Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 197: Thông Thiên sát trận, Nguyên Thủy sát chiêu và mục đích thật sự




Chương 197: Thông Thiên sát trận, Nguyên Thủy sát chiêu và mục đích thật sự

Chương 197: Thông Thiên sát trận, Nguyên Thủy sát chiêu và mục đích thật sự

Ngay khi nghe thấy lời thách thức của Thông Thiên giáo chủ thì Nguyên Thủy liền nổi giận đùng đùng mà đưa tay cắm vào hư không, và sau khi rút ra thì trong tay của ông ta là 1 cây phướn màu xám xịt với hình ảnh 1 người khổng lồ đang liên tục vung búa chặt chém.

Sau khi cây phướn đó xuất hiện thì không gian xung quanh người Nguyên Thủy thiên tôn đã lập tức b·ị đ·ánh sập bởi 1 phần sức mạnh của cây phướn trào ra ngoài.

Vừa nhìn thấy Nguyên Thủy thiên tôn lấy ra Bàn Cổ Phiên thì Thông Thiên giáo chủ cũng trở nên nghiêm túc, ông rút ra Tuyệt Tiên Kiếm rồi đưa tay kết ấn và niệm chú triệu hồi 3 thanh kiếm còn lại.

Tại phương đông Thiên Đình, Ngưu Ma Vương toàn thân đẫm máu đang chậm rãi đi về nơi hội quân với Câu Trần đại đế cùng đám người Triệu Công Minh.

Và trên người của Ngưu Ma Vương thì đeo đầy các món bảo bối là chiến lợi phẩm lấy được sau khi đánh bại cả 3 đệ tử của Đạo Đức Thiên Tôn.

Cõng sau lưng là cây quạt Ba Tiêu của Thái Thượng Lão Quân, eo thì quấn dây thừng vàng treo Tử Kim Hồng Hồ Lô cùng Dương Chi Ngọc Tịnh Bình, cổ tay thì đeo Kim Cương Trạc còn Thất Tinh Kiếm thì được giắt ngang hông.

Trong khi đang đi trên đường thì Lục Tiên Kiếm trong không gian chứa đồ của Ngưu Ma Vương bỗng rung lên dữ dội, tiếp đó nó tự động cắt ra không gian để thoát ra ngoài rồi 1 đường bay thẳng lên trời trước ánh mắt ngỡ ngàng của Ngưu Ma Vương.

Cùng lúc thì Tru Tiên Kiếm trong tay của Triệu Công Minh, Hãm Tiên Kiếm trong tay Dương Tiễn cùng Tru Tiên Trận Đồ trong tay của Atreus đều đồng loạt thức tỉnh và lao v·út lên không.

Chỉ chớp mắt thì chúng đã xuất hiện bên người của Thông Thiên và bay vờn quanh ông ta như những đứa trẻ lâu ngày gặp lại cha mình.

-"Hừ Thông Thiên, dù ngươi đã thu lại Tru Tiên tứ kiếm thì đã sao chứ ? Ngươi tưởng rằng 4 thanh kiếm nát đó có thể mạnh hơn Bàn Cổ Phiên của ta sao" ?

Nguyên Thủy hừ lạnh và phất cây phướn trên tay, ngay lập tức hàng loạt lỗ đen đã hiện ra bao vây lấy Thông Thiên vào bên trong.

Ở phía đối diện Thông Thiên không đáp 1 lời cũng như không hề tỏ ra hốt hoảng, theo 1 suy nghĩ hiện lên trong đầu của Thông Thiên thì ngay lập tức không gian xung quanh Tru Tiên tứ kiếm đã bị cắt rời khỏi thực tại và tạo thành 1 không gian phong bế.

Tiếp đó Thông Thiên dùng trời đất làm lò luyện, rồi dùng thứ lửa sinh ra từ tinh, khí, thần của bản thân để đốt nóng cái lò nhằm luyện mới lại 4 thanh kiếm Tru, Lục, Hãm, Tuyệt.

Trong khi đó thì bức tranh Tru Tiên Trận Đồ lại bay ra trước mặt của Thông Thiên, thả ra hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm khí có thể chém đôi trời đất, cắt đứt khái niệm để mà chém bỏ toàn bộ các lỗ đen do Bàn Cổ Phiên tạo ra.

