Xuyên Nhanh Cải Mệnh: Em Vẫn Bên Anh Chứ!

Chương 47




Có tiếng gõ cửa phòng. Tư Nam hô to:

- Vào đi.

Thế Thịnh cùng với Thế Thành bước vào, trên tay cầm rất nhiều tài liệu.

Thế Thịnh cao hứng bảo:

- Xem ra hai thư ký bên cạnh anh là cánh tay đắc lực của anh nhỉ? Thiếu họ công việc của anh có phần giảm sút?

Tư Nam liếc mắt nhìn họ, hắng giọng:

- Anh có chuyện gì thì cứ nói đi? Đừng đánh vòng vo nữa.

Thế Thịnh quay sang Thế Thành ôm lại đống tài liệu vào người rồi nhọc nhằn đặt lên bàn của Tư Nam, rồi anh ta lau mồ hôi làm như thể mình bưng bê gì nặng nề lắm. Tư Nam chả thèm để ý đến thái độ lố lăng của anh ta chỉ châm châm nhìn vào đống tài liệu chất cao như núi mà đảo mắt ngao ngán. Anh thở dài.

Thế Thịnh cười thầm, anh ta bảo:



- Xem thái độ của anh kìa, có cần tôi giúp gì không?

Tư Nam ngước nhìn anh ta:

- Một đạo diễn như anh thì biết mấy chuyện này sao?

Thế Thịnh nhún vai:

- Anh là diễn viên còn làm được thì tôi cũng có thể mà tôi cũng đã quản lý một nhóm nhỏ của mình một khoảng thời gian.

Tư Nam mắt sáng lên:

- Mời anh ngồi. Mà Thế Thành đến đây làm gì vậy? Thư kí của anh à?

Thế Thịnh cười đáp:

- Cứ cho là vậy?

Thế Thành níu áo anh mình bảo:

- Anh, họp báo!!

Thế Thịnh nghe vậy liền nhớ ra mục đích hôm nay anh đến đây gặp Tư Nam. Ngoài chuyện đến giúp anh ta thì còn muốn thông báo về chuyện họp báo của bộ phim Tình trong mơ.

Anh ta mở lời:

- À, đúng rồi, buổi họp báo…



Tư Nam vừa nghe đến hai chữ “Họp báo” liền sốt sắng đứng dậy mời Thế Thịnh đến bàn sofa nói chuyện. Cả hai bàn chuyện hăng say, Thế Thành ngồi kế bên mà nghe hai ông anh nói chuyện chỉ muốn gục ngủ, phải nói là rất chán.

Một bên khác, Thiên Duy đang trong khoảng thời gian nghĩ ngơi nên hiện tại cậu rất rảnh. Hôm nay, cậu định đến siêu thị mua ít thực phẩm nấu cho Tư Nam vài món để tẩm bổ. Cậu cũng biết chị An Anh được nghỉ phép dài hạn nên công việc của anh có phần tăng lên. Nhưng cậu nghĩ cũng lạ cậu cũng bảo Tư Nam nên tuyển thư ký mới nhưng lần nào nói với anh, anh cũng có phần e dè như không muốn vậy.

Thiên Duy cũng chỉ biết đứng đằng sau hỗ trợ chuyện ăn uống của anh thôi chứ làm thư ký thì cậu chịu thôi.

Cậu đi quanh siêu thị chọn rau cũ, chọn thịt cá và vài đồ vật cần thiết trong bếp. Sau đó, Cậu tính tiền và bước ra ngoài. Chợt cậu thấy bóng dáng Hà Hải lướt qua. Cậu nhìn biểu cảm của cậu ta thì cảm thấy rất lạ, so với lần trước gặp gỡ cậu có biểu cảm rất vô hồn khó tả, nói chung là thiếu sức sống.

Thiên Duy nhìn theo bóng dáng bên kia đường của Hà Hải rồi chợt đi theo cậu. Thiên Duy đi theo cậu rất lâu, Hà Hải cứ như con thiêu thân không biết bản thân mình phải đi về đâu. Và Hà Hải dừng lại ở một ghế đá của một công viên nào đó ngồi thẩn thởn. Thiên Duy nhìn theo bóng cậu ta mà thở dài, rồi cậu quay lưng rời khỏi đó.

Hà Hải lúc này mới ngước đầu lên nhìn Thiên Duy dời bước, rồi cậu nhìn xa xăm vào khoảng bầu trời, song cậu nhếch miệng cười chua sót:

- Đáng đời lắm.

Thiên Duy đem đống đồ vừa mới mua về nhà. Cậu đặt nó lên bàn trong bếp nhưng lúc này tâm trí cậu vẫn đang nghĩ về Hà Hải.

