Vũ Động Càn Khôn

Chương 118 Cung Phụng và tiêu tiền




Đại đội nhân mã thắng lợi trở về Viêm Thành, có lẽ do thu hoạch không nhỏ nên không khí rất vui vẻ, trên đường trở về Viêm Thành, Hạ Vạn Kim cũng hỏi thăm lai lịch của Lâm Động, trong cách nói chuyện đã bộc lộ ý lôi kéo.



Mà đối với việc Hạ Vạn Kim lôi kéo, Lâm Động hơi suy nghĩ, hắn không trực tiếp cự tuyệt bởi vì lúc hắn trợ giúp Vạn Kim Thương Hội đánh bại Huyết Lang Bang, thì với phong cách của Huyết Lang Bang kiểu gì cũng có một số mâu thuẫn, trong khi hắn đang cần thời gian, nếu như có thể có quan hệ với Vạn Kim Thương Hội – một trong 3 thế lực đứng đầu Viêm Thành, vậy thì tình hình tốt hơn nhiều.



Cho nên, hắn không giấu diếm lai lịch của mình, dù sao những loại chuyện này với năng lực của Vạn Kim Thương Hội thì chỉ cần điều tra một chút là rõ.



"Thanh Dương Trấn Lâm gia?"



Khi nghe thấy Lâm Động nói hắn đến từ Lâm gia của Thanh Dương Trấn, chỉ có Hạ Vạn Kim là trấn tĩnh, còn Đổng Tố lại kinh ngạc, che miệng khẽ cười nói:



"Lâm gia gần đây có buôn bán một số lượng Dương Nguyên Thạch ở Viêm Thành, người thu mua lại chính là Vạn Kim Thương Hội chúng ta, không nghĩ tới Lâm Động tiểu hữu lại là người của Lâm gia, chờ sau khi trở về sẽ phân phó xuống dưới, sau này khi buôn bán với Lâm gia, chúng ta sẽ chú ý nhiều hơn một chút."



"Ha hả, vậy thì phải cám ơn Tố tổng quản rồi."



Lâm Động cười chắp tay.



"Lâm gia... hình như gần đây ta có nghe nói, Huyết Y Môn của Viêm Thành có ân oán gì đó với các ngươi? Hơn nữa sau một tháng nữa, môn chủ Huyết Y Môn Ngụy Thông sẽ tiến hành quyết đấu sinh tử với người của Lâm gia ở Giác Đấu Trường?"



Hạ Vạn Kim đột nhiên nghĩ tới chuyện này, nói.



Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói như vậy, đám người Đổng Tố và Hạ Chỉ Lam ở bên cạnh sửng sốt, đưa mắt nhìn về phía Lâm Động, Huyết Y Môn ở Viêm Thành tuy rằng kém hơn Vạn Kim Thương Hội, nhưng mà thực lực của họ đâu có thấp, Ngụy Thông lại là cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, thực lực bực này Lâm gia có thể chống lại được hay sao?



"À, đúng là có chút ân oán."



Đối với sự kinh ngạc của bọn họ, Lâm Động cũng chỉ cười, nói một cách bình tĩnh:



"Hơn nữa người mà quyết đấu sinh tử với Ngụy Thông cũng chính là ta."



"A?"



Nghe vậy ngay cả Hạ Vạn Kim cũng phải nhíu mày, Hạ Chỉ Lam ở bên cạnh bật thốt lên:



"Cái tên tiểu tử này không tiếc mạng nữa hay sao? Ngụy Thông kia kiểu gì cũng là cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, tên Khương Lập hôm nay nào sao sánh bằng!"



"Đúng, câu này của Chỉ Lam không sai, sinh tử đấu của Giác Đấu Trường không phải là chuyện đùa, nếu như cần ta có thể đứng ra hòa giải một chút."





Đổng Tố cũng gật đầu, nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



"Sợ rằng sẽ khó, Huyết Y Môn từ trước đến nay luôn hoạt động theo sự chỉ đạo của Huyết Lang Bang, hiện giờ Lâm Động làm cho bọn họ thua trong lần tranh đoạt Đan Tiên Trì, cho dù Vạn Kim Thương Hội chúng ta có đứng ra, cũng khó làm cho Huyết Y Môn buông tay."



Hạ Vạn Kim trầm ngâm nói.



"Ha hả, đây là chuyện vốn không thể hòa giải, cám ơn hai vị.."



Lâm Động mỉm cười nói.



"Sao ngươi lại đắc tội với Huyết Y Môn?"



