Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 210: Hỏa Thiên Agni




Chương 210: Hỏa Thiên Agni

Phật Giới có 4 phương và mỗi phương đều vô cùng rộng lớn, trong đó lấy tây phương là nơi phồn thịnh nhất với hàng triệu ngôi chùa và bảo tháp trải dài.

Dân số cũng là đông đúc nhất trong toàn cõi Tây Thiên với vô số la hán, bồ tát cùng phật đà cư ngụ trong khắp các ngôi chùa để nhận sự cúng dường và thờ phụng từ các tín đồ.

Chính vì thế nên phương tây của Phật Giới còn được gọi là vùng đất của vạn phật.

Chỉ là những thứ đó chỉ còn là quá khứ, vì giờ đây toàn bộ tài sản lẫn người dân của nó đều đã bị biển lửa mà Hỏa Thiên Agni thả ra nuốt chửng.

Và bên trong biển lửa đang bao phủ toàn bộ phương tây của Phật Giới, Agni cùng Phổ Hiền lẫn nhau đối mắt với binh khí đã cầm sẵn trong tay.

Phổ Hiền thì cầm trong tay Ngô Câu song kiếm chân đạp thất tinh bộ và bày ra tư thế như thể sẵn sàng xuất kiếm lấy đầu địch thủ bất kỳ lúc nào.

Còn Agni khi thấy Phổ Hiền lấy kiếm ra liền nắm chặt 2 bàn tay rồi vung mạnh về 2 bên, tức khắc toàn bộ ngọn lửa đang thiêu đốt phương tây của Phật Giới đều đồng loạt trào vào lòng bàn tay của Agni và ngưng tụ thành 2 thanh kiếm lửa đỏ rực.

Phổ Hiền vừa thấy cảnh này thì mí mắt cũng không nhịn được mà nhảy dựng lên, mồ hôi cũng bắt đầu chảy ra ướt cả trán.

-"Tới đi Phổ Hiền chân nhân" !!

Agni cười dữ tợn rồi hét lên, tiếp đó đột ngột biến mất trước mắt của Phổ Hiền.

Phổ Hiền vừa thấy Agni biến mất liền ngay lập tức tập trung toàn bộ tinh thần và dùng nguyên thần dò quét khắp xung quanh, cẩn thận để ý đến mọi sự biến đổi dù là nhỏ nhất.

Và trong tầm nhìn mà nguyên thần của Phổ Hiền nhìn thấy, 2 lưỡi kiếm lửa đột ngột xuất hiện từ phía sau của hắn và chém tới, thế nên Phổ Hiền ngay lập tức chuyển Ngô Câu song kiếm ra sau lưng để đón đỡ.

Tuy không xuất hiện tiếng kim loại v·a c·hạm nhưng Phổ Hiền đã cảm nhận được áp lực đang đè lên song kiếm trong tay, đồng thời còn có hơi nóng khủng kh·iếp từ song kiếm của Agni tỏa ra.

Dù vậy Phổ Hiền vẫn không quay đầu lại mà nhanh chóng tung cước đá về phía sau, khiến cho Agni phải lập tức thu kiếm mà lùi về sau vài bước.

Nhưng Agni làm sao sẽ vì thế mà dừng tay, thế nên sau khi lùi lại vài bước thì Agni đã 1 lần nữa đạp mạnh chân lấy đà xông lên và vung kiếm bổ tới.

Phổ Hiền sau khi thoát khỏi đợt t·ấn c·ông đầu tiên từ Agni liền nghe được tiếng xé gió phát ra từ sau lưng nên đã lập tức xoay người, và múa Ngô Câu song kiếm tiến hành đánh chặn.

-"Không tệ".

Agni thấy cú bổ của mình bị chặn lại liền tán dương 1 tiếng, đồng thời nâng gối đá vào mặt của Phổ Hiền.

Đùng.



Agni ngay lập tức nheo mắt lại, tiếp đó nhìn xuống đầu gối của mình và nhận ra dù cho chỉ còn cách gương mặt của Phổ Hiền tầm vài cm nhưng nó đã bị 1 màn hào quang 2 màu chặn lại mà không thể tiến thêm.

Thế là Agni cong người lên đạp mạnh vào màn hào quang rồi lấy đà nhảy ngược ra sau lưng của Phổ Hiền, rồi vung kiếm chém vào chân của hắn.

Nhưng mà màn hào quang kia đã bao phủ toàn thân Phổ Hiền vào trong và bảo vệ hắn nên Agni không thể chặt chân hắn được mà phải tung người nhảy ra xa.

Tiếp đó Agni ngẩng đầu nhìn lên đầu của Phổ Hiền, tại đó 1 món bảo bối có dạng như 1 tấm gương âm dương treo đầy bùa vàng trên khung đang chậm rãi xoay tròn và thả xuống màn hào quang 2 màu đen trắng bảo vệ hắn.

