Văn án: Trưởng tử phủ Quốc Công Diệp Vân Đình không được sủng ái, nhận một đạo thánh chỉ ban hôn cho Vĩnh An vương Lý Phượng Kỳ, phong làm Vương Phi.
Vĩnh An vương trấn thủ Bắc Cương, giết địch vô số, xứng danh Bắc Chiêu Chiến Thần.
Nhưng thời điểm Diệp Vân Đình được gả đến, Chiến Thần thân đã trúng kịch độc, kinh mạch đứt đoạn, chỉ có thể nằm trên giường kéo dài hơi tàn.
Diệp Vân Đình lòng như tro nguội gả vào phủ, e ngại hung danh Chiến Thần, chỉ quanh quẩn trốn ở viện tử của mình không màng mọi sự. Không lâu sau, vì uống nhầm canh đầu độc Vĩnh An vương mà mất mạng.
Trước khi chết, Vĩnh An vương thân mang hơi tàn, nửa quỳ trước giường hắn mà trịnh trọng cam kết: "Ngươi vì ta mà bỏ mạng, từ nay về sau, ta sẽ dùng hết khả năng mình che chở cho người thân của ngươi, ngươi an tâm yên nghỉ."
Sau đó y đăng cơ lên ngôi Hoàng đế, quả nhiên thực hiện lời hứa trước kia, che chở cho người thân duy nhất của hắn.
Sống lại một đời, Diệp Vân Đình vẫn không tránh khỏi mệnh gả cho Vĩnh An vương xung hỉ. Nhưng lần này, hắn quyết định chăm sóc thật tốt cho nam nhân hơi thở còn thoi thóp kia, báo đáp ân tình kiếp trước.
Nhưng thật không ngờ, nam nhân giải độc xong lại vội vã lôi kéo hắn viên phòng.
Hắn bị nam nhân ôm thật chặt trong lồng ngực, hơi thở ấm áp bên tai: "An tâm cùng ta, từ nay về sau, ta che chở cho ngươi."