Phục Chỉ Lam nhịn không được hỏi.



"Ta giết phó môn chủ Cổ Ảnh của bọn họ.."



Lâm Động thuận miệng nói.



Hắn nói xong câu này thì cảm thấy xung quanh trở nên yên tĩnh, Lâm Động quay đầu nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của đám người Hạ Chỉ Lam.



"Cổ Ảnh kia hình như là Nhị ấn Phù sư mà?"



Đổng Tố cũng ngẩn người, chợt phục hồi tinh thần lại, có chút bất đắc dĩ nói:



"Cái tên tiểu tử này giết hắn thảo nào mà không thể hòa giải."



"Tên biến thái."



Hạ Chỉ Lam cũng thấp giọng nói thầm, Nhị ấn Phù sư tương đương với cường giả Tiểu Nguyên Đan cảnh, không nghĩ tới Lâm Động có thể giết được người này, thảo nào mà khi đối phó với Khương Lập, Lâm Động chẳng có gì kinh hoảng, hóa ra hắn đã sớm nắm chắc.



Lâm Động vuốt tay, đây chỉ là chuyện bất đắc dĩ, không giết sau này kiểu gì cũng có hậu quả, còn về chuyện sinh tử đấu với Ngụy Thông thì vẫn còn hơn một tháng nữa, ai thắng ai thua bây giờ kết luận vẫn còn sớm.



"Ha hả, Lâm Động tiểu hữu đúng là quyết đoán, Cổ Ảnh kia là người dâm tà, chết cũng đáng."




Hạ Vạn Kim cười cười, chợt chuyển lời:



"Ta muốn mời Lâm Động tiểu hữu nhận danh hiệu Cung Phụng của Vạn Kim Thương Hội chúng ta, không biết Lâm Động tiểu hữu có bằng lòng hay không?"



Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói câu này, Lâm Động giật mình, nhìn người đang cười trước mặt, đột nhiên hắn hiểu ra, đây là một hành động trợ giúp của Hạ Vạn Kim với Lâm gia, có quan hệ với Vạn Kim Thương Hội, sau này Lâm gia sẽ có thể phát triển ở Viêm Thành mà không cần lo lắng Huyết Y Môn và Huyết Lang Bang trả thù.



"Đã như vậy, cám ơn hảo ý của Hạ hội trưởng."



Lâm Động hơi làm trầm ngâm, sau đó chắp tay ôm quyền, đối với Lâm gia mà nói, Vạn Kim Thương Hội là một cây đại thụ, hắn chỉ có một mình đơn độc không thể lo cho cả Lâm gia được.



Khi thấy Lâm Động đồng ý, Hạ Vạn Kim cười to một tiếng, thực lực của Lâm Động hắn không để tâm, nhưng hắn lại coi trọng tiềm lực của người này. Bản thân hắn là thương nhân, rất coi trọng đầu tư lâu dài, nếu như bỏ qua cơ hội này thì sau này khi Lâm Động phát triển, Vạn Kim Thương Hội sẽ không còn tư cách để mở lời. Nhìn thấy cản tượng này, Đổng Tố cũng mỉm cười, nàng luôn coi trọng Lâm Động, Vạn Kim Thương Hội có thể lôi kéo được người này thì đúng là một chuyện tốt.



Sau khi trở lại Viêm Thành, Lâm Động và đám người Hạ Vạn Kim chia tay, hắn trở về khách điếm của mình.



Thu hoạch hôm nay đúng là không nhỏ, quan trọng nhất là thứ hắn có được ở đáy hồ, trải qua một ngày kịch liệt, hắn cảm thấy mình hình như đã yếu đi không ít.



Cũng vì chuyện này mà Lâm Động không bắt tay ngay vào nghiên cứu Âm Dương Châu, mà xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện.



Lúc hắn mở mắt ra thì trời đã khuya.



Tu luyện nửa ngày, Nguyên Lực trong đan điền khô kiệt đã được khôi phục hơn phân nửa, cái cảm giác yếu ớt cũng dần dần biến mất.




Nhận thấy trạng thái đã được khôi phục, Lâm Động mới lôi ba viên Âm Dương châu từ trong Càn Khôn Đại ra ngoài.



Ba hạt châu trắng đen đan xen huyền phù ở trước mặt Lâm Động, một cỗ năng lượng thuần khiết không ngừng khuếch tán ra xung quanh.



Lâm Động nhìn chằm chằm vào ba viên "Âm Dương Châu" này, hắn có thể cảm giác được, năng lượng trong một viên Âm Dương Châu bằng cả năng lượng trong Đan Tiên Trì mà hôm nay bọn họ hấp thu!



