Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 106: Aquarius và Thập Nhị Thiên




Chương 106: Aquarius và Thập Nhị Thiên

Tại 1 khu đất trống gần nơi cắm trại của đoàn dân tị nạn Atreus, Thrúd, Angrboda và Bạch Trạch đang nhìn chằm chằm vào chiếc bình vàng được đặt trên đất.

-"Vậy đây là chiếc bình cậu nhận được từ người phụ nữ trong mơ sao" !?

Angrboda đưa tay nâng chiếc bình lên và cẩn thận ngắm nhìn.

-"Mọi người hãy xem này, trên chiếc bình ngoại trừ chòm sao Bảo Bình ra còn có ký hiệu của thần tộc Ólympos" !

Nói rồi Angrboda chỉ vào ký hiệu Ω nằm phía trên chòm sao.

-"Và tia sét này là ký hiệu của Zeus".

Cô bé lia ngón tay xuống phần cổ bình nơi biểu tượng sấm sét được khắc quanh viền.

-"Vậy ra 2 người kia thật sự là người quen của cha sao" !?

Atreus kinh ngạc nhìn vào các biểu tượng, đầu óc cậu bé vẫn nhớ như in dung mạo cũng như áp lực từ 2 vợ chồng trong giấc mơ.

-"Điều đó không quan trọng" !!

Cô bé người khổng lồ Angrboda cắt đứt suy nghĩ của Atreus.

Atreus và Thrúd nhìn Angrboda 1 cách khó hiểu, cả 2 đứa đều không rõ tại sao bạn mình lại nói vậy.

-"Ta hiểu rồi" !

Bạch Trạch vốn đang nghiên cứu chiếc bình từ lúc nãy cũng thay Angrboda giải thích.

-"Angrboda nói đúng đấy 2 đứa, so với 2 vợ chồng kia thì bản thân chiếc bình này đã cho chúng ta biết ai là chủ nhân của nó rồi và điều đó quan trọng hơn cặp vợ chồng kia" !!

Vị thần thú bình tĩnh giải thích tiếp cho 2 đứa trẻ đang nghi hoặc khó hiểu nhìn ông.

-"Ký hiệu Ω là biểu trưng cho thần tộc Ólympos, còn sấm sét là biểu trưng cho Thần Zeus và không phải vị thần hay món thần khí nào cũng có tư cách để khắc ký hiệu của Zeus lên mình".

-"Điều đó có nghĩa là..." !?

Cả 2 đứa trẻ đồng thanh hỏi ra.

-"Hành trình của Atreus đang được vị Thần Vương kia theo dõi và chiếc bình này có lẽ đã được ông ta nhờ cặp vợ chồng đó chuyển giao cho Atreus trong mơ".

Bạch Trạch nhếch mép cười vô cùng vui vẻ.

-"Thần Zeus thật sự đang theo dõi cháu sao ? Ông ấy thật có thể làm được điều đó sao" ?

Atreus đưa tay gãi đầu đầy xấu hổ.

Thrúd bỗng đưa tay nắm lấy chiếc bình và nhấc nó lên nghiên cứu.

-"Nếu vậy thì thứ này là Thần Khí rồi đúng không ? Nhưng sao không có chút nào Thần Tính vậy kìa" !?



Sau khi nhìn ngắm 1 lúc thì Thrúd mới chán nản bỏ xuống vì không phát hiện được gì.

-"Đúng vậy ! Nó không phải là Thần Khí gì cả đâu".

Cả 3 đứa trẻ lập tức ỉu xìu xuống khi nghe Bạch Trạch nói vậy.

-"Tuy nó không phải Thần Khí nhưng lão phu có thể cảm nhận rõ ràng 1 điều".

-"Đó là lượng năng lượng tín ngưỡng nhiều đến thái quá đang lan tỏa ra từ chiếc bình này đã đủ để nó cùng những bảo bối hàng đầu của Tam Thanh và Nữ Oa ngang vai ngang vế rồi" !!!

Lời nói của Bạch Trạch khiến cho 3 đứa trẻ kh·iếp sợ nhưng tiếp đó là cảm giác mừng như điên.

-"Ông nói thật sao Bạch Trạch" !?

Atreus lập tức lao lên ôm cứng chiếc bình và hưng phấn hỏi.

-"Thật 100%".

Khi nghe Bạch Trạch xác nhận thì cậu bé Atreus giờ đây ôm chiếc bình càng chặt hơn, dù là Thrúd đang cố gắng giật lấy nó cũng không làm được.

Angrboda và Bạch Trạch buồn cười nhìn Atreus và Thrúd đang dành giật lấy chiếc bình như 2 đứa trẻ đang c·ướp đồ chơi của nhau.

