Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 29: Ngoại truyện 1 - Song thần hiện thế




Chương 29: Ngoại truyện 1 - Song thần hiện thế

Những quả t·ên l·ửa chống hạm được bắn từ các t·àu c·hiến hạm của Trung Quốc,Mỹ, Hàn Quốc, Triều Tiên và các quả tên h·ạt n·hân được bắn tại các khu vực quân sự nằm trong lãnh địa các nước trên.

Cơn mưa bom dội xuống cả 2 cô gái liên tục 10 phút, nhờ vào công nghệ siêu hiện đại của Camera Nano của Takera thả ra mà mọi người trên thế giới có thể xem lấy khung cảnh hoành tráng này mà không sợ hư mắt hay điếc tai.

Sau 5 phút chờ tro bụi hoàn toàn tan đi, trong sự lo lắng của các người dân Nhật Bản và tò mò của người dân trên khắp thế giới, thân hình của Raikou và Ibuki Doji vẫn sừng sững tại trên mặt biển.

Cả 2 không có chút nào là b·ị t·hương hay trúng độc phóng xạ cả, ngược lại khu vực cả 2 đứng đều biến thành 1 khu vực ô nhiễm phóng xạ hạng nặng và hệ sinh thái của nó bị phá hủy hoàn toàn bởi bom đạn.

Khi thấy cả 2 vẫn hoàn hảo mà lơ lửng trên biển, nội tâm và sự kiêu ngạo của các chỉ huy chiến trận, chính khác, người lãnh đạo các nước đã ra lệnh phóng t·ên l·ửa đều sụp đổ.

Niềm tự hào quân sự hàng đầu thế giới, sức mạnh mà họ tự hào có thể xóa sổ bất cứ quốc gia hay lục địa nào dám chống đối bọn họ đã hoàn toàn bị Raikou và Ibuki Doji đạp tại dưới chân, nghiền nát thành cặn bã không đáng 1 đồng.

------------------------------------------------

-"Ha ha ha ha ha, cười c·hết ta mất. Các muội có nhìn thấy không, bọn chúng dùng cái thứ được gọi là t·ên l·ửa h·ạt n·hân đó t·ấn c·ông những nữ nhân kia" !!!

Tại TQ cô gái tóc hồng kia vốn đang xem trực tiếp cuộc đại chiến đang hấp dẫn, ai ngờ màn kết của cuộc chiến lại là hành động thiếu suy nghĩ của những kẻ nắm quyền kia, điều đó khiến cho cô ôm bụng cười như điên, cười đến con cả lưng và nước mắt liên tục trào ra.

Con chim trĩ đậu kế bên cô cũng hót vang, tiếng hót của nó tràn đầy sự khinh bỉ. Năm xưa tên người phàm họ Cơ muốn đánh vào Triều Ca đều phải nhờ lũ Tiên Nhân Xiển Giáo cùng lũ ngu ngốc bị chúng lừa đi chịu c·hết kia, ai ngờ đến hiện đại theo năng lực tăng lên đã khiến bọn người bình thường này tự tin đến mức dùng những thứ v·ũ k·hí kia t·ấn c·ông những kẻ mang thần bí cực cao.

-"Aaaaa vui thật đấy !! Muội không cần nói vậy nha, dù gì bọn chúng cũng không biết Thần Bí sẽ hoàn toàn vô hiệu hóa những thứ không mang theo Thần Bí, hoặc Thần Bí yếu hơn nó chứ".

Cô gái tóc hồng đưa ngón tay xinh đẹp của mình lên lao nước mắt và cười nói.

Cây đàn tì bà đặt cạnh cô vang lên những tiếng đàn tuyệt diệu.

-"Ai nha muội nhắc ta mới nhớ ! Nhờ vào vị Xà Thần kia tạo ra s·óng t·hần g·iết nhiều người như vậy nên số lượng linh hồn ta thu thập được tại quốc gia này cũng đủ rồi, cũng đến lúc ta nên chế tạo thêm 1 ít bảo bối chứ nhỉ" !?



Cô gái giật mình nhớ ra, rồi cô ta đứng dậy bước tới gần 1 cái đỉnh nhỏ đặt tại góc phòng. Cái đỉnh nhỏ 6 chân chỉ lớn bằng bàn tay, toàn thân xanh đen với những phù triện có từ thời nhà Thương của Trung Quốc.

Cây đàn tiếp tục vang lên, nhưng tiếng đàn tựa như những câu hỏi.

-"Muội bảo có cần thiết hay không sao" ?

Cô gái dừng lại, đưa tay lên má rồi nghiêng đầu suy tư.

