Chương 299: Tả tướng trận vong
Trần Siêu dẫn quân thuỷ bộ đánh sang Tiên Minh gặp nhiều thuận lợi. Trong hai ngày, Trần Siêu bức rút liên tiếp 7 trại tiền phương của quân Thiên Đức. Quân Thiên Đức đóng ở các trại này chỉ có một đại đội không đến hai trăm người là quân bình định, nhận lệnh không giao chiến, đụng trận phải rút hoặc rút trước khi đụng trận nhằm bảo toàn lực lượng.
Trong khi tiến quân, dân nhiều làng van xin Trần Siêu đừng kéo họ vào vì quân Thiên Đức sẽ tàn sát già trẻ nếu dám cầm giáo chống lại họ. Trần Siêu cả giận nhưng đành chịu bởi đàn ông trong nhiều làng đã trốn hết lượt. Trần Siêu chỉ chiêu mộ được hơn nghìn dân binh vào quân.
Trần Siêu tiến quân như chỗ không người, trận chiến chỉ thực sự bắt đầu khi chạm trán với E Kim Động trấn ở cửa Trà Lý với Tiểu đoàn Kim Động là nòng cốt.
Trần Siêu không thể tiến quân dù E Kim Động chỉ có 500 tay súng, còn lại trang bị v·ũ k·hí truyền thống. Thuỷ quân Trần Siêu từ biển kéo vào không gây được khó khăn cho quân thuỷ đồn trú dù Hoàng Thái Công chỉ bố trí 5 Xa Hải và 10 Mông Đồng. Quân thuỷ bộ Thiên Đức đóng trại dưới sông và trên bờ rất gần tạo thế ỷ dốc tương trợ lẫn nhau, chỉ thủ không công.
Trần Siêu bao vây ba mặt, tổ chức mấy lượt t·ấn c·ông b·ằng kỵ bộ vào trại bộ binh Kim Động song đều thất bại, chỉ vượt qua được hàng rào cự mã thứ hai, hao tổn vài trăm quân.
Quân Kim Động đào nhiều hầm hào, bẫy chông quanh trại, buộc Trần Siêu phải dùng hàng trăm thang tre làm lối tiến quân. Quân của Trần Siêu vượt qua được hàng cự mã thứ ba áp sát bờ rào trại Kim Động nhưng lại phải rút khi cơn mưa tiễn và hoả hổ phóng ra.
Bảy ngày trôi qua nhổ không được trại, Trần Siêu xin Phạm Lệnh công tiếp ứng thêm 2000 bộ binh trợ chiến. Có thêm quân, Siêu dùng ván tre trát bùn lẫn rơm rạ chống tiễn và đạn bắn thẳng quyết tràn vào trại Kim Động với số lượng áp đảo. Phối hợp với bộ binh còn có vài trăm quân thuỷ chia thành 25 chiến thuyền nhỏ nhằm khiến Hoàng Thái Công bận rộn.
Để chống lại đội binh đông đảo của đối phương áp sát phá cổng trại, quân Kim Động trấn trại dùng đến quả nổ nhỏ gắn vào tiễn b·ắn h·àng l·oạt ra ngoài cùng đạn hoả mai. Hàng trăm quả nhỏ như pháo cối p·hát n·ổ khiến quân t·ấn c·ông b·ị t·hương rất nhiều. Tiền quân vác khiên áp sát trại phải đối mặt với những quả nổ ném dưới chân gây thương nhiều hơn vong.
Mệnh lệnh Vạn Thắng vương ban xuống ba quân, ưu tiên làm đối phương b·ị t·hương hơn là tiêu diệt. Kèm mệnh lệnh là hàng nghìn quả nổ được cung cấp cho các trại phòng thủ.
Bọn Đoàn Thượng, Trương Văn Long nhận lệnh chẳng hiểu ẩn ý, tuân lệnh mà làm. Hàng nghìn quả nổ chứa những viên bi sắt nhỏ như hạt đậu được bắn ra tới tấp.
Quân t·ấn c·ông b·ị t·hương đến vài trăm, nằm lăn lộn la hét, khóc than vật vã quanh trại Kim Động, Trần Siêu lui quân xốc lại đội hình tiếp tục t·ấn c·ông, phá kỳ được trại Kim Động.
Trần Siêu thúc quân dồn sức tràn lên thêm một lần nữa vào giữa trưa, quyết đột phá cửa trại Kim Động, chấp nhận t·hương v·ong. Quân trấn trại phóng tiễn nổ như mưa rào. Trần Siêu cho quân che khiên trước mặt, chắn khiên trên đầu cũng chẳng giảm được t·hương v·ong. Binh sĩ t·ấn c·ông nghe tiếng đùng đoàng trên đầu đều thất kinh nhưng chạy ngược về sau cũng ăn tiễn của hậu quân, chỉ còn cách tiến về trước mà thôi.