Sau 1 phen vui đùa thì Atreus lúc này cũng nghiêm túc lại.

Cậu bé đặt chiếc bình xuống đất rồi ngẩng đầu nhìn 2 người 1 thú trước mặt.

-"Dựa theo cô gái tên Hēbē đó nói thì với chiếc bình này trong tay thì chúng ta không cần lo lắng về vấn đề nước uống và sinh hoạt nữa".

-"Thrúd, lấy dùm tớ thứ gì đó để đựng và to 1 chút".

Thrúd gật đầu và tung người bay đi mất.

Chỉ vài phút sau cô bé đã quay lại với vài chiếc thau nhựa lớn trên tay.

Cô bé đặt chúng xuống đất phía trước Atreus rồi lui lại phía sau chờ đợi điều sắp xảy đến.

Atreus đưa tay nắm lấy nắp bình rồi nhấc nó lên.

Ngay lập tức không khí xung quanh trở nên ẩm ướt, mát mẽ và đánh tan hoàn toàn cái không khí nóng bức khó chịu đang bao phủ.

-"Là nước" !!!

Sau khi nhìn vào miệng bình, Atreus hô lên đầy vui sướng.

Cậu bé chưa từng cảm thấy có nước sạch để uống và dùng mọi lúc mọi nơi lại tuyệt vời đến vậy.

Nhờ vào chuyến hành trình đến TQ này mà Atreus mới biết được sự quý giá của đồ ăn và nước sạch trong tình huống nguy nan như thế này đáng quý biết bao.

Cậu bé nâng chiếc bình cao cỡ nửa người mình lên nhẹ như lông rồi đổ nước bên trong bình vào những cái thau lớn dưới chân.



Nước đổ ra trong suốt và bồng bềnh như mây, khi nó chảy xuống thì mượt mà thướt tha như tơ lụa thượng hạng.

Dù chỉ cao có nửa người của Atreus nhưng dù cậu bé có liên tục đổ thau này qua thau khác thì nước trong bình vẫn cứ tuôn trào mà không chút nào chậm lại hoặc ít đi.

Atreus cứ thế nở nụ cười vô cùng rạng rỡ và vui sướng trong khi liên tục đổ đầy nước vào trong thau.

Trong khi đó thì Thrúd và Angrboda dường như bị bộ dạng hiện tại của Atreus hấp dẫn mà chỉ say sưa nhìn cậu bé.

Còn Bạch Trạch thì liếc 2 cô bé 1 cái liền vui vẻ tiến lại gần 1 thau nước đầy rồi cúi đầu uống.

-"Ngon quá !! Thứ mềm mại và nhẹ nhàng này thật sự là nước sao ? Dù không có vị nào nhưng cảm giác ngon ngọt khó tả khiến lão phu muốn uống không ngừng này là sao" !?

Nếm ngụm đầu tiên khiến cho Bạch Trạch đứng hình vài giây nhưng sau đó ông vục đầu mình vào trong thau và uống cạn.

Ngẩng đầu lên Bạch Trạch chưa đã thèm liếm môi rồi tiến tới 1 cái thau khác chuẩn bị uống.

Chỉ là 2 cô bé đã lấy lại tinh thần rồi đồng loạt tiến lên nắm lấy đuôi của Bạch Trạch.

-"Đợi chút đã Bạch Trạch, đừng uống vội mà giúp bọn cháu chia cho các nạn dân trước đi đã" !!

-"1 thau thôi, cho lão phu uống thêm 1 thau, không, 1 ngụm nữa cũng được" !!!

Nhưng đó chỉ là sự phản kháng vô ích vì cuối cùng Bạch Trạch phải hỗ trợ cho mấy đứa trẻ.

Cả 4 sau đó đã đem số nước đó chứa vào các chai nhựa đã rỗng được các nạn dân giữ lại rồi phát lại cho họ.

Số chai còn lại thì sau khi đã được bơm đầy nước cũng được 3 đứa trẻ bỏ vào trong nhẫn không gian phòng trường hợp cần thiết.

Chỉ lả không ai trong đoàn người của Atreus biết rằng mọi hành động của họ đều được theo dõi rõ ràng từ 1 nơi không xa.

-----------------------------

Cách đoàn người Atreus tầm vài km, tại 1 khu vực vắng vẻ đang có vài người đang nghỉ ngơi ở đây và dõi theo họ.

Đó là 1 nhóm người gồm 5 nam 1 nữ đang cắm trại tại đây.

-"Xem ra không cần đến chúng ta ra tay rồi" !

-"Mà tên Zeus đó nghĩ gì trong đầu mà dám đem cả chòm sao Bảo Bình trong 12 cung Hoàng Đạo cho đứa bé kia mượn vậy" !?

