Chương 183: Dương đông kích tây
Chương không đời nào để Lý An động thủ trước, việc Lý An di chuyển pháo đến hướng tường thành trong đêm tối cũng nằm trong dự tính của Chương. Ngay khi chim câu bay về bản doanh đem theo tin quân Siêu Loại có động tĩnh khác lạ khi trời vừa chập tối, Chương lập tức cho tiến hành bước kế tiếp của kế hoạch nghi binh.
Nửa đêm, 10 khẩu thần công trên núi cùng chiêng trống vẫn tiến hành công việc tạo âm thanh, mé tường thành và trại thuỷ binh cũng vậy. Ngay khi vừa dứt tiếng, các đơn vị lập tức chuyển sang trạng thái sẵn sàng chiến đấu. 10 khẩu thần công được khiêng trong đêm tối, men theo lối đi được chăng dây thừng cộng với người dẫn đường từng đoạn ngắn mà không được dùng đuốc. 10 khẩu thần công này sau hơn một canh giờ khiêng vác đã đến điểm tập kết cùng 20 khẩu khác chờ sẵn.
Tiếp đó, 30 khẩu thần công đúc đồng (1 khẩu cỡ nòng 120mm) được đưa đến vị trí chiến đấu đã chuẩn bị sẵn, cách vị trí tập kết khoảng nửa canh giờ. Đây là số thần công mới chế tạo, có tổng chiều dài là 5 thước, gồm cả khối hậu.
Thần công mới vẫn giữ cỡ nòng 80mm, tăng thêm liều lượng thuốc nổ mỗi lượt bắn. Theo nguyên tắc vật lý, tầm xa phụ thuộc vào độ cao và vận tốc ném. Vật ở độ cao lớn hơn sẽ có tầm xa hơn. Thần công đúc gang dài 4 thước 3 đặt ở thuyền hoặc mặt ruộng bắn xa tối đa khoảng 120 trượng. Nay cải tiến nòng dài hơn 15 phần trăm nhằm cải thiện độ chính xác của quả đạn. Đặt thần công trên cao cùng với tăng lượng thuốc nổ thêm 20 phần trăm. Chương ước tính quả đạn tròn sẽ có tầm bắn xa ít nhất 150 trượng (khoảng 500 mét).
Qua thử nghiệm thực tế khi đưa thần công lên lưng chừng núi bắn xuống cánh đồng, có quả đạn đã bay xa đến 200 trượng (khoảng 670 mét) trung bình khoảng 180 trượng.
Tiểu đoàn Thần Sách với hơn 500 binh sĩ xuất phát từ bản doanh trước nửa đêm ém sẵn tại vị trí, chờ thần công đến mới bắt đầu đốn hạ một số cây rừng mở hướng bắn cho thần công.
Từ hơn một năm nay, quân bên Siêu Loại cũng có những toán nhỏ từ hai đến ba chục người đóng trại ở lưng chừng núi. Thế nên quân Thiên Đức mới phải tiến hành mọi thứ trong đêm khuya tĩnh lặng.
Gà vừa gáy dứt lần thứ nhất báo hiệu mặt trời chuẩn bị ló rạng, khẩu thần công 120mm khai hoả trước, tiếp theo 29 khẩu còn lại bắn loạt thứ nhất. Chớp lửa đầu nòng loé lên trong đêm tối cùng tràng âm thanh đùng đùng như sấm rền vang vọng cả một cánh rừng.
Đích nhắm bắn chính là ba trại quân nằm dưới chân núi đang có những ngọn đuốc cháy bập bùng, ngoài tầm bắn của pháo đá. Loạt đạn đầu tiên này, những quả đạn đều làm từ đá, đẽo gọt thành hình tương đối tròn.
Sau loạt đạn thứ nhất, khu rừng lại rơi vào im lặng chờ trời sáng. Quân doanh dưới chân núi chỉ nhốn nháo chốc lát, đèn đuốc thắp nhiều hơn, tù và thổi báo hiệu liên hồi một chặp.
