Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 51: Medjay




Chương 51: Medjay

Dưới sự dẫn dắt của Aya cả đoàn người đã tiến vào 1 vùng ốc đảo kì bí nằm gần Libya chưa từng xuất hiện trên bản đồ.

Cả tòa ốc đảo này khá to lớn với các dải thực vật xanh mát trải dài, những động vật ăn cỏ và ăn thịt cỡ nhỏ cũng có mặt tại đây.

Cả bọn được Aya dẫn đến 1 khu định cư nằm gần 1 hồ nước ngọt lớn, nơi đây không có những tòa nhà cao tầng hiện đại mà chỉ có những dãy nhà được xây dựng bằng đất sét.

Dù vậy nơi đây không hề lạc hậu, điện và nước sạch vẫn được gắn khắp các dãy nhà và có cả những chiếc xe 2 bánh hoặc 4 bánh đậu dọc đường đi.

-"Nơi đây là nơi nào vậy ? Tôi chưa từng thấy 1 ốc đảo nào như vậy trên bản đồ cả" !?

Leona liên tục lật đi lật lại tấm bản đồ trên tay và nhăn trán.

Những người xung quanh cũng bu lại nhìn vào bản đồ nhằm tìm ra nơi họ đang đứng.

-"Không cần phí sức tìm trên đó làm gì đâu ! Nơi này ngay cả Bayek tôi cũng không nói cho biết thì liệu các người có thể tìm ra được nó chỉ bằng cách xem bản đồ sao" ?

Trong khi đang dẫn đường Aya quay đầu lại cười nói với cả bọn, Bayek sao khi nghe vợ mình nói vậy cũng vô cùng lúng túng, anh không ngờ cô vợ yêu ở nhà luôn nhẹ nhàng điềm đạm bây giờ lại mạnh mẽ và anh dũng như vậy.

-"Đến rồi".

Trước 1 căn nhà lớn 3 tầng Aya dừng lại và gõ cửa.

Khi cửa được mở ra Leona lập tức đứng hình nhìn người trước mắt.

-"Giám đốc Donkor !! Sao ông lại ở đây" !?

Leona hét lên kinh hãi.

-"Ông ấy là giám đốc Donkor của Viện bảo tàng Ai Cập đã giúp chúng ta đó sao" !?

Ash, Kitty, Jason đều giật mình nhìn ông lão hiền lành trước mặt.

Bị Leona hỏi như vậy, Donkor chỉ có thể cười cười rồi đưa tay lên gãi đầu nhằm che đậy sự bối rối.

-"Được rồi ta vào nhà trước đi rồi tôi sẽ giải thích cho mọi người sau, căn nhà này là dành cho mọi người nghỉ ngơi và tuyệt đối an toàn nên không cần lo lắng".

Aya cười nhẹ đưa tay kéo Leona vào trong.

-"Không được đâu Aya bọn anh phải đi ngay, nếu không.....".

Bayek bên cạnh ngay lập tức đứng ra từ chối vì anh sợ đem lại nguy hiểm cho vợ mình và những người đang sống tại đây.

-"Sẽ bị săn đuổi bởi Bóng Ma của Anubis đúng không" ?

Aya nhìn thẳng vào mắt chồng mình và hỏi.

-"Tại sao em lại biết !? Anh chỉ nói cho em là bọn anh đang làm 1 nhiệm vụ bí mật thôi mà" ?

Bayek khó mà tin được rằng vợ mình sẽ biết tên của lũ quái vật kia.

-"Yên tâm đi, nơi này tuyệt đối an toàn. Lớp màn chắn phép thuật nơi đây đã biến ốc đảo này thành 1 thế giới tách biệt nên lũ quái vật đó không tìm ra được đâu".

Lão Donkor lúc này cũng mở miệng trấn an nhóm người Bayek.

-"Có màn chắn phép thuật ở đây sao" !?

Nhóm người Leona ngẩng đầu nhìn ngắm bầu trời hòng tìm ra lớp màn chắn mà Donkor nói.



Aya và Donkor phải mất thêm 1 lúc khuyên can thì đám người Bayek mới yên lòng mà nghỉ ngơi tại ốc đảo này.

Đúng như họ nói Leona và các bạn của mình đã ngủ 1 giấc tới sáng mà không bị lũ quái vật kia q·uấy r·ối chút nào.

Khi mọi người đã rửa mặt xong xuôi thì bữa sáng của họ cũng đã được Aya chuẩn bị, nhìn thấy bữa ăn thịnh soạn trước mắt thì cả bọn nhào vào ăn cho no nê mới thôi.

-"Như vậy Aya, em có thể giải thích về thân phận của em và ốc đảo này chứ" ?

Nâng chén trà lên uống 1 ngụm, Bayek dùng ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Aya đang ngồi bên cạnh.