- [ Cậu ta có chuyện gì thì liên quan gì đến mình, kiếp trước cậu ta còn là tình địch cướp Tư Nam của mình, mặc kệ cậu ta đi…haizz]

Cậu có vẻ phiền não, tâm trạng cũng chẳng thể vui nổi, cứ làm việc trong vô thức. Cậu đang định nấu vài món làm bữa trưa cho Tư Nam nhưng vừa ra khỏi nhà lại gặp những chuyện như thế khiến tâm trạng khó chịu vô cùng.

- [ cậu ta kiếp này cũng chẳng dính dáng gì mình còn Tư Nam cũng thay đổi rồi, hay là… giúp cậu ta…Chắc Tư Nam sẽ nghĩ ra cách gì đó, lát nữa đến tìm anh ấy vậy]

Mấy tháng gần đây, mỗi lần nghĩ đến Tư Nam thì Thiên Duy cảm thấy trong long như nở hoa vậy, cứ mỉm cười suốt. Cậu cũng bắt đầu có những cử chỉ thân mật với Tư Nam nhiều hơn. Thiên Duy giống như những thiếu nữ đang chiêm đắm trong tình yêu vậy, mơ màng, ngọt ngào nhưng đôi lúc cậu cũng rất cảnh giác với những người tiếp xúc với Tư Nam, tựa như đang ghen. Tất cả cũng chỉ nói lên rằng cậu ấy đã dần dần yêu Tư Nam. Ai khi yêu thì chẳng xem đối phương là duy nhất trong tim mình.

Cậu làm một nồi thịt gà hầm thuốc bắc cho Tư Nam, bên trong là ngoài thịt gà còn có hạt sen, táo khô, khoai tây và cà rốt. Mỗi công đoạn cậu điều tỉ mỉ làm mọi thứ nghiêm túc từng li từng tý. Cậu còn nghĩ đến dáng vẻ của Tư Nam khi ăn chúng nữa, phải nói là ngắm không biết chán mà.

Cậu làm xong và đem đến cho Tư Nam cũng là đến giờ ăn trưa vừa lúc đó ăn trưa cùng anh ấy luôn. Thiên Duy bỏ chúng vào hộp giữ nhịp rồi vui vẻ đem đến cho Tư Nam.



Cậu bước ra ngoài, khóa cửa, tầm mắt tư nhiên lại nhìn đến đám hoa thiên lý mà cậu trồng 2 tháng trước bây giờ chúng đã nở hoa lên rất đẹp, Thiên Duy mỉm cười vui vẻ, bước ra ga-ra lấy chiếc xe hơi của mình chạy một mạch đến công ty Thanh Hòa.

Lúc này, Tư Nam vẫn còn bàn bạc về buổi họp báo phim Tình trong mơ sẽ diễn ra trong ba ngày tới. Cả hai như cá gặp nước, càng nói càng hăng, trong có vẻ rất ăn ý với nhau. Thế Thành bên này thì mắt nhắm mắt mở đã gục ngủ từ lúc nào.

Thiên Duy đem cơm trưa đến cho Tư Nam kịp lúc công ty đang có đợt tuyển nhân viên mới. Cậu bất chợt nhìn sang bắt gặp vài người nam, vài người nữ đang chen nhau nghe người hướng dẫn đang gọi tên người vào phỏng vẫn. Trong số người đó, Thiên Duy chú ý đến một nam thanh niên rất thanh tú, nhìn một lượt, cậu cảm thấy người này không chỉ điển trai mà còn rất thanh cao như đại thiếu gia nào đó đang kiếm ít việc làm giải trí vậy.

Cậu chợt nghĩ:

- [Đúng rồi, chị An Anh và cả Thanh Hùng đều nghĩ việc không biết công ty có chọn thư ký mới không?]

Suy nghĩ lướt qua như con gió chẳng đợi đáp án gì cả, Thiên Duy cũng đi nhanh đến văn phòng của Tư Nam. Cậu lại chẳng để ý rằng ánh mắt của người con trai thanh tú kia đang hướng mắt về phía cậu. Người đó chính là Huy Thanh. Cậu ta nhìn cậu nhếch miệng cười đắc ý.

- [Ra đây là người tên Tư Nam đó yêu thích sau, chẳng có gì nổi bật cả, chắc là chơi qua đường thôi nhỉ, xem ra việc lần này đơn giản hơn mình nghĩ, hehe]

- Nè, cậu kia cười gì vậy đến lượt cậu vào phỏng vấn.

Huy Thanh bị gọi bất ngờ nên luống cuống cười cho qua và bước vào phỏng vấn. Thái đồ này khiến ấn tượng của người hướng dẫn dành cho cậu không được tốt cho lắm, anh ta nhíu mày hướng ánh nhìn khó chịu đến Huy Thanh.