-"Tất nhiên là cần thiết rồi, chúng ta phải chuẩn bị cho mọi trường hợp sẽ xảy ra. Ta cũng không muốn bị lũ đê tiện đó vây công và g·iết c·hết, các tiên nhân Tiệt Giáo không phải đã chứng minh điều đó sao" !?

Cô gái ánh mắt lóe lên, dù cô đưa lưng về phía họ nhưng cả 2 đứa em gái đều cảm giác được sát ý và phẫn nộ đang cuộn trào bên trong cô gái.

-"Với lại ta xem được những bộ tiểu thuyết trên mạng do lũ người phàm kia viết ra, dù khá là buồn cười và ngây thơ khi thấy chúng thổi tiên nhân chúng ta lên trời như vậy. Nhưng ta phải công nhận sức sáng tạo của chúng vô cùng tốt, hiện giờ ta đã có Khuynh Thế Nguyên Nhương, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, Kim Hà Mạo các loại bảo bối".

Cô gái đưa tay cầm lên cái đỉnh nhỏ, tức khắc từ trong đỉnh những tiếng kêu rên đau đớn, những lời nguyền rủa tràn đầy oán hận phát ra từ nó.

-"Như vậy chế tạo thêm 1 món giống như Đồ Vu Kiếm trong tiểu thuyết mạng cũng không có gì khó, các muội thấy cái tên Đồ Tiên Thương(Súng đồ sát tiên nhân) cho món binh khí chuyên g·iết tiên nhân thế nào" ?

Cô gái nghiêng mặt nhìn về phía sau với nụ cười tàn nhẫn hỏi thăm 2 đứa em của mình.

------------------------------------------------

Trở lại với vùng biển Hoa Đông.

Khi mà những quả t·ên l·ửa oanh tạc đã làm cho sóng biển cuộn trào và máu độc cũng như độc tố do Orochi phóng ra, kể cả ô nhiễm phóng xạ đều bị cuốn đi theo các con sóng, chúng bị sóng đánh dạt vào các vùng bờ ven biển của Trung Quốc và thậm chí là xa tới tận Hàn Quốc.

Nhật Bản được bảo vệ từ kết giới nên chúng đều bị cản lại bên ngoài, Đài Loan không rõ lí do vì sao cũng may mắn thoát khỏi.



Các c·hất đ·ộc c·hết người này lan tỏa tới các khu vực ven biển đã bị tàn phá nặng nề kia, chúng phân rã các xác c·hết của con người cũng như động vật và tạo nên 1 màn sương độc màu tím hoàn toàn chặng lại con đường ra khỏi biển.

Có 1 số người thử vượt qua nó nhưng kết quả họ chỉ có thể đi đến nửa đường và vẫn loanh quanh trong phế tích của các thành phố trước kia nay đã bị tàn phá bởi s·óng t·hần rồi quay về vì mùi hôi kinh khủng, khi trở về tất cả bọn họ đều trúng độc cực nặng và c·hết trong đau đớn khi cả cơ thể bị tan rã từ từ.

Sinh thái của các khu vực trên cũng bị biến đổi hoàn toàn, chất phóng xạ và độc tố đã biến các dạng động - thực vật nơi đây thành nguồn ô nhiễm phóng xạ cực nặng, những con cá khổng lồ dị dạng sẽ t·ấn c·ông bất cứ thứ gì trong tầm mắt bơi khắp nơi.

Thứ c·hất đ·ộc này đã xuôi theo dòng nước và toàn bộ lãnh hải của TQ đều bị ô nhiễm bởi nó chỉ trong tích tắc.

Và Việt Nam cũng không ngoại lệ, sóng biển đã đánh dạt thứ nguy hiểm c·hết người này vào lãnh hải của Việt Nam từ các tỉnh ven biển của TQ.

Điều này khiến cho các hải quân canh giữ biên giới lập tức hốt hoảng, nhân dân ven biển cũng hoảng sợ và tuyệt vọng khi thấy thảm cảnh của quốc gia láng giềng, 1 số người đã có quyết định bỏ xứ ly hương để mưu sinh.

Tại quần đảo Trường Sa thuộc diện t·ranh c·hấp lãnh thổ của 2 nước, hải quân TQ đang đóng tại đây đều đã bị g·iết sạch.

Khi các tàu hải quân Việt Nam đến đây để làm rõ tình hình thì họ chỉ thấy cả hòn đảo đều là máu, tay cụt, chân đứt, t·hi t·hể không đầu và những cái đầu nằm lăn lóc khắp cả đảo.

Các dấu vết chiến đấu chứng tỏ lũ lính này đã chiến đấu 1 cách liều mạng, các lỗ đạn và hố bom cháy đen xuất hiện khắp nơi đã chứng tỏ điều đó.

