Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 216: Tám mươi tám sủng quân của Nữ Đế (14)




Khụ khụ! Mặc dù chàng ở thế giới này có chút biến thái. Nhưng mà trẫm có đủ kiên nhẫn để dạy bảo chàng quay lại… Có lẽ vậy!

Nàng cười như không cười nhìn hắn: “Trẫm mệt rồi, Phượng Hậu không nghe rõ sao?”

Nhu tình trên mặt Đế Quân Diệu lập tức tái đi, hắn có chút ngạc nhiên. Vẻ mặt của Nữ Đế vậy mà lại dịu dàng như vậy, nhưng mà lại có chút cảm giác xa cách. Không phải nàng thật sự thay lòng rồi đấy chứ?

Khi hắn lại nhìn nàng, loại cảm giác đó lại biến mất rồi. May mà nàng vẫn như trước đây, ái mộ nhìn hắn.

Hắn áp xuống suy nghĩ kỳ dị trong lòng, đến thiên điện nghỉ ngơi.

Sự ‘ái mộ’ trên mặt Kim Đản Đản lập tức biến mất. Nàng nheo mắt lại nhìn về phía hắn rời đi.

Nàng luôn cảm thấy quan hệ giữa Đế Quân Diệu này và Yên Vương không đơn giản, bọn họ nhất định có chuyện giấu nàng. Không chừng hai người này đang âm thầm mưu tính chuyện gì đó?

Nếu không thì làm gì có nam nhân nào lại không khát vọng Nữ Đế sủng hạnh chứ? Hoặc là hắn không yêu nàng, hoặc là ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn!

Mỗi ngày Kim Đản Đản đều truyền các mỹ nam khác nhau đến thị tẩm, nhưng mà nàng đều để bọn họ ở thiên điện, giống như một đại sảnh có nhiều phòng ở hiện đại vậy.

Nàng ở trong phòng ngủ chính, các mỹ nam thị tẩm ở phòng ngủ bên.

Các mỹ nam đến thị tẩm, cho dù là tay Nữ Đế cũng không chạm vào bọn họ. Khi rời đi ai cũng đều giả vờ vui vẻ hết sức, không ai dám nói bệ hạ không sủng hạnh bọn họ.



Tuy nhiên, có một số mỹ nam lại không ngoan như vậy.

Nửa đêm canh ba.

Tiếng hét chói tai của nam tử từ phòng bên truyền đến.

“A ~ ~ Có rắn ~ Thần quân sợ quá!”

Mỹ nam vỗ cửa phòng Kim Đản Đản, sợ hãi nói: “Bệ hạ, xin người mau mở cửa ra, cứu thần quân… Cứu thần quân với!”

Thật ra Kim Đản Đản bị làm ồn cũng không ngủ được nữa, nàng ‘rầm’ một tiếng mở cửa ra. Còn chưa kịp nhìn rõ tình hình gì, mỹ nam kia đã bổ nhào về phía nàng.

Nàng lập tức lùi về phía sau một bước. Mỹ nam không nhào được vào lòng nàng, ngã trên đất, ôm chân Kim Đản Đản.

Hắn ta ngẩng mặt lên, nước mắt lưng tròng nhìn nàng: “Bệ hạ, thần quân thật sự rất sợ rất sợ, không phải cố ý muốn mạo phạm người đâu ~”

Nàng nhìn thấy con rắn kia đang chuẩn bị cắn mỹ nam này, ánh mắt lạnh lẽo, kéo mỹ nam xoay người. Con rắn độc cắn xuống đất.

Rắn độc đang chuẩn bị tấn công lần nữa, Kim Đản Đản lạnh lùng nhìn con rắn đó. Nàng là chân long thiên tử, con rắn đó vậy mà lại bị ánh mắt của nàng dọa sợ trườn đi!

Ánh mắt mỹ nam si mê nhìn Nữ Đế trước mắt, trong lòng không ngừng spam:

Nữ Đế ngầu quá, bá khí quá, uy phong quá nha ~



Nữ Đế là nữ nhân hấp dẫn nhất trên đời ~

A A A A ~ Muốn sinh cục cưng cho Nữ Đế quá ~

Kim Đản Đản quay đầu lại, lúc này nàng mới bắt đầu đánh giá mỹ nam trên đất. Sắc mặt hắn ta ửng đỏ, trông hắn ta trắng trẻo mềm mại, giống đệ đệ nhà bên vậy. Chỉ là mắt hắn ta hình trái tim vẻ mặt sùng bái nhìn nàng.

Nàng đột nhiên cảm thấy sự hấp dẫn của mình bùng phát rồi, khẽ nhướng mày với mỹ nam: “Có phải chàng cảm thấy trẫm rất uy phong, khí phách không?”

Mỹ nam gật đầu: “Bệ hạ người thật tuyệt!”

Kim Đản Đản tiếp tục đắc ý: “Có phải chàng bị uy phong của trẫm mê hoặc đến không thể chịu nổi nữa đúng không?”

Mỹ nam bị tính cách này của nàng thổi tỉnh. Trong mắt hắn ta không có si mê nữa, hắn ta có chút ngượng ngùng: Bệ hạ rất tự luyến thì phải làm sao đây?

Hắn ta nịnh nọt: “Ha ha, bệ hạ là nữ tử tuấn mỹ nhất trên đời, không có nam nhân nào là không yêu người!”

Kim Đản Đản biết câu này của hắn ta là nịnh nọt, nhưng nàng rất thích nghe nha. Mi mắt nàng cong lên gật đầu: “Trẫm biết, chàng đừng khen trẫm như vậy!”

Mỹ nam cảm thấy cũng đúng, bệ hạ cũng coi như biết khiêm tốn!

Ai ngờ Kim Đản Đản lại nghiêm túc nhìn hắn ta, hỏi tiếp: “Chàng nói thêm trẫm còn những ưu điểm nào nữa đi. Trẫm phải hiểu bản thân mình thêm một chút!”