Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 550: Phật Hệ Cá Mặn Đoàn Sủng (69)




Edit: Kim

Càng làm người ta cạn lời hơn chính là, tổng tài bá đạo của một tập đoàn lớn như vậy, lại giống với một tên vô lại không đưa tiền cấp dưỡng.

Hoàn toàn không có một chút ý thức trách nhiệm của một người đàn ông.

Người đàn ông như vậy chính là, đứa trẻ là do cô sinh, không liên quan đến tôi, ngay cả tiền cấp dưỡng tôi cũng không đưa.

Con mẹ nó, đây là thể loại tra nam gì!

Sinh con cho loại đàn ông như vậy làm cái gì?

Có không ít cư dân mạng vậy mà lại khuyên Lăng Kiều đừng sinh, thực sự đừng sinh.

Cha của đứa trẻ có tiền như vậy mà ngay cả tiền cấp dưỡng cũng không đưa, hơn nữa quan trọng nhất là, cha là một kẻ cặn bã, sản phẩm cũng chưa chắc đã cao!

Chúng tôi hoàn toàn đồng ý với lời Khổng Chân nói, đứa trẻ này vẫn là không nên sinh, có người cha như vậy thì có ích lợi gì.

Hơn nữa mọi người cũng có chút phản cảm đối với đoạn ghi âm của Lăng Kiều, cắt câu lấy nghĩa, có chút kích động dư luận, như thể Khổng Chân không cho cô sinh con vậy.

Khổng Chân cũng thật là, vì một chút tiền cấp dưỡng mà khuyên người ta không sinh con, Lăng Kiều người ta thiếu một chút tiền cấp dưỡng này sao?

Cô không đủ khả năng nuôi con, nhưng người ta có thể không cần số tiền cấp dưỡng của cha đứa trẻ.

Đương nhiên, nhân vật chính còn lại trong vụ việc này, Phong Vân Đình, là bị chế nhạo nhiều nhất, thật sự rất tồi nha!

Nếu anh rất nghèo, không thể bỏ ra được, nhưng anh là kẻ có tiền nha, ngay cả tiền cấp dưỡng của đứa trẻ cũng không đưa.

Có người bắt đầu nghi ngờ trào phúng, có phải công ty Phong gia sắp không trụ nổi rồi không, ngay cả tiền cấp dưỡng của đứa trẻ cũng không có.

Không thể nào, không thể nào!

Miệng của cư dân mạng chính là độc địa như vậy.

Từ tiền cấp dưỡng bắt đầu nghi ngờ tài sản của công ty, giá cổ phiếu lại rơi lả tả.

Lúc này không chạy thì còn chờ tới khi nào!

Kẻ có tiền ngay đến cả tiền cấp dưỡng của con cũng không bỏ ra được, không phải là bắt anh nuôi con của người khác làm từ thiện, mà là nuôi con của chính anh nha!

Sau đó, lời đồn càng truyền càng trở nên quá đáng, từ chuyện tiền cấp dưỡng của đứa trẻ trở thành Phong gia sắp phá sản, giá cổ phiếu khủng hoảng lao dốc.

Khổng Chân:……

Đây là chuyện tôi không ngờ tới.

Thật sự, thật sự tôi không ngờ tới.

Quả nhiên, quyền lực đều là do người khác trao cho, Lăng gia và Phong gia có rất nhiều tài nguyên cùng quyền lực, nhưng quyền lực của bọn họ cũng là được người khác trao cho, nhìn xem, công chúng đang lấy lại quyền lực của bọn họ rồi.

Lăng gia và Phong gia lợi hại như vậy là vì cái gì, là bởi vì công chúng chấp nhận mua sắm các sản phẩm của bọn họ, các nhà đầu tư tin tưởng bọn họ, cho rằng bọn họ có thể kiếm tiền.



Nhưng bây giờ, quyền lực và sự tín nhiệm đều bị thu hồi.

Lòng tin đáng giá ngàn vàng.

Nếu không, tại sao một số người dù trong nhà rõ ràng xảy ra vấn đề, nhưng vẫn đi mua đủ các loại xe sang, hàng hiệu đắt tiền đắp lên người, chính là vì muốn nói cho người khác biết, nhà tôi vẫn ổn nha.

Hệ thống:……

Đã tê rần!

Cho nên đứa trẻ tham tiền cấp dưỡng làm cái gì?

Bởi vì tiền cấp dưỡng, đã làm không ít việc.

Tiền tài chính là nước, chặn đầu này, cũng sẽ thoát ra ở một đầu khác.

Tiền tài của một người trong suốt cuộc đời là cố định, số tiền dư thừa sẽ tràn ra dưới nhiều hình thức khác nhau.

Khổng Chân đột nhiên thở dài nói với Nam Chi: “Mẹ không thể thay con đòi được tiền cấp dưỡng rồi.”

Cô đã đăng một đoạn ghi âm, kết quả là hình ảnh của Phong Vân Đình lại bị giáng một đòn chí mạng nữa, nhất định lúc này Phong Vân Đình đang tức chết rồi.

Nam Chi căn bản không thèm để ý, “Nếu không lấy được thì thôi đi.”

Dù sao cô cũng đã từ bỏ rồi!

Muốn lấy đồ từ người khác lại khó như vậy!

Điện thoại di động của Khổng Chân vang lên, cô nhìn thấy tên người gọi, quả nhiên là Phong Vân Đình.

Không cần nghĩ cũng biết, Phong Vân Đình muốn mắng cô.

Được rồi, vẫn là không bắt máy đi, biết rõ tâm trạng của Phong Vân Đình không tốt, vẫn không nên chủ động tìm mắng.