Hoả hổ, quả nổ ném ra, dù cảm tử quân cũng phải thất kinh, kẻ sau đẩy kẻ trước dấn lên. Đúng lúc ấy có tiếng kèn, trống và chiêng cùng khua một lượt bên trong trong trại Kim Động. Phút chốc, bên cánh hữu của trại bất thần có một đội quân đao kiếm sáng loáng, hò reo xung phong.
Đó là Triệu Trung dẫn 1500 quân bản bộ đến tiếp ứng trại Kim Động theo lệnh Đoàn Thượng. Trung đã ém quân hai ngày chờ thời cơ, nghe hiệu lệnh mới nhất tề kéo đến.
Triệu Trung dẫn 1000 quân nhắm thẳng hậu quân của Trần Siêu đánh đến, 500 quân còn lại cầm giáo dài tạo thành một mũi t·ấn c·ông xộc thẳng vào sườn đội quân t·ấn c·ông trại. Trần Siêu cả kinh, vội khua chiêng thu quân nhưng… trong trại đã khua chiêng từ trước, tiếng chiêng hai bên chẳng thể phân biệt được, đội hình r·ối l·oạn.
Quân Kim Động tung một lượt quả nổ trước khi đạp rào xông ra. Quân Trần Siêu hoảng loạn tháo chạy tháo chạy toán loạn. Trần Siêu cũng thúc ngựa chạy tháo thân. Quân Kim Động và bọn Triệu Trung truy rất gắt, nhất là Triệu Trung.
Ngựa của Trần Siêu chạy đến khuỵ xuống mà Triệu Trung vẫn đuổi theo sau. Quân kỵ trung thành của Trần Siêu chặn hậu cho Siêu chạy. Triệu Trung mặc kệ quân bản bộ đánh với quân chặn hậu của Siêu, thúc ngựa dẫn theo vài kỵ binh đuổi Siêu cho kỳ được. Trần Siêu chạy đến nhánh sông Phú Nông thì hết đường, gọi đò đến cứu qua sông nhưng không kịp.
Triệu Trung đuổi đến, hai bên mỗi người có hơn chục kỵ binh đánh với nhau. Triệu Trung quân khoẻ vì chưa giao chiến lại thêm tinh thần muốn lập công, Trần Siêu mau thất thế. Quân kỵ bị diệt, Trần Siêu vứt kiếm xin hàng. Triệu Trung thở hồng hộc, cầm gươm bước đến lạnh giọng nói:
-Vạn Thắng vương có lệnh, tốt tha còn tướng chém hết, các người chẳng có tác dụng gì, nuôi tốn cơm, giữ lại thêm hoạ.
Trần Siêu chẳng hiểu những điều Triệu Trung nói do bất đồng ngôn ngữ. Triệu Trung lạnh lùng vung gươm đoạt mạng Trần Siêu, đem thủ cấp về báo công với Đoàn Thượng.
Quân thất trận b·ị b·ắt hết lượt, quân tốt được sống, chỉ huy bị lấy mạng tại chỗ. Mộ tập thể gần trại Kim Động chôn hơn nghìn người. Dân binh được thả cho về, quân b·ị t·hương do quả nổ lớn nhỏ hơn nghìn người cùng tù binh thẳng về Mao Khê làm dân xứ mỏ.
Tướng sĩ ở Ninh Hải không hiểu vì sao Vạn Thắng vương lại muốn g·ây t·hương t·ích cho địch quân hơn là tiêu diệt, chẳng lẽ cần phu hay sao? Cho đến lúc chiến cuộc kết thúc họ mới hiểu ra.
Anh em họ Liệt, Triệu Trung và nhiều người khác được ghi công trận này. Những ngày cuối tháng 2, xem như toàn bộ tàn binh từng dưới trướng Lê Hoan chống đối Thiên Đức không còn. Nhóm quân duy nhất của Trần Siêu thoát được là hơn năm trăm quân thuỷ.
Trong các mũi t·ấn c·ông Thiên Đức, mũi của Trần Siêu là yếu nhất và Siêu m·ất m·ạng cũng là điều khó tránh. Dân vùng Tiên Minh bấy giờ tiếc thương Trần Siêu mới than rằng:
Bờ Trà Lý tướng quân xung trận,
Công nửa tuần* trại hạ chẳng xong.
Kim Động quân cứ thong dong,
Ngay khi chiêng gióng một lòng nống ra.
Triệu Trung vốn ở phương xa,
Ém quân chờ hiệu được đà lập công.
Phú Nông sông rộng hết đường,
Tả tướng m·ất m·ạng vào phường đâm thuê.