Các v·ết t·hương trên t·hi t·hể trải qua sơ bộ điều tra thì các người lính đều phát hiện, tất cả quân sĩ nơi đây đều bị g·iết bằng v·ũ k·hí lạnh vô cùng sắc nhọn.

Khi họ điều tra ra đến rìa đảo thì họ phát hiện bóng dáng 1 người đàn ông tầm 30 tuổi đang đứng hướng mặt về Biển Đông.

Mái tóc đen dài của người đàn ông tung bay theo cơn gió, gương mặt đẹp trai tuy mang nét thư sinh nhưng thân hình lại cao lớn tráng kiện, trên người xăm hình các con vật như Giao và Mãng, thân mặc quần áo phong cách Lạc Việt cổ xưa màu xanh biển và trên tay cầm 1 lưỡi tầm sét(Fulgurite) có hình dáng cây giáo.

Người đàn ông quay đầu liếc nhìn toán lính hải quân Việt Nam đang lo lắng và cẩn trọng chỉa súng vào mình, ông không nói gì cả mà quay đầu tiếp tục nhìn về biển Đông.

Ông ta gầm lớn 1 tiếng rồi múa cây giáo trong tay, các con sóng ngay lập tức đảo chiều theo hiệu lệnh từ cây giáo của ông ta.



Những con sóng vốn mang độc tố từ Orochi đang chảy dọc ven biển của TQ và dần xâm nhập vào lãnh hải của Việt Nam, đã bị người đàn ông trước mặt này đảo ngược hướng chảy chỉ bằng phép thuật trong ánh mắt ngơ ngác, không hiểu của các hải quân.

Người đàn ông sử dụng phép thuật để đẩy ngược các dòng hải lưu mang độc tố và phóng xạ ra khỏi các vùng biển của Việt Nam.

Các hải quân xung quanh nhìn thấy bộ dạng và hành vi quái dị của người đàn ông thì họ liên tục khuyên can cũng như hỏi thăm danh tính và mục đích của ông.

Nhưng ông ta không trả lời họ, ông ta vẫn vô cùng nghiêm túc múa cây giáo trong tay để phép thuật không mất đi hiệu lực.

Chỉ có điều do phạm vi quá rộng nên các dòng hải lưu không bị đẩy đi hoàn toàn, và do liên tục sử dụng phép thuật trên phạm vi lớn nên ông ta dần cảm thấy kiệt sức.

Ngay khoảnh khắc người đàn ông sắp gục ngã thì bất chợt từ đằng sau ông ta, 1 người đàn ông khác xuất hiện từ hư không và đưa cánh tay rắn chắc của mình đỡ lấy người kia.

Gương mặt nam tính, mắt sáng như sao, thân hình cao lớn, xâm đầy các con vật như Hổ, Gấu, Báo, cũng mặc quần áo Lạc Việt cổ màu vàng và trên tay cầm 1 thanh Rìu.

-Thủy Tinh bạn ta, xin lỗi vì hiện tại ta mới có thể đến giúp anh được".

Người đàn áo vàng mặt đầy vẻ áy náy nhìn người áo xanh và nói.

-"Không cần xin lỗi đâu Sơn Tinh, mau giúp ta cản lại các c·hất đ·ộc đang lan đến gần các vùng ven biển đi".

Người áo xanh, Thủy Tinh mệt mỏi nói với người bạn thân cũng như địch thủ của mình.

Nghe vậy Sơn Tinh gật đầu rồi ông bắt đầu làm phép tạo ra các khối đá khổng lồ và ném nó xuống biển, chặn lại dòng thủy triều độc đang cố tràn vào.

Những khối đá ngay khi chạm nước đã ngay lập tức biến thành những bức tường đá dày vài mét, những bức tường này trải dài và chặn lại dòng thủy triều độc địa kia lại.

Từ các vùng ven biển từ Bắc, Trung, Nam đều có thể thấy rõ hình ảnh các tảng đá khổng lồ rơi thẳng xuống biển rồi biến thành những bức tường bằng đá cao v·út nơi đường chân trời.

Thủy Tinh thấy vậy cũng cầm lấy thương và tiếp tục dùng phép để đẩy dòng thủy triều ra xa, cả 2 người cùng hợp tác 1 người đảo ngược dòng hải lưu và người kia tạo tường chặn lại và chỉ trong 1 thời gian sau 1 kỳ quan đã xuất hiện.

1 bức tường đá bao bọc Việt Nam vào bên trong trải dài từ phía Bắc, kéo dài xuống phía Nam, đem biển Đông chia đôi với 1 bên là Việt Nam, 1 bên là Philippines.

Khung cảnh 2 vị thần của Việt Nam cùng ra sức bảo vệ quốc gia này đã được các hải quân Việt Nam dùng điện thoại ghi lại và truyền về cho cơ quan Nhà nước.