Khổng Chân coi điện thoại như một quả bom mà ném sang đầu bên kia của ghế sô pha, Nam Chi nhìn thấy, cũng không hỏi, mẹ không thích nghe thì không nghe đi.

Mặc kệ!

Phong Vân Đình thật sự tức muốn chết rồi, gọi mấy cuộc đều không bắt máy, hắn trực tiếp ném điện thoại đi.

Tiền cấp dưỡng, tiền cấp dưỡng, đôi mẹ con này đúng là tham lam thiển cận, trong lòng cũng chỉ có tiền, bây giờ còn làm ầm ĩ trên mạng.

Chỉ một chút tiền cấp dưỡng mà thôi, Phong Vân Đình không thèm để ý, nhưng bây giờ vấn đề là, gần đây tập đoàn xảy ra rất nhiều chuyện, bất luận một chút động tĩnh không quan trọng nào, cũng đều bị phóng đại lên.

Rồi nghi ngờ.

Nếu là bình thường, có lẽ mọi người sẽ chỉ trêu chọc một chút, kẻ có tiền có thể trở thành kẻ có tiền, ngay cả tiền cấp dưỡng của con cũng phải tiết kiệm, bản thân không xứng đáng trở thành kẻ có tiền nha.

Nhưng bây giờ thì không được, có rất nhiều người đang muốn đục nước béo cò.

Lúc này cần người có liên quan là Khổng Chân lên mạng làm rõ mọi chuyện.



Nhưng bây giờ ngay đến cả điện thoại cũng không thể gọi được.

Phong Vân Đình mệt mỏi ngồi trên ghế, xoa xoa giữa mày, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Giờ đây Phong Vân Đình không chỉ phải đối mặt với vấn đề của công ty, mà còn phải đối mặt với vấn đề hình ảnh bị tổn hại nặng nề, bạo lực mạng lại có thể tàn phá tinh thần của một người nhiều tới vậy.

Phong Vân Đình không chỉ không giữ gìn được hình tượng doanh nhân tốt, mà tin tức tiêu cực còn nhiều tới như vậy.

Tuy rằng chưa có vợ, nhưng vẫn làm loạn nha.

Con người có một tiêu chuẩn đơn giản để đánh giá sự thành công, ít nhất, ít nhất cũng phải có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng thanh danh của Phong Vân Đình trước hôn nhân đã bị hủy hoại thành như vậy.

Hắn vứt bỏ Khổng Chân vì hắn mà sinh con gái, bây giờ lại cùng một người phụ nữ khác sinh con.

Loạn, thật sự quá rối loạn.

Sự nghiệp, gia đình, nhân phẩm tất cả đều bị nghi ngờ.

Trên thực tế, Phong Vân Đình cũng chỉ có hai người phụ nữ, Khổng Chân và Lăng Kiều, nhưng không ngờ hai người lại đấu đá hăng tới như vậy, Phong Vân Đình chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Xét đề độ phong lưu, Phong Vân Đình còn không bằng một ngón tay của Uông Chính, nhưng lại bị người ta mắng thảm nhất.

Mẹ của Phong Vân Đình đương nhiên là coi thường, nhục mạ con hát Khổng Chân, lại dạy dỗ con trai, “Nhìn xem, nhìn xem, đã nói rồi, đừng đùa giỡn với loại phụ nữ này, nên tìm một người phù hợp để kết hôn, nhìn xem, bây giờ cũng không có lấy một người bênh vực con.”

Nếu bây giờ Phong Vân Đình có một người vợ đứng ra nói thay, tỏ vẻ thấu hiểu, tỏ vẻ sẽ cùng chồng vượt qua khó khăn.

Vợ người ta còn không ngại, đều đã nói như vậy, các người nói nhiều cái gì.

Phong Vân Đình không kiên nhẫn: “Chuyện quan trọng nhất bây giờ là giải quyết vấn đề, mẹ mắng con có ích lợi gì, kết hôn…….”

Phong Vân Đình thở ra một hơi, Khổng Chân đương nhiên là không thể cưới, bây giờ Phong Vân Đình rất chán ghét Khổng Chân.

Như vậy thì cưới Lăng Kiều, trong bụng Lăng Kiều còn có con của hắn, mặc kệ là vì áp lực dư luận hay là vì cứu vãn hình tượng, trước mắt Phong Vân Đình kết hôn với Lăng Kiều là sự lựa chọn tốt nhất.

Sự kết hợp của hai công ty hùng mạnh sẽ có lợi cho cả hai bên.

Phong Vân Đình nhờ mẹ đến Lăng gia, xem xem Lăng gia có ý tứ gì.

Mẹ Phong không quá vừa lòng về người con dâu Lăng Kiều này, “Trước hôn nhân đã có thai, cũng không phải loại con gái ngoan ngoãn, không khác gì con hát trong giới giải trí kia.”

Tự hạ thấp thân phận của mình, quả thực quá khó coi.

Phong Vân Đình càng mất kiên nhẫn, hỏi bà: “Vậy mẹ nói phải làm sao bây giờ, con lấy đâu ra một người để kết hôn bây giờ?”

Mẹ Phong cũng không còn gì để nói, chỉ có thể đến Lăng gia dò ý đối phương.

Mẹ Phong nói với người Lăng gia, đứa trẻ cũng cần có cha đi, phải cho đứa trẻ một gia đình hoàn chỉnh.

Phong gia sẽ đối xử tốt với Lăng Kiều, coi Lăng Kiều như con gái ruột.