Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ - Chương 26:  hắn đáng giá được thế nhân tôn kính




Là thiếu gia của Red Creek gia tộc, Garvin đi ra ngoài tiểu viện, định phân phó người hầu chuẩn bị vài thứđể bọn họ bổ sung thể lực sau khi rèn luyện vất vả. Kết quả, hắn vừa ra khỏi cửa, liền nhận được tin Red Creek công tước triệu kiến. Vốn sùng bái phụ thân, hơn nữa còn có tâm kính sợ, Garvin đương nhiên không dám cãi lời. Đi theo người hầu đến thư phòng, không nghĩ tới chờ hắn ở đây không chỉ có phụ thân, còn có Hoàng đế bệ hạ, Theoromon công tước, Lukes công tước cùng với Pháp Thánh đại nhân.

Garvin cung kính nhất nhất ân cần chào hỏi từng người. Hoàng đế bệ hạ thân phận cao nhất bảo Garvin ngồi xuống.

Các trưởng bối trong gian phòng thấy Garvin một thân mồ hôi, gương mặt dính vài vết bùn đất, những dấu tích kia đều rõ ràng thể hiện sự vất vả, cần cù.

“Garvin, các ngươi đang làm cái gì?” Hoàng đế thử thăm dò.

“Bệ hạ, chúng ta đang tu luyện.” Garvin nói, trong mắt bùng lên ý chí chiến đấu làm cho các trưởng bối thoáng kinh ngạc, đó là ánh mắt đã tìm được mục tiêu, muốn vượt qua mục tiêu đó, hơn nữa là kiên định chấp nhận vì thế mà trả giá.

Đồng thời khiến bọn họ giật mình chính là chuyện bốn hài tử này đang tu luyện, không phải nói Garvin bọn chúng không cần cố gắng, nhưng là theo như trước mắt nhìn thấy, cố gắng đến mức quần áo ướt đẫm mồ hôi, tuyệt đối không phải chuyện bọn chúng lúc trước sẽ làm.

Rốt cuộc là tại sao? Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì khiến mấy hài tử kia trở thành như hiện tại? Đối với loại biến hóa này, mấy vị trưởng bối sau khi khiếp sợ chính là cảm thấy vui mừng. Bọn họ biết rõ thiên tư của đám hài tử, lúc này bọn chúng cố gắng càng nhiều, tương lai tuyệt đối sẽ vượt qua trưởng bối như bọn họ, không có ai không hy vọng hài tử nhà mình có được tương lai càng thêm huy hoàng.

“Garvin, ba ngày trước, các ngươi đã trải qua chuyện gì?” Red Creek công tước buông tha cho việc thăm dò, trực tiếp hỏi hài tử nhà mình.

Được rồi, vốn những người khác chỉ định thăm dò, giờ bị Red Creek công tước phá hư, bọn họ cũng chỉ có thể áp dụng phương thức trực tiếp.

“Các ngươi đột nhiên cố gắng như thế, có phải liên quan đến sự việc ngày hôm đó không?” Lukes công tước đợi Red Creek công tước hỏi xong, đưa ra vấn đề của mình.

“Đối thủ hôm đó của các ngươi là ai?” Đây là vấn đề của Hoàng đế bệ hạ. Cao thủ như vậy không nên yên lặng vô danh, thế nhưng trên thực tế, ngoại trừ người trong cuộc, không kẻ nào biết cao thủ kia là ai.

Một đống vấn đề làm cho Garvin đổ mồ hôi lạnh, hắn không nghĩ đến các vị trưởng bối sẽ điều tra chuyện này. Kỳ thật ngẫm lại, đây cũng là chuyện bình thường, dù sao hôm đó bọn họ chật vật thế nào, bản thân hắn cũng biết, hơn nữa ba ngày nay bọn họ đều không giống lúc trước, các trưởng bối không hỏi qua mới thật sự là chuyện bất thường.

