Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ

Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ - Chương 17




Ngả Á lạnh lùng nhíu mi, “Ngươi vẫn chưa tỉnh phải không?”

“Cái gì?”

“Công tử, ngươi lớn lên thật là tuấn, khiến tim của nô gia cứ đập thình thịch này. Công tử… ngươi sờ sờ nô gia.”

Trong tay đột nhiên lại có gì đó mềm mềm, xúc cảm này rất quen thuộc, đang muốn buông ra, Ngả Á đứng phắt dậy, dùng sức đẩy mạnh nữ tử bên cạnh ta, lạnh lùng nói: “Cách hắn xa một chút.”

Nữ tử ngồi dưới đất, mị nhãn như tơ, lời nói mang ba phần ý cười, “Ôi chao… công tử, thật là thô lỗ mà, thân mình nô gia đều bị đau cả.”

Mặt Ngả Á càng thâm trầm, nhìn ta mà gằn từng chữ: “Ngươi đã có ta, vì cái gì còn muốn trêu hoa ghẹo nguyệt?”

“?” Ta như thế nào nghe không hiểu hắn đang nói cái gì. “Ngươi đã có ta”? Hắn khi nào thành của ta? Ta như thế nào không biết?

Tiểu sư đệ nghiến răng: “Uy, Ngả Á, ngươi như thế này là sao hả?”

Ngả Á hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra, liếc mắt nhìn ta thật sâu, xoay người rời đi, nhìn theo bóng lưng nhìn ưu thương mà ai oán, lòng như bị siết chặt, miệng cũng tràn ngập hương vị chua xót.

Ta đứng lên, muốn đuổi theo Ngả Á, tay áo lại bị ai đó túm lại, “Tứ sư ca, thật vất vả mới đến được đây một chuyến, phải ở lại đùa cho tận hứng a.”

“Ta lo Ngả Á ra ngoài một mình.” Bảo sư huynh bọn hắn uống ít rượu, ta vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.

Rời khỏi thanh lâu, một làn gió thổi qua, chóp mũi tràn ngập mùi son phấn, thực sự nhịn không được mà hắc xì hai cái, lúc này ta đột nhiên rất tưởng niệm hương sen thanh tân đặc hữu trên người Ngả Á. Xa xa thấy bóng lưng thon dài cô tịch, ta đề khí đuổi đến.

“Ngả Á, ngươi làm sao vậy?”

“…”

“Ngả Á…”

Dọc theo đường đi, Ngả Á không hề nói một câu, gương mặt lạnh lùng, không biết chuyện gì khiến hắn buồn bực thành như vậy.

Trở lại khách ***, cơm chiểu cũng chưa an, cởi áo rồi leo lên giường. Ta đến ngồi bên cạnh, hắn lập tức xoay người, chỉ quăng cho ta cái gáy trắng noãn. Tay ta vừa khoát lên vai hắn liền bị hắn đẩy ra.

Thái độ hắn như vậy, xem ra là do ta chọc giận.

“Ngả á, ăn cơm rồi ngủ tiếp.”

“…”

“Có tức giận cũng không nên gây áp lực lên thân thể của mình.”

“Ta đã làm chuyện gì chọc ngươi tức giận sao?”

“Xem ra ngươi hiện tại không muốn nhìn thấy ta.” Ta vừa mới đứng dậy đã bị Ngả Á kéo lại.

Hắn nhăn nhăn cái mũi xinh xắn, “Trên người ngươi rất thối, tắm sạch sẽ, ta có lời muốn nói với ngươi.”

Thối? Ta nâng tay áo lên ngửi ngửi, trên người trừ bỏ mùi son phấn quá nồng cũng không có mùi gì khác. Hắn bảo ta đi tắm, này cũng là ý của ta, người ta bảo nếu trên người có mùi son phấn quá nồng đậm rất dễ ảnh hưởng đến mũi.

