Chương 236: Lối địa ngục
Đầu tháng tối trời, quân Thiên Đức phòng thủ không thắp đèn đuốc khiến La Đình Kính và Bùi Quang Dũng có đôi chút lúng túng trong việc xác định mục tiêu. Kính đưa quân từng đóng tại Hiến Doanh lên trước dẫn đường. Họ tuy thông thuộc đường lối nhưng bị đẩy lên tuyến đầu, trong bụng có phần lo sợ bởi mấy lần đánh đều bại cả.
Quân Thiên Đức trong những ngày trước đó đã đốn, tỉa một số cây lớn, chỉ giữ lại những cây dùng làm chòi canh ở gần bờ tường mà thôi. Việc này cũng khiến những kẻ dẫn đường gặp đôi chút khó khăn, chủ đích của quân Thiên Đức chính là vậy.
Kính và Dũng lưỡng lự trong việc có nên đốt đuốc khi xung phong hay không, trời tối đen như mực, sợ rằng đối phương sẽ đặt các hố bẫy. Thiếu ánh sáng cũng khiến quân không thể t·ấn c·ông nhanh, dễ lạc. Sau cùng cả hai thống nhất, khi cách luỹ do quân Thiên Đức mới dựng khoảng năm đến bảy mươi trượng thì tiền quân đốt đuốc xông lên, phía sau theo đuốc mà tiến.
Trống trận của đối phương dồn dập mỗi lúc một gần, quân Thiên Đức từ vị trí ẩn nấp nhìn về phía cánh đồng trống có thấy những bóng đen lom khom, nối đuôi nhau như chơi rồng rắn lên mây. Bóng dáng kỵ binh nổi rõ trên nền trời xám nhạt đằng sau, chẳng lẫn vào đâu được.
Tiếng trống đột nhiên im bặt trong phút chốc và thúc mạnh cùng hàng nghìn tiếng reo hò dậy đất khi quân kỵ bộ Tế Giang nhất tề xung phong. Kỵ binh thúc ngựa vượt lên trước, những đôi chân trần tụt về sau một quãng. Bốn mươi đội, mỗi đội đâu đó gần hai trăm quân, người sau theo người trước vừa hét vừa chạy băng đồng về phía khoảng tối đen ngòm trước mặt, nơi Diêm Vương réo gọi.
Trung đoàn Thần Vũ chờ kỵ bộ đối phương đến thật gần mới nhất loạt tung hàng trăm quả nổ và sau đó hai nghìn khẩu hoả ma thi nhau khai hoả vào các mục tiêu cách họ chưa đầy 5 trượng.
Những âm thanh kinh thiên động địa của quả nổ cùng tiếng súng hoả mai chính thức báo hiệu cuộc tử chiến bắt đầu.
Lan Ngư phủ và pháo thủ dưới quyền bắn loạt đạn đầu tiên nhắm vào những đội kỵ binh. Hai chục khẩu thần công quăng được mười tấm lưới, loạt thứ hai, thứ ba và thứ năm cũng vậy. Những tấm lưới đánh cá quả nhiên có tác dụng, kỵ binh vướng phải thứ này kẻ ngã ngựa, kẻ luống cuống dùng đao, kiếm, giáo, mác vội vàng phá lưới.
Kỵ binh trên lưng ngựa, bộ binh Thiên Đức ở dưới, cùng trong bóng tối, thấp nhìn lên thì tỏ, trên nhìn xuống tối đen.
Hàng trăm kỵ binh Tế Giang dưới quyền Bùi Quang Dũng m·ất m·ạng theo một cách giống nhau. Họ gỡ lưới tìm đường thoát và trở thành bia cho quân Thiên Đức bắn.
Lan Ngư phủ không hổ danh con Đoàn Thượng, cậu chàng giăng lưới ngang trước họng thần công. Thần công khai hoả, viên đạn tròn kéo tấm lưới bay v·út về phía trước.
Hoả pháo bắn đạn cháy không ngơi nghỉ, phút chốc cánh đồng không còn tối nữa mà được thắp sáng bởi hàng trăm quả đạn cháy cùng hàng chục ngọn đuốc vương vãi.
Kế hoạch dùng kỵ bộ đánh trực diện để tràn qua của La Đình Kính sau khi hứng quả nổ, đạn bắn thẳng kèm lưới bắt cá còn phải đối mặt với một thứ hoả khí kinh sợ hơn, hoả hổ!
Quân Thiên Đức từng bó hoả hổ thành bó ba đến năm ống khi t·ấn c·ông, nay phòng thủ họ lại dùng tre nẹp năm ống thành một giàn phóng. Hàng trăm giàn hoả hổ kiểu như vậy đặt trên luỹ đất phụt thẳng về trước.
Cự ly dưới 5 trượng thật khó mà tránh được thứ c·hết người ấy nhắm vào phần bụng. Binh sĩ nào may mắn vượt qua được các thử thách kinh hoàng vung kiếm thét vang đòi đổi mạng lại đối mặt với thử thách mới, hào chông!
Phía trước luỹ tạm cao chừng 5 thước thoai thoải là mặt đất có rơm rạ che phủ. Hàng trăm bộ binh Tế Giang và kỵ binh hẫng người rơi thẳng xuống hào chông sâu độ 5 thước, bề ngang chừng ba thước, lòng hào cắm chông tre.
