Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm - Chương 110: Phu Nhân Đến




Những ngày đầu lên sóng bộ phim không quá nhiều người quan tâm đa phần chỉ là fan của các diễn viên trong đoàn, chưa nói tới việc các diễn viên mà đoàn phim lựa chỉ là những tiểu sinh mới vẫn chưa có thành tựu gì nhiều nên dư luận không quá quan tâm.



Cùng với sự điệu thấp của đạo diễn Khương Minh ngày đầu tiên phải nói là danh số không tốt cho lắm.

Đêm đó các tiểu Ca Cao cũng như các fan nhà khác ngồi hóng phim của thần tượng.



Ban đầu vì đoàn phim không quá lớn nên các cô cũng chẳng chờ mong gì nhiều lắm cho tới khi thấy bảo bối nhà mình trong vai một vị y phu thanh thuần ôn nhuận.

Lập tức trang chủ của đoàn phim bị oanh tạc.

[A a a a a a a tui có cảm giác con tui trưởng thành rồi!!!]

[Con trai, ma ma yêu con!!!]

[Ôi má ơi nhìn eo của con tui kìa, tui nhìn mà muốn…l ɭϊếʍ màn hình tới nơi…]

Fan nhà khác cũng theo dõi trang chủ của đoàn phim, bị oanh tạc đến chịu không nổi.

[Nè, mấy người bình tĩnh tí được không? Tỷ tôi vai chính tôi còn chưa lố như mấy người.]

[Thiệt sự nhà này phiền vãi ấy…]



[Chỉ mới xuất hiện và chỉ đi theo sau Dung tỷ mà thôi vậy mà fan cứ làm quá, không hiểu ┐(´∇`)┌ ]

Các tiểu Ca Cao thấy rõ bình luận nhưng các cô sẽ chẳng manh động mà cãi cọ với bọn họ để bọn anti nắm thóp.

Những tập đầu đa số là nói về cuộc sống gian khổ của hai chị em họ Liễu.



Hàn Liên cũng theo dõi vài tập để nhìn xem những lỗi mà bản thân mắc phải trong lúc quay.



Đợi khi phim lên sóng được vài tập, Hàn Liên cũng tham gia vài hoạt động quản bá phim rồi lại phải trở lại nước Mỹ vì Yoona đã lấy được một vé casting cho Hàn Liên trong một bộ phim chiến tranh vũ trụ Hollywood.

Ngày casting là cuối tuần sau, đầu tuần là Hàn Liên đã lên đường đi nhưng đích đến của cậu không phải California mà là New York.

Hơn 1 ngày một đêm máy bay cũng hạ cánh được tới đích đến, Hàn Liên một tay kéo vali một tay bấm điện thoại, nhìn thấy tin nhắn của Lãnh Phong nhắn tới ba tiếng trước.

Lãnh tốt bụng:[Em đang làm gì đấy?]

Liên đẹp trai nhất vũ trụ:[Em mới ngủ dậy, anh đang ở nhà à?]

Lãnh tốt bụng:[Không, đang ở công ty làm việc, anh cũng muốn ở nhà lắm…]


Liên đẹp trai nhất vũ trụ: [Nói đến mới nhớ em còn chưa biết công ty anh ở đâu đấy! Muốn đến xem một lần ghê.]

Lãnh Phong nhìn tin nhắn của Hàn Liên khẽ cười bật bản đồ chỉ đường cho cậu.

Lãnh tốt bụng:[Đợi em đến New York anh đưa em đi tham quan.]

Hàn Liên nhìn bản đồ Lãnh Phong gửi, cười thầm trong lòng.

“Khỏi cần đợi lâu bản cung đã đến New York rồi đây, đồng chí Lãnh hôm nay bản cung sẽ cho ngươi một bất ngờ khà khà”.



Hàn Liên vừa mưu tính vừa trả lời tin nhắn.

Liên đẹp trai nhất vũ trụ: [Ồ vậy thì đợi có dịp em sẽ đến thăm, thôi em có việc rồi không nhắn nữa.]

Hàn Liên vẫy tay gọi taxi, rồi đưa bản đồ mà Lãnh Phong khoanh khi nãy ra:" Bắc láy tới đây giúp cháu nhé."

Bác tài gật đầu, láy xe chạy đi.