Tờ mờ sáng, quân Thiên Đức đứng trên núi nhìn rõ quân doanh, chỉ huy thần công là Cao Lịch lấy đạn chuyên dụng ra, một quả đạn khói!
Đạn khói bằng gang có hình trụ, đáy bằng đầu tù dựa theo hình dáng đạn súng lục, chiều dài hơn mười phân. Bên trong quả đạn chứa hỗn hợp diêm tiêu, đường thô (một câu chuyện sẽ kể sau) và lớp bột mịn màu đỏ hồng giã nhuyễn từ gạch non đổ vào sau cùng. Đạn có dây cháy chậm khá dài, sau khi bỏ vào nòng thần công khai hoả, sức nóng và chớp lửa sẽ đốt dây cháy chậm.
Đạn khói sẽ phun khói màu trong một khoảng thời gian ngắn đủ để xạ thủ làm mốc, tầm bắn gần hơn đạn tròn. Chương cũng đã tính đến phương án chế tạo đạn khói hình tròn rỗng song chưa có thời gian.
Viên đạn khói đầu tiên chỉnh bắn tầm xa nhất, nếu vượt mục tiêu, các khẩu tiếp theo sẽ chỉnh bắn gần hơn. Còn như mục tiêu xa hơn đạn khói, pháo thủ ước lượng bằng mắt thường. Sở dĩ phải làm vậy là do bắn tà âm, đạn thần công không thể phung phí.
Cao Lịch cho bắn ba lần, đạn sau bay xa hơn đạn trước không đáng kể nhưng có vật chuẩn là những cột khói nhỏ màu đỏ hồng, pháo thủ chỉnh súng và khai hoả bằng đạn tròn đặc. Khẩu thứ tư khai hoả thì bắn trúng vào một lều trong trại. Các khẩu còn lại chỉnh theo khẩu vừa rót trúng mục tiêu, đồng loạt khai hoả liền ba loạt.
Quân Siêu Loại dưới chân núi nghe t·iếng n·ổ gần, lại thấy mấy cột khói nhỏ cũng chẳng hiểu là gì nhưng đề cao cảnh giác. Lều đầu tiên bị xé rách họ ngạc nhiên, cớ sao đối phương có thể ném đá xa đến vậy. Cho đến khi những loạt thần công dội đạn xuống, vài người lính trúng đạn t·ử v·ong lại chỗ, lều bạt rách toạc thì binh lính bắt đầu sợ hãi, hò nhau lùi ra xa.
Kẻ trên núi nhìn xuống thấy đối phương, đối phương ở dưới nhìn lên lại không thể thấy. Hai bên cứ như vậy chừng một lúc thì gần chân núi liền có hoả mai bắn loạt, sau đó là âm thanh nối tiếp nhau như pháo nổ.
Chuyện là một trung đội của Đại đội Thiên Đức đi theo Thần Sách chạm mặt với nhóm quân Siêu Loại trong rừng. Trung đội này nổ súng hạ được vài người, đối phương sợ quá vội tháo chạy. Trung đội đuổi theo một quãng thi nhau nổ súng chỉ thiên. Tiểu đoàn Thần Sách kết hợp với một trung đội Thiên Đức tràn xuống, chậm rãi tiến về phía doanh trại gần nhất. Thần công trên núi bắn dọn đường.
Quân Siêu Loại có khoảng 1200 binh sĩ trong ba trại đã dạt về sau không dám tiến lên. Trong số quân này có 500 nỏ Liên Châu song không bắn tới. Cung thủ bắn có thể đến nhưng khiên bọc đồng hoặc thép đã giúp vô hiệu hoá.
