Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ

Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ - Chương 2




Phụ thân và mẫu thân là thanh mai trúc mã, tình cảm thâm hậu, mười bốn tuổi thành thân, mười lăm tuổi có ta, dĩ nhiên là tảo hôn sinh sớm. Năm nay ta mười tám tuổi, phụ thân quyết định chậu vàng rửa tay (rửa tay gác kiếm), đem chức vị tiêu đầu truyền cho ta, quyết định ấy khiến ta kinh hách không nhỏ, phụ thân mới ba mươi ba tuổi mà thôi, đang là thời kì hoàng kim của nam nhân cơ mà.

Ta đến thư phòng hỏi hắn nguyên nhân, phụ thân liền bày ra bộ dáng già yếu, nói mình lão rồi, tương lai tiêu cục cần những người trẻ tuổi nắm giữ, căn bản cấu bất thành lý do phụ thân thoái ẩn, ta không đồng ý, huống chi ta mới mười tám thôi, ở thời cổ này vẫn chưa tới nhược quán, còn quá sớm để kế thừa gia sản. Phụ thân lôi ra nào là tính tình ta thế này thế này, lại giải thích, hắn mấy năm nay vào nam ra bắc, không hảo hảo bồi bạn mẫu thân, hắn nói thừa dịp còn chưa quá già mang theo mẫu thân tiêu sái thăm thú đại giang nam bắc, nhìn nhìn ngũ hồ tứ hải Đại Uyên quốc, mẫu thân trước giờ là nhược điểm của ta, hắn lấy lý do này khiến ta không thể phản bác. Không thể không nói, phụ thân cũng có tiềm chất của lão hồ ly.

“Tiểu tử, kế thừa y bát của ta khiến ngươi mất hứng như vậy sao?”

Ta bĩu môi, nói: “Không có.”

“Nghĩ một đằng nói một nẻo.”

“Ta mới mười tám tuổi.”

“Ngươi không nói ta còn tưởng ngươi hai mươi tám, ai bảo ngươi không đáng yêu như vậy, từ nhỏ mặt đã nghiêm như thế.”

“Này là tự do của ta.”

“Xú tiểu tử, nhanh đi chuẩn bị, ngày mai là đại điển, ngươi sẽ chính thức kế thừa y bát của ta.”

Phụ thân đã quyết, ta biết nói gì cũng là công toi, khom người lui ra.

“Ca… Ngày mai ngươi đã trở thành đương gia tác chủ, có cao hứng không a?” Ny Ny vừa chạy vừa nhảy tới, kéo cánh tay ta cười tủm tỉm nói.

“Tạm được đi.”

“Ca, ngươi trả lời thật miễn cưỡng nga.” Ny Ny nhăn nhắn cái mũi đẹp.

“Là do thấy ngươi đấy.”

“Hi hi…” Ny Ny nhìn ta liếc mắt một cái, ngốc hề hề cười.

“Có chuyện gì mà cao hứng như vậy?”

“Ta sắp có tẩu tử nha.”

“Ân?”

“Mẫu thân cùng mấy thẩm thẩm đang giúp ngươi chọn cô nương.”

Ngữ điệu của ta hơi cao lên, “Có chuyện này?”

“Ân, ta tận mắt nhìn thấy. Chính là, ta trộm nhìn nhìn bức họa trong tay bà mối, không có người nào, không có bất cứ ai có thể xứng đôi với ca ca. Tẩu tử phải có bộ dáng xinh đẹp như thiên tiên may ra mới xứng đôi với ca ca của ta.”

Ta buồn cười điểm điểm mũi Ny Ny, “Ca của ngươi là người thường, sao có thể xứng với thiên tiên.”

“Mới sẽ không đâu nha, ca ca phong thần tuấn lãng, cao lớn uy vũ, tao nhã, khí vũ hiên ngang… Có rất nhiều tỷ tỷ tranh nhau muốn gả cho ca ca nha.”

Ta bật cười, “Ngươi cho ca ca ngươi là hương bột bột (thức ăn ngon) sao?”

“Vốn là vậy mà!” Ny Ny kiêu ngạo hất cằm.

“Ha… đồ tinh quái.” Ta lại điểm lên cái mũi nhỏ khả ái.

“Ca, ta nói bao nhiêu lần rồi, không được ấn mũi của ta, nhỡ bị xẹp thì sao?”

Nàng vừa dứt lời, tay ta lại càng ấn mạnh hơn.

“….”

“Ta ghét ca ca nhất!” Ny Ny dùng sức kéo tay ta xuống, miệng thì nói ghét ta, nhưng vẫn ôm cánh ta ta không buông còn siết thật chặt. cái nha đầu.

—-

Hôm nay phụ thân hành lễ kim bồn tẩy thủy, Uy Viễn tiêu cục do ta kế thừa, thân bằng hảo hữu đều tới tham gia, phi thường náo nhiệt. Bởi vì ta công phu hảo, võ công vững chắc, các sư huynh đệ cũng không thể thắng ta, luận võ tranh chức vị Tổng tiêu đầu, chủ yếu là làm cho có lệ. Nhóm thúc thúc bá bá áp tiêu hình như cũng đã thương lượng hảo, noi gương phụ thân thoái ẩn hết một lượt, nhường ngôi cho những người trẻ tuổi đồng lứa, Uy Viễn tiêu cục từ hôm nay trở đi xem như đổi máu.

Uy Viễn tiêu cục do tân nhậm nắm giữ, những nhân vật lớn tham gia đại điển tuy có ít nhiều suy nghĩ, vẫn vỗ vai khen ta niên thiếu hữu vi, trí dũng song toàn, giống phụ thân năm đó chi phong đẳng đẳng, vân vân… Ta khách sáo cười đáp lễ, luận về việc mang mặt nạ giao tế này ta ở Thượng Hải hiện đại lăn qua lăn lại không biết bao nhiêu lần, khẳng định không hề thua kém người cổ đại.

Sau đó ta kế thừa Uy Viễn tiêu cục, vẫn lấy cách hành xử của phụ thân trước kia mà duy trì, phụ thân rất giỏi trong việc quản lý nhân sự lẫn kinh doanh, đối với cách thức kinh doanh của người ta thực sự rất yên tâm.

Tuổi trẻ không tránh được có tính bốc đồng, ngược lại cũng rất dễ xúc động, ta lo bọn hắn vì xúc động nhất thời mà gặp chuyện nguy hiểm tính mạng, mỗi lần áp tiêu điều nhường những tiêu sư thế hệ trước đi theo, bọn hắn bình thường cứ cắm đầu tiến về phía trước, đôi khi cũng mất phương hướng lạc đường, các lão tiêu sư sẽ vì bọn họ chỉ dẫn thêm kinh nghiệm và chưởng hàng.

Uy Viễn tiêu cục trong tay ta phong sinh thủy khởi, sự nghiệp như mặt trời ban trưa, ta đương nhiên hiểu đồng hành với danh tiếng tất nhiên sẽ bị đố kỵ, để tránh tiêu cục bị người khác ở sau lưng giở trò ngáng chân, ta lệnh mọi người thu liễm, hiện giờ chỉ nhận một nửa chuyến tiêu so với trước kia, nhưng do thanh danh của chúng ta, tuy chỉ nhận một nửa, nhưng đều là những tiêu lớn, đi một chuyến kiếm được không ít hơn so với trước kia.

Nam nhân có sự nghiệp thành công sẽ hấp dẫn nữ nhân, đó là đạo lý ngàn đời không thay đổi. Trước kia bà mối đều nhìn vào gia thế nhà ta, bộ dáng cùng phụ thân tương tự, hiện giờ ngược lại xem xem tính cách ta trước.

Cha mẹ nhìn trúng Lưu cô nương, cô nương Lưu gia thấu tình đạt lý, huệ chất lan tâm, là tài nữ nổi danh bắc hải. Kêu ta đến, muốn nghe xem ý kiến của ta. Ta nghĩ nghĩ, Lưu cô nương dù là phương diện nào cũng đều là người vợ tốt, nếu ta đã quyết định bình bình đạm đạm sống qua cả đời, kế thừa gia sản tổ tiên, hiếu kính phụ mẫu, cưới vợ sinh con, dưỡng nhi giáo nữ, như vậy Lưu cô nương là một lựa chọn không tồi. Thấy ta đáp ứng, bà mối cười như hoa cúc nở rộ.

Cha mẹ vội vàng chuẩn bị sính lễ, đương sự như ta vẫn ngày ngày du nhàn, đợi khi chọn xong ngày lành thì nghênh đón tân nương.

Ny Ny hình như đã gặp qua Lưu gia cô nương, tin rằng cô nương kia tuyệt đối đã lọt vào pháp nhãn đại tiểu thư nàng, bằng không nàng cũng không cao hứng phấn chấn đến mức cả ngày ở bên tai ta khen ngợi đủ điều về Lưu cô nương kia, thấy Ny Ny thích Lưu gia cô nương như thế, ta cũng không lo lắng tân nương sau này cùng người nhà có quan hệ không tốt, quan hệ mẹ chống nàng dâu chính là nguồn gốc của mọi mâu thuẫn gia đình, các nàng hẳn là sẽ hòa hợp ở chung.

Vốn định tháng ba năm sau sẽ kết hôn, nhưng trời có lúc mây mưa, người họa phúc khó lường, Lưu viên ngoại ra ngoài làm ăn thì gặp sơn tặc, mất cả tính mạng lẫn tiền tài. Hôm đi Lưu gia bái tế, ta gặp được Lưu cô nương, nàng tuy một thân tố y (y phục trắng – tang phục), nhưng thực sự là mỹ nhân. Việc vui trước mắt lại gặp tang lễ, đây là điềm xấu, cha mẹ vỗ định thoái thác việc hôn nhân này, ta vốn không tin vào mấy điều mê tín phong kiến cổ hủ, huống chi cả Ngư Dương thành đều nói Lưu cô nương mạng săm sát, khắc phụ khắc phu khắc tử, nếu ta từ chối hôn nhân này, Lưu cô nương sau này làm sao gả cho người khác được nữa, bởi vậy liền không đồng ý từ hôn. Không ngờ tới đều này đã khiến thanh danh ta xuống dốc không phanh, nhận xét của ngoại nhân ta tới giờ chưa từng để trong lòng, cười trừ cho qua chuyện. Lưu cô nương cần thủ hiếu ba năm, vì thế chuyện chung thân của chúng ta cũng dời xuống ba năm sau. Ta mới mười chín, vốn không muốn kết hôn sớm như vậy, thế càng hợp ý ta.



Hôm nay, có một lão nhân kỳ quái đến tiêu cục, chỉ định tổng tiêu đầu tiếp kiến, Ta đến đại sảnh, đánh giá lão nhân mặt trắng như tờ giấy cùng cái rương đen to đùng bên cạnh. Ta đánh giá lão nhân, đồng thời lão nhân cũng đánh giá ta.

“Ta là Tổng tiêu đầu, vị lão nhân gia này muốn thác tiêu (ủy thác chuyển tiêu)?”

“Ngươi là tổng tiêu đầu?” Trong lời nói lão nhân không có ý khinh thị nhưng lại đầy hoài nghi, trong mắt lại hiển thị thất vọng rõ ràng.

“Chính thị tại hạ.” Chủy thượng vô mao bạn sự bất lao (bề ngoài non nớt khiến người hoài nghi năng lực), nhưng lời này xem ra dù ở thời cổ đại cũng phổ biến, “Không biết lão nhân gia muốn ủy thác tiêu gì?” Xua tay, ý bảo Tiểu Chu gọi cha ta đến.

Phụ thân mấy năm nay vào Nam ra Bắc, khí thế ổn trọng kia ta vốn không thể so sánh, cũng giả bộ không được, lão nhân thấy phụ thân, khi đối mặt ta thì ấp a ấp úng, lúc này mới bước đến: “Hy vọng Tổng tiêu đầu đem rương này đưa đến Lam Minh, đây là một vạn lượng thù lao.”

Lão nhân gia vung mạnh tay như vậy, khiến chúng ta đều lắp bắp kinh hãi, Không chờ chúng ta hỏi kỹ, lão nhân đột nhiên bất tỉnh, ta tiến tới kiểm tra, không nghĩ tới lão nhân hoàn toàn không có hơi thở, sự tình này có phần quái dị, kiểm tra thấy thân thể hắn có gì đó khác thường, ta cởi bỏ y phục của hắn, thân thể hắn có vài chỗ bị quấn một lớp băng dày, tháo bỏ lớp băng, không ngờ bên dưới không có chút thịt nào, chỉ trơ ra xương cốt.

“Này…?”

Phụ thân cũng nhíu mi, xem ra hắn cũng chưa bao giờ gặp loại chuyện như vậy.

Chuyện ngày hôm nay quả thực rất cổ quái, nhưng lão nhân đã chết chẳng hỏi được gì, không minh bạch như vậy nhận một tiêu lớn, hơn nữa còn là tử tiêu, xem ra ta phải tự mình đi một chuyến.

Phụ thân khuyên ta hành sự cẩn thận rồi trở về hậu viện. Mai táng lão nhân, ta gọi mọi người thu thập hành lý, chờ biết rõ lộ tuyến thì lập tức xuất phát.

Đông đông đông!

Đại sảnh đột nhiên vang lên những âm thanh đông đông, Tiểu Chu hoảng sợ, nắm lấy cánh tay ta, hướng về phía âm thanh, lấp ba lấp bắp: “Thiếu… Thiếu gia… Rương… Có tiếng động…”