Công ty của Lãnh Phong cách khá xa sân bay đi khoảng 40 phút mới tới nơi.



Hàn Liên bước xuống quẹt thẻ thanh toán rồi đi vào trong.

Tiếp tân nhanh mắt nhìn thấy một thiếu niên châu á, có đôi mắt rất cuốn hút đang đi tới, cô nhanh chóng nở một nụ cười chuyên nghiệp:" Em có cần chị giúp gì không?"



“Em là em trai của Lãnh Phong ạ.



Có thể cho em gặp anh ấy không?”

Tiếp tân hơi khó xử bởi vì cô không biết Hàn Liên cũng không biết sếp mình em trai hay không.

Tiếp tân chuyên nghiệp đáp:" Em đợi chị báo lên bên trêи cái đã."

Hàn Liên vội ngăn cô lại:" Em đang muốn cho anh ấy 1 chút bất ngờ, chị có thể liên hệ thư kí riêng của anh ấy nói có Hàn Liên đến là được chị nhớ bảo với thư kí đừng báo với Lãnh Phong."

Tiếp tân nghe cậu nói, nghi ngờ cũng dần vơi xuống, gọi đến cho thư kí Hạ bên cạnh Lãnh Phong.

“Anh Hạ dưới này có một cậu bé tên là Hàn Liên đến bảo muốn gặp sếp, bảo rằng muốn cho sếp bất ngờ, em không dám tự tiện cho cậu ấy vào.”

Thư kí Hạ nghe tới tên Hàn Liên liền hơi bất ngờ:" Mời cậu ấy vào phòng tiếp khách đi, anh lập tức xuống đón cậu ấy."


Tiếp tân vâng dạ vài tiếng rồi cúp máy:" Em theo chị đến phòng khách ngồi đợi một tí nhé."

Hàn Liên gật đầu, đi theo.

Khoảng 3, 4 phút sau thư kí Hạ vội vàng chạy tới, thấy Hàn Liên xách theo hành lí hẳn là vừa xuống máy bay.

“Thật là, sao cậu đến mà không báo trước, sếp mà biết chắc chắn sẽ tức giận.” Thư kí Hạ bất đắc dĩ giúp cậu xách hành lí.

Tiếp tân nhìn thư kí Hạ bình thường hô mưa gọi gió đối xử với Hàn Liên nhúng nhường như vậy thì không khỏi thở phào một hơi, may là cô không làm gì phật ý vị này.

Hàn Liên nghe thứ kí Hạ nói cũng chẳng để trong lòng:" Anh ấy vốn nên vui mới phải ha ha"


Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào thang máy lên tầng cao.

Lúc cánh cửa thang máy khép lại, những nhân viên khác lập tức châu đầu ghé tay lại nhiều chuyện.



Nhiều chuyện là bản tính của con người dù có ở đâu hóng drama vẫn là chân lí.

Một người khác liền bắt chuyện:" Cậu ấy là ai vậy?"

Tiếp tân:" Cậu ấy bảo là em trai của sếp."

Nhân viên bên cạnh lập tức phản bác:" Cô nghĩ kĩ đi sếp họ Lãnh a, còn cậu ấy họ Hàn."

Tiếp tân:" Anh em họ thì sao?"

“Không thể nào… Tôi kể cho mọi người nghe”.



Một người ra vẻ thần bí:" Lần trước đang họp, xếp kết nối điện thoại với màn hình chính ngay lúc đang trao đổi thông tin thì một khung chat bật lên, bên kia nói chuyện rất ngọt ngào còn oán hận sếp nữa, tôi cá chắc chắn là tiểu tình nhân của sếp."

Tiếp tân che miệng:" Thật hả? Khoog thể nào cậu ấy còn nhỏ như vậy…"

Một người khác khẽ cười:" Có khi nào sếp mình nuôi vợ từ nhỏ không nhỉ?"

“Ha ha có khi lắm, nhìn thư kí Hạ đối với cậu ấy cung kính như vậy cứ như là đối với phu nhân tương lai vậy.”

Cứ như vậy đến khi Hàn Liên lên tới phòng làm việc của Lãnh Phong thì trong công ty từ trêи xuống dưới ai cũng rõ ràng một chuyện.

Phu nhân tương lai đến!.