Vài ngày sau đó.
Cố Du lại như thường lệ ba ngày lên núi một lần, lần này nàng lại vào tây lĩnh sơn, do thời tiết trở lạnh, bên trong núi cũng ẩm ướt hơn rất nhiều.
Nàng loay hoay tìm kiếm chốc lát, đám sói hoang thì chạy tán loạn đuổi bắt gà rừng, chỉ lúc sau đã không thấy bóng dáng chúng đầu.
"Đại Cầu, Nhị Cầu, đi về thôi!"
Sau khi đã hái được kha khá thảo dược quý, Cố Du lúc này mới bắt đầu kêu gọi hai gia hỏa đi trở về
" Dai cau, ve nha thoi"
Cố Du lại kêu hai lần, như cũ không có động tĩnh đáp lại.
Cố Du lúc này mới phát hiện chung quanh có chút khác thường.
Từ sau khi đám sói hoang rời đi, những con vật nhỏ xung quanh cũng dần đi mất, thật giống như bị thế lực nào đó bắt ép rời đi vậy.
"Răng rắc.*"
Cả người Cố Du bất giác cứng đờ, sóng lưng lạnh toát.
Nương theo Chút ánh sáng len lỏi từ bụi cây chiếu xuống, Cố Du thấy được một vật thể cao lớn đang đứng sau lưng mình.
Mặt Nàng khe trầm xuống, chợt quay người nhìn ra sau.
Có thể là không nghĩ đến Cố Du sẽ phát hiện ra nó, vật thể đen tuyền kia còn chưa kịp trốn đã chính diện đối mặt với nàng.
Thấy mình bị phát hiện, Thứ đồ kia cũng không thèm trốn nữa, cái miệng lớn há to, lộ ra hai cái răng sắc nhọn trắng xóa.
Một vật đen xì cao lớn, trước ngực nó có một nhúm lông màu trắng, hai con mắt âm trầm đang thẳng tắp nhìn nàng chằm chằm.
Vật thể to lớn này, còn không phải gấu sao!!
Cố Du lần đầu tiên được nhìn thấy con gấu lớn như vậy, Nàng chỉ cảm thấy quá mức tưởng tượng.
Đây là vận may vẫn là vận xui nha??
Cố Du cảm thấy Vận xui nhiều hơn.
Không chờ Cố Du có động thái, gấu đen toàn thân lông lá đã nhảy tưng bừng chạy đến chỗ nàng.
Cố Du giật mình, nàng lấy ra con dao găm chuẩn bị giao chiến với gấu đen, đúng lúc này bỗng một tiếng xé gió cắt qua lá cây phi nhanh triều Gấu đen bây đến, chỉ nghe "phật" một tiếng, tiếp đó tiếng kêu xé toạc trời xanh vang lên.
"Gau!!"
Cố Du vội bịt tai, lui lại hai bước.
Gấu đen bị bán trúng mắt trái, điên cuồng đánh loạn xung quanh.
Cố Du đưa mắt nhìn hướng mũi tên bây tới vừa rồi, khẽ nhíu mày.
"Sột soạt"
Một đám người mặc phục trang của thợ săn bước ra từ trong bụi cây, nhìn Gấu đen bị gây mê đã mất ý thức nằm trên đất, có người cao hứng nói.
"Cuối cùng cũng bắt được ngươi! chủ tử, chúng thuộc hạ mang Con gấu này về trại trước, xong lại đến hội ngộ với mọi người"
Nam nhân được gọi là chủ tử gật đầu, tên thuộc hạ vừa xua tay hầm hè chuẩn bị khiêng đi đại hình thể Gấu đen, đúng lúc này một giọng nói trong trẻo bất ngờ vang lên.
" Đa tạ các vị huynh đệ vừa rồi đã ra tay cứu giúp"
Tiêu Dật Trần nghe được giọng nói của Cố Du chợt cứng đờ, hắn có chút không thể tin quay đầu.
Sau lưng gã là một nữ tử, tuy mặc trên người bố y đơn giản, khuôn mặt cùng dáng người lại rất cân đối, nàng đang giương đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn gã, trong con ngươi đang mỉm cười có vài tia cảm kích.
Tiêu Dật Trần ngơ ngác.
" Du nhi..."
Gã thì thào gọi.
Cố Du sửng sốt, chớp chớp mắt nhìn.
Là ảo giác sao?
Nữ nhân này, sao lại có khuôn mặt giống Với Hoài Du như vậy được!!
Cố Du thấy gã không phản ứng chỉ đăm đăm nhìn mình thì có chút kỳ quái hỏi " Huynh đệ, ngươi làm sao vậy?"
Tiêu Dật Trần đang nghĩ nàng ấy đã chết rồi, chính tay gã đã chôn nàng, sao có thể còn sống được?
Bất quá....
Giọng nói này!!!
"Du...nhi!!"
Tiêu Dật Trần run rẩy gọi.
Cố Du thoáng kinh ngạc.
"Sao huynh lại biết tên ta?
Tiêu Dật Trần sững sờ.
Hết chương 66
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực