biết, nông dân tôi tớ cũng nghe qua, tửu lâu trà chén đồn đãi khắp nơi.

Thế nhưng mặc dù rất nhiều người biết có người sở hữu thiên phú Tiên Thiên Thánh Mầm, nhưng người thấy được và biết Tịch Thiên Dạ cũng rất ít. Dù sao, trước đây Tịch Thiên Dạ chỉ có chút danh khí ở Học Viện Trường Thương và Trường Thương Thành, nhưng ở trong Lan Lăng quốc như muối bỏ biển mà thôi


Tần Tư Bội nghe vậy gương mặt trở nên cứng đờ, đuôi lông mày cau lại, nhìn Tịch Thiên Dạ với vẻ mặt rất "hết hồn nói: "Ngươi chính là người sở hữu thiên phú Tiên Thiên Thánh mầm trong truyền thuyết kia, tên là Tịch Thiên Dạ?”

Nàng không ngờ rằng, Tịch Thiên Dạ lại có như thế một cái thân phận Tiên Thiên thánh mầm này! Tên tuổi cũng không nhỏ a.

Mà hiển nhiên là Học Viện Trường Thương rất xem trọng hắn, rất có thể cho hắn chính là người thừa kế trong tương lai mà bồi dưỡng, Tần gia của nàng mặc dù rất cường thịnh, danh xưng là gia tộc Chuẩn Thánh, nhưng so sánh với Học Viện Trường Thương cũng không đáng nhắc tới.

Dù sao thì Học Viện Trường Thương chính là một thế lực vô cùng cổ lão, từng đi ra hơn mười người Thánh Giả, thậm chí người sang lập ra cũng có tu vi một nữa đế giả. Tân gia của nàng chỉ xuất hiện một tên lão tổ Thánh Giả mà thôi, so sánh với Học Viện Trường Thương, chênh lệch rất xa, nội tình không cùng một cấp bậc.

"Tần tiểu thư, dù sao thì Tịch Thiên Dạ tuổi còn rất nhỏ, đồng ngôn vô ky, hi vọng ngài đừng chấp nhặt với hắn." Cao bàn tử dàn xếp, hi vọng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Mà người xung quanh nhìn về phía Cao Bàn Tử, ánh mắt lộ ra vẻ đã hiểu rõ mọi chuyện, khó trách Cao bàn tử lại chạy tới kết giao với một thiếu niên, thậm chí khi hắn chọc phải Tân Tư Bội cũng không khoanh tay đứng nhìn, thì ra hắn đã sớm biết thân phận của thiếu niên này a.

Mà một ít các đại tiểu thư trên yến hội ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ trở nên mập mờ, trong lòng thầm mắng Thiên Huân quận chúa là tiểu tiện nhân, tâm cơ thâm trầm, khó trách lại chạy đi thông đồng với một thiếu niên, thì ra hắn là Tiên Thiên thánh mầm!


Tiên Thiên thánh mầm a! Tương lai đã định trước thành thánh, dù cho đó có chút khuếch trương, tương lai không thành thánh, nhưng ít ra cũng là một tên Đại Tôn đi, dù sao thì Tịch Thiên Dạ cũng đã xông qua Thông Thánh sơn của Học Viện Trường Thương. Chủ yếu nhất là sau lưng của hắn dựa vào Học Viện Trường Thương, tương lai hết sức có thể trở thành viện trưởng của Học: Viện. Nếu ai gả cho hắn, tất nhiên sẽ đạt được sự chống đỡ của Học viện, đừng nói một nàng quận chúa, chỉ sợ là công chúa của một đế quốc cũng sẽ động tâm.

Các tiểu thư của những đại gia tộc kia, ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ có chút bất đồng, chỉ có gả cho nam nhân như vậy, tương lai mới có cơ hội thành mẫu nghỉ thiên hạ. ( Dịch: đm tính làm hoàng đế hay sao mà mẫu nghỉ thiên hạ)

Sắc mặt của Tần Tư Bội lúc trắng lúc xanh, thở sâu, áp chế lửa giận trong nội tâm xuống, mặt không thay đổi nói: "Lấy mặt mũi của Học Viện Trường Thương, ta có thể không làm khó dễ ngươi. Thế nhưng hành vi sỉ nhục. thánh, không phải một câu trẻ người non dạ đã có thể bỏ. qua, ngươi nói lời xin lỗi đi."

Cao bàn tử nghe vậy, vội vàng nháy mắt với Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên Tần Tư Bội thái độ đã dịu đi, nàng đang tìm cho mình cái bậc thang để trèo xuống.

Dù sao thì vừa mới suýt chút nữa là động thủ, nếu như biết thân phận của Tịch Thiên Dạ, liền trực tiếp như vậy được rồi, hiển nhiên có hại Tân gia mặt mũi. Hiện tại chỉ cần Tịch Thiên Dạ tùy tiện nói lời xin lỗi, cho nhau lối thoát, việc này cũng sẽ đi qua.

