Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vũ Trụ Đại Việt

Chương 8: Vén màn bí mật Kim tự tháp




Chương 8: Vén màn bí mật Kim tự tháp

Lịch sử nhân loại có nhiều nền văn minh phát triển rực rỡ rồi hoạt diệt nhưng dù ở châu lục nào, dù ở nền văn minh nào đều có một mô hình kiến trúc được xây dựng lên, được tín ngưỡng, đó là kim tự tháp.

Tây An một vùng đất thuộc tỉnh Thiểm Tây - Trung Quốc trước đây, trên ngọn núi ở Tây An, một octopieus mặc giáp phủ kín người chui ra từ lòng núi rồi bay đến phi thuyền đậu cách đó một đoạn. Cửa phi thuyền tự mở, đối diện với octopieus mặc giáp là một octopieus khác đầu nhỏ hơn, bù lại thân hình vạm vỡ, sáu xúc tu to lớn toát lên vẻ lực lưỡng. Hai bên octopieus vạm vỡ là mười con robot, hình dáng cơ bản giống với bạch tuộc.

Thấy octopieus mặc giáp đi vào, octopieus vạm vỡ cất tiếng:

-Áo Lôi Cách ngươi lại một mình thăm dò mấy thứ vớ vẩn sao?

Octopieus mặc giáp đi vào phi thuyền, bên trong phi thuyền rộng khoảng 200 m2, nhiều loại robot khác nhau đang phục vụ trong đó. Octopieus nghe xong câu hỏi, không vội vã mà chậm rãi trả lời:

-Mấy thứ vớ vẩn sao, Bối Lỗ biết ngọn núi này là gì không?

-Là gì? Octopieus vạm vỡ tên là Bối Lỗ hỏi lại.

-Nó là đại kim tự tháp

-Đại Kim Tự Tháp ngươi không đùa ta chứ. Bối Lỗ nghi ngời nhìn ngọn núi

-Không tin ngươi cứ thử bay lên cao xem xét kỹ hình dáng ngọn núi xem thế nào

-Hừ, được để ta coi thử

Bối Lỗ bay lên cao rồi bay sang Đông, sang Tây, nhìn ngắm ngọn núi, một lúc sau Bối Lỗ đáp xuống phi thuyền.

-Không ngờ là một kim tự tháp, kích thước còn to lớn hơn nhiều đại kim tự tháp Giza.



Áo Lôi Cách thấy vẻ mặt của Bối Lỗ cười to:

-Haha đúng vậy, thêm kim tự tháp này nữa về cơ bản ta đã có sơ đồ của đại đa số kim tự tháp trên địa cầu, nào đi vào phòng máy ta cho ngươi biết bí mật về kim tự tháp.

Bối Lỗ mang theo vẻ mặt hiếu kỳ đi theo Áo Lôi Cách vào phòng máy.

Bên hông Áo Lôi Cách có một thiết bị hình chữ nhật to bằng bàn tay, đây là điện thoại của người octopieus, hình dáng giống với điện thoại thông minh của nhận loại trước đây. Vừa đi vào phòng máy, thiết bị bên hông Áo Lôi Cách tự động bay lên ráp vào khe hở của máy chiếu.

Hình ảnh 3d của trái đất hiện lên giữa căn phòng, trên bề mặt trái đất có rất nhiều điểm sáng, những điểm sáng ấy được nối với nhau bằng các đường cong, đường thẳng, uốn lượn theo nhiều kiểu.

Áo Lôi Cách cất tiếng:

-Những điểm sáng này là vị trí của các kim tự tháp, có 15.000 điểm sáng, còn những đường nối các điểm sáng là hướng đi của năng lượng, ngươi có biết năng lượng mà kim tự tháp sử dụng là gì không.

Bối Lỗ trả lời: Điện năng chăng, mà cũng không đúng.

-Không phải điện năng. Sau khi đọc nhiều cuốn tiểu thuyết tiên hiệp của nhân loại, ta nhận ra có một tên gọi đúng để chỉ nguồn năng lượng này, đó là: Linh lực

-Linh lực, tiểu thuyết tiên hiệp, ngươi đùa ta sao, những tiểu thuyết vớ vẩn đó của nhân loại ngươi cũng xem là tài liệu sao.

Áo Lôi Cách cười trả lời:

“Bình tĩnh nào Bối Lỗ, những thứ mà nhân loại gọi là huyễn huyễn, khoa huyễn, tiên hiệp…. nhân loại luôn nghĩ rằng đó là chuyện bịa đặt chỉ để giải trí. Chúng đâu biết rằng những thứ chúng viết nên là xuất phát từ ký ức từ xa xưa của tổ tiên kết hợp với trí tưởng tượng của chúng mà ra.

Ta nhận thấy đối với nhân loại, trải nghiệm của cha mẹ sẽ đi vào gen truyền cho con, cứ thế tiếp nối, trong mỗi nhân loại sẽ có ký ức của tổ tiên xa xưa, thời ma pháp còn thịnh hành ở trái đất, chỉ có điều chúng không thể nhớ ra, và cũng sẽ không bao giờ nhớ ra được.



Hàng nghìn kim tự tháp nối với nhau bằng các đường linh lực chằng chịt, ta có thể khẳng định, toàn bộ kim tự tháp trên địa cầu là một trận pháp khổng lồ.”

-Ồ trận pháp khổng lồ, để làm gì?

-“Ngươi không nhận ra những điểm giao nhau của 100 đường linh lực trở lên trùng với điểm rơi của thiên thạch cách đây hơn 200 năm sao.