Cho tiểu nhị đổ đầy nước ấm vào dục dũng, ta thoát y tắm rửa, lúc cởi y phục, phía sau bắn tới một tầm mắt, nhìn lại, Ngả Á vẫn xoay lưng về phía ta, xem ra là ta quá nhạy cảm. Tắm xong, ta lại tới ngồi vào ghế nhỏ cạnh bên giường. Ngả Á ngồi dậy, vỗ vỗ giường, “Ngồi ở đây.”

Ta kéo mớ tóc ẩm ướt ra phía sau, đứng dậy đến ngồi ở vị trí Ngả Á chỉ định.

“Có chuyện gì, nói đi… Ngô!” Ngoài miệng đột nhiên có gì đó mềm mại, ta sửng sốt, trước mắt là gương mặt thanh tú phóng đại của Ngả Á, đầu óc ta trông rỗng. Tuy rằng kiếp này ta chưa từng có kinh nghiệm về phương diện này, nhưng kiếp trước thì không thiếu, hiện giờ chỉ là chạm môi thôi, ta lại có cảm giác như bị điện giật, tình huống rất là không thích hợp.

Ngả Á hai má ửng hồng, liếc nhìn ta một cái, rũ mắt xuống hỏi nhỏ: “Cảm giác thế nào?”

Lông mi Ngả Á rất dài, hơi hơi run rẩy, tựa như cái bàn chải nhỏ cứ chà qua xát lại trong lòng ta, tự dưng ta cảm thấy trên mặt mình cũng hơi hơi nóng lên, “Khụ! Cảm giác gì?”

“… Cảm giác bị ta hôn, ghê tởm không?”

“… Khôn g biết.” Trên môi như vẫn còn lưu trữ xúc cảm vừa rồi, mềm mại, có chút lạnh… nghĩ đi nghĩ lại trong lòng laienf dâng lên một cỗ nhiệt ý. Thật muốn được nhiều hơn…

“Ta thích ngươi.”

Hắn thổ lộ quá đột ngột, ta lại sửng sốt.

Ngả Á đột nhiên ngẩng đầu, thừa dịp ta còn đang sững sờ, môi áp sát lại, hơn nữa còn vươn lưỡi ra, trên khóe miệng ta chạm nhẹ một chút.

Lửa nóng trong lòng càng bừng cháy, ta thân thủ ôm lấy hắn lật lại, thanh âm khàn khàn dụ dỗ: “Hé miệng ra,”

Hắn nháy mắt mấy cái, ngoan ngoãn hé miệng, lưỡi ta tiến quân thần tốc, tiến vào trong khoang miệng hắn, cũng không biết có phải do hắn chỉ uống sương hay không, trong khoang miệng có một cổ hương vị cực thanh đạm, nhưng ta lại hoàn toàn bị nó mê đảo, cuộn lấy chiếc lưỡi mềm mại bên trong, dùng sức quấn quanh.

Càng hôn lửa càng cháy vượng, trong cơ thể chỉ còn một thứ đang kêu gào, kêu gào được giải thoát…. Hạ thân trướng đến phát đau.

“Ngô!”

Đến khi nghe được tiếng rên rỉ của Ngả Á, lý trí ta mới trở về đại não, ta cố sức rời khỏi đôi môi hắn, ôm chặt lấy hắn.

“Đừng nhúc nhích.” Chân hắn lướt qua nơi đó của ta, nó giật mạnh, càng trướng đau.

“Đau…” Hắn động động vai.

Ta từ từ buông đôi tay đang siết chặt thân thể hắn, hơi thở rối loạn, cố gắng thu hồi con dã thú đang kêu gào. Thật không ngờ đối với ta, Ngả Á lại có lực hấp dẫn như vậy.

“Ha ha a…”

“Cười cái gì?”

“Không có gì.” Hít sâu một hơi, hắn hồi phục lại bộ dạng hờ hững ngày thường, sửa sang lại nội sam xộc xệch.

“Ngủ đi.” Ta đứng dậy chuẩn bị ly khai.

Hắn bắt lấy vạt áo ta, “Ngươi muốn đi đâu?”

“Qua phòng đại sư huynh chen chúc một đêm.”