"Ta lhông có sai, tại sao phải xin lỗi?" Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Sắc mặt Cao bàn tử trở nên cứng ngắc lại, nụ cười cứng lại trở nên khó coi,so với khóc càng khó nhìn hơn. Trong lòng đã tuyệt vọng! Huynh đệ, ngươi tha mụ* cũng không lo quá đi. Ngươi bây giờ chỉ là Tiên Thiên thánh mầm mà thôi, không phải Thánh Giả a, chọc Tần gia lại có chỗ tốt gì với ngươi cơ chứ, Tần gia chỉ cần dùng một đầu ngón tay út đã có thể chọc chết ngươi rồi.


Tại sao ngươi phải làm vậy *Tha mụ: câu chửi tục bên trung quốc.

Cho dù ngươi có Học Viện Trường Thương che chở, nhưng Học Viện Trường Thương có thể bảo vệ ngươi từng thời khắc ư? Nếu như Tần gia dùng trăm phương ngàn kế muốn giết ngươi, ngươi căn bản trốn không thoát.

Ngươi là Tiên Thiên thánh mầm, ngươi có tiềm chất trở thành Thánh Giả. Nhưng chưa thành công, mà lại thành danh,ngược lại thì ngươi càng thêm nguy hiểm a!

Trong lòng Cao bàn tử trở nên rất khó chịu, lân đầu tiên hoài nghi chính mình đã kết giao lầm người rồi phải không.

Mà sắc mặt của Tần Tư Bội bây giờ đã giống như tuyết sơn trên vùng núi phía bắc, băng hàn triệt cốt, cả người tản ra một luồng khí lạnh nhè nhẹ.

Mà những người xung quanh, không ai dám hó hé, ai cũng không ngờ rằng, tính tình của Tịch Thiên Dạ lại cứng rắn như vậy, cho dù đang đối mặt với nam hải Tân gia cũng không lùi bức

Trong lòng không ít người đều than nhẹ, cho rằng Tịch Thiên Dạ đã bị thiên phú của mình che mờ cả đôi mắt rồi, căn bản thấy không rõ, chưa thành công mà đã thành danh, đó không phải là việc tốc, ngược lại còn tràn đầy nguy hiểm.

"Tốt tốt tốt! Rất tốt! Tịch Thiên Dạ, ta nhớ kỹ ngươi." Tần Tư Bội cười ha ha, liên tiếp nói mấy chữ tốt.

Mà sự tranh chấp ở đây đã làm kinh động một ít người, Tần Tư Bội vừa mới phóng xuất ra khí tức đã kinh động tới tất cả mọi người.


"Tịch huynh, chuyện gì xảy ra?"

Thiên Huân quận chúa tỏ vẻ ngạc nhiên đi tới, nàng vừa mới rời đi một chút mà thôi, Tịch Thiên Dạ lại tạo ra mâu thuẫn với người khác, mà lấy tính cách của Tịch Thiên Dạ, không giống như loại người thích trêu phiền phức chỉ sợ thiên hạ không loạn.

"Gặp phải một nữ nhân điên mà thôi." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nữ nhân điên? Thiên Huân quận chúa theo bản năng nhìn về phía

Tân Tư Bội, khi nhìn thấy bộ dáng của Tân Tư Bội, sắc mặt xiết chặt. Đại tiểu thư Nam hải Tân gia Tân Tư Bội, làm sao nàng lại không biết được.

Tịch Thiên Dạ lại đi chọc nàng, cho dù Thiên Huân quận chúa cũng hơi nhíu màu, mà khi biết những chuyện đã xảy ra, càng là dọa cho phát sợ, nếu như Nam Hải Tần gia ra tay độc ác với Tịch Thiên dạ, hậu quả đó thật là nghiêm trọng.

"Ha ha, Tiên Thiên thánh mầm Tịch Thiên Dạ, thì ra ngươi chính là người sở hữu thiên phú nổi như cồn ở đoạn thời gian trước, tương lai đã định trước thành thánh? Buồn cười! Hẳn là ngươi cho là mình đã thành thánh hay sao? Lại dám nói Chuẩn Thánh là ngụy thánh, thật là đại nghịch bất đạo. Người phản nghịch như thế, sợ là tương lai khó có thể thành Thánh."

Một tiếng nói âm dương lẫn lộn vang lên, Hồ Kiền Dương nhanh chân đi tới, nguyên bản hẳn đang ở một góc, nhưng sau khi biết được Tịch Thiên Dạ trêu tới Nam Hải Tân gia, trong lòng lập tức mừng rỡ, phóng nhanh tới.