-"Tất nhiên" !

Aya nhẹ gật đầu.

-"Đầu tiên xin phép được giới thiệu ốc đảo này tới mọi người, nơi này được gọi là Ốc Đảo của Thần Ra. Từ cỏ cây, thú vật, hồ nước ngọt hay lớp màn chắn phép thuật kia đều do 1 tay ngài tạo nên cho tổ tiên chúng tôi cư trú" .

Aya tự hào giới thiệu.

!!!!

-"Thần Ra" !?

Đám người Leona giật mình hét lên.

-"Đúng vậy, mọi người không nghe lầm đâu. Thần Vương tối cao của quốc gia tên Ai Cập này vào thời cổ đại, Thần Ra đã tạo nên nơi này".

Nói rồi Aya dùng ngón trỏ chỉ xuống dưới đất.

-"Tổ tiên chúng tôi là các Medjay, những chiến binh đã bảo vệ Pharaoh và Ai Cập này hàng ngàn năm từ thời Cổ Vương Quốc cho đến cận đại".

Lão Donkor ngồi đối diện Leona cũng tiếp lời của Aya.

-"Vào thời đại của Pharaoh Djoser, những Medjay đầu tiên đã được Thần Ra hiện ra trước mắt và dẫn dắt họ tới vùng đất này. Sau bọn họ cũng dần có các Medjay khác hoặc người dân hay nô lệ đến được ốc đảo này".

-"Ngài đã tạo nên sự sung túc và trù phú để bọn họ sinh sống, với điều kiện là họ và con cháu của họ sẽ đời đời làm người bảo vệ cho Ai Cập khỏi các tai họa sẽ xảy đến trong tương lai".

-"Để cho tổ tiên có thể hoàn thành trách nhiệm của mình thì Thần Ra đã trao tặng cho họ những khả năng đặc biệt có thể truyền thừa trong huyết mạch, ngài còn để lại những quyển sách giúp tổ tiên chúng tôi học được rất nhiều tri thức và cũng biết cách sử dụng phép thuật".

-"Khoan đã ! Chị nói là tổ tiên của chị đã sử dụng phép thuật từ hàng ngàn năm trước sao" !?

Kitty nhanh nhạy bắt được sự kì lạ từ lời nói của Aya.

-"Khó tin sao ? Đối với mọi người thì phép thuật chỉ mới có mặt vẻn vẹn vài tháng, nhưng đối với chúng tôi nó đã dung nhập vào sinh hoạt hàng ngày rồi".

Vuốt nhẹ râu của mình, Donkor cười hiền lành rồi đưa tay chỉ cho đám người Leona thấy những đĩa ăn trên bàn lúc nãy đã mọc ra 2 chân rồi chạy nhào vào bồn rửa chén.

-"Thần Ra cho phép những người sống tại ốc đảo này sử dụng và nghiên cứu phép thuật tùy thích, đồng thời ban cho họ vô số khả năng đặc biệt nhằm tăng khả năng sinh tồn cho họ".

-"Tất nhiên là có 1 lời nguyền được áp đặt lên tất cả mọi người tại đây kể từ khi sinh ra, nhằm ngăn chặn xuất hiện những kẻ có dã tâm lợi dụng sức mạnh mà Thần Ra đã trao".

Nói tới đây Aya đứng dậy và xắn tay áo mình lên, lão Donkor cũng cởi áo mình ra để lộ phía sau lưng.

Trên da thịt của họ là 1 hình xăm con mắt Ai Cập được in lên đó.

-"Lời nguyền này sẽ vô hiệu hóa tất cả khả năng đặc biệt mà Thần Ra đã ban tặng trong huyết mạch của kẻ phạm tội kể cả ma lực trong cơ thể cũng sẽ biến mất, lúc đó hắn sẽ chỉ còn là 1 người bình thường mà thôi".

-"Hình xăm này được xăm lên khi mọi người còn nhỏ sao".

Bayek hỏi rồi đưa tay ra sờ vào hình xăm trên tay Aya.



-"Không, chỉ cần là người của nơi này thì 1 khi sinh ra nó sẽ tự động xuất hiện trên cơ thể. Khemu cũng có 1 cái tại sau gáy nhưng đã bị em dùng phép thuật che dấu đi".

-"Thật xin lỗi vì đã dấu diếm anh lâu như vậy Bayek" !

Aya áy náy xin lỗi Bayek.

-"Không, anh hiểu mà. Nếu chuyện 3 tháng trước không xảy ra và anh không sử dụng được phép thuật thì đúng là anh sẽ không tin được lời nói của em đâu"

Bayek nắm chặt lấy tay Aya.

-"Giám đốc Donkor, ông có thể giải thích lý do tại sao chị Aya lại xuất hiện kịp lúc để cứu bọn tôi và biết được về lũ quái vật của Anubis kia không" ?

