Xuyên Thành Bạn Học Của Ba Mẹ

Chương 9: Hồ Ly tinh




Cả quãng đường Thẩm Tuấn Hào luôn theo sát Tần Sở, ánh mắt dán chặt vào anh khiến anh cảm thấy không được thoải mái. Thế nhưng khi nhìn lại túi đồ ăn trong tay thì anh bèn suy nghĩ lại, dù sao mới sáng sớm hắn đã có ý giúp mình nên anh cũng chẳng làm khó hắn, với cả theo giao ước của anh với bà thì anh phải làm một kẻ vô hình, không ai quan tâm tới.

“Thật phiền phức” Miệng thì nói vậy chứ anh vẫn là đứa trẻ ngoan vẫn rất nghe lời trưởng bối.

Vừa vào lớp 11-5 của mình, nơi đây không khác gì lớp học trước đây của anh. Nơi tập hợp toàn các thành phần đã dốt lại còn nghịch.

Nhóm Mãnh Hổ đứng đầu là Trương Hàn vừa thấy Tần Sở là đã giơ tay lên chào như thân thiết lắm, chủ yếu chúng nhìn vào bịch đồ ăn miễn phí của Tần Sở mà thôi.

Tần Sở đưa túi đồ ăn cho chúng. Trong mắt chúng thì Tần Sơ cũng chỉ là một kẻ hèn nhát yếu đuối, là bao tải của chúng từ lúc học Trung học nay lên Cao trung tất nhiên chúng sẽ không thể bỏ qua cho anh dễ dàng như vậy. Còn trong mắt Tần Sở anh nhìn chúng như những thú hoàng ngước nhìn anh để cầu xin miếng ăn, anh cũng không chấp nhặt với chúng.

Hùng hổ bước vào chắc chắn là nhóm Tần Ca và nhóm đệ tử Tiền Lăng của anh ấy. Họ cứ như cố gắng thu hút hết sự chú ý vào mình, làm cái gì cũng mạnh bạo,chỉ ngồi xuống ghế thôi mà cũng phải tạo tiếng động lớn. Điểm này Tần Sở không phủ định chuyện trẻ trâu này trước đây anh từng làm, giờ nhìn lại trông thật phèn.

Anh khẽ lắc đầu ngao ngán.

Đúng lúc tiếng chuông vang lên bắt đầu một ngày học mệt mỏi.

Cô Kiều Anh khẽ ghé vào lớp Tần Sở thông báo “Tần Sở, Tần Hảo hai em sang lớp 11-1 để kiểm tra bù nhé.”

Tần Sở quay xuống nhìn ba mình ở dãy bàn cuối không duyên mà gặp ánh mắt hai người chạm nhau.

Trong thâm tâm của Tần Sở thì đây là một dấu hiệu tốt, chỉ cần ba gặp mẹ thì hai người sẽ yêu từ cái nhìn đầu tiên rồi sẽ đi đến hôn nhân, phận làm con sẽ không phải lo lắng như bây giờ.

....



Ngồi trong lớp 11-1 Tần Sở chẳng chú tâm nổi vào tờ giấy trước mắt, anh hết nhìn Lý Như Hồng rồi nhìn Tần Ca bên cạnh. Ở trong một không gian chung vậy mà hai người họ chẳng có chút giao tiếp bằng ánh mắt gì cả. Vừa gặp đã yêu là như nào?

Tần Ca cũng như Tần Sở, anh định đợi thằng cùng lớp làm xong rồi thì chép nhưng khi phát hiện trên giấy Tần Sở chẳng có nổi vết mực, đến cái tên cũng còn không viết.

“Mày đùa tao à?” Tần Ca nói nhỏ.

Biết rằng bản thân không thể đặt kỳ vọng vào Tần Sở nên Tần Ca bèn lấy bài của thằng phía trên lớp 11-1 ra chép. Anh bạn đó cũng là mọt sách nên chỉ biết im lặng mà chịu đựng, nếu không sự đáp lại chính là những trận đòn của nhóm Tần Ca.