Qua lịch sử ghi lại cách đây 220 năm, nhân loại đón nhận hàng loạt thiên thạch t·ấn c·ông, sau đó có khí vàng lạ từ nơi v·a c·hạm bay ra, bao trùm trái đất, tất cả sinh vật trên trái đất sau đó phát triển mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Qua đó ta phỏng đoán trận pháp khổng lồ được xây dựng bằng hàng nghìn kim tự tháp này có ít nhất ba tác dụng:

Thứ nhất là phong ấn đầu mối của linh lực chính là khí vàng thoát ra ở khe hở nơi v·a c·hạm với thiên thạch

Thứ hai là trận pháp che dấu trái đất, chính bởi có trận pháp này trái đất mới có thể thoát khỏi tín hiệu thăm dò của các chủng tộc khác ngoài vũ trụ, do hàng nghìn năm nay kim tự tháp không được tu bổ, có nhiều cái bị hư hại dẫn đến trận pháp yếu đi nên mới bị chúng ta vô tình phát hiện.

Thứ ba là tác dụng giải phong ấn linh lực, trận pháp này câu thông với thiên thạch bay quanh trái đất, ngay khi nhận thấy trái đất bị chúng ta phát hiện liền thực hiện giải ấn bằng cách dùng thiên thạch bắn phá các nơi phong ấn đầu mối linh lực.

Ta nghĩ trận pháp khổng lồ như vậy chắc hẳn còn có tác dụng khác nữa, có điều hiện tại chưa tìm ra, đợi sau khi tìm ra tất cả các kim tự tháp cổ xưa khác trên địa cầu hẳn câu trả lời sẽ hoàn toàn sáng tỏ.

Bỗi Lỗ đứng một bên kinh ngạc không thôi, nghe xong cung kính nói: Áo Lôi Cách ngài thật là thông thái, không hổ danh là người phát minh ra nhện quỷ.

-Haha ngươi quá khen.

Tít, tít,

Chiếc đai đeo ở một xúc tu của Áo Lôi Cách kêu lên, Áo Lôi Cách nhìn vào màn hình hiển thị trên chiếc đai.

- Hướng này có dấu hiệu của dòng linh lực sao, oh là nơi trước đây thuộc về Việt Nam.



Chiếc phi thuyền đậu một hồi lâu trên đỉnh núi bỗng bay lên cao, đảo hướng rồi bay đi.

Lúc này, ở Thôn của Hoàng Mộc chuẩn bị tổ chức họp thôn, toàn bộ dân làng phải tham gia. Nguyễn Kim một đứa trẻ trong thôn năm nay đã 11 tuổi, ở lỳ trong phòng không chịu đi họp, bà cháu có phần giận dữ quát:

-Kim cháu ăn gan hùm hay sao mà ko đi họp thôn, muốn bị đuổi ra khỏi thôn phải không.

Nghe bà nội nói vậy, Nguyễn Kim mới lười biếng bước đi ra khỏi phòng.

Cuộc họp được tổ chức ở một bãi đất rộng của thôn, trưởng thôn là cụ Nguyễn Tài đang điểm danh từng người sau đó quay sang cụ Hoàng Xuân ngồi một bên, hỏi:

-Hoàng Mộc, Đổng Kiểm, Ngọc Lan đâu?

Trong rừng cách thôn 50km ba đưa trẻ: Hoàng Mộc, Đổng Kiểm, Ngọc Lan đang thoăn thoắt luồn lách qua cây này đến cây khác, thỉnh thoảng dừng lại để tìm cái gì đó, ngửi mùi gì đó.

Chúng đã tìm kiếm 3 ngày trong rừng nhưng chưa tìm thấy dấu vết của hổ. Vốn ông Hoàng Xuân, Minh Nguyệt sẽ cùng đi với 3 người, nhưng Hoàng Mộc, Đổng Kiếm và Ngọc Lan hội ý riêng, quyết định để ông Hoàng Xuân ở lại thôn do ông đã già, Minh Nguyệt chưa có năng lực đặc biệt, tham gia hành trình là quá nguy hiểm. Nghĩ là làm 4 giờ sáng hôm sau 3 đứa trẻ lẻn ra khỏi thôn, chúng nói với ông Thắng canh cửa thôn là đi ra ngoài tập thể dục buổi sáng.

Thức ăn mang theo đã hết, Hoàng Mộc nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy một cây dừa cao chót vót, trên cây có khoảng mười quả dừa. Ý niệm chợt động, một dải lụa màu xanh xuất hiện trôi nổi trước mặt rồi bay l·ên đ·ỉnh của cây dừa, quấn quanh 10 quả dừa, mạnh mẽ kéo xuống.

Mười quả dừa bị bứt ra khỏi cây, dải lụa xanh mang theo quả dừa nhẹ nhàng bay đến chỗ Hoàng Mộc.

Đổng Kiếm đi đến con suối gần đó, vốc tay uống một ngụm, mắt quan sát con suối. Không một tiếng động con dao nhỏ mang bên hông tuối khỏi vỏ bay lở lửng, lấy quỹ đạo thẳng tắp lao đến giữa con suối.

Như chim bói cá, con dao lao nhanh xuống nước rồi bay lên mặt nước, thân dao cắm một con cá kích thước không nhỏ.

Ngọc Lan ở bên cạnh đang lấy nước vào bình tấm tắc khen, Đổng Kiếm giỏi quá ha, có Đổng Kiếm không sợ đói rồi.

Đổng Kiếm cười hì hì, xách theo con cá, cùng Ngọc Lan đi đến chỗ Hoàng Mộc.

Ba đứa tìm một khoảng đất trống nướng cá, uống nước dừa, con cá lớn bị ba đứa trẻ ăn không sót một miếng, phần thịt dừa và nước dừa còn dư chúng cất vào bọc đeo sau lưng để lần sau dùng tiếp.