Leona quay đầu nhìn Donkor và hỏi ra nghi ngờ của mình.

-Khi cô đến gặp ta nhờ lấy giúp tấm giấy cói để tìm tung tích của Ramses, ta đã nhờ 1 người bạn thân đang làm trong q·uân đ·ội âm thầm hỗ trợ và theo dõi mấy đứa".

Lão Donkor thở dài và bắt đầu giải thích.

-"Những việc xảy ra dưới mộ của Akhenaten đều được lão ta nói cho ta biết, và khi lão ta nói cho ta biết về cuốn sách của Anubis và lũ Bóng Ma kia, ta đã lập tức liên hệ với Aya để con bé có thể kịp thời đến cứu và đưa mấy đứa đến đây".

-"Quyển sách mà cô lấy được nó vô cùng nguy hiểm, trong thư viện sách mà Thần Ra để lại luôn nhắc tới nó như 1 thứ nguy hiểm mà nhân loại không nên chạm tay tới".

Nói tới đây Donkor thở dài đầy phiền muộn.

-"Vì thứ phép thuật hồi sinh n·gười c·hết đúng không" ?

Nhìn thấy bộ dạng phiền muộn của Donkor, Leona mới thử hỏi thăm ông lão và Donkor đã cho cô 1 cái gật đầu đầy khẳng định.

-"Và ta cũng không ngờ tấm giấy cói mà ta đưa cho cô lại là chìa khóa mở ra hầm mộ của Akhenaten, nếu chúng ta biết thì nơi đáng nguyền rủa đó đã bị san thành bình địa từ sớm rồi" !

Lão Donkor khi nhắc tới Akhenaten thì gương mặt của ông lộ rõ sự chán ghét đối với vị Pharaoh kia.

-"Tại sao ? Không phải đó là 1 di tích quan trọng sao ? Tại sao ông lại muốn phá hủy nó chứ" !?

Kitty không hiểu tại sao Donkor lại nói vậy.

-"Vì vị Pharaoh đó đã tôn thờ Aten đúng không, giám đốc Donkor" !

Leona đưa tay kéo lại Kitty rồi bình tĩnh hỏi thăm Donkor.

-"Đúng vậy ! Medjay bọn ta luôn bảo vệ quốc gia này theo lệnh của Thần Ra, nhưng tên đó kể từ khi tôn thờ tên Tà Thần Aten kia đã khiến cho quốc gia này suy tàn nhanh chóng và ngọn lửa c·hiến t·ranh cũng đã bắt đầu nhen nhóm".

Lão Donkor giận dữ mắng mỏ Pharaoh Akhenaten.

-"Không chịu được tương lai sắp xảy đến nên tổ tiên bọn tôi đã tụ họp lại với nhau, họ đã chia ra thành các nhóm nhỏ tiến hành á·m s·át các quan chức cấp cao của Akhenaten".

Aya tiếp lời của Donkor.

-"Từ tể tướng, tướng quân, tư tế trưởng, quan đốc chính, chỉ cần chúng có liên quan đến việc thờ Aten thì đều lọt vào tầm á·m s·át của tổ tiên chúng tôi".

-"Chính Akhenaten cũng bị tổ tiên của lão già Donkor này đây á·m s·át sau đó không lâu".

Lão Donkor đứng dậy, 2 tay chống nạnh và tự hào ưỡng ngực ra.

-"Thế còn Nefertiti thì sao" ?



-"Tổ tiên đã g·iết mụ ta vài lần nhưng sau đó mụ lại xuất hiện và tiếp tục chi phối vương triều của Akhenaten cho đến khi đột ngột q·ua đ·ời".

Khi nhắc đến Nefertiti thì cả Aya và Donkor đều vô cùng kiêng kỵ, tài năng phép thuật của bà ta thật sự khiến cho tổ tiên bọn họ đau đầu.

-"Có vẻ như mụ ta có năng lực tiên đoán tương lai vô cùng chuẩn xác, nên mụ luôn tạo ra các thế thân để họ chịu c·hết thay mình. Sau vài lần như vậy để tránh việc người vô tội phải c·hết thay ả nên tổ tiên đã từ bỏ việc á·m s·át bà ta".

Donkor nói với giọng nói đầy tiếc nuối.

-"Thời gian trò chuyện đã kết thúc, có 1 nơi bọn tôi phải dẫn các cô đến trước nếu muốn đến Necropolis".

Aya vỗ tay 1 cái để mọi người chú ý tớ mình rồi cô đứng người lên khỏi ghế.

-"Chúng ta phải đi đâu ? Và trước bọn tôi thì có ai đi tìm thành phố đó chưa" !?

