Vương Phi Thất Sủng: Vương Gia Lãnh Mị Muốn Hưu Thê

Chương 55: Cười Điên Cuồng, Lửa Hận




Hách Thanh Oản hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại. Nàng biết sức lực của mình chưa đủ, động loạn vào Tinh Nhi sẽ chỉ khiến nàng ấy đau đớn hơn.

Bởi vậy, nàng đắp kín chăn cho Tinh Nhi, đứng dậy, “Tinh Nhi, em đợi ta một chút.”


“Ừm.” Tinh Nhi nén lại nước mắt trên khóe mắt mình, sự thống khổ trong lòng, cơn đau này còn hơn cả đau đớn của thể xác.

Nàng biết, trải qua chuyện này, cái hủy đi không chỉ là trong sạch của nàng, mà còn có sự lương thiện của công chúa.

Nhìn công chúa xoay người, nàng đau khổ nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt nóng bỏng lại lần nữa chảy xuống.

Có nữ tử nào gặp phải chuyện như vậy lại không hận?

Tuy mặt ngoài nàng cố gắng bình tĩnh vì công chúa, nhưng trong đáy lòng lại nổi lên hận ý, nàng hận không thể lập tức xé xác nam nhân kia và Thích ma ma.

Bởi vậy lúc Hách Thanh Oản muốn đem người kia đi thiến, cảm giác trong lòng này của nàng không tính là gì, căn bản chưa đủ trả lại đau đớn nàng phải gánh chịu.

Còn Thích ma ma kia, bà ta mới là kẻ cầm đầu, sao bà ta có thể ung dung ngoài vòng pháp luật?

Nữ tử nào mất đi sự trong sạch lại không nổi điên?

Nàng nghĩ, nàng chính là con người hi hữu đó.

Không phải không quan tâm trong sạch của bản thân, mà thời khắc này nàng chỉ muốn công chúa đừng khổ sở, đừng đau lòng là tốt rồi.

Từ thời khắc công chúa thành tâm đối đãi với nàng, trong lòng nàng đã không còn bản thân, chỉ có công chúa.


Cho dù vào thời khắc như vậy, nàng vẫn duy trì một chút tỉnh táo, không để cho mình sa vào trong thống khổ điên cuồng không thể tự kiềm chế.

Nàng cố gắng nói với bản thân, nàng không thể có chuyện, nàng phải chăm sóc công chúa, nàng không thể để công chúa không nơi nương tựa.

Chỉ là, thời khắc công chúa nói muốn báo thù cho nàng này, nàng mới phát hiện, dù công chúa không điên nhưng tâm tính người đã thay đổi rồi.

Đến bước này, nàng muốn làm một người tàn nhẫn, cũng muốn công chúa như vậy, bởi vì người lương thiện chỉ có thể rơi vào kết cục hiện giờ của nàng.

Nàng mắc kẹt giãy giụa trong suy nghĩ của mình, nghe tiếng nam nhân gào thét thảm thiết trong sân, cắn chặt răng, hai tay nắm chặt, mặc cho móng tay ghim vào trong da thịt, khóe môi chậm rãi cong lên thành một nụ cười tàn bạo, mà ngọn lửa hận trong lòng cũng theo đó bùng cháy, một khi cháy liền không thể ngăn được…