Hào chông chẳng tự nhiên mà có, đất ở đâu dựng luỹ tạm? Chính là đào hào mà có!
Quân Tế Giang có không hề ít cung thủ thiện nghệ, họ là những kẻ xông trận trước khi bộ kỵ xông vào. Tuy nhiên cũng vì quân Tế Giang chia thành bốn chục đội, mỗi đội đi theo dăm ba hàng học và cách nhau đến 5 trượng thì sao có thể chế áp đối phương bằng mưa tiễn đây?
Sau hàng chục lượt tiễn như vậy, bộ kỵ giáp chiến, chỉ huy cung thủ mới tập hợp đội hình dùng nỏ Liên Châu và các loại cung bắn vọt tiễn, hoả tiễn vào trung quân Thiên Đức.
Quân Siêu Loại cũ hay giờ là Tế Giang mới làm quen với nỏ Liên Châu trong khi Thiên Đức chỉ dùng làm v·ũ k·hí phụ. Quân phòng thủ chống tiễn của đối phương vô cùng đơn giản với các ván gỗ, cửa sổ phên tre phủ bùn ẩm, dát giường tre… những thứ này quân Thiên Đức che chắn trước luỹ, binh sĩ nấp phía sau không thò mặt ra ngắm bắn mà họ dùng mẹo bắn chéo cánh. Vị trí A bắn sang vị trí B, vị trí B bắn chéo lại bên A, và cứ thế, cơn mưa tiễn cắm phầm phập hay vọt ra sau cũng chẳng làm binh sĩ nào b·ị t·hương mà vẫn đảm bảo hạ thủ đối phương.
Trung đoàn Thần Vũ tung lượt quả nổ thứ hai và thứ ba, mùi thuốc súng theo gió tràn ngập chiến trường.
Lan Ngư phủ sau khi quăng gần trăm tấm lưới liền cho hạ nòng thần công, dùng đạn đá dăm, bi sắt nhỏ bắn thẳng, bắn không cần ngắm.
Quân Tế Giang vẫn tràn vào.
Trung đoàn Thần Vũ tung quả nổ, lợi dụng tình hình di chuyển về dãy luỹ đất thứ hai ở phía sau lưng, cách luỹ thứ nhất chưa đến 5 trượng ẩn nấp, nạp đạn hoả mai và sẵn sàng phóng những giàn hoả hổ đặt sẵn.
Quân Tế Giang vượt qua hào chông và tiếp tục bị hạ khi đang vượt qua luỹ đất thứ nhất. Những quả nổ cuối cùng được các binh sĩ Thiên Đức ném vọt qua hàng luỹ thứ nhất.
Kỵ binh Tế Giang cùng bộ binh vẫn quyết vượt lên, họ tràn qua hàng luỹ đầu tiên, bị tiêu diệt một số bởi đạn thần công, số đông trườn bò thoát được đạn bắn thẳng phải lại phải đối mặt với hàng trăm ống hoả hổ phụt vào người.
Với quân Tế Giang, quãng đường đôi ba chục trượng cứ như lối xuống địa ngục.
Sợ chiến luỹ bị chọc thủng, Lan Ngư phủ quyết định dùng đạn có tính sát thương cao, đó là 150 quả đạn nổ bằng quả dừa già khô, bên trong nhồi hàng trăm mảnh sắt nhọn và những viên bi nhỏ bằng ngón tay út trẻ con. Thứ đạn này sức sát thương lớn, chỉ dùng lúc nguy khốn hoặc khi đối phương đông đảo, một quả loại hàng chục kẻ trong chớp mắt.
Lan Ngư phủ thét lên.
-Quả lớn!
Pháo thủ trong khi đặt đạn lên giá hoả pháo liên hoàn không ngừng hét to báo động. Người nọ truyền người kia, gào lạc giọng. Đó là mật hiệu quy ước, quân sĩ nghe thấy phải lập tức ẩn nấp hoặc nằm sấp xuống đất ngay lập tức.
Quân Tế Giang tất nhiên chẳng hiểu gì, những nữ binh đang dùng đoản đao đánh giáp lá cà trong bóng tối với đối phương nghe mật hiệu liền nhảy lui rồi biến vào màn đêm.
Quân kỵ bộ Tế Giang t·ấn c·ông mặt Tây - Tây Bắc ngơ ngác trong phút chốc rồi hô nhau xông lên phía trước. Họ chỉ khựng lại khi những t·iếng n·ổ lớn vang lên sau lưng. Mỗi quả nổ lớn làm từ dừa khô có bán kính sát thương gần 2 trượng. Lan Ngư phủ đã dùng hoả pháo liên hoàn bắn toàn bộ 150 quả đạn khắp trận địa, mỗi hoả pháo bắn 2 quả một lượt. Bắn hết, Lan Ngư phủ đứng trên gò hô:
-Hết!
Tiếng hô nối tiếp, binh sĩ Thiên Đức nào còn quả nổ thì ra sức ném vào nơi cần ném trước khi nhất tề cầm hoả mai, hoả hổ xung phong.
3000 kỵ binh và hơn nghìn bộ binh t·ấn c·ông mặt này e là không đủ, Lê Đình Kính cần gấp đôi con số đó, chí ít là vậy. Công hai thủ một mà thủ lại chủ động mọi mặt, v·ũ k·hí vượt trội, thắng thua hình như chưa giao chiến đã đoán định được.