Người vừa nói là 1 người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm nằm trên 1 chiếc võng, tay phải cầm điện thoại còn tay trái cầm 1 chiếc quạt lông đang quạt nhẹ.

-"Cái thói tùy tiện của hắn ta thì ai cũng biết rồi nên đâu cần thiết phải kỳ quái chứ ! Với lại cô bỏ cái điện thoại xuống rồi đến đây phụ 1 tay coi La Sát Thiên" !!

1 chàng thanh niên trong nhóm có mái tóc đỏ với gương mặt hơi mang vẻ giận dữ nói với người phụ nữ nằm võng.

-"Ta đang nhắn tin cho em gái của ta, ngươi đừng có nhiều chuyện mà cứ tiếp tục nướng đồ ăn đi Agni(Hỏa Thiên)" !

Người phụ nữ liếc xéo chàng thanh niên rồi cô ta tiếp tục nhắn tin, không thèm quan tâm chút nào tới lời nói của chàng thanh niên Agni kia.



-"Đừng có tưởng cô là em vợ của Indra(Đế Thích Thiên) và là con gái của Vua Asura là ngon nhé, tôi nhịn cô hơi lâu rồi đấy" !!

Agni đứng phắt dậy xăn tay áo lên như thể muốn đánh nhau với Shachi.

La Sát Thiên cũng ngồi dậy và sau lưng cô ta vươn ra 4 cánh tay trắng nõn cầm đủ thứ v·ũ k·hí.

-"Được rồi, được rồi !! Cả 2 xin hãy bình tĩnh, bình tĩnh đã" !

Giữa 2 người họ bỗng hiện ra 1 chàng thanh niên trẻ tuổi với đôi mắt xanh biếc tựa biển cả.

Anh ta cười khổ đứng giữa 2 người và cố gắng hòa giải mâu thuẫn của họ.

-"Xem ở mặt mũi của Varuna(Thủy Thiên) thì ta tha cho sự vô lễ của ngươi lần này đấy Agni" !

-"Cái đó để ta nói mới đúng đó" !!

Cả 2 nhìn nhau rồi hứ 1 tiếng quay đầu đi, để lại chàng trai tên Varuna âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán.

-"Thật là ! Cả 2 người đó đều nóng tính và táo bạo như nhau, khó khăn lắm Hộ Pháp Thập Nhị Thiên chúng ta mới cùng nhau hạ phàm mà 2 người họ vẫn còn cãi nhau như trẻ con vậy" !!

1 chàng thanh niên buộc tóc đuôi ngựa đứng dựa lưng vào vách đá mà cảm thán.

-"Vayu(Phong Thiên) Vayu, mau vào đây uống thử rượu tôi mới nấu này" !!

Bỗng nhiên 1 giọng nói say khướt vang lên phía sau anh ta.

-"Chờ đã Chandra(Nguyệt Thiên) ! Chúng ta đang làm nhiệm vụ đó anh đừng có mà uống say như vậy" !!!

Vayu hốt hoảng lao vào nơi đang phát ra mùi rượu nồng nặc.

-"Buông tay ra coi nào ! Lâu lắm mới được hạ phàm thì bỏ tay ra khỏi chai rượu coi".

-"Không muốn, không muốn, tôi muốn uống tiếp cơ. Anh mau gọi cho Indra để kêu anh ta tới uống với tôi đi" !

-"Đừng có mơ tôi để 2 con sâu rượu các anh có cơ hội nhậu nhẹt nhé" !!

-"Vậy thì anh gọi những người khác vào uống chung đi".

-"Anh là thần mặt trăng và rượu chứ không phải thần mơ đâu".

Tiếp đó là những âm thanh hỗn loạn, tiếng trách mắng, tiếng than khóc, tiếng vỡ đồ vang lên.

Còn tại 1 nơi không xa, 1 chàng trai áo đen đang ngồi trên đá mà than ngắn thở dài.

-"Đại Thiên à Đại Thiên, cả 3 ngài thật sự bắt tôi để mắt đến cái đám rắc rối này thật sao" ?

-"Kể từ khi Đức Phật Thích Ca giáng sinh 2.500 năm trước thì các ngài đã không còn can thiệp vào những việc dưới trần gian nữa....".

-"Nhưng bắt Yama(Diễm Ma Thiên) tôi đây phải trông chừng mấy vị Thiên Chủ còn mạnh hơn cả tôi như thế này thì các ngài thật đúng là đang làm khó tôi quá rồi đó".

Chàng thanh niên Yama ôm đầu hét lớn đầy tuyệt vọng.

-"Ít ra cũng phải để cha(Surya/Nhật Thiên) hay Prithvi(Địa Thiên) đến hỗ trợ tôi đi chứ" !!!!!