Thấy vậy Nguyên Thủy càng ra sức vung vẫy Bàn Cổ Phiên và tạo ra thêm nhiều lỗ đen hơn nữa, và hàng trăm hàng ngàn lỗ đen được tạo ra sau đó đã hút sạch mọi thứ trong Đại Xích Thiên vào trong mình từ đình đài lầu các, núi non sông hồ, lẫn thần điểu tiên thú đều không may mắn thoát khỏi.

Và để đáp lại thì Tru Tiên Trận Đồ lại càng thêm ra sức bắn ra các đạo kiếm khí tiến hành đánh chặn, bảo vệ và giúp cho Thông Thiên giáo chủ có thời gian để tập trung luyện chế bảo bối.

Lại thêm vài đợt công kích nữa trôi qua và lúc này đây thì phía trên Tru Tiên Trận Đồ đã hiện đầy vết rách, toàn bộ bức tranh đã trở nên vô cùng rách nát tưởng chừng như có thể tan biến theo gió bất kì lúc nào.

Và Nguyên Thủy tất nhiên cũng nhận ra điều đó nên đã 1 lần nữa phất mạnh Bàn Cổ Phiên công kích Thông Thiên, nhưng lần này thì ông ta không tạo ra vô số lỗ đen nhỏ nữa mà trực tiếp tạo ra 1 lỗ đen có kích cỡ bằng 1 ngôi sao siêu khổng lồ hút lấy Thông Thiên cùng bảo bối của ông vào trong.

Cái lỗ đen đó liên tục nuốt chửng mọi thứ vào bên trong cái miệng đen òm của mình và lực hút của nó cũng phần nào ảnh hưởng đến 2 nơi chiến trường khác.

Từ nơi xa Nguyên Thủy cũng nghiêm túc mà nhìn chằm chằm lỗ đen đang hoạt động trước mắt, đồng thời tay cũng lấy ra 1 chiếc hộp gỗ nạm vàng để đề phòng Thông Thiên có thể thoát ra được sẽ dùng nó để bắt ông ta.

Và đúng như Nguyên Thủy lo lắng, trong cái lỗ đen kia bỗng vang lên 1 âm thanh tựa như lưỡi kiếm được rút khỏi vỏ và tiếp đó 1 lưỡi kiếm khổng lồ đã đột ngột đâm xuyên qua cái lỗ đen.

Sau đó nữa thì lưỡi kiếm kia không hề ngừng lại mà liên tục cắt ngang chém dọc, đem cái lỗ đen đó cắt thành từng mảnh nhỏ.



Và khi lỗ đen tan biến mới để lộ ra thân hình của Thông Thiên giáo chủ đang đứng bên trong, nhưng bên cạnh ông lúc này không còn bóng dáng nào của 4 thanh Tru Tiên Kiếm nữa mà chỉ có 1 thanh kiếm duy nhất cùng Tru Tiên Trận Đồ đã vỡ nát.

-"Ha ha ha ! Không ngờ ngươi bỏ công sức và thời gian thậm chí là mặc cho Tru Tiên Trận Đồ hư hại chỉ vì để luyện cả 4 thanh kiếm làm 1" !!

Nguyên Thủy thiên tôn khi nhìn thanh kiếm trong tay của Thông Thiên giáo chủ liền dễ dàng nhận ra nó vốn là do 4 thanh kiếm kết hợp lại, tiếp đó khi chú ý đến Tru Tiên Trận Đồ đang chậm rãi tan biến trong tay của Thông Thiên liền không nhịn được mà càn rỡ cười to.

-"Ngươi bày ra Tru Tiên Trận thì còn khiến ta cảm thấy kiêng kị, nhưng giờ đây trận đồ đã hủy nên không thể bày Tru Tiên trận được nữa thì ngươi chẳng khác nào đã tự chém tay của mình" !

Nghe vậy Thông Thiên chỉ liếc mắt nhìn Nguyên Thủy và nở 1 nụ cười bí ẩn, rồi ông vươn ngón tay chỉ vào Tru Tiên Trận Đồ và rút từ đó ra 1 sợi chỉ vàng.