Nhớ lại tình huống mấy ngày này, bại bởi Fei, trong mắt hắn đã không phải là việc gì mất mặt. Trong ba ngày ngắn ngủi, hắn đã thay đổi hoàn toàn thái độ đối với Fei. Fei đáng giá được tôn kính, không chỉ có thực lực, còn có nghị lực, mà ngay cả cao ngạo như Iallophil cũng không thể không nói bội phục, nỗ lực như vậy không phải ai cũng có thể làm được.

Cuối cùng, câu hỏi của Theoromon công tước khiến cho Garvin hạ quyết định, “Việc này có liên quan gì đến Fei không?”

Sao có thể không liên quan, tất cả mọi chuyện đều là từ hắn mà ra.

Garvin há miệng thở dốc, các trưởng bối nhìn thấy bộ dạng này, đều hiểu rằng Garvin sắp nói ra chuyện mình muốn biết, lẳng lặng chờ, nhìn Garvin có vẻ rất khó mở miệng cũng không lên tiếng thúc giục.

“Đại ca.” Hai tiếng “đại ca” này chính là nguyên nhân khiến Garvin khó có thể mở miệng. Từ đã từng xem thường người nọ, đến hiện tại vô cùng tôn kính, Garvin không thể trực tiếp xưng hô danh tự của người nên được tôn kính kia. Mà gọi “đại ca”, nói thật, hắn cảm thấy rất ngượng ngùng, cũng không được tự nhiên, nhưng sau khi gọi ra tiếng thứ nhất, cũng thấy được không quá khó đến như vậy.

“Ngươi gọi hắn là đại ca?” Red Creek công tước nhướng đôi mày kiếm. Garvin kiêu ngạo như thế nào, hắn sao lại không biết, Garvin như vậy cư nhiên lại gọi một phế vật là đại ca?

“Đúng vậy.” Garvin kiên định nhìn phụ thân của mình, ánh mắt không có lấy nửa điểm dao động, đại ca như vậy không phải sỉ nhục, mà là kiêu ngạo của gia tộc. “Đại ca đáng giá tôn kính.”

Các trưởng bối hai mặt nhìn nhau, một phế vật mà đáng giá tôn kính? Bọn họ tỏ vẻ không thể hiểu được ý tưởng của đám tiểu bối.

“Trước khi chính thức gặp đại ca, ta cũng cho rằng đại ca là sỉ nhục của gia tộc.” Garvin xấu hổ nói, “Chính là, ta sai rồi, thế nhân sai rồi, phụ thân, bệ hạ, các ngươi cũng sai rồi.” Trong mắt đều là tôn kính đối với người kia, người nọ đáng giá được toàn bộ thế giới ủng hộ, bởi vì hắn đã tạo ra kỳ tích, “Đại ca hắn sáng tạo ra kỳ tích.”

Không đầu không đuôi, Red Creek công tước bọn họ căn bản không hiểu được.

“Garvin, ngươi nói từ đầu đi.” Red Creek công tước ngăn lại sự sùng bái cuồng nhiệt khác thường nơi Garvin, cho dù là Iallophil cũng không thấy Garvin tôn sùng như thế, nhi tử bị chính mình bỏ qua kia, đến tột cùng có bản lĩnh gì? Kỳ tích? Là kỳ tích như thế nào?

Garvin bắt đầu thuật lại từ lúc bắt đầu gặp Fei. Đương nhiên, đối với ý tưởng không được tốt đẹp ban đầu của bọn họ, Garvin cũng ngượng ngùng nói ra, bởi vì trong mấy ngày này, bọn họ đã sâu sắc hiểu rõ, lúc trước bọn họ đã lãng phí thời gian quý giá vào rất nhiều chuyện nhàm chán.