Leona ngạc nhiên khi nghe Aya nói, cô ngay lập tức dò hỏi Aya 1 cách vô cùng cặn kẽ.

-"Trước mọi người không có 1 ai biết về nơi đó cả, dù tại ốc đảo này cũng vậy. Trừ Trưởng làng là Donkor và tôi là Thủ lĩnh của các Medjay ra thì người biết về Necropolis không quá 10 người đâu".

Và Aya dẫn đám người Leona đến 1 ngôi đền Ai Cập cổ được làm bằng đá trắng được trang hoàng vô cùng đẹp đẽ.

Khắp ngôi đền có vô số người đang nhộn nhịp đi dạo, làm lễ hoặc đang đánh trận giả với nhau tại phần sân trống trước đền.

Sân trước của ngôi đền là những trụ đá lớn chạy dài 2 bên sân, giữa sân là 1 hồ nước lớn trong veo với đáy hồ có lót gạch đủ màu, cổng chính của ngôi đền là 1 bức tượng Thần Ra đầu chim ưng bằng đá trắng đang ngồi dựa lưng vào bức tường phía trước của ngôi đền.

Dưới sự hướng dẫn của vị thầy tế ở đây, đám người Leona đến giữa hồ làm lễ dâng hoa rồi đi theo cô đi xuống dưới chân bức tượng để vào ngôi đền chính bên trong.

Sân trong ngôi đền là 1 dãy tượng nhân sư nằm 2 bên sân như đang canh giữ ngôi đền, đền chính là 1 kiến trúc hình chữ nhật 2 tầng màu trắng, trên đền treo đầy các loại hoa và cờ màu bay phất phới trong làn gió nhẹ.

-"Thần Điện của Ra là ngôi đền duy nhất và cổ xưa nhất của ốc đảo này, nó được thiết kế nên bởi vị kiến trúc sư đại tài Imhotep khi ông ấy đến đây vào lúc cuối đời mình".

Aya tự hào giới thiệu ngôi đền thiêng liêng cho các vị khách từ bên ngoài.

-"Imhotep !? Thật sự là vị kiến trúc sư Imhotep kia đã xây dựng nơi này sao" ?

Kinh ngạc hét lên, Leona ngay lập tức muốn bỏ lại mọi thứ để đi quan sát ngôi đền này cho thật kĩ.

Nhưng không cho cô cơ hội, Aya đã đưa tay nắm lại cô vào kéo cô đi vào trong đền thờ.

-"Nếu muốn đến Necropolis thì phải đến ngôi đền gặp người bảo hộ của ốc đảo này trước đã, ngài ấy đã ở đây chờ đợi những kẻ được Thần Ra tiên tri sẽ đến đây suốt hàng ngàn năm rồi".

Lão Donkor cung kính vái lạy rồi đi vào ngôi đền, đồng thời ông cũng giải thích lý do đưa cả bọn đến đây.

-"Hàng ngàn năm sao" !?

Leona, Kitty, Ash, Jason và Bayek kinh ngạc há to miệng khi nghe Donkor nói vậy.

Aya và Donkor không trả lời họ, cả 2 dẫn đám người xuyên qua khu đền trong rồi đi xuống 1 cầu thang dẫn sâu xuống lòng đất.

Phía dưới ngôi đền là những dãy sách đồ sộ trải đầy những căn phòng ngầm rộng lớn, những cuốn sách chứa đầy phép thuật đang bay múa hoặc phát ra những âm thanh kì lạ xuất hiện khắp nơi trong chuyến đi xuống phía dưới của cả bọn.

Cuối cầu thang là 1 căn phòng to lớn được dát vàng và gắn đầy châu báu để trang trí, sàn nhà màu đen tuyền cũng được dát 1 lớp vàng mỏng ngoài viền để tạo điểm nhấn.

Nơi đây ngoại trừ các vật dụng hàng ngày ra thì chỉ có 1 cánh cửa vô cùng to lớn, Aya dẫn họ đi đến trước cánh cửa và nhẹ gõ 3 cái lên cánh cửa.

-"Vào đi cửa không khóa" !

1 giọng nữ đầy lười biếng vang lên từ bên trong.

Khi Aya đẩy cửa ra thì đám người Leona đều đứng hình vì ngạc nhiên với tồn tại trước mắt mình.

Trong phòng là 1 cô nàng nhân sư với mái tóc đen ngắn đang ngồi vắt chéo chân trên 1 chiếc ghế cao, chân trước trái đang lướt màn hình chiếc điện thoại trong khi chân trước phải đang cầm 1 điếu thuốc hút dỡ, miệng cô ta còn đang không ngừng phì phèo khói thuốc.

-"Nhìn gì mà nhìn !? Bộ chưa từng thấy nhân sư sao hả" ?

Cô nàng nhân sư liếc xéo cả bọn và hung dữ hỏi.