Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 464: Ta tin công chúa!




Võ Tây vương kích động vỗ bàn: “Hay! Thật sự quá hay! Quân sư, cứ làm theo ngươi nói đi! Chuyện này giao cho ngươi phụ trách đấy, đừng khiến bản vương thất vọng!”

“Thuộc hạ tuân chỉ!” Phượng Sồ tiên sinh đáp lời.

Sau khi Phượng Sồ tiên sinh lui xuống đã lập tức xử lý việc này, tuyên bố treo thưởng đối với thiên hạ.

Để giải quyết nạn Tây phỉ ở đất Võ Tây, Võ Tây vương điện hạ treo giải thưởng lớn, mỗi một đầu Tây phỉ được mười lượng bạc.

Đồng thời cũng công bố bảng anh hùng, mười hạng đầu giết phản động có thể lên bảng anh hùng, được xưng là anh hùng, danh tiếng lan khắp bốn phương.

Người xếp hạng đầu là đại anh hùng diệt cướp, có thể đưa ra một yêu cầu không tính là quá phận với Võ Tây vương điện hạ, Võ Tây vương điện hạ sẽ xét theo tình hình cân nhắc và đồng ý.

Bảng danh sách này vừa xuất hiện, người dân trong toàn thiên hạ đều sững sờ.

“Bảng treo thưởng? Bảng anh hùng? Đây không phải là học theo triều đình để diệt cướp à!”

“Đúng đó! Ta còn tham gia hoạt động tiêu diệt nửa năm trước mà, đến giờ ấn tượng vẫn còn khắc sâu lắm!”

“Không ngờ Võ Tây vương cũng chơi trò này, xem ra là bị đám phản động đó ép đến nóng nảy rồi! Ha ha!”

“Có lẽ có thể đi thử một phen!”

Rất nhiều người nhìn thấy đều hơi động lòng.

Sự kiện tiêu diệt nửa năm trước vẫn còn rõ như in!

Rất nhiều tên vô danh tiểu tốt đều trở thành anh hùng diệt cướp, danh chấn bốn bề!

Đặc biệt là vị đại anh hùng diệt cướp – Đại Ngưu đó phạm phải tội phản quốc cũng được đặc xá, bây giờ đã được triều đình chiêu dụng, ăn lương bổng của hoàng đế, cuộc sống trôi qua khỏi phải nói là quá dễ chịu.

Bây giờ lại có một cơ hội hiếm có nữa bày ra trước mặt, vì thế rất nhiều người đều chạy tới đất Võ Tây!



Trong vương phủ, Võ Tây vương vô cùng hào hứng: “Quân sư, vẫn là ngươi giỏi! Chỉ đơn giản như vậy đã khiến anh hùng trong thiên hạ mặc cho ta sử dụng rồi, sau khi chuyện này thành công sẽ nhớ đại công của ngươi! Ha ha ha!”

“Tạ vương gia!” Phượng Sồ tiên sinh chắp tay cười đáp, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Mà lúc này, Tử Nguyệt công chúa cũng biết được tin này, trong lòng vô cùng sốt ruột.

Kế này của Võ Tây vương quá độc, kêu gọi anh hùng thiên hạ tới đối phó với nàng!

Cứ thế này, binh mã mà nàng vất vả lắm mới bồi dưỡng ra rất có khả năng sẽ bị tổn thất!

Phải làm thế nào mới được đây?

Lúc này, một bóng người hiện ra trong đầu nàng.

“Tình hình nguy cấp, bản cung đi xin quân sư chỉ dạy! Trước khi bản cung trở về, không được tùy tiện hành động!”

“Rõ, công chúa điện hạ!” Mọi người đồng thanh đáp.

Sau khi Tử Nguyệt công chúa dặn dò xong xuôi lại nhanh chóng chạy đến kinh thành và gặp được Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hỏi: “Công chúa điện hạ, sao ngươi lại tới đây?”