Đối với việc Garvin thuật lại, đem sự thật biến hóa trở thành thời điểm bọn họ đến thư viện, nghe nhân viên quản lý nhắc đến có người đã đọc xong toàn bộ sách trong thư viện mà sinh ra tò mò, không nghĩ đến là Fei, sau đó, khi nói đến Iallophil đề nghị tiếp cận, liền rước lấy thái độ hoài nghi rõ rệt của mấy vị trưởng bối, ánh mắt của Garvin hiện ra sự chột dạ, càng dễ thấy được đây là nói dối. Bất quá, đây không phải là trọng điểm, mấy người trưởng bối cũng bỏ qua.

Nhưng thật ra đối với việc Fei có thể đọc hết toàn bộ sách trong thư viện của học viện Cindy Wilker, bọn họ trong lòng có chút hảo cảm, cùng tán thưởng đối với sự cần cù chịu khó của Fei. Dù sao, hài tử biết cố gắng có ai lại không thích, hơn nữa sách trong thư viện của học viện nhiều như thế nào, cũng tốt nghiệp ở Cindy Wilker như bọn họ vẫn rất rõ ràng.

Ít nhất, đó cũng là một hài tử biết chịu khó nỗ lực. Đối với Fei vẫn luôn bị chính mình bỏ qua, trong lòng Red Creek công tước cuối cũng cũng có thái độ của người làm phụ thân nên có.

Chỉ có như vậy tuyệt đối không đáng để hài tử cao ngạo như Garvin tôn sùng như thế, phải biết rằng, thế giới này quan trọng nhất vẫn là thực lực.

“Ta ngay từ đầu đã không có hảo cảm với đại ca, cho nên vẫn châm chọc khiêu khích hắn.” Nhớ lại chính mình đã cao ngạo như thế nào, Garvin liền thấy ngượng, đó quả thật là một màn biểu diễn nực cười, người nên cao ngạo phải là người vẫn bất động thần sắc quan sát bọn họ kia.

“Ngày hôm đó, Iallophil mang trữ vật không gian cùng thuấn gian di động quyển trục cho bọn ta xem…” Garvin nói tới đây, các vị trưởng bối đều biết đã đến trọng điểm, đây là mấu chốt, nguyên nhân phát sinh mọi chuyện rất có thể là vì hai vật phẩm trân quý này. “Đại ca lần đầu tiên chủ động đưa ra yêu cầu với bọn ta, là về thuấn gian di động quyển trục.”

Garvin đem sự tình ngày đó thuật lại một lần.

“Buổi sáng ba ngày trước, đại ca nói muốn cùng bọn ta đến một chỗ, còn hỏi Iallophil có mang theo thuấn gian di động quyển trục không. Bọn ta vẫn xem thường đại ca, nên càng không có tâm đề phòng, bởi vì trong tư tưởng của bọn ta, đại ca là một ma vũ phế nhân, là một nhược giả, là một phế vật, căn bản không cần phải để ý.” Garvin nói mang theo chút tự giễu.

“Chính là đại ca dùng thực lực của hắn nói cho bọn ta biết, hắn không phải phế vật, hắn rất mạnh, mạnh đủ để đánh bại cả bốn người bọn ta.” Garvin phun ra sự thật kinh người.

“Không thể nào.” Năm vị trưởng bối đều không thể tin được. Iallophil, Garvin, Brent cùng Donald tuyệt đối là những hài tử nổi bật nhất trong số các tiểu bối, bốn người bọn họ liên thủ thua trong tay một người đồng lứa, lại còn là ma vũ phế nhân ai ai cũng biết, chuyện như vậy bảo bọn họ làm sao tin được.

“Là thật.” Trong ánh mắt của Garvin không có nửa điểm dối trá, thẳng thắn thành khẩn đối diện với năm vị trưởng bối, nếu không phải chính bản thân hắn tự mình trải qua, hắn cũng sẽ không tin. “Tay của ta còn nhớ rõ lực đạo của đại ca khi đao đánh vào vỏ kiếm, khiến ta không thể không lùi về sau, kiếm thiếu chút nữa thì rời tay, cước bộ không vững, ngã ngồi trên mặt đất.”