-"Đám tiên nhân các ngươi thực lực chỉ tàm tạm, thế mà lại chế ra được mấy món bảo bối như thế này. Thật là khiến cho ta phải mở rộng tầm mắt".

Agni chuyển mắt về phía Phổ Hiền rồi khó chịu nói.

Còn về phần Phổ Hiền thì cũng âm thầm lau mồ hôi lạnh, nếu không phải kịp thời sử dụng Thái Cực Ấn Phù để hộ thân thì chắc hắn đã bị Agni chặt rồi.

Sau khi lấy lại bình tĩnh thì Phổ Hiền lập tức hướng mắt đến Agni và hô lớn.

-"Hỏa Thiên đừng hòng càn rỡ, hãy xem thần thông của ta đây" !!

Dứt lời từ giữa trán của Phổ Hiền bỗng tỏa hào quang sáng chói.

Tia sáng càng lúc càng chói mắt bao trùm lấy cả người của Phổ Hiền, và khi ánh sáng rút đi liền để lộ ra bộ dạng mới của hắn ta.

Trước mặt Agni giờ đây là 1 người khổng lồ cởi trần có nước da màu xanh đậm, gương mặt hắn cũng cùng màu với cơ thể còn trong miệng thì đầy răng vàng sắc nhọn.

Cơ thể của hắn không chỉ to lớn mà còn vô cùng cường tráng với 3 cái đầu nhe nanh trợn mắt cực kì hung tợn, 6 cánh tay cầm đủ loại pháp khí cùng 4 chân đang dẫm lên 1 đài sen vàng 3 tầng.

Agni vừa thấy bộ dạng này của Phổ Hiền liền bật cười và nói.

-"Hóa ra đây là phép [Pháp Tướng Kim Thân] mà Phật Môn các ngươi dùng để mô phỏng lại hình tướng của các vị Minh Vương cùng Bồ Tát" !!

-"Và nếu ta đoán không sai thì bộ dạng hiện tại của ngươi là mô phỏng lại Thắng Nhạc Kim Cương(Heruka) đúng không hả" ?

Phổ Hiền không đáp lại lời của Agni mà trợn trừng mắt lên rồi há miệng phun ra 1 làn sương mù 7 màu, tiếp đó 6 cánh tay cầm 6 loại món pháp khí gồm chén sọ người, dao mổ, rìu, phướn đầu lâu, cung và tên mà đánh tới Agni.

Agni thấy vậy thầm tặc lưỡi rồi cũng nhanh chóng vung kiếm đón đỡ.

Ngay khi 2 thanh kiếm lửa trong tay Agni v·a c·hạm với các món pháp khí của Phổ Hiền liền lập tức nổ ra vô số tia lửa.



Trong lúc đó thì đôi tay cầm cung tên của Phổ Hiền cũng giương cung cài tên và bắn liền nhiều phát vào Agni.

Thấy thế Agni nhanh chóng lật người nhảy lên nhằm tránh né các mũi tên đang bắn tới, nhưng hành động này lại chính là ý muốn của Phổ Hiền.

3 cái đầu của hắn ta đồng loạt bật cười lớn và hô to.

-"Giữa không trung thế này thì ta xem ngươi chạy đi đâu" !

Nói rồi hắn ta vung tay ném ra 1 dải cầu vồng về phía của Agni, và ngay khi chạm vào người của Agni thì dải cầu vồng bắt đầu cô đặc lại để tạo thành 1 sợi dây xích trong suốt tỏa ánh sáng 7 màu của cầu vồng.

Cùng lúc 6 món pháp khi trong tay Phổ Hiền cũng 1 lần nữa đánh tới.

Agni ngay lập tức vận chuyển thần lực trong cơ thể và bộc phát nó ra ngoài, thần lực từ cơ thể Agni lao như điên ra bên ngoài và tạo ra 1 v·ụ n·ổ long trời lở đất thổi bay Phổ Hiền tít ra xa.

-"Thứ này không bị vỡ sao" !!??

Sau khi kích nổ thần lực Agni nhìn xuống và kinh hãi nhận ra sợi xích cầu vồng vẫn trói chặt anh ta mà không có lấy 1 vết rạn.

Lúc này giọng nói cùng tiếng cười đắc thắng của Phổ Hiền cũng từ xa vang lên.

-"Đừng tốn công vô ích nữa Hỏa Thiên ! Khả năng trói buộc của Trường Hồng Tỏa là dựa vào thực lực của ta, chỉ cần ta không yếu hơn ngươi quá nhiều thì nó sẽ vĩnh viễn trói chặt ngươi như vậy".

Đúng như lời của Phổ Hiền đã nói, món bào bối Trường Hồng Tỏa này hoàn toàn khác với Khốn Tiên Thằng chuyên dùng để trói những kẻ mang đặc tính [Tiên] hay Phược Yêu Tác chuyên dùng để bắt giữ [Yêu] cùng Thiên Chi Tỏa(Sợi xích Thiên Đường) • Enkidu chuyên khắc chế [Thần] của Gilgamesh.

