Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 816




Tại nơi nguy hiểm như này, không thích hợp hấp thụ bất kì cái gì cả.  

Sau đó cơ thể Lâm Lăng khẽ động, cũng không chú ý đến những đệ tử điện tông ở đây, trực chiếm lao về chỗ sâu nhất bên trong sơn cốc.  

Hành động này, hiển nhiên là đang biểu thị ý không muốn kết bạn đồng hành với ai hết. Nếu không,đợi lát nữa tìm được bảo bối gì lại phải tranh chấp cùng với bọn họ thì chỉ tổ lãng phí tinh lực.  

Nhìn thấy Lâm Lăng rời đi một mình, mọi người đưa mắt nhìn nhau.  

“Nơi này cũng không thích hợp ở lâu, chúng ta cũng nhanh đi thôi.”  

Nhãn lực của Hoa Phong rất tốt, nhìn ra được chuyến thí luyện của bọn họ nếu như đi theo Lâm Lăng tất sẽ có thể thoát được không ít hung hiểm.  

Giọng nói vừa hạ xuống, hắn ta liền dẫn vài đệ tử Phong Linh Tông theo sát bóng dáng của Lâm Lăng rồi phóng đi.  

Còn về những người khác, mọi người cũng không phải là sư huynh đệ đồng môn cùng điện tông nên chẳng quan tâm hắn làm gì!  

Cứ như vậy, Lâm Lăng dọc theo con đường, vượt mọi chông gai, cấp tốc phóng đi trước.  

Ven đường tuy có nhìn thấy linh thực có niên đại khá cao nhưng hắn vẫn không dừng lại nửa bước.  

Với thu hoạch của Lâm Lăng hiện giờ, đương nhiên sẽ không còn thích thú gì với cái lợi ích nhỏ bé đấy để rồi làm lỡ thời gian.  

Bởi vì dưới sự bao trùm của linh thức hắn phát hiện ở chỗ sâu bên trong sơn cốc kia giống như thiết kế một sự giam cầm nào đó, linh thức căn bản không thể dò xét vào khu vực thần bí đó.  

Dấu hiệu này rất có khả năng là có một bảo bối của thiên địa nào đó khó có thể tưởng tượng nổi!  

Lúc nghĩ đến điều này, tốc độ đang phóng trước của Lâm Lăng đột nhiên nhanh hơn, như một viên đạn phóng ra, nhanh chóng xuyên qua cánh rừng rậm.  

Đằng sau, đám người Hoa Phong vẫn đang theo sát hắn, nhưng tất cả đều bị đám linh thực cỏn con kia làm cho mê lú, tất cả đều dừng lại ngắt lấy chúng.  

Sau đó, còn các loại bảo vật dược liệu chân quý cứ hái từng cái từng cái một, mà giá trị niên đại của chúng nó không nghi ngờ gì là lợi hại hơn so với ngoài giới rất nhiều.  

“Hoa Thiên Linh linh thực thất phẩm!”  

“Quả Băng Hỏa một ngàn năm!”  

“Cỏ Vân Lâm linh thực thất phẩm!”  

“Ha ha, lần thí luyện chiến trường viễn cổ này cuối cùng cũng không phải là đi mất công rồi!”  

Dọc đường linh dược theo đó không ngừng hiện ra, những đệ tử điện tông này mừng như điên hò reo mãi không biết mệt.  

Nơi này chính là di tích vườn linh thực tồn tại hơn vạn năm, không có ai từng đặt chân tới, bên trong có rất nhiều loại thảo dược thượng cổ vô cùng phong phú!  

Trong lúc nhất thời, không còn ai đuổi theo Lâm Lăng nữa, tất cả đều ở đây đào bới tứ phía.  

Một lát sau, Lâm Lăng cuối cùng cũng tiến vào vùng trung tâm của vườn linh thực.  

Nơi này cũng vô cùng rộng, dưới sự dò xét của linh thức, Lâm Lăng phát hiện trong khu rừng rậm rạp ngoài hắn ra vẫn còn không ít khí tức của các đệ tử điện tông khác.  

Dao động khí tức của những tên kia ngưng đọng thật mạnh mẽ, còn hơn cả đám người Hoa Phong, rõ ràng là còn mạnh mẽ hơn nhiều.