Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 337




Số người đuổi theo có dáng người uyển chuyển, rõ ràng tất cả đều là phụ nữ! Có khoảng hơn mười người, hơn nữa mỗi người đều xinh đẹp như hoa!  

"Đứng lại!"  

"Hai người các ngươi là đồ lừa đảo, lưu manh!"  

Hơn mười thiếu nữ mặt đỏ tai hồng đuổi theo bọn Tần Vũ, tiếng chửi rủa giận dữ không ngừng vang lên.  

Thấy một màn này, Lâm Lăng và Lôi Mông quay mặt nhìn nhau, nhất thời ngây người ra. Bởi vì nhìn tình hình lần này, hai người cũng không biết có nên đi giúp đỡ hay không.  

Cách đó không xa, các thí sinh nhìn thấy cảnh tượng truy bắt như vậy thì cũng trưng ra vẻ mặt cũng ngạc nhiên, nhao nhao đi đến xem náo nhiệt.  

"Nhị ca, huynh còn nói không có việc gì, giờ gây ra chuyện lớn rồi kìa."  

Trong lúc chạy như điên, vẻ mặt Cổ Vân Nhạc oán giận trách móc nói: "Đều do huynh đó!”  

"A hả, sao lại trách ta?!"  

Tần Vũ vừa nghe đã tức giận, phản bác nói: "Lúc trước khi ngươi trái ôm phải ấp mỗi bên một cô còn liên tục nháy mắt khen ngợi ta."  

Nghe vậy, nhất thời trong đầu Cổ Vân Nhạc hiện ra khung cảnh mấy ngày nay mình ở cùng với nhiều mỹ nữ xinh đẹp. Cảnh tượng vừa hiện lên lại làm khóe miệng hắn không tự chủ được mà cong vút tận mang tai.  

Vốn dĩ thời điểm hai người cùng tiến vào chiến trường Viễn Cổ, vừa hay được truyền tống đến cùng một khu vực. Cho nên hai huynh đệ bọn họ liền liên thủ, dọc theo đường đi đẩy các đối thủ vào chỗ nguy hiểm rất nhanh mỗi người đã gom đủ mười tấm Linh Phù Ấn.  

Bởi vì nhàn rỗi đến nhàm chán, trên đường đi tìm kho báu đã làm quen không ít mỹ nữ. Cũng thiết kế tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân, thay các nàng giải vây, còn hứa hẹn giúp bọn họ săn các đối thủ cạnh tranh khác gom đủ Linh Phù Ấn. Mấy cô nàng khôn ngoan thì lựa chọn rời đi, đơn thuần là ở lại.   

Cứ như vậy, dọc theo đường đi bọn họ sống một cuộc sống tự do sung sướng không biết xấu hổ là gì.  

Đói khát thì có mỹ nữ bưng cơm nước rót. Mệt mỏi thì lại có người đẹp chủ động xoa bóp. Về mặt kia có nhu cầu gì chỉ cần tìm một nơi yên tĩnh là có nàng tự nguyện dâng hiến.  

Lúc đầu hai huynh đệ bọn họ vì có thể ôm ấp các mỹ nữ, sẽ giả bộ săn bắn một ít thí sinh không có năng lực. Nhưng đến càng đến gần vùng trung tâm, hai người thấy đã chơi đủ thì định thừa dịp đêm tối chuồn đi. Ai ngờ bọn họ vừa mới suy tính vậy thôi đã bị các mỹ nữ nhìn thấu, nổi cơn thịnh nộ.  

Cho nên lúc này xuất hiện mới làm khung cảnh trở nên náo nhiệt như vậy!  

"Lão đại, chúng ta có nên đi giúp đỡ hay không?" Vẻ mặt Lôi Mông kinh ngạc, hỏi.  

"Không cần." Lâm Lăng cười khổ một cái, thản nhiên nói.  

Hắn không cần đoán cũng biết với tác phong của bọn Tần Vũ và Cổ Vân Nhạc, tuyệt đối đã chọc vào món nợ phong lưu.  

"Được rồi." Lôi Mông gật đầu, tất nhiên cũng là đoán được nguyên nhân trong đó.  

Nếu bây giờ bọn họ có chạy tới giúp đỡ, cũng chưa chắc làm được gì. Một khi phụ nữ điên lên còn hung hăng hơn mãnh thú nữa đó!  

"Lão nhị, huynh mau xem đó không phải là lão đại và lão tam sao?"  

Lúc này, Cổ Vân Nhạc tinh mắt phát hiện bọn Lâm Lăng và Lôi Mông ở bên kia, nhất thời ánh mắt lóe lên vui mừng nói.  

"Không sai, chính là hai người bọn họ, ha ha." Thấy thế, vẻ mặt của Tần Vũ phấn khởi.