“Sau đó Iallophil nghiêng người, đánh úp lại một kiếm, bị đại ca cầm ngược thân đao cản lại, rồi dùng chuôi đao cho Iallophil một kích khiến hắn nửa quỳ trên mặt đất, mất sức chiến đấu.”

“Một kích chém từ trên xuống của Donald bị ngăn trở chỉ bằng một tay, sau đó, đại ca chỉ xoay người một cái, Donald liền mất thăng bằng, ngã xuống đất.”

“Ma pháp của Brent niệm xong, công kích đại ca, ta không thể quên được, đại ca chỉ vung ra một đao là có thể triệt tiêu Phong nhận.” Hình ảnh kia đủ chấn động để người ta phải ghi nhớ.

Mấy vị trưởng bối đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, theo lời kể của Garvin mà xây dựng toàn bộ tình cảnh chiến đấu. Không thể không nói, biểu hiện của Fei thật sự là rất phấn khích, bọn họ không đành lòng đánh gãy, tiếp tục nghe. Bất quá, sắc mặt Lukes công tước xanh một chút, bởi vì đoạn kể vừa rồi, bị thương là con trai độc nhất của hắn. Brent bị Fei chặt đứt cổ họng chỉ vì loại bỏ nguy cơ từ ma pháp quấy nhiễu.

“Iallophil trị thương cho Brent, ta bị kích động, dùng đến đấu khí, chính là không ngờ đến, chỉ sau vỏn vẹn một kích, đấu khí của ta bị đánh tan, đao kình còn sót lại làm vai phải ta bị thương.” Garvin nhìn thoáng qua vai phải, cảm giác bị đao kình chém qua rất đau, đến giờ hắn tựa hồ vẫn có thể ngửi thấy mùi máu của bản thân.

“Iallophil sau khi đảm bảo được tính mạng của Brent, dùng Thổ hệ ma pháp giữ chân đại ca, Donald cũng phát động công kích, đâm vào vai trái của đại ca.”

Các vị trưởng bối không có mấy ấn tượng với Fei, lại yêu thương các hài tử nhà mình, nghe đến việc bọn hài tử khiến Fei bị thương không khỏi có chút cao hứng, cũng không tệ lắm, phối hợp vô cùng ăn ý.

“Donald đánh giá thấp đại ca, hắn căn bản không thèm để ý vai trái bị thương, lại dùng tay nắm chặt chuôi kiếm của Donald, kéo mạnh, làm cho kiếm xuyên qua bả vai, còn tay phải thì cầm đao đâm vào ngực trái của Donald.”

Các trưởng bối sửng sốt, phương thức chiến đấu như thế quá mức thảm liệt, cũng quá mức kiên quyết, cho dù bản thân trọng thương cũng muốn giết chết đối thủ, đây là loại ý chí kiên cường đến mức nào.

“Chỉ sau vài chiêu, ngoại trừ Iallophil ra, ta, Donald và Brent đều mất sức chiến đấu.” Thua quá nhanh, cũng thật sự khiến người ta khó có thể tin tưởng.

“Iallophil vẫn có phần thắng.” Dù sao đối phương cũng đã bị thương, Hoàng đế bệ hạ chen vào.

“Vết thương kia không ảnh hưởng gì đến đại ca.” Garvin lắc đầu, “Bởi vì đại ca liền chữa trị ngay sau đó.” Đây chính là chuyện khó tin nhất.

Trị?! Làm sao trị được?

“Đây chính là nguyên nhân vì sao ta nói đại ca sáng tạo ra kỳ tích, hắn có thể sử dụng Quang hệ ma pháp.”

———————————————–

“Ma pháp là một loại lực lượng kỳ diệu, nó có thể khu động nguyên tố, làm được chuyện nhân loại vốn không làm được, cho nhân loại có được thực lực sống yên bình trên đại lục, người không có lực tương tác với nguyên tố, tuyệt đối không thể sử dụng ma pháp.”

———- Trích từ Ma pháp thư tịch của Uy Á đại lục [Ma pháp vỡ lòng]