Ngay khi sợi chỉ vàng được rút ra thì Tru Tiên Trận Đồ cũng hoàn toàn tan biến, nhưng Thông Thiên không chút nào để tâm mà dùng ngón tay kéo lấy sợi chỉ vàng và dẫn nó chui vào bên trong Tru Tiên Kiếm.

Sau khi đã làm xong thì Thông Thiên mới bấm quyết điều khiển Tru Tiên Kiếm, dẫn nó bay lên không và lao đến chỗ của Nguyên Thủy thiên tôn.

Và Nguyên Thủy cũng ngay lập tức có hành động, đầu tiên ông ta ném Hư Vô Hạp về phía Thông Thiên rồi tiếp đó phe phẫy Bàn Cổ Phiên để tạo ra vô số lỗ đen chặn đường bay của Tru Tiên Kiếm, đồng thời không quên bật lại Chư Thiên Khánh Vân đã b·ị đ·ánh tan khi trước.

Chỉ là dù cho có nhiều hơn nữa lỗ đen chặn đường thì Tru Tiên Kiếm Pro Max phiên bản 4 hợp 1 của Thông Thiên giáo chủ cũng có thể dễ dàng đâm xuyên qua chúng mà bay tiếp, còn về phần các lỗ đen đó chỉ vừa tiếp xúc với thanh kiếm đã biến mất không còn 1 chút tăm hơi nào chứ đừng nói là cản lại nó.

Và khi chạm với các đóa sen vàng lơ lửng trước người Nguyên Thủy thì nó cũng có thể nhẹ nhàng mà gọt đi 1 mảng lớn, chỉ khi Nguyên Thủy trực tiếp dùng Bàn Cổ Phiên chắn trước mặt thì mới cản lại được thanh kiếm.

Sau khi đã thành công cản lại Tru Tiên Kiếm thì Nguyên Thủy liền nhìn về phía đối diện, khi thấy Thiên giáo chủ đã dùng 1 cây phất trần đánh bay Hư Vô Hạp của mình đi liền hừ lạnh 1 tiếng rồi khinh thường nói.

-"Hừ, dù cho 4 thanh kiếm hợp lại thì cũng chỉ có như vậy mà thôi".

Chỉ là Nguyên Thủy vừa dứt câu thì Tru Tiên Kiếm trước mặt hắn ta bỗng rung lên dữ dội rồi thoáng chốc đã phân ra thêm 4 thanh tương tự nhau, tiếp đó trong khi Tru Tiên Kiếm gốc bay về tay của Thông Thiên thì 4 thanh vừa phân ra lập tức bay thẳng lên trời và hóa thành 4 thanh kiếm khổng lồ cắm thẳng xuống 4 hướng xung quanh Nguyên Thủy thiên tôn.

Vừa nhìn thấy cảnh này thì Nguyên Thủy thiên tôn liền sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng và sợ hãi hét lên.

-"Tr..Tru Tiên Trận" !!??

Sau đó Nguyên Thủy thiên tôn nhìn chằm chằm Thông Thiên giáo chủ bằng cặp mắt tràn đầy lửa giận và cắn răng hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.

-"Tru Tiên Trận Đồ không phải đã bị hủy rồi sao !? Không có Tru Tiên Trận Đồ làm trận cơ thì làm sao mà ngươi có thể bày ra sát trận này được chứ" !!??

Thấy bộ dạng phẫn nộ kèm theo hoảng loạn của Nguyên Thủy thiên tôn lập tức khiến cho Thông Thiên giáo chủ cảm thấy vui vẻ, ông phất cây phất trần 1 vòng rồi vui vẻ nói.

-"Ai da, thông tin đó là của mấy ngàn năm trước rồi ! Thời đại hiện nay 1 ngày không cập nhật thông tin thôi đã trở thành người tối cổ rồi biết không hả" !?