Dưới sự yểm trợ của thần công và hoả mai, Tiểu đoàn Thần Sách phóng hoả đốt trụi một trại, nhắm đến trại tiếp theo ở gần đó vẫn trong tầm bắn của thần công. Quân Siêu Loại bấy giờ mới nóng mắt, tướng sĩ hô nhau xông lên nhưng được nửa đường dính loạt hoả mai hơn trăm khẩu cùng nhả đạn, thiệt hại hàng chục người, buộc phải lui.
Họ nhận ra quân Thiên Đức có thứ v·ũ k·hí mới bắn xa hơn nỏ Liên Châu, làm vỡ hộ tâm phiến ở khoảng cách chừng 20 trượng nên thất kinh. Trung đội của Đại đội Thiên Đức chậm rãi tiến và ngắm bắn khiến quân Siêu Loại phải lùi xa thêm.
Trại quân vì thế bị đốt ngay trước mặt.
Huỷ xong hai trong số ba trại quân, Tiểu đoàn Thần Sách cùng trung đội hoả mai lui về bìa rừng ẩn nấp. Thần công trên núi cứ hai khẩu bắn một lượt, cắc bụp, nhằm báo hiệu sự hiện diện. Trung đội hoả mai cũng vậy, họ nhắm bắn chim hoặc bất cứ thứ gì, mục tiêu vẫn là gây ra âm thanh hòng uy h·iếp đối phương.
Lý An nhận tin khoảng 700 quân Thiên Đức dùng v·ũ k·hí lạ t·ấn c·ông và đốt hai trong ba trại trước đây từng một lần quấy phá. Sau hồi suy tính, Lý An cho tăng viện thêm 2000 quân, 500 nỏ Liên Châu cùng 30 pháo đá.
Lý An sợ trúng kế dương đông kích tây, ông vẫn tin rằng Chương sẽ đánh Luy Lâu do địa thế quan trọng của thành này.
Quân Siêu Loại có tăng viện, lùi lại thêm 50 trượng đóng tạm giữa đồng trống. Trong hai canh giờ sau đó, thần công trên núi vẫn nổ từng tiếng kinh thiên động địa.
Tưởng chừng hai bên án binh bất động như vậy thì bất chợt vào giữa Ngọ, hơn một nghìn quân Thiên Đức dàn hàng ngang chậm rãi tiến ra. Quân Siêu Loại lập tức dùng pháo đá bắn loạt đầu đo tầm nhưng không tới, buộc phải di chuyển 30 pháo đá lên cao thêm 40 trượng để bắn loạt hai và loạt ba.
Bộ binh Thiên Đức đối phó bằng cách dùng khiên xếp hình vảy cá che đầu, tách thành ba khối dàn ngang, mỗi khối cách nhau mươi trượng mà tiến. Loạt đạn đá thứ hai có rơi trúng nhưng khiên gỗ bọc sắt xếp hình vảy cá hoá giải được, chẳng ai b·ị t·hương. Loạt ba, quân Siêu Loại đổi sang đạn cháy và dầu sôi, vừa thét lệnh khai hoả thì ba khối quân Thiên Đức, cả nghìn người làm theo lệnh. Hai khối lệch sang tả, một khối lệnh sang hữu.
Ba mươi nồi đất vì thế mà rơi xuống mặt ruộng.
Kẻ chế ra pháo bị khắc chế bằng rơm rạ trộn bung tất nhiên thừa biết đối phương mới làm ra pháo, bắn mục tiêu cố định sẽ dễ, di động sẽ khó mà thời gian nạp đạp lâu hơn pháo binh Thiên Đức rất nhiều.
Đấy là khoảng cách của trình độ mà quân sĩ Thiên Đức đều thấy.
30 khẩu pháo đá tiểu học không có cơ hội khai hoả lượt thứ tư bởi khi đội quân nghìn người dạt sang hai bên thì thứ mà quân Siêu Loại nhìn thấy là hơn hai chục khẩu thần công đen ngòm đang nhắm thẳng vào họ.
