Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 346: Tiểu nha đầu, ngươi tin ta không




Lâm Tiêu nhìn thấy Lôi Long trong kiếp vân đang lao tới phía mình, Lôi Long gầm lên một tiếng trong mắt tràn ngập sự phẫn nộ, giống như đang châm biếm một con kiến hôi nhỏ bé.

Sau khi nó vung cơ thể to lớn của mình lên, móng vuốt sắc bén của nó cũng xé mây lao về phía Lâm Tiêu. Sức mạnh khủng khiếp của sấm chớp chút xuống cùng móng vuốt làm cho mọi người sợ hãi.

Một chiêu này của Lôi Long mang theo uy lực khủng kiếp, đại bộ phận những người có mặt ở đây đều không thể ngăn được uy lực này. Nhưng mặt của Lâm Tiêu lại chả có chút nào biến sắc.

Hắn rất muốn hét lên một câu là, mệnh của ta tự ta quyết. Nhưng mà hình như thoại này không phải của hắn.

“Muốn diệt ta, vậy cũng phải hỏi ta có đồng ý hay không chứ!!”

“Trảm!”

Hắn hét một tiếng, toàn bộ kiếm ý đều truyền vào trong linh kiếm. Mặc dù lời thoại không giống nhau nhưng ý nghĩa cũng gần tương đương.

Xoẹt!

Hơn trăm đạo kiếm quang được chém ra cùng nhau lao về phía móng vuốt. Khi hai thứ gặp nhau chỉ thấy một luồng lôi quang bắn ra tứ phía, bầu trời rung chuyển dữ dội.

“Bạo!”

Lúc này nguyên tố Hỏa trong linh kiếm chỉ khẽ niệm một câu.

Đoàng!

Một dòng sức mạnh huỷ diệt đáng sợ bùng ra tứ phía, chỉ thấy móng vuốt sắc bén của con rồng vỡ tung. Kiếm quang của Lâm Tiêu cũng nhân cơ hội chém tới chém đứt chân của con rồng.

Sau đó Lâm Tiêu liên tục chém ra vô số đạo kiếm quang về phía Lôi Long.

Gầm!! Lôi Long gầm lên một tiếng.

Khi kiếm quang chuẩn bị chém vào người nó thì một cái móng khác không biết từ đâu vươn ra, xé nát kiếm quang thành từng mảnh vụn. Tốc độ nhanh đến kinh người.

“Grào!” Lôi Long phẫn nộ gầm lên.

Lôi kiếp cuồn cuộn trên trời, cảm tưởng như lôi kiếp bây giờ đã lớn hơn lúc nãy rất nhiều. Mặt người nào người nấy đều sợ hãi.

Hiệp này coi như ngươi thiếu niên đã thắng được một nửa, nhưng hắn đã kích động Lôi Long tới cực điểm, sợ rằng khó sẽ càng thêm khó. Mọi người đều nghĩ như vậy.

Lôi Long màu tím nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, sau một tiếng hét lớn nó lại đạp mây lao về phía Lâm Tiêu. Thân hình to lớn làm cho uy áp của nó càng thêm đáng sợ, làm cho mọi người không ngừng lùi lại phía sau.

“Thiên Lý Đằng Quang!”

Lâm Tiêu không chút do dự lập tức thi triển thân pháp, thân ảnh của hắn thoắt cái đã ở nơi khác. Sau đó hắn đạp không hướng tới chỗ nữ nhân hồng y nào đó.

“Hả?”

“Hắn làm gì vậy?”

“Tại sao ta thấy hắn cứ như đang dẫn thứ phiền toái đó tới đây!”

“Lúc độ kiếp, chả phải nói là không thể lôi kéo người khác sao? Làm vậy sẽ thay đổi lôi kiếp?”

“Với uy lực của Lôi Long này, sợ là cường giả Hoá Đỉnh cảnh cũng khó mà đỡ được.”

Khi đám đông còn đang nghi ngờ thì Lâm Tiêu đã lao tới trước mặt nữ nhân hồng y kia, Lôi Long vẫn đuổi theo đằng sau.

“Anh Túc, tin ta không?” Lâm Tiêu mau chóng hét lên.

Hiếm lắm mới thấy hắn gọi tên đối phương.

“Tin, nói đi, ta phải làm gì!” Nữ nhân hồng y không chút do dự đáp lại, còn nở nụ cười với Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu mau chóng chớp mắt một cái, hắn còn chưa chuẩn bị xong thoại mà, đối phương đáp nhanh quá.

“Tí nữa không cần biết phát sinh chuyện gì chỉ cần không hoảng loạn, ta bảo ngươi làm gì thì ngươi làm cái đó. Hoặc là nói chuyện này có lợi với ngươi lắm.” Lâm Tiêu tiếp tục nói.

“Được!” Can Anh Túc mau chóng đáp.

Được tin tưởng thế này làm cho Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng thoải mái. Trong lòng hắn tự nhiên cảm thấy khó tả, không tự chủ nhìn đối phương thêm vài cái nữa.