-"Đúng là năm xưa Tru Tiên Trận cần phải có trận đồ thì mới phát huy hết công suất được, nhưng giờ đây thì ta có thể thoái mái bày trận mà không cần dùng đến nó nữa nên mới để ngươi phá hủy nó, còn ta thì rút ra linh tính của nó để kết hợp vào trong Tru Tiên Kiếm".

Nói tới đây Thông Thiên giáo chủ vươn tay ra trước mặt kết ấn quyết rồi cao giọng nói với Nguyên Thủy thiên tôn.

-"Giờ đây thông qua Linh Bảo Trận Quyết thì lão phu có thể dùng hỗn nguyên âm dương làm trận cơ, dùng thiên địa làm trận đồ, dùng thế gian vạn vật để bày sát trận".

-"Nếm thử Tân Tru Tiên Trận đi Nguyên Thuỷ thiên tôn" !!



Thông Thiên giáo chủ vừa dứt câu thì 4 thanh kiếm khổng lồ bắt đầu tỏa ra sát ý cùng kiếm ý xông thẳng lên trời cao khiến cho trời đất u ám, gió bão gào thét, núi non chấn động.

Sau đó thì thanh kiếm có 2 chữ Tru Tiên được khắc bên trên đã dẫn đầu ra tay.

Trong sát trận Nguyên Thủy thiên tôn vốn đang cẩn thận đề phòng xung quanh thì đột ngột có 1 bóng đen xẹt qua, khiến cho đóa sen vàng đang bay xung quanh ông ta cũng theo đó mà vỡ tan ra thành nhiều mảnh.

Khi Nguyên Thủy tập trung tinh thần nhìn vào bóng đen thì mới phát hiện ra nó là 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có bộ dạng giống hệt như Tru Tiên Kiếm.

Nhưng không chờ ông ta phản ứng thì thanh kiếm đó đã nhanh chóng tan biến vào không khí, rồi tiếp đó hàng vạn thanh kiếm khác giống hệt nó lại chui ra từ khắp 4 phương 8 hướng và chỉa thẳng vào Nguyên Thủy.

Sau đó các thanh kiếm liên tục xuất hiện từ hư không rồi bắn về phía của Nguyên Thủy thiên tôn, đâm và chém vỡ toàn bộ số sen vàng đang bảo vệ ông ta.

Đằng xa Thông Thiên giáo chủ chắp tay sau lưng rồi mỉm cười ngâm lên.

-"Phi đồng phi thiết diệc phi cương, từng tại tu di sơn hạ tàng"

-"Không dùng âm dương điên đảo luyện, há không thủy hỏa tôi phong mang" ?

-"Tru tiên lợi Lục tiên vong, Hãm tiên khắp chốn khởi hồng quang".

-"Tuyệt tiên biến hóa vô cùng diệu, đại la thần tiên huyết nhiễm thường".

-"Trận này là Tru Tiên Trận, trong trận sẽ không ngừng không nghỉ sinh ra hằng hà sa số Tru Tiên Kiếm sắc bén vô cùng. Kẻ rơi vào trận này sẽ bị Tru Tiên Kiếm từ khắp 4 phương 8 hướng chém thành thịt vụn, ngươi cảm thấy thế nào hả Nguyên Thủy" !?

Bên trong Tru Tiên Sát Trận dù Nguyên Thủy thiên tôn nghe vô cùng rõ những gì mà Thông Thiên giáo chủ nói nhưng ông ta không có cách nào mở miệng, vì giờ đây ông ta phải tập trung toàn bộ tinh thần và pháp lực để điều khiển Chư Thiên Khánh Vân cùng Bàn Cổ Phiên hộ thể.

Sau 1 lúc thì Thông Thiên giáo chủ đã búng tay khiến cho Tru Tiên Kiếm khổng lồ treo tại phía đông ngừng lại, nhưng Nguyên Thủy chưa kịp thở dốc thì Hãm Tiên tại phía nam đã tỏa ra luồng ánh sáng đỏ rực nhuộm đỏ trời cao.

Ánh sáng đỏ do Hãm Tiên phát ra sau đó đã tụ lại và hóa thành 1 tấm lưới laser lớn bao phủ bầu trời và giăng khắp mặt đất, chằng chịt chi chít tựa như mạng nhện bao vây Nguyên Thủy thiên tôn vào trong.

