Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 252: Ngươi tội gì phải châm biếm ta?”




Lâm Tiêu cười một cái rồi nói: “Vậy lấy truyền thừa thánh địa của ngươi tới đổi? thế nào?”

Lời này vừa nói ra làm cho sắc mặt Khương Lãng thoắt cái biến sắc.

“Lâm huynh, ta thật sự muốn trao đổi đồ để lấy khí vận Kim Long, ngươi tội gì phải châm biếm ta?” Khương Lãng đáp.

“Khương huynh, ta cũng thế mà, ta cũng thật sự muốn truyền thừa của Thái Tuế thánh địa, ta đâu có châm biếm ngươi.” Lâm Tiêu trả lời rất chân thật, nhưng trong lòng hắn lại đang cười haha.

Nói về mồm mép giao dịch thì ai địch lại hắn, Khương Lãng muốn 7 phần khí vận Kim Long, mở mồm ra cũng không phải loại tham bình thường.

“Hừ! Lâm huynh ta đang cùng huynh thương lượng, huynh cảm thấy khi khí vận Kim Long xuất hiện, huynh có thể thủ hộ được sao?” Khương Lãng cũng không giả bộ nữa, thoắt cái đổi giọng.

“Có thể thủ hộ được hay không, đó là chuyện của ta, đâu phiền ngươi lo.” Lâm Tiêu nhìn đối phương một cái.

“Vẫn là câu lúc trước, nếu ai dám động tay thì đừng trách Lâm mỗ vô lễ.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Khương Lãng nghe thấy thế thì cười lạnh một cái rồi không nói gì nữa. Hắn im lặng chờ đợi, mà những người khác cũng vậy, không có ai dám xông lên nữa.

Lâm Tiêu cũng không lập tức ra tay với Khương Lãng, bởi vì hắn cảm thấy khí vận Kim Long sắp xuất hiện rồi.

Còn Can Anh Túc đứng bên kia, thấy Lâm Tiêu không động thủ giết người lại có chút buồn chán nhảy chân sáo ra chỗ Lâm Tiêu.

“Ngươi, dừng ở đấy!” Lâm Tiêu trợn mắt nói với nàng ta.

“Ngươi quát người ta à, ngươi ta có làm gì đâu!” Can Anh Túc có chút tủi thân nói.

“Ngươi cái rắm ấy, mỗi lần đều như vậy, sau đó lại công kích ta.” Lâm Tiêu trừng mắt nhìn nàng ta.

Can Anh Túc chớp chớp mắt. Được lắm tên này dám vạch trần nàng.

“Vậy chúng ta trực tiếp làm tới bước cuối đi! Được không!” Can Anh Túc cười gian.

“Bước cuối?” Lâm Tiêu thật sự không hiểu nữ nhân này đang nói cái gì.

Hắn cảm thấy thực lực của nữ nhân này tăng lên rất nhiều so với lần trước. Nhưng khi giao đấu, hắn tin tưởng hắn có thể thắng. Chỉ là chắc chắn cũng phải mất chút thời gian và sức lực.

Hơn nữa đằng sau nữ nhân này còn có một hộ giả cường đại Hoá Đỉnh cảnh. Một điều nhịn bằng chín điều lành, Lâm Tiêu cũng lười tranh chấp với nàng ta.

Nghe thấy Lâm Tiêu nói vậy Can Anh Túc chỉ giơ tay ra, làm động tác giơ móng vuốt vồ mồi.

Lâm Tiêu sững người một lúc thì hiểu ra. Sau hai giây do dự hắn vẫn từ từ đi tới, sau đó giơ một ta nắm lấy tay của đối phương.

Lúc hai tay chạm nhau làn sương đỏ từ trong người Can Anh Túc cuồn cuộn trào ra, sau đó bị hút vào trong cơ thể Lâm Tiêu. Khoảnh khắc đó Lâm Tiêu cảm thấy Sát Sinh ý cảnh trong người hắn lại tăng lên.

Can Anh Túc thì híp mắt như đang say rượu.

Đúng đúng! Chính là cảm giác này……nó lại tới nữa rồi! quả nhiên ở bên Lâm Tiêu thật thoải mái! Lần này tới đây rồi nàng ta dự định sẽ không đi nữa!