Lúc này Lôi Long đã gần đuổi kịp, ánh mắt của nó phẫn nộ vô cùng.

Grào! Nó gầm to một tiếng rồi há cái mồm to ra, những tia chớp màu tím chỉ trực chờ lao ra ngoài, giống như muốn nuốt chửng mọi thứ.

Ánh mắt Lâm Tiêu loé lên sau đó lập tức nói.

“Đi!”

Hắn nắm lấy tay Can Anh Túc thi triển cảnh ý Hoang Chi, sau đó lại dùng cả Thiên Lý Đằng Quang cấp cao nhất. Hai người cứ vậy lao đi như một tia chớp, vèo cái đã vọt vào trong mồm Lôi Long.

Khi thân hình hai người biến mất.

Thánh chủ Thái Tuế: “???”

Cường giả Hoá Đỉnh cảnh: “???”

Mấy vị đại trưởng lão: “???”

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì, chả nhẽ tên này tự đi tìm đường chết.



Đối phó với yêu thú sức mạnh thế này thì nghe nói có thể tiêu diệt từ bên trong, hiệu quả vô cùng tốt. Nhưng thứ trước mắt là Lôi Long, bên trong nó thì toàn lôi kiếp chứ có tác dụng gì đâu.

Xuyên qua người Lôi Long chính là tự tìm đường chết.

“Thánh chủ, Lâm Tiêu đây là……” Hội trưởng Mặc vội vã nói.

Thái Tuế thánh chủ chỉ bất lực lắc đầu: “Đừng có hỏi ta, ta cũng không biết. Nhưng tên Lâm Tiêu này là thiên tài chắc không làm chuyện ngu ngốc đâu.”

Hội trưởng Mặc cũng chỉ có thể giống như người khác nhìn chằm chằm Lôi Long.

Chuyện này, chả nhẽ cứ vậy mà kết thúc?

Đợt lôi kiếp thứ 9 là đợt mạnh nhất, hai người này không biết như thế nào.

Ở một bên khác.

Trong cơ thể chứa vô số lôi điện của Lôi Long, sau khi hai người Lâm Tiêu tiến vào thì bị lôi điện bao quanh.

Hắn mau chóng dùng Ấn Ký kim sắc ngăn lại, đây là Cửu U Trấn Ma Ấn tầng 9. Khi đạt được cấp 9 kim sắc thì có thể chặn mọi thứ nhưng thời gian không được lâu.

Còn Can Anh Túc bị lôi vào theo mới đầu thấy kinh ngạc, sau khi cảm nhận được hơi ấm truyền từ tay đến thì mọi lo lắng trong mắt nàng ta đều tan biến.

“Đại Tiêu Tiêu, bây giờ cần ta làm gì!” Can Anh Túc hỏi.

Hắn dẫn nàng vào đây, khẳng định là cần dùng gì tới nàng.

Lâm Tiêu cũng ngạc nhiên không kém, nữ nhân này đúng là khác người bình thường. Nếu đây đổi lại là người khác chắc đã sợ không nói được câu gì rồi.

“Mở nhẫn trữ vật của ngươi ra, ta sẽ sắp xếp lại năng lượng sát ý của ngươi theo quy luật, sau đó ngươi chỉ cần hấp thụ toàn bộ lôi kiếp là được!” Lâm Tiêu rất nghiêm túc giải thích.

Mắt Can Anh Túc trợn tròn, mặt có chút ngạc nhiên. Những lời này nằm ngoài sức tưởng tượng của nàng.

Mở nhẫn trữ vật thì nàng ta làm được, nhưng bảo hấp thụ toàn bộ lôi điện, thứ này mà cũng hấp thụ được sao??

“Ta biết rồi, Đại Tiêu Tiêu ta làm đây.” Can Anh Túc do dự một lát liền đáp ứng, sau đó nàng nhắm mắt lại.

Đối với những việc kích thích thế này nàng ta đương nhiên vừa tò mò vừa thích thú. Nếu lần này mà có sai sót gì sợ là chả còn có lần sau để là lại.

“Được, thả lỏng, ta sẽ làm chậm.”

“Được!!”

Một lúc sau Lâm Tiêu đã lấy được năng lượng sát ý của nàng ta ra, động tác nhuần nhuyễn như đã quen thuộc từ lâu.

Dù gì hắn cũng có ý cảnh Sát Sinh của nha đầu này, chỉ cần hai người ở gần nhau thì ý cảnh Sát Sinh sẽ tự động liên kết với nhau. Mà ý cảnh Sát Sinh của hắn đã đạt đến bậc 5, còn của nha đầu này là……bậc 9!

Đây có phải cấp độ muốn giết người của nàng ta không vậy?

Hơn nữa Lâm Tiêu còn cảm thấy nha đầu này lên cấp 9 từ lâu lắm rồi. Nếu đúng là vậy thì lôi điện này dễ giải quyết thôi.

“Ta sắp……bắt đầu rồi!” Lâm Tiêu thấp giọng.