Tiếp đó tấm lưới đỏ bắt đầu di chuyển với tốc độ cực cao và liên tục lao về phía của Nguyên Thủy thiên tôn khiến cho ông ta phải chật vật tránh né tránh để cơ thể mình đụng phải các tia laser mà đỏ đó, vì thần thức của ông ta không ngừng cảnh báo nguy hiểm c·hết người nếu vô ý chạm phải chúng.

Sau khi vừa né tránh 1 tia laser xẹt qua mình, Nguyên Thủy lập tức chú ý tới tay áo của chiếc đạo bào quý giá của mình đã bị tia laser đó cắt phăng đi từ lúc nào không biết, phát hiện này càng khiến cho Nguyên Thủy phải cẩn thận bội phần khi né tránh.

Đồng thời trong lúc tránh né tấm lưới laser t·ruy s·át thì Nguyên Thủy cũng liên tục phe phẩy Bàn Cổ Phiên để tạo ra vô số lỗ đen xung quanh mình, chỉ là các tia laser màu đỏ kì lạ đó lại có thể dễ dàng cắt xuyên lỗ đen khiến chúng tan biến.

Thấy dáng vẻ chật của Nguyên Thủy nên Thông Thiên giáo chủ không nhịn được mà cười rộ lên, sau khi đã cười đã thì ông mới mở miệng giải thích.

-"Đừng có phí công vô ích nữa Nguyên Thủy, Bàn Cổ Phiên của ngươi cố nhiên lợi hại khi có thể dễ dàng chế tạo lỗ đen nhưng Tru Tiên Kiếm của lão phu sau khi được đúc lại thì ngay cả thứ vô hình vô tướng như khái niệm cũng có thể chém được chứ đừng nói tới lỗ đen".

-"Các tia sáng đỏ trong trận Hãm Tiên kia cũng sở hữu cùng đặc tính đó cho nên đừng phí công phản kháng nữa mà ngoan ngoãn chịu c·hết đi".

Nói tới đây Thông Thiên giáo chủ mới nghịch ngợm nháy mắt 1 cái rồi nói với Nguyên Thủy thiên tôn.

-"Bởi vì ta còn Lục Tiên Trận cùng Tuyệt Tiên Trận nguy hiểm hơn vạn phần chưa dùng tới đó nha" !



Cú nháy mắt của Thông Thiên ngay lập tức khiến cho Nguyên Thủy tức nổ, đồng thời cũng khiến cho vô số chị em phụ nữ đang quan sát BB-CHANNEL phải uốn éo quằn quại cả người ướt át.

Nguyên Thủy thiên tôn phẫn nộ gầm lớn 1 tiếng rồi đem Bàn Cổ Phiên giải thể thành các hạt bụi xám và hút vào trong người.

Sau khi đã hút sạch bụi xám vào trong mình thì toàn thân của Nguyên Thủy thiên tôn bắt đầu thay đổi, cơ thể gầy gò của ông ta đột nhiên căng phồng lên khiến cho đạo bào vỡ nát và để lộ ra các khối cơ màu đồng căng phồng bên dưới lớp áo.

Dung mạo của Nguyên Thủy cũng trẻ lại tầm tuổi 30, mái tóc trắng phau cũng được nhuộm đen và xõa tung trên vai.

Lúc này Nguyên Thủy thiên tôn không còn bộ dạng đạo sĩ cao ngạo gầy yếu nữa mà thay bằng bộ dạng hung hãn, đầy áp lực của 1 người đàn ông cao lớn lực lưỡng vai u thịt bắp.

Các tia sáng đỏ ngay khi chạm vào cơ thể hiện tại của Nguyên Thủy liền b·ị đ·ánh tan mà không cách nào thương tổn tới ông ta được nữa.

Sau đó Nguyên Thủy vươn tay ra trước mặt và 1 cây rìu khổng lồ đã ngay lập tức xuất hiện trong tay của ông ta, rồi Nguyên Thủy 1 lần nữa gầm lớn và bắt đầu hóa to.