Những viên đạn sắt tròn đặc phù hợp phá công sự, tường thành, có thước ngắm, chỉ sau một loạt đạn đã loại bỏ một phần ba pháo thủ của đối phương và một số bộ binh phía sau.
Âm thanh lớn, khói, lửa và những thân người bị hất thẳng về sau khiến binh sĩ Siêu Loại ngây người, luống cuống.
Loạt thần công thứ hai nhắm vào các khẩu pháo đá khiến cơ số xạ thủ m·ất m·ạng, ấy là chưa kể có đôi ba viên đạn bắn trúng, bẻ đôi cột gỗ của pháo.
Bấy giờ Đại đội Thiên Đức với hơn 500 tay súng mới ào lên. Quân Siêu Loại bắn nỏ Liên Châu như mưa nhưng thứ này bắn tối đa được 15 trượng trong khi đối phương có khiên chắn, nhóm sau đưa khiên che đầu mà hoả mai bắn xa hơn hẳn. Sau loạt hoả mai thứ nhất, độ hình Thiên Đức dừng lại nạp đạn. Quân Siêu Loại lưỡng lự giữa xông lên hoặc bỏ chạy. Một số hô nhau xông lên với khiên bọc đồng, chạy được nửa quãng đường thì dính loạt thứ hai mất thêm vài chục người. Đã vậy, quân Thiên Đức bắn xong thì lùi sang ngang. Quân Siêu Loại vẫn xông đến nhưng vì thế mà họ lãnh trọn loạt thần công bắn vào sườn.
Một viên thần công trúng vào binh sĩ sẽ đánh văng người đó ra sau, một vài người khác vì vậy cũng ngã. Chưa kể, có những viên đạn bắn hai, ba người cùng lúc. Những người xung phong đầu tiên sắp tiếp cận được quân Thiên Đức phải đối mặt với những họng súng đen ngòm khai hoả loạt thứ ba.
Ba loạt hoả mai, hai loạt thần công đã lấy mạng gần ba trăm binh sĩ Siêu Loại.
Loạt thần công thứ ba nổ giòn tan cũng là lúc gần ba nghìn quân Siêu Loại buộc phải tháo chạy. Một trong số các tướng của họ đã t·ử t·rận.
Cao Lịch cho khiêng pháo lên, Lý Văn Ba và Cự Lượng cho bộ binh tiến thẳng đến ngôi làng nhỏ trước mặt. Tiểu đoàn Thần Sách tràn vào làng, Tiểu đoàn Thiên Đức và thần công sắp xếp đội hình ở rìa làng.
Dân trong làng nháo nhác, gà bay chó chạy, ai nấy đều trốn vào trong nhà khép chặt cửa. Quân sĩ của Lý Văn Ba vào đến sân các nhà trong làng, lớn tiếng xin nước giếng uống và tắm rửa, dội ào ào từ đầu đến chân vài gàu. Sau đó cất tiếng cảm tạ gia chủ rồi chuồn êm nhanh hơn lúc đến.
Cự Lượng ở ngoài, cho một số binh sĩ bắn chỉ thiên theo loạt để dân trong làng sợ mà không ló mặt ra xem, sau đó cũng chuồn.
Toàn bộ quân Thiên Đức rút vào rừng ẩn nấp, trên đường lui còn tranh thủ nhặt nhiều viên đạn đã bắn trước đó cùng hơn năm chục binh sĩ đối phương b·ị t·hương nhẹ. Số binh sĩ b·ị t·hương này lập tức được khiêng về bản doanh Thiên Đức cứu chữa.
Truyền thuyết trăm trứng bảo rằng dân Vạn Xuân đều chung một gốc kết hợp với mệnh lệnh trong quân dần trở thành một đặc trưng của quân Thiên Đức. Tướng sĩ cùng đi cùng về, đối phương b·ị t·hương nếu cứu được cũng đem về. Tử sĩ đối phương nếu có thời gian, phù hợp điều kiện chiến trường đều phải chôn cất họ tử tế.