Sợi xích này không có mang khả năng khắc chế chuyên biệt như 3 món trên nhưng nó lại có thể đề cao khả năng trói buộc của nó dựa trên thực lực của chủ nhân, nói theo 1 cách nào đó thì đây sẽ là 1 món bảo bối cực kì đáng sợ nếu như rơi vào tay các tồn tại tương tự như Zeus.

Nghe vậy Agni thầm cắn răng và hóa thành 1 ngọn lửa mà bay về phương xa, Phổ Hiền thấy vậy cũng ngay lập tức đạp đài sen vàng ba tầng mà tức tốc đuổi theo.

-"Chó c·hết, thứ này vẫn không chịu thả ra" !!

Agni tức giận và mắng ầm lên khi chứng kiến sợi dây xích cầu vồng vẫn quấn chặt lấy cơ thể của mình ngay cả khi anh đã biến cơ thể mình thành lửa.

Cuối cùng Agni nhắm đến 1 đỉnh núi gần đó mà đáp xuống và hóa lại thành hình người.

Phổ Hiền thấy thế cũng đáp xuống theo, đứng đối mặt với Agni và cười to đầy đắc ý.

-"Chịu dừng lại rồi sao hả Hỏa Thiên ? Biết mình không thoát được nên muốn đầu hàng phải không" ?



Nghe thế Agni nhắm mắt lại và thở dài, tiếp đó anh mở mắt nhìn chằm chằm Phổ Hiền rồi nói với hắn ta.

-"Ngươi biết không ? Ta vốn không muốn g·iết ngươi, nhưng bây giờ thì đành phải làm như vậy rồi" !

-"Giết ta !? Ngươi bây giờ mà đòi g·iết ta sao" ?

Phổ Hiền nghe Agni nói thế liền cười càng lớn tiếng.

Tiếng cười của hắn vang vọng khắp ngọn núi mà cả 2 đang đứng.

Phổ Hiền cứ thế cười to 1 lúc nhưng bỗng nhiên cổ họng hắn co giật như thể có thứ gì đó chặn ngang thanh quản khiến cho tiếng cười của hắn không thể tiếp tục phát ra được.

Gương mặt hắn bắt đầu đỏ lên còn những con mắt trên 3 đầu của hắn cũng trừng to như muốn lòi cả ra ngoài.

Tiếp đó cả người Phổ Hiền đổ ập xuống đất, 2 tay thì ôm chặt lấy cổ họng và há miệng như thể muốn nôn.

Rồi 1 lúc sau từ trong mắt, tai, mũi và miệng của Phổ Hiền bắt đầu bốc lên khói đen.

Agni thấy vậy liền thở dài và lẩm bẩm.

-"Kết thúc".

Ngay lập tức vô số ngọn lửa khủng bố đột ngột thoát ra từ thất khiếu của Phổ Hiền và thiêu cháy toàn bộ cơ thể của hắn.

Phổ Hiền bị lửa đốt lập tức nằm lăn lộn trên đất, cố gắng dập tắt ngọn lửa khủng kh·iếp đang thiêu đốt mình, nhưng chỉ 1 lúc sau đó thì cơ thể của hắn đã hoàn toàn bất động trong khi ngọn lửa vẫn không hề có dấu hiệu dập tắt.

Ngay khi Phổ Hiền vừa bị thiêu c·hết thì Trường Hồng Tỏa đang trói chặt Agni lập tức lỏng ra và rớt xuống đất.

Agni vươn vai hoạt động cơ thể 1 lúc rồi nhìn vào cái xác cháy đen của Phổ Hiền và lẩm bẩm.

-"Các tín đồ thờ phụng ta tin rằng ta là ngọn lửa thiêng vĩnh viễn cháy rực và chiếu rọi muôn loài, là ngọn lửa có thể xuất hiện khắp mọi nơi và không nơi nào không có mặt ta".

-"Thế nên ta có mặt trong cơ thể của ngươi cũng là chuyện bình thường đúng không" ?

Nói rồi Agni bước lại gần cái xác của Phổ Hiền và khom người nhặt lên các món bảo bối rơi ra từ người hắn.

-"Trường Hồng Tỏa cùng Thái Cực Ấn Phù thì ta sẽ giữ lại dùng, Ngô Câu song kiếm thì có lẽ nên đưa cho Vishvakarman và nhờ ông ấy chế tạo cho mình 1 món binh khí thuận tay".

Nói rồi Agni nhanh chóng nhét cả 3 món bảo bối vào trong không gian chứa đồ của bản thân, tiếp đó nhìn đóa sen vàng 3 tầng đang nổi lơ lửng trong tay và rơi vào trầm ngâm.

-"Còn lại đóa tam phẩm kim liên này có lẽ mình nên cúng dường cho Như Lai".