Ông ta to dần to dần và càng lúc càng to, chỉ đến khi đầu đã chạm trời thì Nguyên Thủy mới dừng cao tiếp mà nâng rìu chém xuống.

Ngay lập tức trời đất bị chia cắt, toàn bộ Đại Xích Thiên đều bị 1 rìu chém ra làm 2 nửa.

Nhưng Nguyên Thủy không hề có ý định dừng lại mà vẫn tiếp tục vung rìu chặt chém lung tung, những nơi bị lưỡi rìu chém qua đều bị cưỡng chế chia ra làm 2 rồi tan rã và trở lại thành trạng thái của các hạt cơ bản của vũ trụ nguyên thủy.

Từ xa Thông Thiên giáo chủ liên tục tránh né các nhát chém có uy năng khai thiên tích địa kia, và nhìn vào bộ dạng hiện tại của Nguyên Thủy mà nói.

-"Cuối cùng lão phu cũng ép được ngươi phải sử dụng đến thứ quyền năng này rồi Nguyên Thủy à, hay ta nên gọi ngươi là Nguyên Thủy Thiên Vương • Bàn Cổ nhỉ" ?

-"Nhưng mà truy ngược nguồn gốc của truyền thuyết Bàn Cổ khai thiên thì nó chỉ mới xuất hiện lần đầu trong 1.500 năm trước đỏ lại trong các điển tịch Đạo Giáo mà thôi, vào thời kì Xuân Thu hoặc xa xưa hơn nữa thì hoàn toàn không có vị thần nào tên là Bàn Cổ cả. Chỉ sau khi nhà Tần thống nhất, tạo điều kiện cho Đạo Giáo phát triển thì lúc đó truyền thuyết về Bàn Cổ mới xuất hiện".

-"Và vị thần khổng lồ khai thiên tích địa trong truyền thuyết bị các ngươi mạo danh kia vốn là 1 vị thần của phương Nam, thông qua giao lưu văn hoá mà truyền thuyết về thần khổng lồ sáng thế đã theo đó du nhập vào Trung Nguyên".

-"Sau đó Thái Thượng cùng ngươi đã c·ướp đi công tích khai thiên tích địa của ông ta, đặt cho ông ta cái tên Bàn Cổ và gán vào nó truyền thuyết của chính mình".

-"Và trùng hợp thay vị thần đó cùng lão phu và Quán Thế Âm lại chính là bạn tốt của nhau, cho nên mục đích của lão phu lần này không chỉ là để báo thù mà còn là để cho lão bằng hữu trút giận nữa".

Dứt lời Thông Thiên ngay lập tức ngẩng đầu nhìn trời và hét lớn.

-"THIÊN TRỤ THẦN(THẦN TRỤ TRỜI) LÃO PHU ĐÃ LÀM ĐẾN NHƯ VẬY RỒI MÀ NGƯƠI CÒN KHÔNG CHỊU RA TAY HAY SAO HẢ" !!??

Thông Thiên giáo chủ vừa hét xong thì 1 tảng đá cực kì to lớn đã lao v·út đến và nện thẳng vào đầu của Nguyên Thủy khiến cho hắn lảo đảo té ngã xuống đất.

Rồi 1 vị thần khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất cũng theo đó mà bước ra từ hư không.

-"Ta biết rồi ! Ngươi không cần phải hét to đến như vậy đâu Khổng Khâu".

Thần Trụ Trời liếc mắt nhìn Thông Thiên nói 1 câu rồi ngay lập tức giậm mạnh chân xuống đất lấy đà lao về phía Nguyên Thủy thiên tôn.

Nguyên Thủy chưa kịp lấy lại tinh thần thì 1 nắm đấm khổng lồ đã đánh thẳng vào mặt của hắn, tiếp đó lại có 1 nắm đấm khác đấm thẳng vào cằm rồi ôm lấy đầu của hắn nhấn vào 1 cái đầu gối đang đá lên.

Trong đống máu phun ra ồ ạt từ mũi cùng miệng của mình, Nguyên Thủy khó tin nhìn vị thần khổng lồ trước mặt tràn đầy sợ hãi mà lẩm bẩm.

-"Là...làm...sa..o c..ó thể" !!