Tử Nguyệt công chúa vội vã bảo: “Quân sư, bây giờ tình hình bên ta đang rất gay go! Thiết nghĩ ngươi cũng đã biết rồi, Võ Tây vương phát bảng treo thưởng và bảng anh hùng để đối phó với binh mã của chúng ta! Bây giờ các cao thủ đã chạy tới Võ Tây, nếu chuyện này xử lý không ổn thỏa thì toàn bộ nỗ lực trước đây của chúng ta đều sẽ thất bại trong gang tấc mất!”

Lâm Bắc Phàm nở nụ cười bình tĩnh, đáp: “Công chúa không cần hoảng, tất cả đã có ta rồi!”

Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của hắn, Tử Nguyệt công chúa cũng bình tĩnh lại, như thể có quân sư ở đây tất cả đều không thành vấn đề vậy.

“Xin quân sư hãy giúp ta!” Công chúa nói với vẻ thành khẩn.



Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Thật ra muốn phá được kế này cũng không hề khó chút nào!”

Tử Nguyệt công chúa mừng rỡ: “Quân sư!”

“Chỉ cần tiền trao cháo múc, tất cả đều không thành vấn đề!”

Tử Nguyệt công chúa: “…”

Đã là lúc nào rồi mà còn nhắc đến tiền?

Tử Nguyệt công chúa nghiến răng nghiến lợi: “Quân sư, lần này tới vội vàng nên không mang tiền trên người, lần sau ta sẽ bù lại cho ngươi!”

“Ta tin công chúa!”

Lâm Bắc Phàm cười bảo: “Cách thật ra cũng rất đơn giản thôi, nếu Võ Tây vương đã phát bảng treo thưởng và bảng anh hùng, vậy chúng ta có thể học theo hắn ta, lấy đạo của người trả cho người!”

“Hắn tuyên bố bảng treo thưởng, mỗi một đầu người được mười lượng bạc! Chúng ta cũng phát bảng treo thưởng, mỗi một đầu người được hai mươi lượng bạc! Số lượng binh mã của Võ Tây vương nhiều hơn, hơn nữa mục tiêu cũng rõ ràng hơn, ngươi nói xem mọi người sẽ chọn thế nào?”

Đôi mắt của Tử Nguyệt công chúa sáng ngời.

“Võ Tây vương tuyên bố bảng anh hùng, kêu gọi quần hùng diệt cướp, chúng ta cũng có thể tuyên bố bảng anh hùng và kêu gọi quần hùng thảo phạt phản vương! Mấy năm gần đây, Võ Tây vương vì thực hiện dã tâm của mình mà cực kỳ hiếu chiến, khiến dân chúng lầm than, hắn ta chính là đại phản vương số một, là nhân vật đại phản diện! Đánh dẹp Võ Tây vương sẽ càng chính nghĩa hơn! Ngươi nói xem các anh hùng sẽ chọn thế nào đây?”

Đôi mắt của Tử Nguyệt công chúa sáng như đèn pha.

“Võ Tây vương có thể hứa hẹn điều kiện vậy chúng ta cũng có thể hứa hẹn điều kiện như thế!”

Lúc này, Lâm Bắc Phàm lôi một tờ giấy ra, cười bảo: “Cộng thêm bài hịch văn này của bản quan, chắc chắn có thể phá tan gian kế của Võ Tây vương, khiến hắn ta phải trả cái giá rất lớn!”

Tử Nguyệt công chúa vô cùng kích động: “Cảm ơn quân sư đã trợ giúp!”

Nàng đang định duỗi tay nhận hịch văn trong tay hắn thì Lâm Bắc Phàm lại nói: “Công chúa điện hạ, có câu một chữ đáng nghìn vàng, bài hịch văn này khoảng một nghìn chữ, lấy của ngươi một trăm vạn lượng cũng không quá đâu nhỉ?”