“Ta thích ngươi.” Ngả Á lại thổ lộ.

Ta xoa ấn mi tâm, hắn trực tiếp như vậy làm cho người ta có chút không thể ứng đối.

Cảm giác ta đối với hắn không thể nghi ngờ, bằng không vừa rồi cũng chẳng mất đi khống chế như thế, nhưng là… ta đã có hôn thê, cha mẹ cũng đã nghĩ tới việc bồng cháu lâu nay, trong khoảng thời gian ngắn ta thật không biết phải trả lời thế nào, không khí yên tĩnh đến xấu hổ tiếp tục lan tràn.

Hắn mấp máy môi, ủy khuất, ngửa đầu lớn tiếng: “Bộ dáng ta xinh đẹp như vậy, phối với ngươi là ngươi lời quá rồi.”

Những lời này thực sự là có hỉ cảm, ta bật cười, không khí trở nên sinh động, nhưng sắc mặt hắn vẫn đen thui, chắc là đang nghĩ ta cười nhạo hắn.

Ta cười nhẹ: “Ngươi đây là đang mèo khen mèo dài đuôi.” (Câu gốc là tự mại tự khoa – vừa bán vừa khen)

“Không được sao?”

“Được.”

“…”

“…” Chúng ta không nói gì, chỉ nhìn nhau, yên tĩnh lại tràn ngập.

Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra, nói nữa sẽ khiến người nhận thấy cảm xúc hắn dao động, hắn là loại người lý trí, ta thích giao tiếp cùng người lý trí.

Hắn nói như đinh đóng cột: “Ngươi cũng có cảm giác đối với ta.”

“Đúng vậy.” Vừa rồi thân thể phản ứng không lừa được người.

“Ta cũng bị ngươi xem rồi, sờ cũng sờ rồi, còn hôn hôn, tiện nghi cho ngươi, ngươi không thể không chịu trách nhiệm.”

Cái lý lẽ lùn xủn này là sao, “Ngươi cũng không phải là cô nương?”

“Như thế nào, không muốn thừa nhận sao? Tộc ta có quy định, nếu thân mình bị ai nhìn thấy, nếu không phải người này thì tuyệt không gả hay thú.”

“… Chỗ các ngươi thực sự lạc hậu.”

“Không được chuyển trọng tâm!”

Ta nghĩ nghĩ, lên tiếng: “Cảm giác của ta đối với ngươi, chúng ta có thể ở chung một thời gian xem xem, không được thì bỏ.” Nghe vậy, hắn lạnh mặt, song nhãn băng lãnh trừng ta, nếu ta không nhìn lầm, sâu trong đáy mắt kia là một ngọn lửa hừng hực. Ta biết nói như vậy thực ích kỷ, nhưng dù thế nào cũng phải để lại cho mình đường lui, ta hoàn toàn không tin tưởng mình có thể cùng một người nam nhân tương thủ cả đời.

“Nếu ngươi ngại thì…”

“Không cần lo lắng, chúng ta hảo tụ hảo tán.” Hắn nghiến răng nghiến lợi.

Nhìn ánh mắt hắn hiện lên vẻ kiên định, không biết trong lòng hắn quyết định cái gì.

Hắn nhắm mắt lại, hơi hơi ngửa đầu, cái tư thế này ta dĩ nhiên biết đại biểu cho cái gì, nhưng ta cố ý không nhúc nhích. Hắn chờ chốc lát, không thấy động tĩnh liền mở mắt ra, thấy trong mắt ta đấy ý cười, biết bị chơi xỏ, mặt càng phát lạnh, nắm gối hướng đầu ta mà quất, ta nghiêng người né tránh, xoay người cướp lấy đôi môi hồng nhuận mềm mại kia.

Hắn dường như cũng mong đợi dục vọng, ê a hai tiếng, mắt mông lung nhìn ta, ngoan ngoãn hé miệng để ta xâm nhập càng sâu, ta mỉm cười dùng lưỡi dò xét trong khoang miệng ngọt ngào.