“Các em còn 5 phút, kiểm tra lại bài, thông tin cá nhân....”

Không ngờ chỉ trong phút mốt mà thời gian đã sắp đến cuối, lúc này Tần Sở mới hoàn hồn về bài thi trống trơn của mình. Không kịp suy nghĩ anh vội cướp lấy bài trên tay người bên cạnh chép lia lịa vào bài, mà người bên cạnh chỉ có Tần Ca.

Tần Ca tức giận đạp thẳng bàn của Tần Sở, nét bút đang thoăn thoắt bỗng bị “Xoẹt...” tờ giấy thi rách làm đôi. Tất cả mọi người đều đổ dồn vào hai bạn họ Tần ở cuối lớp.

“Mày muốn chết à? Ai cho mày lấy bài của tao?”

“Tần Hảo...” Cô Kiều Anh định nói gì đó nhưng bỗng nghẹn lại, cô cũng rất hoảng hốt bèn đi tìm người tới giải quyết.đi

“Này đại ca, em chọc vào tổ kiến lửa nhà anh à?” Tần Sở chẳng hiểu chuyện gì.

Lúc này Gia Tuệ ở bàn đẩu chạy ra chỗ của Tần Ca, làm bộ quan tâm người ta lắm hỏi han đủ thứ mà rõ ràng người bị đánh là Tần Sở.



Tần Sở nhìn Gia Tuệ một lượt từ đầu tới chân ánh mắt chứa sự khinh bỉ, đứa con gái mặt trắng bệch môi đỏ chót này là ai?

( Ủa sao tả con gái nhà người ta như hồ ly tinh zậy trời)

Tần Ca vẫn nhìn Tần Sở ánh mắt cũng chứa ngọn lửa đang rực cháy “Đưa bài cho tao”

Tần Sở nhìn lại vào tờ giầy thi mà bản thân đang cầm, trên đó ghi tên “Tần Hảo “. Thì ra lúc vội vàng anh đã vớ lấy nhầm tờ đề thi của Tần Ca, chính vì thế Tần Ca mới nổi đóa lên như vậy.

Anh cười cười nhìn ba giả bộ ngây ngốc không hiểu chuyện gì. Bộ dạng vừa hèn vừa yếu của Tần Sở khiến học sinh lớp 11-1 đều lắc đầu chê bai riêng chỉ có người mẹ xinh đẹp Lý Như Hồng và Thẩm Tuấn Hào là không chê bai anh.

Được đà lấn tới con nhỏ Gia Tuệ khoanh tay bám chặt lấy Tần Ca giống như đánh dấu chủ quyền, cấp độ cảnh cáo vang lên hồi chuông cấp độ ba.

“Tần Sở cậu không lên chép bài của người khác như vậy, nếu cậu học tập chăm chỉ thì sẽ làm được thôi, phải không Tần Hảo.” Gia Tuệ nghĩ rằng Tần Sở chép bài của người khác nên có ý châm chọc mà không biết rằng cả người đàn ông cô đang khoác tay cũng đã và đang chép bài của người khác.

Một câu nói mà có hai người nhột.

Một tiếng gõ vang lên “Đang làm cái quái gì ở cuối lớp thế hả?”

Là thầy giám sát - Thầy Vương. Vừa nhìn cái là Tần Sở nhận ra ngay đây chẳng phải là ông thầy đầu hói chủ nhiệm lớp anh sau này sao.

Tần Sở lắc đầu khen ngợi thầm nói trong lòng: Không ngờ thầy lúc trẻ lại nhiều tóc như thế, đặc biệt còn bám trụ nơi này khá lâu nữa.Thế này gọi Vương đầu hói cũng không được.

“Hai người làm mất trật tự lớp lên phòng hành chính gặp tôi ngay.”