"Đây mới là bảo bối thực sự của Đan Tiên Trì!"



Lâm Động cười hắc hắc, cũng may là địa hình dưới đáy Đan Tiên Trì phức tạp, chứ không thì bảo bối này đâu tới phiên hắn, với tính cách của Hạ Vạn Kim và Nhạc Sơn, chắc chắn hai người này đã kiểm tra qua một lượt, nếu không phải cái ngã rẽ kia quá bí hiểm thì đã bị họ phát hiện rồi.



Người đời chỉ nói bảo bối của Đan Tiên Trì là năng lượng tinh thuần, chứ chưa có ai nói tới chuyện, Đan Tiên Trì có thể ngưng tụ ra kỳ vật như Âm Dương Châu.




Sau khi cười trộm, Lâm Động cẩn thận từng li từng tí cất hai viên Âm Dương Châu, hắn để lại một viên, áp hai lòng bàn tay vào nhau, sau đó nhắm mắt, vận chuyển Thiên Nguyên công, tiếp tục sử dụng Tinh thần lực ngưng tụ thành một luồng gió xoáy ở gần đan điền.



"Ô!"



Khi Lâm Động hấp thu, viên Âm Dương Châu kia rung lên bần bật, ngay sau đó, một cỗ năng lượng tinh thuần khiến cho người khác phải khiếp sợ, trông như một cột nước đen trắng tuôn ra, bị hấp lực trong cơ thể Lâm Động hấp thu!



Khi Lâm Động đang điên cuồng hấp thu năng lượng của Âm Dương Châu, thì xung quanh thân hình hắn cũng hình thành một luồng khí vụ ẩm ướt!



Lần hấp thu này, năng lượng mạnh hơn rất nhiều lần so với năng lượng trong Đan Tiên Trì!



Nhưng mà việc hấp thu chỉ diễn ra trong chừng nửa canh giờ, Lâm Động nhận thấy luồng khí Nguyên Lực trong đan điền đã bị lấp đầy, hắn ngừng việc hấp thu, bắt đầu vận chuyển Thanh Nguyên Công, dùng luồng khí nguyên lực này để ngưng luyện.



Tốc độ ngưng luyện không làm cho Lâm Động vừa lòng nhưng mà cũng chẳng biết làm sao, Thiên Nguyên cảnh chỉ là công pháp bí tịch tam lưu (hạng 3), có thể làm được thế này đã là cực hạn rồi, muốn tăng tốc độ thì phải cẩn một cuốn bí tịch tu luyện cao cấp hơn!



Đương nhiên, bí tịch cao cấp ngồi cầu sẽ không bao giờ có, cho nên hiện giờ Lâm Động chỉ còn cách chấp nhận sự thực.



Trong mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Lâm Động yên tĩnh hơn rất nhiều, đa số thời gian hắn đều chìm trong tu luyện, có Âm Dương Châu trong tay, việc tu luyện Nguyên Lực của Lâm Động tiến triển cực nhanh, hắn có thể cảm nhận được, thời gian mà hắn tiến vào Nguyên Đan cảnh đang rút ngắn lại, vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi.



Hơn nữa, với tốc độ này, ngày đột phá cũng không còn xa nữa.



Đồng thời với việc tu luyện Nguyên Lực, Tinh Thần Lực của Lâm Động không giảm, hắn tốn rất nhiều tiền mua ngũ phẩm linh dược, tinh luyện thành đan dược, cho nên Tinh thần lực của hắn cũng có tiến triển cực nhanh.



Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung đã hình thành một cái khe, càng ngày càng thấy rõ, sắp phân thành hai.



Nhưng là tốc độ của hắn chỉ duy trì tới ngày thứ 10 thì dừng lại, Lâm Động xấu hổ phát hiện, trong thời gian gần nửa tháng này, hơn ngàn viên Dương Nguyên Đan mang tới Viêm Thành đã dùng hết, cho nên bây giờ ngay cả tiền mua ngũ phẩm linh dược cũng không có.



Tiêu xài kiểu này, nếu như đám người Lâm Chấn Thiên biết sẽ bị dọa tới mức trợn mắt há mồm, với việc tu luyện của một mình Lâm Động, cả Lâm gia cũng không chu cấp nổi.



"Phải kiếm tiền..."



Nhìn Càn Khôn Đại trống rỗng, Lâm Động không khỏi cười khổ lắc đầu.